Chương 11: Thiếu phu nhân

Phòng hiệu trưởng.
Cốc cốc cốc.
Oh HanBin
Oh HanBin
Tôi đến rồi đây.
Thầy hiệu trưởng nhanh chóng mở cửa, ông cuối đầu theo lễ.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Mời cậu vào trong.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ông không cần phải vậy đâu. Tổn thọ tôi.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Dù gì thì cậu cũng là nhị thiếu Oh gia, địa vị cao quý, chỉ là lễ.
Oh HanBin
Oh HanBin
Nhị thiếu thì đã sao, tôi được dạy lễ nghi từ nhỏ, không có chuyện để người lớn cuối đầu chào mình như vậy, và cũng tùy trường hợp. Địa vị tôi tuy cao hơn ông, nhưng theo vai vế thì ông lớn hơn tôi. Hai tôi mà biết được thì chết, bắt tôi học cả một quyển làm người đấy.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Đại thiếu luôn nghiêm khắc vậy sao?
Oh HanBin
Oh HanBin
Tất nhiên. Không chỉ nghiêm khắc thôi đâu, còn là một người vô cùng bá đạo.
Nhận thấy thầy hiệu trưởng đã yên vị trên ghế, cậu nhẹ nhàng đặt mông cùng ngồi xuống.
Oh HanBin
Oh HanBin
Mà ông gọi tôi đến có chuyện gì không?
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Mời cậu dùng nước.
Oh HanBin
Oh HanBin
Cảm ơn ông. Vậy ông gọi tôi...
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Mời cậu.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ông...
Cậu uống lấy một ngụm.
Oh HanBin
Oh HanBin
Nhưng tất cả những thứ này là gì?
Giờ cậu mới để ý thấy, hiện trên bàn được bày biện rất nhiều món. Trông tất cả vô cùng bắt mắt, kích thích sự thèm ăn. Cậu khẽ nuốt nước bọt.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Toàn bộ đều mới vừa nấu xong. Mời cậu dùng một chút.
Oh HanBin
Oh HanBin
C... cảm ơn...
Cậu từ tốn ăn rất ngon miệng. Từng hành động của cậu, ông thầy quan sát cậu suốt.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
(Quá giống, từ cử chỉ cho đến sở thích. Người luôn dùng bữa như vậy.)
Oh HanBin
Oh HanBin
Mà sao ông lại mời tôi ăn. Ông gọi tôi lên chỉ có vậy?
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Nghe đâu lúc ở căn tin có xảy ra vài sự cố. Cậu không ăn được nhiều, Kim thiếu có căn dặn tôi chăm sóc cho cậu.
Oh HanBin
Oh HanBin
Tôi có phải là con nít đâu mà cần phải chăm. Cảm ơn vì bữa ăn. Nếu không còn việc gì thì tôi về lớp đây.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Khoan đã!
Oh HanBin
Oh HanBin
Hửm?
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Tôi nghe đâu cậu sẽ tham gia vào cuộc đua. Tôi có thể hỏi lý do được không?
Oh HanBin
Oh HanBin
Vì thích thôi. Tôi là một người không ngại thử thách. Càng khó tôi càng có hứng thú.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Chỉ vì thích thôi sao?
Oh HanBin
Oh HanBin
Chứ tôi đâu còn lý do nào khác. À mà cũng có, chiếc vòng đó, tôi muốn có được nó.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Ý cậu nhắc đến chiếc vòng này.
Oh HanBin
Oh HanBin
Sao ông có nó? Chẳng phải là vật gia truyền của Kim gia à.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Đúng là vậy. Nhưng hiện tôi là người giữ, nếu cậu muốn thì tôi có thể cho cậu.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ha. Nếu vậy thì còn cho tổ chức làm gì. Tôi muốn đích thân giành được nó. Ở chỗ ông thì cứ việc giữ. Sớm muộn gì thì nó cũng thuộc về tôi.
Cậu đứng dậy, cuối đầu chào ông thầy rồi quay lưng bước ra ngoài.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Thiếu phu nhân...
Đột nhiên cậu đứng khựng lại, đôi mắt cậu đang dần thay đổi, nhìn ông chằm chằm.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ông mới vừa gọi tôi là gì?
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Phu nhân, thuộc hạ rất nhớ người.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ông điên rồi sao!?
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Thiếu phu nhân, người không cần phải giành được nó. Vốn dĩ nó thuộc về người, vật trả chủ mà thôi.
Oh HanBin
Oh HanBin
Đừng gọi tôi là phu nhân gì đó. Mà chắc ông lầm rồi. Nó không nằm trong danh sách gia truyền của Oh gia.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Vậy còn thiếu soái thì sao? Nó là của hồi môn mà phủ thiếu soái tặng cho người.
Ông đưa chiếc vòng ra trước mắt cậu.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Nhìn thấy nó, người không có một chút ấn tượng gì sao?
Oh HanBin
Oh HanBin
Thời buổi này thì làm gì mà...
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Thiếu phu nhân.
Đôi mắt cậu sắc lạnh nhìn ông.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Phu nhân... Người...
Cậu lại ngồi xuống, chân bắt chéo, khoanh tay quát lớn.
Thiếu phu nhân
Thiếu phu nhân
Đừng bao giờ nhắc đến thiếu soái trước mặt ta!
Ông thầy bật khóc, chân run rẩy quỳ xuống bên cạnh cậu.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Phu nhân! Đúng là người rồi.
Thiếu phu nhân
Thiếu phu nhân
Mau đưa ta quay về, ta nhất định phải lấy được mạng của chúng. Dùng xác bọn họ đắp mồ cho tiểu thiếu gia và cả những linh hồn chết oan ấy.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Phu nhân... sao người lại...
Thiếu phu nhân
Thiếu phu nhân
Ta làm sao?
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Người khác quá. Thiếu phu nhân người rất lương thiện kia mà.
Thiếu phu nhân
Thiếu phu nhân
Ở hiền gặp lành, hãy quên nó đi. Ác giả ác báo, ta sẽ thay trời hành đạo, khiến bọn họ phải gặp báo ứng.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Người rất yêu thiếu soái, người nỡ sao?
Thiếu phu nhân
Thiếu phu nhân
Yêu? Ta hạ mình an phận làm một thiếu phu nhân. Đổi lại ta nhận được gì, chính là sự lạnh nhạt của chàng. Thậm chí đến một cái nắm tay cũng bị lơ đi. Không yêu nữa. Hừ!
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Haiz... người đừng như vậy mà. Người cũng biết thiếu soái ngài ấy rất ghét sự toan tính sắp đặt. Vì sự việc đó mà khép lòng không tin một ai, lạnh nhạt với tất cả mọi người, kể cả với chính con trai ngài ấy.
Thiếu phu nhân
Thiếu phu nhân
Vậy thì đã sao. Đúng là chàng bị lão phu nhân dùng mê hương động phòng với một người phụ nữ. Cô ta vì sinh khó mà qua đời, đành tìm một người thay thế chăm sóc cho tiểu thiếu gia. Nhưng ta có phải người như vậy. Ta yêu chàng là thật, tấm chân tình này, không thể cảm được chàng hay sao?
Thiếu phu nhân
Thiếu phu nhân
Đại tiểu thư vì chạy theo nhân tình bỏ trốn, ta đành phải lấy chàng gả thay cho chị. Thời gian dài chung sống, ta đã dùng mọi cách tiếp cận quyến rũ chàng. Ta không hề để ý đến việc có người tính kế, dẫn đến sự việc như bây giờ, trở tay không kịp.
Thiếu phu nhân
Thiếu phu nhân
Lão phu nhân cũng thiệt tình, tự ý lấy thêm một người về làm vợ chàng. Tức giận thì thôi đi, cứ vậy mà đi mãi không về, bỏ mặc tất cả. Không yêu nữa, ta sẽ không bao giờ yêu chàng thêm một lần nào nữa.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Phu nhân...
Thiếu phu nhân
Thiếu phu nhân
Ta mệt mỏi lắm rồi, phần hồn quá yếu. Chỉ có thể dùng chính chuyển kiếp này của ta mà quay lại đó. Hy vọng rằng, ta có thể làm thay đổi tất cả. Yêu chàng, ta cũng không muốn nghĩ đến nữa...
Cậu loạng choạng, ông thầy đỡ cậu nằm xuống. Cẩn thận đắp áo ủ ấm, nắm chặt lấy tay cậu không buông. Ông hôn nhẹ lên mu bàn tay cậu.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Phu nhân, dù người có ra quyết định gì. Thuộc hạ xin nguyện nghe theo mệnh lệnh của người.
Oh HanBin
Oh HanBin
Zzzz...
Thầy hiệu trưởng dùng điện thoại, liên hệ với một người ngay lập tức.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Thiếu gia.
Kim Taerae
Kim Taerae
Sao rồi? Có đúng là người ấy không?
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Phải. Chính là người. Chúng ta thật sự đã tìm thấy rồi.
Kim Taerae
Kim Taerae
Tốt lắm. Từ giờ hãy gấp rút chuẩn bị thật chu toàn. Ta không muốn có bất kỳ một sai sót nào xảy ra.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Cậu cứ việc yên tâm mà giao cho tôi. Trận pháp đã xong, lợi dụng lỗ hổng đó, tôi sẽ đưa được người đến bên phụ thân cậu.
Kim Taerae
Kim Taerae
Trăm sự nhờ ông.
Thầy hiệu trưởng
Thầy hiệu trưởng
Vâng, thiếu gia.
TG
TG
Giải thích thêm, phần hồn thiếu phu nhân này tồn tại mờ nhạt lắm nha. Vì quá yếu nên sẽ ẩn luôn không xuất hiện nữa, do phần hồn của nhị thiếu lấn át mạnh mẽ. Khi đầu thai chuyển kiếp thì phần hồn đã bị tách làm hai, chung quy cùng tồn tại trong một phần xác. Đang dần gộp lại thành một, trở nên một cơ thể hoàn chỉnh.
Hot

Comments

Doker is forever 🐿️🐧

Doker is forever 🐿️🐧

à hiểu gòi

2024-01-21

2

Toàn bộ
Chapter
1 Bối cảnh
2 Phần 1_Chương 1: Oh thiếu gia
3 Chương 2: Người ấy là ai?
4 Chương 3: Vệ sĩ riêng
5 Chương 4: Nhị thiếu thật đáng yêu
6 Chương 5: Kim thiếu
7 Chương 6: Ông chú lạ mà quen
8 Chương 7: Hoảng sợ
9 Chương 8: Món quà bất ngờ cho nhị thiếu
10 Chương 9: Cơn mộng ác
11 Chương 10: Náo loạn trường TPST
12 Chương 11: Thiếu phu nhân
13 Chương 12: Sao?
14 Chương 13: Ham muốn lần đầu
15 Chương 14: Chiếm đoạt
16 Chương 15: Kháng cự
17 Chương 16: Tôi thích chú
18 Chương 17: Nổi ám ảnh không phai
19 Chương 18: Bóng ma tâm lý
20 Chương 19: Vô tác dụng
21 Chương 20: Giữ lấy nụ cười
22 Chương 21: Nỗi lo thầm kín
23 Chương 22: Những giọt nước mắt
24 Chương 23: Ấm lòng
25 Chương 24: Bước vào cuộc đua tử thần
26 Chương 25: Bùng nổ
27 Chương 26: Lỗ hổng không gian
28 Phần 2_Chương 27: Phủ thiếu soái
29 Chương 28: Bị giam lỏng
30 Chương 29: Thay đổi bản thân
31 Chương 30: Ký ức bị mất
32 Chương 31: Người lạ mặt
33 Chương 32: Như người xa lạ
34 Chương 33: Né tránh
35 Chương 34: Hàm ý sâu xa
36 Chương 35: Chúc ngủ ngon
37 Chương 36: Yếu sinh lý
38 Chương 37: Ngầm thừa nhận
39 Chương 38: Nhị thiếu thật uy vũ
40 Chương 39: Loạn ngôn!
41 Chương 40: Lòng tin
42 Chương 41: Kéo gần khoảng cách
43 Chương 42: Vách ngăn vô hình
44 Chương 43: Anh vệ sĩ
45 Chương 44: Phá vỡ hàng phòng ngự
46 Chương 45: Rung động nhất thời
47 Chương 46: Tâm tình thoải mái
48 Chương 47: Qua một đêm
49 Chương 48: Lo lắng không yên
50 Chương 49: Sợ
51 Chương 50: Nửa bí ẩn
52 Chương 51: Chỉ là sự khởi đầu
53 Chương 52: Tự dối lòng
54 Chương 53: Gặp lại biến thái
55 Chương 54: Rơi vào tầm ngắm
56 Chương 55: Độc ẩn
57 Chương 56: Phần hồn lấn át phần trí
58 Chương 57: Nổi sợ mất người thương
59 Chương 58: Ra mặt giải quyết
60 Chương 59: Vợ chồng phủ soái cùng hợp lực
61 Chương 60: Khao khát được yêu
62 Chương 61: U mê không lối thoát
63 Chương 62: Không nỡ xa
64 Chương 63: Sự tôn trọng
65 Chương 64: Chán ghét ra mặt
66 Chương 65: Nhẹ nhàng tình cảm
67 Chương 66: Cảm giác lạ
68 Chương 67: Cho ta bình yên
69 Chương 68: Cái chạm không thể với tới
70 Chương 69: Mẹ chồng chàng dâu
71 Chương 70: Lời mời gọi
72 Chương 71: Hoàn thành nhiệm vụ
73 Chương 72: Nhớ mong
74 Chương 73: Tìm đến anh
75 Chương 74: Phu thê ân ái
76 Chương 75: Xâm nhập lãnh thổ
77 Chương 76: Cặp đôi bù trừ
78 Chương 77: Phụ tử cùng làm loạn
79 Chương 78: Nhất quyết không buông
80 Chương 79: Tạm xa nhau
81 Chương 80: Nhà Lê hồ ngỏ ý
82 Chương 81: Mùi hương lạ
83 Chương 82: Vị ngọt thân quen
84 Chương 83: Thấu hiểu
85 Chương 84: Cưng chiều sủng nịch
86 Chương 85: Nhị thiếu làm nũng
87 Chương 86: Tập trung chú ý
88 Chương 87: Ngô gia hòa hợp
89 Chương 88: Ghen vì yêu
90 Chương 89: Thưởng trà xem kịch hay
91 Chương 90: Vì yêu sẽ nhớ
92 Chương 91: Chính là không thể
93 Chương 92: Cái chạm dần buông
94 Chương 93: Muốn liền được
95 Chương 94: Tất cả vì người
96 Chương 95: Mẹ chồng chàng dâu 2
97 Chương 96: Cho thì nhận
98 Chương 97: Hình nhân bị nguyền rủa
99 Chương 98: Sai lầm của nhũ mẫu
100 Chương 99: Ganh ghét đố kỵ
101 Chương 100: Đột nhiên mất tích
102 Chương 101: Phân định thắng thua?
103 Chương 102: Nguy thành an
104 Chương 103: Kẻ lụy tình
105 Chương 104: Ước muốn nhỏ nhoi
106 Chương 105: Giận hờn vu vơ
107 Chương 106: Dan díu mập mờ
108 Chương 107: Bùa yêu
109 Chương 108: Chân tướng
110 Chương 109: Tâm lạnh
111 Chương 110: Vụ án khép lại
112 Chương 111: Ngàn cân treo sợi tóc
113 Chương 112: Lựa chọn cuối cùng?
114 Chương 113: Là hắn nhưng không phải
115 Chương 114: Con dao bạc phản chủ
116 Chương 115: Giọt lệ máu
117 Chương 116: Yêu sai cách
118 Chương 117: Tống gia có hỉ
119 Chương 118: Hỉ thành tang
120 Chương 119: Vạn sự tùy duyên
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Bối cảnh
2
Phần 1_Chương 1: Oh thiếu gia
3
Chương 2: Người ấy là ai?
4
Chương 3: Vệ sĩ riêng
5
Chương 4: Nhị thiếu thật đáng yêu
6
Chương 5: Kim thiếu
7
Chương 6: Ông chú lạ mà quen
8
Chương 7: Hoảng sợ
9
Chương 8: Món quà bất ngờ cho nhị thiếu
10
Chương 9: Cơn mộng ác
11
Chương 10: Náo loạn trường TPST
12
Chương 11: Thiếu phu nhân
13
Chương 12: Sao?
14
Chương 13: Ham muốn lần đầu
15
Chương 14: Chiếm đoạt
16
Chương 15: Kháng cự
17
Chương 16: Tôi thích chú
18
Chương 17: Nổi ám ảnh không phai
19
Chương 18: Bóng ma tâm lý
20
Chương 19: Vô tác dụng
21
Chương 20: Giữ lấy nụ cười
22
Chương 21: Nỗi lo thầm kín
23
Chương 22: Những giọt nước mắt
24
Chương 23: Ấm lòng
25
Chương 24: Bước vào cuộc đua tử thần
26
Chương 25: Bùng nổ
27
Chương 26: Lỗ hổng không gian
28
Phần 2_Chương 27: Phủ thiếu soái
29
Chương 28: Bị giam lỏng
30
Chương 29: Thay đổi bản thân
31
Chương 30: Ký ức bị mất
32
Chương 31: Người lạ mặt
33
Chương 32: Như người xa lạ
34
Chương 33: Né tránh
35
Chương 34: Hàm ý sâu xa
36
Chương 35: Chúc ngủ ngon
37
Chương 36: Yếu sinh lý
38
Chương 37: Ngầm thừa nhận
39
Chương 38: Nhị thiếu thật uy vũ
40
Chương 39: Loạn ngôn!
41
Chương 40: Lòng tin
42
Chương 41: Kéo gần khoảng cách
43
Chương 42: Vách ngăn vô hình
44
Chương 43: Anh vệ sĩ
45
Chương 44: Phá vỡ hàng phòng ngự
46
Chương 45: Rung động nhất thời
47
Chương 46: Tâm tình thoải mái
48
Chương 47: Qua một đêm
49
Chương 48: Lo lắng không yên
50
Chương 49: Sợ
51
Chương 50: Nửa bí ẩn
52
Chương 51: Chỉ là sự khởi đầu
53
Chương 52: Tự dối lòng
54
Chương 53: Gặp lại biến thái
55
Chương 54: Rơi vào tầm ngắm
56
Chương 55: Độc ẩn
57
Chương 56: Phần hồn lấn át phần trí
58
Chương 57: Nổi sợ mất người thương
59
Chương 58: Ra mặt giải quyết
60
Chương 59: Vợ chồng phủ soái cùng hợp lực
61
Chương 60: Khao khát được yêu
62
Chương 61: U mê không lối thoát
63
Chương 62: Không nỡ xa
64
Chương 63: Sự tôn trọng
65
Chương 64: Chán ghét ra mặt
66
Chương 65: Nhẹ nhàng tình cảm
67
Chương 66: Cảm giác lạ
68
Chương 67: Cho ta bình yên
69
Chương 68: Cái chạm không thể với tới
70
Chương 69: Mẹ chồng chàng dâu
71
Chương 70: Lời mời gọi
72
Chương 71: Hoàn thành nhiệm vụ
73
Chương 72: Nhớ mong
74
Chương 73: Tìm đến anh
75
Chương 74: Phu thê ân ái
76
Chương 75: Xâm nhập lãnh thổ
77
Chương 76: Cặp đôi bù trừ
78
Chương 77: Phụ tử cùng làm loạn
79
Chương 78: Nhất quyết không buông
80
Chương 79: Tạm xa nhau
81
Chương 80: Nhà Lê hồ ngỏ ý
82
Chương 81: Mùi hương lạ
83
Chương 82: Vị ngọt thân quen
84
Chương 83: Thấu hiểu
85
Chương 84: Cưng chiều sủng nịch
86
Chương 85: Nhị thiếu làm nũng
87
Chương 86: Tập trung chú ý
88
Chương 87: Ngô gia hòa hợp
89
Chương 88: Ghen vì yêu
90
Chương 89: Thưởng trà xem kịch hay
91
Chương 90: Vì yêu sẽ nhớ
92
Chương 91: Chính là không thể
93
Chương 92: Cái chạm dần buông
94
Chương 93: Muốn liền được
95
Chương 94: Tất cả vì người
96
Chương 95: Mẹ chồng chàng dâu 2
97
Chương 96: Cho thì nhận
98
Chương 97: Hình nhân bị nguyền rủa
99
Chương 98: Sai lầm của nhũ mẫu
100
Chương 99: Ganh ghét đố kỵ
101
Chương 100: Đột nhiên mất tích
102
Chương 101: Phân định thắng thua?
103
Chương 102: Nguy thành an
104
Chương 103: Kẻ lụy tình
105
Chương 104: Ước muốn nhỏ nhoi
106
Chương 105: Giận hờn vu vơ
107
Chương 106: Dan díu mập mờ
108
Chương 107: Bùa yêu
109
Chương 108: Chân tướng
110
Chương 109: Tâm lạnh
111
Chương 110: Vụ án khép lại
112
Chương 111: Ngàn cân treo sợi tóc
113
Chương 112: Lựa chọn cuối cùng?
114
Chương 113: Là hắn nhưng không phải
115
Chương 114: Con dao bạc phản chủ
116
Chương 115: Giọt lệ máu
117
Chương 116: Yêu sai cách
118
Chương 117: Tống gia có hỉ
119
Chương 118: Hỉ thành tang
120
Chương 119: Vạn sự tùy duyên

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play