Mặt cô còn vết máu chưa lau, vừa kéo được người lên, Lục Dật Thành đã bế cô lên chạy về biệt thự, Tề Tư Tần chạy theo sau, khi Lục Dật Thành bế ngang cả người Thành Dao lên mới biết cô thật sự rất nhẹ, nhẹ như bông vậy.
Vừa về tới biệt thự Lục Dật Thành vội đặt cô xuống giường, lôi Tề Tư Tần ra khám cho cô.
Tề Tư Tần cảm thấy nghề bác sĩ này của mình là bạc nhất, bảo là nghỉ để đi chơi, mọi người cùng nhau thư gian nhưng cuối cùng anh ta còn bận hơn lúc làm ở bệnh viện.
sau khi Tề Tư Tần rời đi Lục Dật Thành ngồi xuống bên cạnh sơ cứu vết thương cho cô. Khi định quay người rời đi không kìm được mà quay người lại hôn nhẹ lên kí mắt cô một cái sau đó mới rời đi.
...----------------...
Khi tỉnh lại Thành Dao thấy mình đang nằm trên giường, lúc cô mất ý thức Thành Dao tưởng là mình xong rồi chứ, hóa ra vẫn sống.
Vừa mở cửa phòng thì đã thấy Thiên Thư.
'' Em ăn sáng đi, em đã ngủ 12 tiếng rồi, lần sau nhớ ăn đây đủ đừng bỏ bữa, nhớ bổ sung nhiều canxi nghe rõ chưa, em là bác sĩ mà chỉ biết khám cho người khác thôi hả'' Thiên Thư kéo tay của Thành Dao ra ngoài, ấn cô ngồi xuống bàn ăn lấy đồ ăn sáng ra cho cô ăn nhẹ.
'' mọi người đâu rồi ạ'' Thành Dao nhìn quanh hỏi.
''họ đều bận rồi vốn chỉ định lên chơi 1 ngày không ngờ là sẽ xảy ra nhiều chuyện như vậy, thôi em ăn lẹ đi'' Vừa nói xong điện thoại Thiên Thư rung lên Lục Thế Minh gọi đến cô ấy cầm điện thoại lên đi nghe điện thoại.
Cuối cùng chỉ còn mình Thành Dao trong căn phòng trống này, nhìn Thiên Thư càng lâu cô càng không kiềm được mà sẽ khóc, nên cô thường né tránh ánh mắt của cô ấy, cô cũng hiểu anh không thể kìm hãm được sự yêu thích của mình với một người vì cô cũng như vậy đường này là do cô chọn giờ có như nào cô cũng nên tự chịu.
Vừa ăn xong cô nhận được điện thoại đến từ bệnh viện, bệnh nhân của cô xảy ra chuyện cần cô về bệnh viện gấp.
Thành Dao vội vội vàng vàng thu dọn đồ đạc của mình rồi gọi xe xuống núi.
Xe vừa đến bệnh viện, Thành Dao đã vội lao xuống.
...----------------...
Sau khi bệnh nhân an toàn ra khỏi phòng cấp cứu thì trời đã tối, Thành Dao cũng không về nhà nữa, cô đi tìm một cửa hàng tiện lợi ăn tạm gì đó, rồi mới về nhà.
1 tháng sau.
Kể từ sau hôm leo núi, Lục Dật Thành đã đi công tác tính tới nay vừa tròn một tháng, Thành Dao biết, anh ấy không hẳn bận mà đơn giản chỉ muốn né tránh cô.
Thành Dao và Lục Dật Thành đều không gặp nhau. Mỗi tối Lục Dật Thành đều không ngủ được, chỉ có thể ngủ 3 4 tiếng, bệnh mất ngủ càng ngày càng nặng, thức đêm để xử lí công việc, thức dần thành thói quen, càng ngày càng tệ hơn dẫn đến mất ngủ.
Còn Ngạn Dao, mỗi tối cô đều thức đêm suy nghĩ, chỉ có những hôm bị vắt kiệt sức ở bệnh viện cô mới ngủ và ngủ ngon.
Từ sau việc của một tháng trước, khi từ biệt thự trên núi trở về nhà, Thành Dao đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện ly hôn, cô không chịu thêm được nữa, cô mệt rồi, muốn ly hôn.
Thành Dao lúc kết hôn đã nghĩ, chỉ cần có tình cảm chân thành rồi sẽ cảm hóa được anh nhưng, thời gian đã chứng minh cho cô thấy điều cô tin đã sai, sai hoàn toàn, hoặc do sức chịu đựng của cô quá kém.
Sau khi anh đi công tác, Thành Dao đã đến và nói chuyện này với ba mẹ, đã là ba mẹ thì ai mà không thương con, ba Thành và mẹ Thành cũng rất hiểu con gái mình thật sự đã mệt rồi." Lục Dật Thành, nó có biết không".
"Con chưa nói, con định ký vào đơn ly hôn, sau đó bay qua Mỹ, anh ấy đi công tác về rồi sẽ thấy, con không muốn nhìn thấy anh ấy con sợ" Thành Dao không muốn đối mặt với anh nói chuyện ly hôn, cô sợ kình lại mềm lòng một chút ý chí muốn ly hôn lại bị dập tắt, chuyện này đối với cô quá đau khổ
'' Ừm, ba mẹ hiểu rồi, mai ba mẹ sẽ bàn với gia đình họ, nếu con muốn ba mẹ có thể xắp xếp con bay trong hai ngày nữa" Mà Tăng Thanh xoa đầu con gái nói.
" Dạ, vậy hai ngày nữa con sẽ đi " Thành Dao lúc này cố gượng cười một cái.
" Con về nhà chuẩn bị ".
Sau khi bước ra khỏi cửa, Thành Dao không gồng nổi nữa, nước mắt từ hốc mắt cô chảy ra, đôi vai trĩu nặng mà trùng xuống.
Về Đến nhà cô vào phòng của mình, viết đơn ly hôn, sau đó ký ở cuối tờ giấy để lên bàn với một tâm thư dài cô gửi cho anh, đó chính là những lời từ tận đáy lòng cô gửi anh.
2 ngày sau.
Chuyện ly hôn đôi bên đã bàn ổn thỏa, lần này gia đình nhà họ Lục đều không phản đối vì, mẹ Lục và ba Lục đều hiểu, họ thương cô vì vậy nên mới đồng ý, về nếu Lục Dật Thành không chịu ly hôn , hộ sẽ bắt anh ly hôn cho bằng được.
Trước khi lên máy bay, Thành Dao đã quay lại nhìn lần cuối, tạm biệt ba mẹ Ngạn, ba mẹ Lục, cô vẫy tay với họ, cô cũng rất xúc động khi bỏ hết công việc ra sân bay tiễn cô.
Nhưng cô vẫn nhìn lâu hơn một chút để tạm biệt anh." Tạm biệt thanh xuân của em ".
Updated 41 Episodes
Comments
QuynhNhiDo
tội nghiệp cha này
2025-03-05
0