Công ty Cố Hy.
Lúc Tống Tử Hy vào công ty thì Cố Diệc Hàng vẫn chưa tới, chỉ có mỗi trợ lý Tưởng.
"Tống tổng giám đốc, sao rồi?"
Tưởng Chung vừa nhìn thấy Tổng Tử Hy liền bỏ hết tất cả công việc trên tay đứng dậy, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
Tống Tử Hy mỉm cười đi tới ngồi lên trên bàn làm việc của Tưởng Chung, khẽ lắc đầu.
"Chẳng phải anh theo Cố tổng về nhà sao?"
Tống Tử Hy nhớ lại chuyện tối qua, nét mặt ẩn chứa sự tức giận với không cam tâm:"Cố Diệc Hàng là tên gian xạo, cậu biết không. Hắn ta rõ ràng đã đồng ý với tôi là cùng nhau về nhà hắn nhưng giữa đường lại ngừng ở khách sạn Hòa Đông, hắn ta hẹn tổng giám đốc Chu, sau đó đưa tôi vào hang cọp! Hắn ta ngồi được nửa giờ thì đi về còn tôi phải ở lại bàn cái nát quỷ hợp đồng đó tới tám giờ mấy! Khốn kiếp!''
Tống Tử Hy càng nói càng tức giận, tức đến nổi cười ra tiếng:"₫Cố Diệc Hàng làm như vậy là không muốn tôi gặp cô Đường gì đó, tôi khẳng định với cậu hai người họ nhất định có vấn đề, nếu không sao lại không cho tôi về nhà hắn, nhất định có vấn đề!"
Tưởng Chung không nhịn được bật cười sảng khoái, lúc này thang máy chợt kêu lên, theo phản xạ đứng dậy chào tổng giám đốc thân yêu.
Nhưng người đến là thư ký riêng của Tống Tử Hy.
"Phó tổng, thức ăn sáng của ngài."
Thư ký Du -bà mẹ hai con mỉm cười đưa thức ăn cho Tống Tử Hy, hiếm khi cô ấy cười tươi như vậy khi chạy mấy con đường để mua sáng.
"À, đây là của Cố tổng và đây là của anh."
Tưởng Chung ôi lên một cách bất ngờ, vô công bất thụ lộc, hôm nay là ngày tốt gì sao?
Lúc này hai người liền để ý đến vòng tay sáng chói của cô thư ký.
"Thư ký Du, chồng cô mua tặng cô à?"
Thư ký Du chợt mỉm cười, nụ cười ấy chứa đựng bao hạnh phúc:"Hôm nay là kỉ niệm bảy năm ngày cưới, mẹ chồng tôi tặng."
"Nếu cô giúp tôi pha ly cà phê, tôi có thể cho cô về sớm một giờ, thế nào?"
"Được!"
Đôi mắt thư ký Du phát sáng, nhanh tay chạy vào phòng ăn làm vài ly cà phê.
Tưởng Chung khẽ lắc đầu than thở, tôi cũng bằng tuổi cô ấy, người ta đã có hai con rồi mà tôi vẫn chưa có bạn gái. Anh tỏ vẻ đáng thương nhìn sang Tống Tử Hy, mỉm cười:"Tôi đút cho anh ăn, anh cho tôi về sớm nhé?"
"Biến."
Tống Tử Hy nhìn đồng hồ, đã chín giờ mười rồi nhưng Cố Diệc Hàng vẫn chưa tới nhỉ?
"Hôm nay Cố Diệc Hàng tới trễ mười phút."
Nghe Tống Tử Hy nói thế Tưởng Chung mới để ý, hiếm khi Cố tổng tới trễ, hôm nay làm sao thế?
Vừa nhắc tào tháo, tào tháo liền tới.
Cố Diệc Hàng vừa bước vào tầng lầu ba mươi hai, bốn đôi mắt liền nhìn anh chằm chằm.
"Đã hơn chín giờ rồi, sao còn không đi làm việc?"
Tống Tử Hy nhìn anh khinh bỉ, tới trễ rồi mà còn nói người khác:"Bị kẻ ác hãm hại nên đứng đây kể lể này."
Thấy Cố Diệc Hàng đi ngang qua, Tưởng Chung chợt nhớ đến cái gì đó liền gọi anh lại:"Cố tổng, thức ăn sáng của ngài."
Cố Diệc Hàng nhìn hộp tô cháo quen thuộc, muốn cầm lấy nhưng anh đã rất no, không thể ăn được nữa rồi:"Cảm ơn, tôi ăn rồi. Đưa cho Tống Tử Hy ăn dùm tôi."
Tổng Tử Hy nhận lấy hộp cháo từ Tưởng Chung, vỗ vỗ vào vai cậu ấy:"Bây giờ người ta có vợ làm sáng cho ăn rồi, sẽ không ăn mấy thứ này như cẩu độc thân chúng ta đâu."
Hôm nay bầu không khí ở thành phố A rất tốt, không nắng rát mà rất mát mẻ.
Đường Tâm ngồi trên taxi xem lại các hồ sơ xin việc, đã đến đây được hai ngày rồi cô phải kiếm được việc làm sau đó dọn ra khỏi nhà Cố Diệc Hàng.
Lúc này tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, bác Cố?
"Con chào bác gái."
"Con đã sắp xếp ổn thỏa mọi thứ chưa? Diệc Hàng nó có ăn hiếp con không?"
Đường Tâm mỉm cười ngọt ngào, trái tim chợt tan rã:"Dạ không ạ, anh ấy rất tốt với con."
"Con gái ngoan, có chuyện gì nhất định phải nói nó, không cần khách sáo."
"Vâng."
Hai người nói chuyện được một hồi thì lưu luyến ngắt máy. Đường Tâm nhìn vào điện thoại, sáng giờ đã đi phỏng vấn hết hai công ty gần nhà.
Bây giờ đến công ty cuối cùng, sau đó liền về nhà.
Chiếc xe chạy được một đoạn đường liền dừng ở một công ty lớn, công ty Cố Hy.
"Xin chào."
"Xin chào, xin hỏi nộp hồ sơ làm việc ở đâu ạ?"
"Cô đi thẳng quẹo phải, sau đó sẽ thấy một phòng họp lớn nhé."
Đường Tâm mỉm cười cảm ơn hai cô lễ tân, theo chỉ dẫn của họ nhanh chóng tìm được nơi xin việc.
"Cộc cộc."
"Vào."
Trước mặt cô là một người đàn ông hơi lớn tuổi, có phần nghiêm khắc.
"Mời ngồi, mời cô giới thiệu về bản thân."
"Tôi tên là Đường Tâm, năm nay hai mươi bốn. Đã tốt nghiệp được hai năm, từng làm ở một công ty ở Cadana."
Ông ra nhìn vào hồ sơ của cô sau đó dời mắt nhìn cô không rời, vẻ mặt hiền hậu:"Điều kiện của cô rất tốt, tốt nghiệp đại học thiết kế ở trường nổi tiếng St. Clair College ở Canada. Các thiết kế của cô trong hồ sơ cũng rất tuyệt nhưng chúng tôi cần tuyển chỉ là một nhân viên thiết kế nhỏ."
Đường Tâm lắc đầu liên tục, nghiêm túc nhìn ông:"Vâng, tôi biết. Nhưng dù là điều kiện, giá trị hay hình thức kinh doanh của quý công ty cũng rất tốt, rất hấp dẫn, tôi là thành tâm muốn vào."
Người đàn ông này bật cười ha hả, làm giảm vài phần sự căng thẳng của cô:"Không cần khẩn trương, được rồi, cô về nhận thông báo đi."
"Vâng, cảm ơn ông."
Updated 63 Episodes
Comments
Huong Nguyen
chở xem
2022-03-28
1
So Lucky I🌟
hay
2022-02-23
0
Hồng Lĩnh
hay ạg
2021-04-21
1