Chương 6: Ông chú lạ mà quen

Quay trở lại, lúc cậu đang tham quan khuôn viên của Kim gia. Quản gia dẫn cậu đi được một đoạn, bỗng nhiên cậu đứng khựng lại.
Oh HanBin
Oh HanBin
Quản gia! Ông đừng theo tôi nữa.
Quản gia (n)
Quản gia (n)
Nhưng thưa cậu...
Oh HanBin
Oh HanBin
Oh gia còn rộng lớn hơn như này nhiều. Tôi muốn được ở một mình. Phiền chết đi được.
Quản gia (n)
Quản gia (n)
Lỡ cậu gặp chuyện gì thì tôi sẽ bị trách phạt.
Oh HanBin
Oh HanBin
Kim gia các người không có vệ sĩ à. Lo xa. Ông cứ đi làm việc của mình.
Quản gia (n)
Quản gia (n)
Vậy... Thôi được rồi. Mà tôi dặn cậu điều này, khuôn viên được thiết kế vô cùng đặc biệt. Cậu cứ việc đi thẳng theo lối mòn này sẽ ra được cổng chính. Không cần phải quay hướng ngược lại đâu ạ.
Oh HanBin
Oh HanBin
Tôi tự biết mình phải đi đường nào. Ông đi được rồi.
Quản gia (n)
Quản gia (n)
Vậy tôi xin phép.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ừm.
Khi bác quản gia rời khỏi hoàn toàn. Ở một góc khuất.
Quản gia (n)
Quản gia (n)
(Nhiệm vụ hoàn thành. Nhưng sao thiếu gia lại muốn đưa nhị thiếu đến chỗ ông chủ vậy chứ? Thật khó hiểu.)
Bác quản gia thông qua bộ đàm ra lệnh.
Quản gia (n)
Quản gia (n)
Nay không canh chừng nơi đó, hãy tạm thời giải tán cả đi. Khi cậu Oh đi khỏi thì mới quay lại tiếp tục bảo vệ ông chủ.
Vệ sĩ (n)
Vệ sĩ (n)
Chúng tôi đã rõ.
Quay lại chỗ cậu. Với cái tính tò mò, thích khám phá nhiều hơn nữa. Cậu vẫn đi theo lối bác quản gia vừa chỉ để ra ngoài. Nhưng khi đi ngang một vườn hoa, do trời tối, chỉ với ánh đèn le lói, cậu không thể nhìn rõ nó là loại hoa gì. Hoa có màu tím, mang một vẻ đẹp huyền bí, rất đặc biệt.
Oh HanBin
Oh HanBin
Đẹp quá!
Giữa vườn hoa là một ngôi nhà nhỏ. So với Kim gia thì nó rất tầm thường, không có gì đặc biệt. Nhưng đối với cậu lại thật bình dị ấm áp.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ngôi nhà này dùng để làm gì vậy ta?
Cậu đưa tay đẩy nhẹ, cửa không khoá. Cậu bước vào bên trong, một mùi hương dịu bao quanh lấy cậu.
Oh HanBin
Oh HanBin
Thật dễ chịu.
Trước mắt cậu, là một người đàn ông đang nằm trên giường với đống dây chuyền khắp cơ thể.
Oh HanBin
Oh HanBin
Đây! Một người bệnh sao?
Cậu đã rất bất ngờ nhưng không hề hoảng sợ. Cậu tiến lại gần hơn quan sát.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ông chú này... đẹp trai quá!
Oh HanBin
Oh HanBin
Nhưng tiếc thật. Chắc là bệnh nặng lắm nên chỉ có thể nằm yên một chỗ như vầy.
Cậu đứng nhìn một lúc, đang tính quay trở ra thì ngón tay người đàn ông đột nhiên nhúc nhích.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ông... ông chú này!
Cậu chộp lấy tay người đàn ông.
Oh HanBin
Oh HanBin
Chú vừa mới động đậy đúng không?
Cậu lay nhẹ cánh tay.
Oh HanBin
Oh HanBin
Chú gì ơi!
Người đàn ông không hề có phản ứng.
Oh HanBin
Oh HanBin
Haiz... lẽ nào mình hoa mắt nhìn nhầm.
Cậu trố mắt nhìn khi thấy nơi khoé mắt người đàn ông có giọt nước. Một giọt, rồi hai giọt,... nó đang thi nhau trào ra ngoài.
Oh HanBin
Oh HanBin
Chú... khóc sao?
Cậu cũng rơi nước mắt theo người đàn ông đó. Tim cậu đột nhiên nhói lên một cơn đau bất thường. Tay ôm lấy ngực khó chịu.
Oh HanBin
Oh HanBin
A! Đau quá.
Cậu đưa tay lên mặt mình.
Oh HanBin
Oh HanBin
Mình... cũng đang khóc sao...
Như có điều gì thôi thúc, cậu quan sát người đàn ông, vô thức chồm cả người lên, dùng lưỡi liếm sạch những giọt nước mắt ấy.
Oh HanBin
Oh HanBin
Đắng quá!
Nước mắt đã ngừng, tim cậu cũng không còn đau nữa. Cậu hoảng loạn lùi lại vài bước chân.
Oh HanBin
Oh HanBin
Mình... sao mình lại...
Cậu cảm thấy khó hiểu với hành động vừa rồi. Nhưng một lần nữa tiến lại gần, nắm lấy tay người đàn ông này không buông.
Oh HanBin
Oh HanBin
Chú...
Lần này thì đôi môi ấy mấp máy nói gì đó. Cậu muốn nghe cho rõ nên đã hạ thấp người đến gần hơn.
Oh HanBin
Oh HanBin
Rốt cuộc thì chú muốn nói gì vậy?
Cậu thở dài vì không thể nghe được gì.
Oh HanBin
Oh HanBin
Haiz... Chắc chỉ đang nói mớ thôi.
Cậu đứng dậy muốn rời đi, muốn buông tay người đàn ông này thì lại bị nắm chặt hơn.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ya! Có thật là đang hôn mê không vậy?
Vẫn nắm chặt không rời.
Oh HanBin
Oh HanBin
Haiz... ông chú à, tôi phải đi rồi.
Cậu lại một lần nữa hành động trong vô thức, không suy nghĩ gì cuối xuống, bất ngờ chạm nhẹ vào môi người đàn ông đó.
Oh HanBin
Oh HanBin
(Mình đang... hôn người này sao?)
Cậu đê mê rồi nhắm mắt tận hưởng, cứ vậy tự luận động bên trong khoang miệng người đó nhiều hơn, lâu hơn nữa. Qua một lúc, tay người đó dần buông lỏng, cậu cũng dứt môi cùng vị ngọt ấy.
Oh HanBin
Oh HanBin
Aizzz! Mình đang làm cái quái gì thế này!!!?
Cậu giờ mới hoàng hồn chạy thật nhanh ra ngoài, chạy thật xa người đàn ông đó. Cậu hoang mang tột độ.
Oh HanBin
Oh HanBin
Mình... mình... điên rồi sao?
Cậu không biết rằng, đôi mắt người đàn ông ấy khẽ mở, mờ ảo nhìn thấy bóng dáng thỏ con đang chạy trốn rồi nhắm lại. Người đàn ông tiếp tục chìm sâu vào giấc ngủ, trên môi khẽ mỉm chi cười hạnh phúc.
Quản gia (n)
Quản gia (n)
Các cậu quay lại tiếp tục canh gác được rồi.
Vệ sĩ (n)
Vệ sĩ (n)
Đã rõ.
Cậu chạy được khoảng cách đủ xa thì dừng lại. Một tiếng gọi khiến cậu giật bắn người.
Kim Taerae
Kim Taerae
Nhị thiếu!
Oh HanBin
Oh HanBin
Cậu Kim! Tôi...
Kim Taerae
Kim Taerae
Anh sao thế? Sao mặt anh lại đỏ quá vậy? Anh cảm thấy không khỏe ở đâu à?
Taerae nhón chân, đưa tay sờ lên trán, liền bị cậu hất mạnh văng ra. Chát!
Oh HanBin
Oh HanBin
Tôi... tôi xin lỗi. Tôi không sao.
Taerae nở một nụ cười gượng gạo.
Kim Taerae
Kim Taerae
Ngài Oh đang chờ anh đấy. Thấy anh lâu ra, đoán chắc là anh bị lạc. Giờ tôi đưa anh rời khỏi đây.
Oh HanBin
Oh HanBin
Đúng... đúng là bị lạc thật rồi. Nhờ cậu.
Kim Taerae
Kim Taerae
Không có gì. Đi thôi.
Cậu ra khỏi Kim gia, cùng anh lên xe về nhà. Taerae mãi đứng nhìn theo đến khi khuất bóng hoàn toàn. Suốt cả đoạn đường, cậu một mực giữ im lặng. Giờ đây cậu vô cùng hoang mang, hai tay đan vào nhau bứt rứt khó chịu. Tất cả những gì vừa xảy ra, tưởng như đó không phải là cậu.
Oh HanBin
Oh HanBin
(Mình mất tự chủ mà hôn ông chú đó sao? Điên rồi... mày điên thật rồi...)
Hot

Comments

Thương 🐱 yêu 🐶

Thương 🐱 yêu 🐶

cuốn quá bà ơi.

2024-01-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Bối cảnh
2 Phần 1_Chương 1: Oh thiếu gia
3 Chương 2: Người ấy là ai?
4 Chương 3: Vệ sĩ riêng
5 Chương 4: Nhị thiếu thật đáng yêu
6 Chương 5: Kim thiếu
7 Chương 6: Ông chú lạ mà quen
8 Chương 7: Hoảng sợ
9 Chương 8: Món quà bất ngờ cho nhị thiếu
10 Chương 9: Cơn mộng ác
11 Chương 10: Náo loạn trường TPST
12 Chương 11: Thiếu phu nhân
13 Chương 12: Sao?
14 Chương 13: Ham muốn lần đầu
15 Chương 14: Chiếm đoạt
16 Chương 15: Kháng cự
17 Chương 16: Tôi thích chú
18 Chương 17: Nổi ám ảnh không phai
19 Chương 18: Bóng ma tâm lý
20 Chương 19: Vô tác dụng
21 Chương 20: Giữ lấy nụ cười
22 Chương 21: Nỗi lo thầm kín
23 Chương 22: Những giọt nước mắt
24 Chương 23: Ấm lòng
25 Chương 24: Bước vào cuộc đua tử thần
26 Chương 25: Bùng nổ
27 Chương 26: Lỗ hổng không gian
28 Phần 2_Chương 27: Phủ thiếu soái
29 Chương 28: Bị giam lỏng
30 Chương 29: Thay đổi bản thân
31 Chương 30: Ký ức bị mất
32 Chương 31: Người lạ mặt
33 Chương 32: Như người xa lạ
34 Chương 33: Né tránh
35 Chương 34: Hàm ý sâu xa
36 Chương 35: Chúc ngủ ngon
37 Chương 36: Yếu sinh lý
38 Chương 37: Ngầm thừa nhận
39 Chương 38: Nhị thiếu thật uy vũ
40 Chương 39: Loạn ngôn!
41 Chương 40: Lòng tin
42 Chương 41: Kéo gần khoảng cách
43 Chương 42: Vách ngăn vô hình
44 Chương 43: Anh vệ sĩ
45 Chương 44: Phá vỡ hàng phòng ngự
46 Chương 45: Rung động nhất thời
47 Chương 46: Tâm tình thoải mái
48 Chương 47: Qua một đêm
49 Chương 48: Lo lắng không yên
50 Chương 49: Sợ
51 Chương 50: Nửa bí ẩn
52 Chương 51: Chỉ là sự khởi đầu
53 Chương 52: Tự dối lòng
54 Chương 53: Gặp lại biến thái
55 Chương 54: Rơi vào tầm ngắm
56 Chương 55: Độc ẩn
57 Chương 56: Phần hồn lấn át phần trí
58 Chương 57: Nổi sợ mất người thương
59 Chương 58: Ra mặt giải quyết
60 Chương 59: Vợ chồng phủ soái cùng hợp lực
61 Chương 60: Khao khát được yêu
62 Chương 61: U mê không lối thoát
63 Chương 62: Không nỡ xa
64 Chương 63: Sự tôn trọng
65 Chương 64: Chán ghét ra mặt
66 Chương 65: Nhẹ nhàng tình cảm
67 Chương 66: Cảm giác lạ
68 Chương 67: Cho ta bình yên
69 Chương 68: Cái chạm không thể với tới
70 Chương 69: Mẹ chồng chàng dâu
71 Chương 70: Lời mời gọi
72 Chương 71: Hoàn thành nhiệm vụ
73 Chương 72: Nhớ mong
74 Chương 73: Tìm đến anh
75 Chương 74: Phu thê ân ái
76 Chương 75: Xâm nhập lãnh thổ
77 Chương 76: Cặp đôi bù trừ
78 Chương 77: Phụ tử cùng làm loạn
79 Chương 78: Nhất quyết không buông
80 Chương 79: Tạm xa nhau
81 Chương 80: Nhà Lê hồ ngỏ ý
82 Chương 81: Mùi hương lạ
83 Chương 82: Vị ngọt thân quen
84 Chương 83: Thấu hiểu
85 Chương 84: Cưng chiều sủng nịch
86 Chương 85: Nhị thiếu làm nũng
87 Chương 86: Tập trung chú ý
88 Chương 87: Ngô gia hòa hợp
89 Chương 88: Ghen vì yêu
90 Chương 89: Thưởng trà xem kịch hay
91 Chương 90: Vì yêu sẽ nhớ
92 Chương 91: Chính là không thể
93 Chương 92: Cái chạm dần buông
94 Chương 93: Muốn liền được
95 Chương 94: Tất cả vì người
96 Chương 95: Mẹ chồng chàng dâu 2
97 Chương 96: Cho thì nhận
98 Chương 97: Hình nhân bị nguyền rủa
99 Chương 98: Sai lầm của nhũ mẫu
100 Chương 99: Ganh ghét đố kỵ
101 Chương 100: Đột nhiên mất tích
102 Chương 101: Phân định thắng thua?
103 Chương 102: Nguy thành an
104 Chương 103: Kẻ lụy tình
105 Chương 104: Ước muốn nhỏ nhoi
106 Chương 105: Giận hờn vu vơ
107 Chương 106: Dan díu mập mờ
108 Chương 107: Bùa yêu
109 Chương 108: Chân tướng
110 Chương 109: Tâm lạnh
111 Chương 110: Vụ án khép lại
112 Chương 111: Ngàn cân treo sợi tóc
113 Chương 112: Lựa chọn cuối cùng?
114 Chương 113: Là hắn nhưng không phải
115 Chương 114: Con dao bạc phản chủ
116 Chương 115: Giọt lệ máu
117 Chương 116: Yêu sai cách
118 Chương 117: Tống gia có hỉ
119 Chương 118: Hỉ thành tang
120 Chương 119: Vạn sự tùy duyên
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Bối cảnh
2
Phần 1_Chương 1: Oh thiếu gia
3
Chương 2: Người ấy là ai?
4
Chương 3: Vệ sĩ riêng
5
Chương 4: Nhị thiếu thật đáng yêu
6
Chương 5: Kim thiếu
7
Chương 6: Ông chú lạ mà quen
8
Chương 7: Hoảng sợ
9
Chương 8: Món quà bất ngờ cho nhị thiếu
10
Chương 9: Cơn mộng ác
11
Chương 10: Náo loạn trường TPST
12
Chương 11: Thiếu phu nhân
13
Chương 12: Sao?
14
Chương 13: Ham muốn lần đầu
15
Chương 14: Chiếm đoạt
16
Chương 15: Kháng cự
17
Chương 16: Tôi thích chú
18
Chương 17: Nổi ám ảnh không phai
19
Chương 18: Bóng ma tâm lý
20
Chương 19: Vô tác dụng
21
Chương 20: Giữ lấy nụ cười
22
Chương 21: Nỗi lo thầm kín
23
Chương 22: Những giọt nước mắt
24
Chương 23: Ấm lòng
25
Chương 24: Bước vào cuộc đua tử thần
26
Chương 25: Bùng nổ
27
Chương 26: Lỗ hổng không gian
28
Phần 2_Chương 27: Phủ thiếu soái
29
Chương 28: Bị giam lỏng
30
Chương 29: Thay đổi bản thân
31
Chương 30: Ký ức bị mất
32
Chương 31: Người lạ mặt
33
Chương 32: Như người xa lạ
34
Chương 33: Né tránh
35
Chương 34: Hàm ý sâu xa
36
Chương 35: Chúc ngủ ngon
37
Chương 36: Yếu sinh lý
38
Chương 37: Ngầm thừa nhận
39
Chương 38: Nhị thiếu thật uy vũ
40
Chương 39: Loạn ngôn!
41
Chương 40: Lòng tin
42
Chương 41: Kéo gần khoảng cách
43
Chương 42: Vách ngăn vô hình
44
Chương 43: Anh vệ sĩ
45
Chương 44: Phá vỡ hàng phòng ngự
46
Chương 45: Rung động nhất thời
47
Chương 46: Tâm tình thoải mái
48
Chương 47: Qua một đêm
49
Chương 48: Lo lắng không yên
50
Chương 49: Sợ
51
Chương 50: Nửa bí ẩn
52
Chương 51: Chỉ là sự khởi đầu
53
Chương 52: Tự dối lòng
54
Chương 53: Gặp lại biến thái
55
Chương 54: Rơi vào tầm ngắm
56
Chương 55: Độc ẩn
57
Chương 56: Phần hồn lấn át phần trí
58
Chương 57: Nổi sợ mất người thương
59
Chương 58: Ra mặt giải quyết
60
Chương 59: Vợ chồng phủ soái cùng hợp lực
61
Chương 60: Khao khát được yêu
62
Chương 61: U mê không lối thoát
63
Chương 62: Không nỡ xa
64
Chương 63: Sự tôn trọng
65
Chương 64: Chán ghét ra mặt
66
Chương 65: Nhẹ nhàng tình cảm
67
Chương 66: Cảm giác lạ
68
Chương 67: Cho ta bình yên
69
Chương 68: Cái chạm không thể với tới
70
Chương 69: Mẹ chồng chàng dâu
71
Chương 70: Lời mời gọi
72
Chương 71: Hoàn thành nhiệm vụ
73
Chương 72: Nhớ mong
74
Chương 73: Tìm đến anh
75
Chương 74: Phu thê ân ái
76
Chương 75: Xâm nhập lãnh thổ
77
Chương 76: Cặp đôi bù trừ
78
Chương 77: Phụ tử cùng làm loạn
79
Chương 78: Nhất quyết không buông
80
Chương 79: Tạm xa nhau
81
Chương 80: Nhà Lê hồ ngỏ ý
82
Chương 81: Mùi hương lạ
83
Chương 82: Vị ngọt thân quen
84
Chương 83: Thấu hiểu
85
Chương 84: Cưng chiều sủng nịch
86
Chương 85: Nhị thiếu làm nũng
87
Chương 86: Tập trung chú ý
88
Chương 87: Ngô gia hòa hợp
89
Chương 88: Ghen vì yêu
90
Chương 89: Thưởng trà xem kịch hay
91
Chương 90: Vì yêu sẽ nhớ
92
Chương 91: Chính là không thể
93
Chương 92: Cái chạm dần buông
94
Chương 93: Muốn liền được
95
Chương 94: Tất cả vì người
96
Chương 95: Mẹ chồng chàng dâu 2
97
Chương 96: Cho thì nhận
98
Chương 97: Hình nhân bị nguyền rủa
99
Chương 98: Sai lầm của nhũ mẫu
100
Chương 99: Ganh ghét đố kỵ
101
Chương 100: Đột nhiên mất tích
102
Chương 101: Phân định thắng thua?
103
Chương 102: Nguy thành an
104
Chương 103: Kẻ lụy tình
105
Chương 104: Ước muốn nhỏ nhoi
106
Chương 105: Giận hờn vu vơ
107
Chương 106: Dan díu mập mờ
108
Chương 107: Bùa yêu
109
Chương 108: Chân tướng
110
Chương 109: Tâm lạnh
111
Chương 110: Vụ án khép lại
112
Chương 111: Ngàn cân treo sợi tóc
113
Chương 112: Lựa chọn cuối cùng?
114
Chương 113: Là hắn nhưng không phải
115
Chương 114: Con dao bạc phản chủ
116
Chương 115: Giọt lệ máu
117
Chương 116: Yêu sai cách
118
Chương 117: Tống gia có hỉ
119
Chương 118: Hỉ thành tang
120
Chương 119: Vạn sự tùy duyên

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play