Chương 2 - Thảm sát

Trong hôn lễ của Thành Dao và Lục Dật Thành, chỉ có một vài người trong gia đình có mặt, không đông, mỗi một nơi trong lễ cưới này đều là hai gia đình chuẩn bị.

Đến lúc trao nhẫn, tim của Thành Dao đập thình thịch như muốn nổ tung, nhưng khi cô nhìn vào mắt anh cô nhận thấy trong mắt anh không có cô.

Đêm tân hôn.

Thành Dao ngồi trong phòng đợi, nhưng tim vẫn đập rất nhanh, cô cố gắng thật bình tĩnh bằng cách hít thở đều.

Nhưng đợi...rồi đợi...rồi lại đợi, đợi đến 3 giờ sáng anh mới về.

Cửa vừa mở ra, Thành Dao chưa kịp tỉnh táo, câu đầu tiên cô nghe được từ người mình yêu thầm 6 năm nay đã trở thành chồng mình là " Tôi biết, tất cả mọi điều sảy ra bây giờ lại đều có liên quan đến cô, tôi kết hôn với cô đó chỉ là tôi chịu trách nghiệm thôi, tôi sẽ không bao giờ yêu cô ".

"Chồng" chữ chồng Thành Dao chuẩn bị từ khi nghe thấy tiếng cửa mở, chưa kịp nghe lời kia của anh đã thốt ra.

"Đừng gọi tôi như vậy, tôi sẽ ghê tởm" Sau đó Lục Dật Thành đóng cửa bỏ đi.

Đêm hôm đó Thành Dao gục mặt trên gối khóc.

Sáng hôm sau, vừa dậy đã không thấy anh, lúc cô ăn thì anh đã đi làm sớm.

Trưa cô sẽ đi làm, tối sẽ về nhưng không thấy anh.

Đến đêm khi cô đã đi ngủ anh mới về.

Thành Dao nằm trên giường nước mắt lại rơi ra từ hốc mắt "' Anh ghét em vậy sao?''' cô nghĩ thầm.

Nhưng mau sốc lại tinh thần vì cô tin anh sẽ yêu cô.

5 tháng kể từ khi kết hôn.

Mỗi ngày, cô đều cố điều chỉnh công việc của mình, vì là bác sĩ, nên tính chất công việc của mình có hơi đặc thù, mỗi buổi tối cô đều có gắng về sớm chỉ để ăn cơm với anh.

 Khi anh về sẽ hâm nóng đồ ăn lại cùng anh ăn, nhưng anh đều không nhìn lấy cô một lần, hoặc chỉ lướt qua như vô tình, chỉ cô là bị chìm đắm vào anh.

Mỗi tối cô đều cố gắng về sớm đợi anh về, Lục Dật Thành ăn ở ngoài rồi thì Thành Dao sẽ ngồi ăn một mình sau đó lại xách đồ chạy đến bệnh viện, nhưng mọi sự cố gắng dựng xây hạnh phúc gia đình của cô dường như đều thành công dã tràng, chẳng có sự thay đổi nào từ anh cả.

Sau đó anh liền đi công tác 5 tháng không về nhà lấy một lần, Thành Dao biết chuyến công tác này anh không đi cũng được, nhưng anh không muốn nhìn thấy cô nhìn thấy người mình ghét, người mà đã làm mất đi tình yêu của cuộc đời mình, lại còn phải kết hôn với người đó.

Mỗi lần mẹ chồng hay mẹ ruột cô gọi đến đều hỏi thăm cô, nhưng cô vẫn cười rất tươi với họ và bảo không sao, cô mệt nhưng không biết nói với ai.

Cô không có bạn thân, từ khi đi học cho đến khi đi làm cô quen rất nhiều bạn, nhưng không có ai là thật sự thân, cô không thích những mối quan hệ phức tạp, nhiều lúc cô cũng muốn kiếm một người bạn thân, nhưng không ai là chơi với cô thật lòng cả.

Mỗi tối, cô đều úp mặt vào gối khóc, không khóc cũng là cô đơn và buồn, không có đêm nào là cô thực sự vui vẻ cả, chỉ có những đêm thức trắng phẫu thuật, cứu người thảo mãn đam mê của mình thì đó mới chính là cô.

Nhiều lúc Thành Dao cũng tự hỏi, hình như càng lớn cô càng thích khóc, nước mắt của cô cũng trở nên nhiều hơn.

12 Tháng kết hôn.

Hôm nay là tròn một năm cô và anh kết hôn, cô dành nhưng ngày được nghỉ những thời gian ít ỏi để học nấu ăn cho anh , cô từ nhỏ sinh ra đã ngậm thìa vàng, là cành vàng lá ngọc được nâng niu, chỉ biết làm vài món đơn giản.

Bận rộn nấu ăn cả một ngày, chỉ chờ anh về nhà ăn một miếng thôi cô cũng đã đủ hạnh phúc.

Thành Dao làm xong thức ăn và dọn lên vừa tròn 8 giờ Thành Dao ngồi trên bàn ăn chờ Lục Dật Thành về.

Thành Dao cứ chờ như vậy, nhìn thấy thức ăn không còn nóng nữa đã trở nên nguội lạnh, anh vẫn chưa về, cô lại đem đi hâm nóng lại, cứ lặp đi lặp lại như thế mãi đến 2 giờ sáng anh mới về.

Lục Dật Thành vừa về, Thành Dao đã từ trong bếp đi ra, nhìn thấy Lục Dật Thành ngà ngà say, cô hỏi '' Dật Thành, anh đã ăn gì chưa''.

Thành Dao tiến đến định cởi áo ngoài giúp Lục Dật Thành , thì Lục Dật Thành hất tay cô ra" Đừng đụng vào, bẩn"

Tim Thành Dao đã ngừng đập, cổ họng cũng chỉ còn cảm nhận thấy vị đắng chát, không thể nói lên lời chỉ âm thầm nhìn anh lên phòng.

1 năm 9 tháng kể từ ngày kết hôn.

Thành Dao hôm nay rất vui vì cô được đi leo núi với anh và hội bạn của anh, lên đến đỉnh núi sẽ có một căn biệt thự để họ nghỉ ngơi, trong nhóm đi lần này có cô, Lục Dật Thành, Thiên Thư, Lục Thế Minh và bạn thân Lục Dật Thành, Thiên Sơn Từ, Tề Tư Tần.

Leo được nửa đường đỉnh thì có chuyện không may xảy ra chuyện, có một tên cầm một cây súng lúc đang chạy từ hướng ngược lại, trong lúc đó hắn chĩa cây súng về phía bọn họ, sau đó có rất nhiều tên đồng bọn của bọn chúng cũng bắt đầu xuất hiện.

Trong hai bên đang xảy ra giao chiến, hai cô gái bị dồn vào một góc, họ định bỏ chạy nhưng lại không biết đường hơn hết không thể chạy được.

Có 1 tên cướp đã tiến đến đuổi hai người chạy đến vực thẳm, dồn hai người họ vào góc chết, lúc này đôi tay đang nắm chặt của Thiên Thư rung lên trong đầu chỉ nghĩ tới Lục Thế Minh.

Thành Dao cũng có một hy vọng nhỏ nhoi, hy vọng Lục Dật Thành sẽ đến cứu.

Lúc bọn họ vừa tới thì hai cô gái đã bị dồn ở mép của vực.

Thấy có người tới, tên cướp lại nghĩ ra trò hay, kêu bọn họ chọn một người sống, một người chết.

Chỉ có hai người tới là Lục Dật Thành và Tề Tư Tần bọn họ đứng đối diện với cô và Thiên Thư, khi đang phân vân không biết lên chọn ai một giọng nói lạnh toát vang lên, ''người bên trái'', người bên trái của tên cướp chính là Thiên Thư.

Thành Dao lúc này như suy sụp, cô ấy luôn là sự ưu tiên đối với anh, cô có cố gắng như thế nào thì cũng không bằng.

Đối với Lục Dật Thành chưa bao giờ anh phân vân, khó chọn, nhưng đây là lựa chọn khó nhất trong những năm anh sống, một bên nghĩa một bên tình, lần này cứu Thiên Thư coi như hết ân tình còn Thành Dao anh sẽ cứu bằng được cô ấy, nếu cô ấy chết anh sẽ chết theo.

Tên cướp thấy được biểu cảm suy sụp của Thành Dao thì hắn càng cảm thấy vui, hắn cười , cười lớn " Lục Tổng mà cũng có lúc phân vân rồi đến cuối cùng vẫn chọn cô ta, vậy cô sẽ chết nhỉ, hắn quay qua nói với Thành Dao. Nhưng chỉ trong chớp mắt một viên đạn bay đến cắm ngay vào huyệt thái dương của tên cướp, biểu cảm hắn trợn mắt nhìn cô lúc này càng đáng sợ hơn.

Lục Dật Thành chỉ đợi tên cướp có sơ hở sẽ dùng viên đạn cuối cùng này để giết hắn.

Thành Dao chưa lấy lại thần hồn, khi trận thảm sát vừa xảy ra, máu còn dính nhoe nhoét trên mặt cô, một người cao lớn đổ xuống ngay trước mặt khi tên cướp đổ xuống vừa hay hắn cũng rơi xuống vực ngay sau đó.

Hai người trong nhóm cuối cùng vừa kịp tới vừa tới Thiên Thư đã nhào vào lòng Lục Thế Minh nước mắt tuôn như thác.

Còn Lục Dật Thành chỉ đứng nhìn Thành Giao, dường như trước hai người vẫn có một rào cản một rào cản vô hình mà anh tự tạo ra.

Lục Dật Thành nhìn vào ánh mắt trong suốt, nước mắt như muốn tuôn trào vì sợ nhưng vẫn không rơi một giọt nào, đứng một góc.

Lục Thế Minh vội trấn an Thiên Thư.

Tề Tư Tần đang sơ cứu cho vết thương bị giao đâm của Thiên Sơn Từ.

Thành Dao vừa lấy lại được thần hồn thì tự nhiên mắt đen kịt, cô cố gắng mở mắt để nhìn đưa chân bước vào khu vực an toàn hơn, nhưng không thể bước nổi chỉ một giây nữa thôi cô sẽ ngất.

Thấy sự được sự kỳ lạ từ Thành Dao, Lục Dật Thành vội lao tới, nhưng chậm mất một giây cô đã té xuống vực, Lục Dật Thành chỉ kịp nắm lấy cánh tay cô, anh dùng cả hai tay của mình để nắm lấy tay cô.

Tề Tư Tần là người thấy đầu tiên anh chạy tới phụ Lục Dật Thành kéo Thành Dao lên, lúc kéo lên tay của Thành Dao có một vài vết trầy xước, nhưng phần cô tay đã bầm.

Hot

Comments

Hopi Berry

Hopi Berry

Mê cuồng truyện này, đọc mãi không chán 😍

2025-02-24

1

Thuan Luu

Thuan Luu

Hình như là 1 chứ s lại 2 nhở

2025-02-24

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 - Thích thầm thật khổ
2 Chương 2 - Thảm sát
3 Chương 3 - Tạm Biệt
4 Chương 4 - Chỉ còn là quá khứ
5 Chương 5 - 5 năm gặp lại
6 Chương 6 - Trên trời rơi xuống anh chồng
7 Chương 7 - ở Chung
8 Chương 8 - Ký ức vỡ nát
9 Chương 9 - Ôm
10 Chương 10 - Nấu ăn
11 Chương 11 - Ăn cơm
12 Chương 12 - "Anh sẽ ghen "
13 Chương 13 - Muốn công khai
14 Chương 14 - Tỏ tình
15 Chương 15- " Vợ "
16 Chương 16 - Nhớ anh
17 Chương 17 - Chuyển nhà
18 Chương 18 - đau bụng
19 Chương 19 - anh của trước kia
20 Chương 20 - Em muốn anh ôm
21 Chương 21 - Vợ Chồng là một
22 Chương 22 - Nhớ anh
23 Chương 23 " Nhớ anh như thế "
24 Chương 24 - Em quên mất chồng mình là ai
25 Chương 25 - Chồng ngủ ngon
26 Chương 26 - Cuộn phim chiếu lại cuộc đời cô
27 Chương 27 - Hết ngày hôm nay không cần nữa
28 Chương 28 - Ly Hôn đi
29 Chương 29 - Em Đi Được
30 Chương 30 - Chuẩn bị công tác
31 Chương 31 - Yemen
32 Chương 32 Cả Thế Giới của anh
33 Chương 33 - Đại tá
34 Chương 34 - " Anh khóc hả "
35 Chương 35 - Tiền mừng cưới
36 Chương 36 - Chồng Pháp Lý
37 Chương 37 - Giới Thiệu
38 Chương 38 - Vô Vọng
39 Chương 39 - Huề
40 Chương 40
41 Chương 41 - Hải Hương Lan
Chapter

Updated 41 Episodes

1
Chương 1 - Thích thầm thật khổ
2
Chương 2 - Thảm sát
3
Chương 3 - Tạm Biệt
4
Chương 4 - Chỉ còn là quá khứ
5
Chương 5 - 5 năm gặp lại
6
Chương 6 - Trên trời rơi xuống anh chồng
7
Chương 7 - ở Chung
8
Chương 8 - Ký ức vỡ nát
9
Chương 9 - Ôm
10
Chương 10 - Nấu ăn
11
Chương 11 - Ăn cơm
12
Chương 12 - "Anh sẽ ghen "
13
Chương 13 - Muốn công khai
14
Chương 14 - Tỏ tình
15
Chương 15- " Vợ "
16
Chương 16 - Nhớ anh
17
Chương 17 - Chuyển nhà
18
Chương 18 - đau bụng
19
Chương 19 - anh của trước kia
20
Chương 20 - Em muốn anh ôm
21
Chương 21 - Vợ Chồng là một
22
Chương 22 - Nhớ anh
23
Chương 23 " Nhớ anh như thế "
24
Chương 24 - Em quên mất chồng mình là ai
25
Chương 25 - Chồng ngủ ngon
26
Chương 26 - Cuộn phim chiếu lại cuộc đời cô
27
Chương 27 - Hết ngày hôm nay không cần nữa
28
Chương 28 - Ly Hôn đi
29
Chương 29 - Em Đi Được
30
Chương 30 - Chuẩn bị công tác
31
Chương 31 - Yemen
32
Chương 32 Cả Thế Giới của anh
33
Chương 33 - Đại tá
34
Chương 34 - " Anh khóc hả "
35
Chương 35 - Tiền mừng cưới
36
Chương 36 - Chồng Pháp Lý
37
Chương 37 - Giới Thiệu
38
Chương 38 - Vô Vọng
39
Chương 39 - Huề
40
Chương 40
41
Chương 41 - Hải Hương Lan

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play