[FayeYoko] Bản Tình Ca Của Nàng

[FayeYoko] Bản Tình Ca Của Nàng

Gặp gỡ

“Xin lỗi, chị làm gãy hoa nữa rồi…”

Người phụ nữ ngước nhìn cô gái với ánh mắt đầy lo lắng và vẻ mặt vừa ngượng ngùng vừa đáng yêu. Cô nắm chặt nhành hoa bị gãy trong tay, như một đứa trẻ lỡ làm điều sai. Đôi mắt tròn long lanh khẽ cụp xuống, nhưng lại không giấu được chút hy vọng cô gái kia sẽ tha thứ.

Cô gái mỉm cười, tiến lại gần và nhẹ nhàng cầm lấy nhành hoa từ tay người phụ nữ

“Tiểu Mali, đừng lo. Chị mới bắt đầu làm việc này thôi mà”

Người phụ nữ nghe cô gái nói vậy thì ánh mắt rạng rỡ hẳn lên. Nụ cười thoải mái hiện trên môi, thay thế hoàn toàn vẻ lo lắng ban nãy. Cô khẽ thở phào và cười tươi, giọng nói đầy niềm vui

“Yo, cho em nè”. Người phụ nữ đưa một nhành hoa nguyên vẹn và đẹp nhất cho Yoko.

Yoko thoáng bất ngờ, nhưng rồi mỉm cười dịu dàng, nhận lấy nhành hoa từ tay người phụ nữ.

Cả hai cùng nhìn nhau cười, không khí trở nên nhẹ nhàng, đầy ấm áp. Khu vườn lúc này không chỉ đẹp bởi sắc hoa, mà còn bởi tiếng cười và sự chân thành lan tỏa giữa họ

“Reng”

Tiếng chuông cửa nhỏ vang lên từ phía trước. Một vị khách bước vào, dáng vẻ lịch sự nhưng có chút vội vã. Người phụ nữ ấy nhìn quanh rồi lên tiếng:

“Xin chào, tôi muốn mua một bó hoa thật đẹp để tặng vợ mình. Có loại nào đặc biệt không?”

Yoko lập tức bước tới, dáng vẻ chuyên nghiệp nhưng vẫn giữ nét đáng yêu vốn có. Cô mỉm cười thân thiện:

“Chào chị, chị thật chu đáo khi tặng hoa cho vợ. Để tôi giúp chị chọn nhé!”

Người phụ nữ gật đầu, Yoko nhanh tay chọn những bông hoa tươi nhất, phối hợp màu sắc hài hòa. Trong lúc nàng bó hoa, vị khách đứng nhìn, không khỏi cảm thán:

“Cô đúng là khéo tay thật. Bó hoa này chắc chắn vợ tôi sẽ rất thích!”

“Mà nè, cô mới thuê nhân viên mới hả”

Yoko quay sang người phụ nữ ở cuối nhà đang chăm chú bó hoa rồi cười

“Không phải Nhân viên, Chị ấy là vị khách quen thôi”.

Vị khách gật gù, nụ cười trên môi:

“Tôi cứ tưởng hai người là chị em hay đồng nghiệp, nhìn hòa hợp quá.”

“Cảm ơn chị. Nhưng cô ấy đặc biệt thật, ai tiếp xúc cũng sẽ cảm thấy dễ chịu như chị thôi.”

Vị khách gật đầu, cầm bó hoa rời đi, nhưng vẫn không quên ngoái lại một lần, mỉm cười đầy thiện cảm.

Yoko nhìn người phụ nữ kia rồi nhớ lại vài tuần trước.

“…”

Trong đêm lạnh lẽo, khi những tia sáng mờ nhạt từ đèn đường nhảy múa trên mặt vỉa hè ướt, Yoko, mệt mỏi sau một ngày làm việc tại tiệm hoa, bước qua con hẻm tối.

Gió thổi từng cơn rét buốt, làm nàng co rúm lại, nhưng rồi một tiếng thở khẽ, một âm thanh yếu ớt vang lên từ phía góc tối của con hẻm. Yoko dừng lại, tim nàng thắt lại trong lo âu.

Bóng dáng của cô xuất hiện trước mắt nàng, gương mặt tái nhợt, ánh mắt mờ đi vì đau đớn.Người phụ nữ nằm co ro trên mặt đất, một vệt máu chảy dài từ vết thương trên đầu và bụng, nhuộm đỏ cả lớp áo cũ. Vết thương ở đầu của cô đang chảy máu, tóc cô dính đầy máu, vết thương ở bụng thì đau đớn, máu đã thấm ướt quần áo cô.

Yoko nhanh chóng bước đến, đôi tay run run khi chạm vào người phụ nữ, cảm nhận được cái lạnh buốt của cô. Nàng nhẹ nhàng nâng đầu Faye lên, thở hắt ra, vội vã tháo bỏ chiếc khăn choàng quanh cổ mình, dùng nó để băng lại vết thương trên đầu, nhưng máu vẫn tiếp tục rỉ ra, khiến Yoko càng thêm hoang mang.

“Chị ổn không?” Yoko thì thầm, giọng cô nghẹn lại, cảm giác bất lực tràn ngập.

Người phụ nữ yếu ớt mở mắt, nhìn Yoko một cách mờ mịt, đôi môi cô mấp máy như thể muốn nói gì đó, nhưng chỉ có thể phát ra những âm thanh nhỏ bé. Vết thương ở bụng làm cô đau đớn, nhưng dường như cô không còn sức lực để phản kháng.

“Đừng lo, em sẽ giúp chị.” Yoko ôm lấy cô, cố gắng giữ cô đứng dậy dù thân hình nàng yếu ớt, rồi dìu cô đi. Cứ từng bước, Yoko cảm nhận được sự nặng nề từ cơ thể của người phụ nữ, nhưng lòng nàng không bỏ cuộc. Nàng cần phải cầu cứu ai đó.

Nàng nhanh chóng gọi số cấp cứu, giọng khản đặc vì lo lắng.

“Xin chào, tôi cần giúp đỡ ngay lập tức. Có một cô gái bị thương rất nặng. Cô ấy bị thương ở đầu và bụng. Tôi đang ở gần con hẻm…”

Nhanh chóng được đưa đến bệnh viện

Yoko ngồi lặng lẽ trong phòng chờ bệnh viện, ánh đèn mờ ảo chiếu lên khuôn mặt nàng, phản chiếu nỗi lo lắng không thể che giấu. Nàng chưa từng quen biết người phụ nữ kia, chưa từng gặp cô trước đó. Nhưng trong khoảnh khắc cô ấy nằm co ro trong con hẻm tối, một sự thôi thúc lạ lùng đã khiến Yoko không thể bỏ mặc.

Khi bác sĩ đi ra, nàng đã thở phào nhẹ nhõm khi nhận được thông báo rằng cô đã qua cơn nguy hiểm. Vết thương ở đầu và bụng của cô gái dường như không quá nghiêm trọng, nhưng vẫn cần phải được theo dõi thêm. Bác sĩ cho biết cô sẽ tỉnh lại trong vài giờ nữa.

Yoko cảm thấy nhẹ nhõm phần nào nhưng do Yoko không biết người phụ nữ này là ai, và không ai đóng tiền viện phí cho cô ấy, cũng không để cô ấy một mình nên Yoko ở lại

Khi bác sĩ quay lại để hướng dẫn Yoko về việc chăm sóc cô sau khi cô tỉnh lại, Yoko lại tự nhủ mình, dù chưa từng quen biết cô, nhưng bây giờ nàng đã có trách nhiệm. Yoko sẽ ở lại, chăm sóc cô ấy cho đến khi cô hoàn toàn hồi phục.

Hot

Comments

◆Tak V◆

◆Tak V◆

ᥫ᭡ᥫ᭡

2025-01-18

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play