Chương 18: Bóng ma tâm lý

Cậu lơ đãng nghĩ về người đàn ông đó.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Nhị thiếu!
Oh HanBin
Oh HanBin
A! Anh gọi tôi?
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Cậu thấy không khỏe sao?
Oh HanBin
Oh HanBin
Tôi đỡ hơn nhiều rồi.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Vậy chuyện...
Oh HanBin
Oh HanBin
Anh đừng để ý, làm sao tôi có thể thích ông ấy được. Tôi sẽ giải thích rõ ràng hơn với hai.
Chan thở phào nhẹ nhõm.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Vậy thì may quá.
Oh HanBin
Oh HanBin
(Chỉ như vậy thôi mà hai đã phản ứng mạnh như vậy. Nếu hai biết mình thật sự thích ông chú đó thì sao đây? Còn là bạn của hai.)
Oh HanBin
Oh HanBin
Haiz...
Hyuk chưa ngủ, nghe có tiếng trò chuyện nên đã ra ngoài xem thử.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Nhị thiếu, cậu dậy rồi sao?
Oh HanBin
Oh HanBin
Anh đây là...
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Là người mà tôi đã nhắc với cậu. Bác sĩ riêng của Kim gia.
Oh HanBin
Oh HanBin
À! Chào anh, cảm ơn anh đã cứu sống tôi.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Việc bác sĩ nên làm mà.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
(Nhị thiếu này cũng được quá ấy chứ. Hèn chi mà được nhiều người lo lắng yêu thương tới vậy.)
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cậu không ngủ được sao?
Oh HanBin
Oh HanBin
Tôi... tôi ngủ đủ giấc rồi.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Để tôi xem.
Hyuk lấy ra một hộp cứu thương, dùng ống nghe kiểm tra.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Độc tính chưa hoàn toàn dứt hẳn, mạch đập vẫn loạn, nhịp tim yếu. Cậu theo tôi.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Anh muốn đưa nhị thiếu đi đâu?
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cậu hãy bình tĩnh nào, chỉ là đi lấy thuốc mà thôi.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Vậy anh đi lấy, tôi và thiếu gia sẽ ở lại đây chờ.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Hahaha...
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Anh cười cái gì?
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Dù cậu có muốn bảo vệ cậu ấy, vậy thì sao chứ. Sự việc không may cũng sẽ không thể tránh khỏi. Không một ai có thể tránh được sự sắp đặt của số phận.
Chan cảm thấy có lỗi vì đã không bảo vệ được cậu. Hết lần này đến lần khác để cậu gặp nguy, Chan tự nhận mình quá vô dụng.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Nhị thiếu, tôi xin lỗi.
Oh HanBin
Oh HanBin
Anh thì có lỗi gì chứ. Tôi không sao mà. Thật đấy.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Vâng...
Oh HanBin
Oh HanBin
Tôi sẽ đi cùng anh.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cậu cần phải đi cùng tôi để tiện theo dõi, như vậy mới có thể tìm được loại thuốc thích hợp. Dù gì thì cậu cũng không ngủ được. Đến khu điều chế thuốc của tôi tham quan một chút.
Oh HanBin
Oh HanBin
Khu điều chế thuốc?
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Phải. Đi thôi.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Tôi đi nữa.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Tùy cậu.
Hyuk đi lấy xe, chở cậu và Chan đi một đoạn cách đó không xa mấy. Một khu nhà cổ kính, xung quanh thì được trồng một số loại thảo dược.
Oh HanBin
Oh HanBin
Những bông hoa này lạ thật đấy.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Phải. Nó rất đẹp, còn có mùi hương đặc trưng.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Là thuốc cả đấy.
Oh HanBin
Oh HanBin
Toàn bộ đều có công dụng chữa bệnh sao?
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Phải.
Cậu hít lấy một hơi.
Oh HanBin
Oh HanBin
Không khí ở đây rất thơm. Thật thoải mái.
Hyuk nhìn cậu khẽ mỉm cười.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Vào trong thôi.
Oh HanBin
Oh HanBin
Ừm.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Nhị thiếu cẩn thận.
Chan đưa tay đỡ thì không thể chạm vào cậu. Là vô tình hay cố ý?
Bước vào bên trong thì choáng ngợp hơn. Toàn là kệ thuốc, tất cả đều được đựng vào lọ thủy tinh, chúng có những màu sắc khác nhau. Mỗi lọ còn được ghi tên đánh dấu cẩn thận. Có thể thấy vị bác sĩ này rất sạch sẽ và ngăn nắp. Đâu ra đó, không một hạt bụi.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cậu ngồi chờ tôi một chút
Hyuk đi đến một kệ thuốc rồi lấy ra vài loại. Đứng điều chế ngay tại chỗ.
Oh HanBin
Oh HanBin
Nhìn thì có vẻ thú vị đấy.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cậu có muốn tìm hiểu một chút về ngành y này không?
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Anh đừng hòng mà dụ dỗ nhị thiếu của tôi.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Của cậu cơ đấy.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Tôi...
Chan cuống cuồng giải thích.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Tôi không có ý đó. Nhị thiếu...
Oh HanBin
Oh HanBin
Thì tôi có nói gì đâu.
Chan ái ngại gãi đầu.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Hì.
Cậu hỏi Hyuk.
Oh HanBin
Oh HanBin
Nếu tôi muốn học thì anh có đồng ý dạy cho tôi hay không?
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Nhị thiếu! Cậu đừng quên là cậu phải cùng đại thiếu cai quản Oh thị.
Oh HanBin
Oh HanBin
Chỉ cần là điều tôi muốn, anh nghĩ hai sẽ nói không với tôi.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Đúng thật là đại thiếu ngài ấy luôn chiều theo cậu.
Oh HanBin
Oh HanBin
Tôi cảm thấy có hứng thú với nó.
Oh HanBin
Oh HanBin
(Chỉ có như vậy mới có thể tự bảo vệ chính mình, cả những người mà mình yêu thương nhất.)
Oh HanBin
Oh HanBin
Rốt cuộc thì anh là vệ sĩ riêng của tôi hay của hai tôi vậy?
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Tôi... tất nhiên là của nhị thiếu cậu rồi.
Oh HanBin
Oh HanBin
Vậy sao? Nhưng tôi lại nhận thấy anh chỉ nghe theo một mình hai tôi mà thôi. Không phải là phục tùng mệnh lệnh, mà là âm thầm quan tâm đến anh ấy rất nhiều.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Vì đại thiếu ngài ấy...
Oh HanBin
Oh HanBin
Là người đã cứu anh. Anh đã nhắc đi nhắc lại hơn chục lần rồi đấy.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Tôi...
Hyuk nhìn chủ tớ họ mà lắc đầu ngao ngán. Lên tiếng nhận lời.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Tất nhiên là tôi rất sẵn lòng. Mỗi thứ biết một chút cũng không phải là công cốc.
Oh HanBin
Oh HanBin
Cảm ơn.
Hyuk loay hoay được một lúc.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cậu uống đi. Mai có thể về nhà được rồi.
Cậu đưa tay đón nhận lấy nó thì bị Chan chặn lại.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Để tôi thử trước thưa cậu.
Oh HanBin
Oh HanBin
Anh...
Chan nhấp một ngụm, nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay, chờ một khoảng thời gian để thuốc ngấm.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Cậu có thể uống được rồi.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Ha. Đúng là căn bệnh không có thuốc chữa. Cậu lo lắng thái quá rồi đấy.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Anh! Mặc kệ tôi.
Oh HanBin
Oh HanBin
Chan. Tôi cảm thấy hơi buồn ngủ.
Chan đỡ lấy cậu, bỗng cả người run rẩy đẩy nhẹ Chan ra. Lần này Chan đã để ý đến sự khác thường từ cậu.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Nhị thiếu...
Oh HanBin
Oh HanBin
Tôi ổn.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cậu đưa nhị thiếu vào phòng nghỉ ngơi, tôi cần phải quan sát thêm công dụng của thuốc. Nếu không được còn có thể thay đổi sang loại khác. Sáng mai chúng ta sẽ quay lại sớm, đừng để đại thiếu ngủ dậy không thấy người đâu sẽ lo.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Được.
Oh HanBin
Oh HanBin
Không cần đâu. Anh hãy để tôi tự đi.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
...
Cậu quay lưng tiến về phía phòng ngủ. Leo lên giường mà cảm thấy mệt mỏi.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Anh có cảm thấy nhị thiếu cậu ấy rất lạ không?
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Trải qua sự việc ngày hôm nay, có lẽ cậu ấy đang dần trở nên khép kín hơn.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Vậy phải làm sao đây? Cậu ấy rất bài xích khi có người chạm vào.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Đây là một căn bệnh tâm lý. Bệnh nào cũng có thuốc chữa, cậu đừng lo. Tôi sẽ mời một bác sĩ chuyên khoa thăm khám.
Chan buồn bực trong lòng.
Cha Eunchan
Cha Eunchan
Cảm ơn anh.
Tại chỗ cậu. Nằm trên giường không thể nhắm mắt, mỗi khi chuẩn bị chìm giấc thì cậu lại nhìn thấy những hình ảnh ghê rợn ngày hôm nay. Cậu liền giật mình tỉnh, cậu không muốn ngủ, cậu sợ, rất sợ. Cả người run lên bần bật, nước mắt ấm nóng rơi từng giọt không thể ngừng.
Oh HanBin
Oh HanBin
Hix... mình... không ngủ nữa. Chú... bằng cách nào mà chú có thể ngủ sâu đến vậy... hix... chú... tôi nhớ chú...
Chapter
1 Bối cảnh
2 Phần 1_Chương 1: Oh thiếu gia
3 Chương 2: Người ấy là ai?
4 Chương 3: Vệ sĩ riêng
5 Chương 4: Nhị thiếu thật đáng yêu
6 Chương 5: Kim thiếu
7 Chương 6: Ông chú lạ mà quen
8 Chương 7: Hoảng sợ
9 Chương 8: Món quà bất ngờ cho nhị thiếu
10 Chương 9: Cơn mộng ác
11 Chương 10: Náo loạn trường TPST
12 Chương 11: Thiếu phu nhân
13 Chương 12: Sao?
14 Chương 13: Ham muốn lần đầu
15 Chương 14: Chiếm đoạt
16 Chương 15: Kháng cự
17 Chương 16: Tôi thích chú
18 Chương 17: Nổi ám ảnh không phai
19 Chương 18: Bóng ma tâm lý
20 Chương 19: Vô tác dụng
21 Chương 20: Giữ lấy nụ cười
22 Chương 21: Nỗi lo thầm kín
23 Chương 22: Những giọt nước mắt
24 Chương 23: Ấm lòng
25 Chương 24: Bước vào cuộc đua tử thần
26 Chương 25: Bùng nổ
27 Chương 26: Lỗ hổng không gian
28 Phần 2_Chương 27: Phủ thiếu soái
29 Chương 28: Bị giam lỏng
30 Chương 29: Thay đổi bản thân
31 Chương 30: Ký ức bị mất
32 Chương 31: Người lạ mặt
33 Chương 32: Như người xa lạ
34 Chương 33: Né tránh
35 Chương 34: Hàm ý sâu xa
36 Chương 35: Chúc ngủ ngon
37 Chương 36: Yếu sinh lý
38 Chương 37: Ngầm thừa nhận
39 Chương 38: Nhị thiếu thật uy vũ
40 Chương 39: Loạn ngôn!
41 Chương 40: Lòng tin
42 Chương 41: Kéo gần khoảng cách
43 Chương 42: Vách ngăn vô hình
44 Chương 43: Anh vệ sĩ
45 Chương 44: Phá vỡ hàng phòng ngự
46 Chương 45: Rung động nhất thời
47 Chương 46: Tâm tình thoải mái
48 Chương 47: Qua một đêm
49 Chương 48: Lo lắng không yên
50 Chương 49: Sợ
51 Chương 50: Nửa bí ẩn
52 Chương 51: Chỉ là sự khởi đầu
53 Chương 52: Tự dối lòng
54 Chương 53: Gặp lại biến thái
55 Chương 54: Rơi vào tầm ngắm
56 Chương 55: Độc ẩn
57 Chương 56: Phần hồn lấn át phần trí
58 Chương 57: Nổi sợ mất người thương
59 Chương 58: Ra mặt giải quyết
60 Chương 59: Vợ chồng phủ soái cùng hợp lực
61 Chương 60: Khao khát được yêu
62 Chương 61: U mê không lối thoát
63 Chương 62: Không nỡ xa
64 Chương 63: Sự tôn trọng
65 Chương 64: Chán ghét ra mặt
66 Chương 65: Nhẹ nhàng tình cảm
67 Chương 66: Cảm giác lạ
68 Chương 67: Cho ta bình yên
69 Chương 68: Cái chạm không thể với tới
70 Chương 69: Mẹ chồng chàng dâu
71 Chương 70: Lời mời gọi
72 Chương 71: Hoàn thành nhiệm vụ
73 Chương 72: Nhớ mong
74 Chương 73: Tìm đến anh
75 Chương 74: Phu thê ân ái
76 Chương 75: Xâm nhập lãnh thổ
77 Chương 76: Cặp đôi bù trừ
78 Chương 77: Phụ tử cùng làm loạn
79 Chương 78: Nhất quyết không buông
80 Chương 79: Tạm xa nhau
81 Chương 80: Nhà Lê hồ ngỏ ý
82 Chương 81: Mùi hương lạ
83 Chương 82: Vị ngọt thân quen
84 Chương 83: Thấu hiểu
85 Chương 84: Cưng chiều sủng nịch
86 Chương 85: Nhị thiếu làm nũng
87 Chương 86: Tập trung chú ý
88 Chương 87: Ngô gia hòa hợp
89 Chương 88: Ghen vì yêu
90 Chương 89: Thưởng trà xem kịch hay
91 Chương 90: Vì yêu sẽ nhớ
92 Chương 91: Chính là không thể
93 Chương 92: Cái chạm dần buông
94 Chương 93: Muốn liền được
95 Chương 94: Tất cả vì người
96 Chương 95: Mẹ chồng chàng dâu 2
97 Chương 96: Cho thì nhận
98 Chương 97: Hình nhân bị nguyền rủa
99 Chương 98: Sai lầm của nhũ mẫu
100 Chương 99: Ganh ghét đố kỵ
101 Chương 100: Đột nhiên mất tích
102 Chương 101: Phân định thắng thua?
103 Chương 102: Nguy thành an
104 Chương 103: Kẻ lụy tình
105 Chương 104: Ước muốn nhỏ nhoi
106 Chương 105: Giận hờn vu vơ
107 Chương 106: Dan díu mập mờ
108 Chương 107: Bùa yêu
109 Chương 108: Chân tướng
110 Chương 109: Tâm lạnh
111 Chương 110: Vụ án khép lại
112 Chương 111: Ngàn cân treo sợi tóc
113 Chương 112: Lựa chọn cuối cùng?
114 Chương 113: Là hắn nhưng không phải
115 Chương 114: Con dao bạc phản chủ
116 Chương 115: Giọt lệ máu
117 Chương 116: Yêu sai cách
118 Chương 117: Tống gia có hỉ
119 Chương 118: Hỉ thành tang
120 Chương 119: Vạn sự tùy duyên
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Bối cảnh
2
Phần 1_Chương 1: Oh thiếu gia
3
Chương 2: Người ấy là ai?
4
Chương 3: Vệ sĩ riêng
5
Chương 4: Nhị thiếu thật đáng yêu
6
Chương 5: Kim thiếu
7
Chương 6: Ông chú lạ mà quen
8
Chương 7: Hoảng sợ
9
Chương 8: Món quà bất ngờ cho nhị thiếu
10
Chương 9: Cơn mộng ác
11
Chương 10: Náo loạn trường TPST
12
Chương 11: Thiếu phu nhân
13
Chương 12: Sao?
14
Chương 13: Ham muốn lần đầu
15
Chương 14: Chiếm đoạt
16
Chương 15: Kháng cự
17
Chương 16: Tôi thích chú
18
Chương 17: Nổi ám ảnh không phai
19
Chương 18: Bóng ma tâm lý
20
Chương 19: Vô tác dụng
21
Chương 20: Giữ lấy nụ cười
22
Chương 21: Nỗi lo thầm kín
23
Chương 22: Những giọt nước mắt
24
Chương 23: Ấm lòng
25
Chương 24: Bước vào cuộc đua tử thần
26
Chương 25: Bùng nổ
27
Chương 26: Lỗ hổng không gian
28
Phần 2_Chương 27: Phủ thiếu soái
29
Chương 28: Bị giam lỏng
30
Chương 29: Thay đổi bản thân
31
Chương 30: Ký ức bị mất
32
Chương 31: Người lạ mặt
33
Chương 32: Như người xa lạ
34
Chương 33: Né tránh
35
Chương 34: Hàm ý sâu xa
36
Chương 35: Chúc ngủ ngon
37
Chương 36: Yếu sinh lý
38
Chương 37: Ngầm thừa nhận
39
Chương 38: Nhị thiếu thật uy vũ
40
Chương 39: Loạn ngôn!
41
Chương 40: Lòng tin
42
Chương 41: Kéo gần khoảng cách
43
Chương 42: Vách ngăn vô hình
44
Chương 43: Anh vệ sĩ
45
Chương 44: Phá vỡ hàng phòng ngự
46
Chương 45: Rung động nhất thời
47
Chương 46: Tâm tình thoải mái
48
Chương 47: Qua một đêm
49
Chương 48: Lo lắng không yên
50
Chương 49: Sợ
51
Chương 50: Nửa bí ẩn
52
Chương 51: Chỉ là sự khởi đầu
53
Chương 52: Tự dối lòng
54
Chương 53: Gặp lại biến thái
55
Chương 54: Rơi vào tầm ngắm
56
Chương 55: Độc ẩn
57
Chương 56: Phần hồn lấn át phần trí
58
Chương 57: Nổi sợ mất người thương
59
Chương 58: Ra mặt giải quyết
60
Chương 59: Vợ chồng phủ soái cùng hợp lực
61
Chương 60: Khao khát được yêu
62
Chương 61: U mê không lối thoát
63
Chương 62: Không nỡ xa
64
Chương 63: Sự tôn trọng
65
Chương 64: Chán ghét ra mặt
66
Chương 65: Nhẹ nhàng tình cảm
67
Chương 66: Cảm giác lạ
68
Chương 67: Cho ta bình yên
69
Chương 68: Cái chạm không thể với tới
70
Chương 69: Mẹ chồng chàng dâu
71
Chương 70: Lời mời gọi
72
Chương 71: Hoàn thành nhiệm vụ
73
Chương 72: Nhớ mong
74
Chương 73: Tìm đến anh
75
Chương 74: Phu thê ân ái
76
Chương 75: Xâm nhập lãnh thổ
77
Chương 76: Cặp đôi bù trừ
78
Chương 77: Phụ tử cùng làm loạn
79
Chương 78: Nhất quyết không buông
80
Chương 79: Tạm xa nhau
81
Chương 80: Nhà Lê hồ ngỏ ý
82
Chương 81: Mùi hương lạ
83
Chương 82: Vị ngọt thân quen
84
Chương 83: Thấu hiểu
85
Chương 84: Cưng chiều sủng nịch
86
Chương 85: Nhị thiếu làm nũng
87
Chương 86: Tập trung chú ý
88
Chương 87: Ngô gia hòa hợp
89
Chương 88: Ghen vì yêu
90
Chương 89: Thưởng trà xem kịch hay
91
Chương 90: Vì yêu sẽ nhớ
92
Chương 91: Chính là không thể
93
Chương 92: Cái chạm dần buông
94
Chương 93: Muốn liền được
95
Chương 94: Tất cả vì người
96
Chương 95: Mẹ chồng chàng dâu 2
97
Chương 96: Cho thì nhận
98
Chương 97: Hình nhân bị nguyền rủa
99
Chương 98: Sai lầm của nhũ mẫu
100
Chương 99: Ganh ghét đố kỵ
101
Chương 100: Đột nhiên mất tích
102
Chương 101: Phân định thắng thua?
103
Chương 102: Nguy thành an
104
Chương 103: Kẻ lụy tình
105
Chương 104: Ước muốn nhỏ nhoi
106
Chương 105: Giận hờn vu vơ
107
Chương 106: Dan díu mập mờ
108
Chương 107: Bùa yêu
109
Chương 108: Chân tướng
110
Chương 109: Tâm lạnh
111
Chương 110: Vụ án khép lại
112
Chương 111: Ngàn cân treo sợi tóc
113
Chương 112: Lựa chọn cuối cùng?
114
Chương 113: Là hắn nhưng không phải
115
Chương 114: Con dao bạc phản chủ
116
Chương 115: Giọt lệ máu
117
Chương 116: Yêu sai cách
118
Chương 117: Tống gia có hỉ
119
Chương 118: Hỉ thành tang
120
Chương 119: Vạn sự tùy duyên

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play