Sáng hôm sau tuyết ngừng rơi trời cũng trong xanh như chào mời nàng trở về.
Ăn sáng xong Khương Tú thu thập hành lý chuẩn bị lên đường .
Trước khi đi nàng đến chỗ Sư Thái , biết Sư Thái không muốn gặp nàng kéo Thanh Nhi đến cửa quỳ xuống dập đầu ba lần .
" Sư Thái người hãy bảo trọng , con sẽ thường xuyên viết thư báo bình an , người dừng lo con luôn ghi nhớ những gì người và sư phụ dạy bảo "
Nói xong nàng cùng Thanh Nhi thi lễ rồi quay đi .
Trong phòng Sư Thái nhắm mắt niệm kinh nhưng nước mắt chảy xuống bán đứng tâm trạng bà .
Khương Tú muốn từ biệt Văn Phu Nhân ai ngờ gặp Tống Tử Ngôn giữa đường , nàng không có ý bắt chuyện chỉ thi lễ rồi rời đi .
Đến trước cửa phòng Văn Phu Nhân không đợi gõ cửa bà đã bước ra .
Thấy Khương Tú Tống Tử Ngôn một trước một sau đi đến bà cười cười thâm ý .
" Con chuẩn bị xong chưa khi nào thì lên đường ? "
Khương Tú thi lễ .
" Tiểu nữ muốn từ biệt Phu Nhân hiện tại sẽ khởi hành "
Hai người đang nói chuyện Quế ma ma có lẽ chờ lâu mang vẻ hậm hực đi đến .
" Tiểu thư lão nô đợi ngài thật lâu chúng ta nên lên đường thôi "
Văn Phu Nhân nhíu mày vẻ không hài lòng .
Tống Tử Ngôn mặt cũng âm trầm nhìn Quế ma ma .
Khương Tú cau mày nhìn bà ta .
" Là nô tài thấy chủ tử không hành lễ , gặp người không chào hỏi , bản thân nô tài không xưng nô tài lớn lối chất vấn chủ nhân , quay về ta phải hỏi một tiếng với Phụ Mẫu xem người bà chọn đến đón ta về lại không để ta trong mắt là có ý gì "
Quế ma ma thấy nàng lạnh nhạt mang theo uy hiếp dù không muốn nhưng vẫn phải quỳ xuống .
" Tiểu thư thông cảm nô tài biết sai , chẳng qua lão … Nô tài vội trở về bẩm báo cho Phu Nhân , người quá nhớ tiểu thư , mong người bỏ qua cho nô tài "
Xóng xong lại dập đầu ra chiều thành kính , nhưng Khương Tú biết bà ta chỉ làm ra vẻ .
Chán nhìn bà ta giở trò nàng lạnh giọng .
" Lui sang một bên đi "
Quay sang Văn Phu Nhân nàng nhỏ giọng .
" Phu Nhân tiểu nữ phải trở về người khi nào trở về có cùng tiểu nữ lên đường ? "
Văn Phu Nhân nghe vậy cười .
" Hiện tại ta cùng Tử Ngôn trở về , chi bằng con ngồi cùng xe ngựa với ta một đoạn , đến cổng thành con đổi lại cũng không muộn "
Trong lúc hai người nói chuyện Quế ma ma không ngừng đánh giá Tống Tử Ngôn .
Nam nhân này vừa nhìn biết không phải nhân vật nhỏ , dáp dấp đẹp mắt tính cách trầm ổn , vị Phu Nhân kia xem cách ăn mặc cũng không tầm thường, nghe nói cùng hồi kinh trong lòng bà ta suy đoán thân phận hai người một phen .
Nhưng nghĩ mãi không đoán ra đã từng gặp vị Phu Nhân trước mặt , thấy Khương Tú thân thiết với người kia Quế ma ma không muốn nàng có quan hệ tốt với người ngoài .
Lo sẽ ảnh hưởng kế hoạch của phu nhân , nghe hai người muốn cùng xe bà ta bất chấp vừa bị Khương Tú trách mắng nhanh miệng ngăn cản .
" Không được tiểu thư Phu Nhân đã chuẩn bị xe cho người , chúng ta vẫn nên sớm lên đường thôi "
Khương Tú nhìn Quế ma ma khiến bà ta sởn gai ốc thầm nghĩ nha đầu chết tiệt này mới tí tuổi mà âm lãnh như vậy , thật đáng sợ đợi về đến xem các tiểu thư khác làm sau hành nàng ta .
Khương Tú nhìn Quế ma ma đầy uy hiếp không hề có ý trả lời , sau đó nói với Văn Phu Nhân .
" Phu Nhân chúng ta cùng lên đường thôi "
Nói rồi nàng cầm tay Văn Phu Nhân Thanh Nhi nhìn sang Tống Tử Ngôn gật đầu liền đi trước .
Tống Tử Ngôn thấy biểu hiện hôm nay của nàng hơi cong môi cùng thuộc hạ đi theo sau .
Quế ma ma không cam lòng mặt mày cau có theo chân .
Xuống chân núi Quế ma ma đi sau cùng nên khi đến xe ngựa đã thấy Khương Tú lên xe cùng vị Phu Nhân kia bản thân càng bực bội lên xe ngựa Khương gia , nói phu xe đi theo xe phía trước cùng về kinh.
Khương Tú Thanh Nhi cùng Văn Phu Nhân lên xe , Tống Tử Ngôn cùng hộ vệ cưởi ngựa .
Ổn định xong Văn Phu Nhân với vẻ lo lắng nhìn nàng .
" Con à ta nghĩ vị ma ma kia không phải đèn cạn dầu còn nữa cao môn đại hộ không thiếu chuyện dơ bẩn , mặt dù là nhà con nhưng rốt cuộc mười lăm năm chưa về con phải cẩn thận , bên cạnh con chỉ mỗi Thanh Nhi ngây thơ không có ai giúp đỡ càng phải chú ý , nếu con cần tỳ nữ cứ đến tìm ta , ta quen biết nhiều người sẽ giúp con tìm mấy nha đầu trung thành "
Khương Tú làm sau không hiểu thứ bà đang lo là gì , ngay cả nàng lúc đồng ý quay về nhưng trong lòng đều nghĩ đến vài lý do bọ họ đón nàng về .
Nghe quá nhiều chuyện xấu tự nhưng được miếng bánh ngon tất phải suy nghĩ thiệt hơn .
" Phu Nhân người không cần lo họ cần tiểu nữ mới phải đón về , tuy chưa biết mục đích là gì nhưng tạm thời tiểu nữ sẽ không sau "
" Nói là mời nhưng khí thế Quế ma ma khi đó cùng hai tỳ nữ đi theo thể hiện rõ chỉ cần tiểu nữ từ chối nhất định bị trói mang về "
Nói đến đây nàng dừng lại nghĩ đến biểu hiện Quế ma ma khi nói lời đó trong lòng pạnh đi vài phần .
" Người không cần lo những điều nên biết sư phụ cùng Sư Thái điều dạy , có lẽ người chưa biết Thiền Nguyệt Am vốn là nơi thế gia trong kinh vứt bỏ người vô dụng với họ "
" Sư Thái vốn là Muội Muội ruột khác Mẫu với Thái Sư đương triều vì khi còn trẻ bị thứ muội vu cáo tội thông dâm nên mới chịu uất ức đến đây , Sư Phụ tiểu nữ cũng là người đáng thương "
" Lẽ ra người phải gả cho Hoàng Thượng hiện nay nên là Hoàng Hậu Đại Minh , nhưng người gả thay lại là Muội Muội ruột vì chuyện gì đó cũng bị đưa đến đây . Tiểu nữ từng dò hỏi nhưng Sư Phụ chỉ nói chuyện xưa không nên nhắc lại "
Văn Phu Nhân nghe xong cũng kinh ngạc không nói nên lời .
Tống Tử Ngôn bên cạnh xe ngựa nghe không sót một từ , ban đầu nghĩ chỉ đây là Am Ni Cô bình thường không nghĩ đến người bên trong toàn là xuất thân cao môn .
Đúng là thú vị thật ...
Khương Tú thấy Văn Phu Nhân kinh ngạc mãi chưa nói nên lời , hơi mỉm cười trấn an ngược lại bà .
" Người thấy đó từ nhỏ con được nghe những thủ đoạn hậu trạch mà lớn lên , làm sau có thể không hiểu "
Cái dáng vẻ tiểu cô nương an ủi người của Khương Tú làm Văn Phu Nhân xúc động chưa kịp nói gì đã ôm chằm lấy nàng mà thở dài .
Người chịu uất ức là nàng , người sống khổ cực mười mấy năm là nàng , nhưng bản thân dùng giọng điệu bình thản nói ra những lời này , người từng trãi như bà không khỏi đau lòng .
Đoàn xe đi đến cách kinh thành hai muơi dặm trời bỗng đổ mưa , gió thổi mang theo hơi rét lạnh làm ngựa không tàu nào đi nổi .
Nhưng Quế ma ma lại yêu cầu Khương Tú hồi xe Khương gia giục ngựa quay về .
Văn Phu Nhân nhất định không đồng ý mùa đông có mưa có tuyết trời tối không dễ đi , nếu ngựa bị kinh sợ vô cùng nguy hiểm .
Ngay phía trước có dịch trạm Văn Phu Nhân nói với Khương Tú muốn nàng cùng ở lại , hiện tại vài thành sớm hay muộn cũng không ảnh hưởng đằng nào nàng cũng đã trở về .
Khương Tú cũng đồng ý theo bà , không quan tâm Quế ma ma đồng ý hay không liền cùng Văn Phu Nhân đến dịch trạm .
Tống Tử Ngôn đã cho Lãnh Đại vào đặt phòng trước .
Đến khi mọi người vào đã có bốn gian phòng được chuẩn bị nước nóng , dĩ nhiên bốn gian gồm Văn Phu Nhân ,Tống Tử Ngôn , Khương Tú và Thanh Nhi , hai nha hoàn theo Văn Phu Nhân , bốn người Lãnh Đại một gian thay phiên gác đêm , không có phòng cho Quế ma ma .
Quế ma ma mang cục tức nhưng không làm gì được bèn tự đi thuê phòng.
Mọi người chia ra về phòng mình tắm rửa thay xiêm y sau đó cùng xuống sảnh dùng cơm tối .
Bên dưới đốt mấy chậu than cửa đã đóng chỉ rèm phủ xuống nên ấm áp vô cùng .
Ngoài trời mưa đã ngưng tuyết bắt đầu rơi , ăn cơm xong tất cả lại trở về phòng nghĩ ngơi.
Không ai để ý lúc dùng cơm tầm mắt Tống Tử Ngôn luôn cố ý quét sang Khương Tú , thấy nàng chỉ ăn rau cùng canh gần như động đũa vài món mặn .
Thầm nghĩ nàng có lẽ ăn chay quá lâu rồi nên không quen ăn món mặn , trong vô thức ăn dường như nhớ thói quen ăn uóng của nàng mà không hay .
Khương Tú nhìn sang tiểu cô nương ngủ thật ngon đưa tay giúp nàng kéo chăn cao hơn .
' Cốc Côc ' đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên giây sau có người lên tiếng , là Quế ma ma sai tỳ nữ đưa y phục mặc khi hồi phủ .
Nhìn ba bộ y phục , nàng chọn bộ thanh y màu xanh nhẹ nhàng thêu lá trúc , chọn bộ hồng y cho Thanh Nhi .
Nàng thường xuyên ghé tiệm vải của Nguyên Nương , dĩ nhiên cũng nhận biết vài loại vải đơn giản , nhìn chất liệu y phục được đưa tới xem ra nhà họ Khương cũng không mấy bận tâm việc đón nàng , phải có lý do nào đó mới quyết định đón nàng về .
Cảm thấy không ngủ được Khương Tú bước ra ngoài hít thở .
Nhìn qua một lượt xung quanh nàng chọn đi về phía cầu thang trước cửa sổ lầu hai , nơi này có thể nhìn ra ngoài .
Thấy tuyết vẫn đang rơi , nàng đưa tay đón lấy vài hạt tuyết trong lòng cảm thán một trận , tuyết vẫn không lạnh bằng tâm nàng .
Khương Tú cười khổ ngẩn đầu nhìn ra phía xa xăm ...
Đột nhiên nghe tiếng bước chân phía sau nàng vội quay đầu thấy Tống Tử Ngôn đang đến dường như đi về hướng nàng .
Nhìn gương mặt nghiêm nghị của hắn mới nhớ ra từ lúc gặp nhau chưa nói chuyện cũng chưa chào hỏi nghiêm túc .
Nghĩ hắn dù sau cũng là cháu của Văn Phu Nhân nàng thi lễ trước ý chào hỏi , bất ngờ Tống Tử Ngôn đỡ khuỷ tay nàng nâng lên .
Nàng ngẩn đầu chỉ thấy khuôn mặt hắn bình tĩnh không gợn sóng nhưng giọng có phần ôn hoà hơn .
" Khương cô nương không cần khách khí , tại hạ Tống Tử Ngôn cô nương có thể gọi ta Tử Ngôn "
Nghe ra giọng ôn hoà của hắn nàng hơi mỉm cười đáp lời .
" Tiểu nữ xin gọi người là Tống công tử "
Tống Tử Ngôn thấy nàng kiệm lời đành tiếp tục nói .
" Khương cô nương thân với Nhủ Mẫu , đã lâu rồi ta chưa thấy bà cười nhiều như hai hôm nay , theo như Nhủ Mẫu nói sau này cô nương cần gì đến căn nhà thành tây tìm ta sẽ thay Nhủ Mẫu giúp cô nương "
Thì ra hắn nghe lời trong xe ngựa Văn Phu Nhân nói , nếu vậy những gì nàng nói hắn điều nghe thấy .
Khương Tú có chút lúng túng đành cuối mắt cảm tạ sau đó không nói thêm .
Noi xong hai người im lặng cùng nhìn tuyết rơi….
Lãnh Đại phía sau cảm thán với Lãnh Nhị .
" Ta cứ có cảm giác hai người đứng đó lại thiếu một tiểu công tử đứng cạnh nhỉ "
Hắn vừa nói vừa tặc lưỡi tiếc nuối…
Lãnh Nhị :" ? "
Lãnh Đại ghét bỏ nhìn sang.
" Ngươi cả đời cũng không hiểu được đâu "
Khương Tú và Tống Tử Ngôn đứng một khắc sau* nàng cáo biệt rồi đến phòng Quý ma ma , Quý ma ma thấy nàng đến hơi giật mình .
*15 phút .
Khương Tú không vòng vo nói thẳng vấn đề .
" Ta muốn tìm hiểu người trong phủ tránh khi về đến cũng không đến nổi không nhận ra ai "
Quế ma ma nghe xong liền cười mời nàng vào , chu đáo rót trà cho nàng phỏng chừng giữa bà và nàng chưa từng xảy ra tranh chấp lúc sáng .
Bà tóm tắt ngắn gọn kể sơ lượt từng người , trong phủ hiện nay người lớn nhất có Lão Phu Nhân người họ Liễu người Giang Châu….
Nghe xong nàng tóm gọn lại
Tổ Mẫu Họ Liễu hơn sáu mươi nhà ngoại làm quan tri phủ Giang Châu
Phụ Thân Khương Tư Văn hơn bốn mươi tuổi Hộ Bộ Thượng Thư được năm năm .
Mẫu Thân nàng Lý Vân Dao ba mươi tám tuổi xuất thân Thương nhân Giang Nam .
Đại ca Khương Trạch hai mươi hai tẩu tử Hàn thị nhi tử ba tuổi , Mẫu Thân Hàn thị là Muội Muội Mẫu Thân nàng , nhậm chức tại Hàn Lâm Viện , nhạc phụ Viên Ngoại Lang Hộ BỘ .
Đại tỷ Khương Tĩnh Hy hai mươi Tỷ Phu Lâu Minh Triết làm tại Hàn Lâm Viện dưới gối một đôi nhi nữ tuổi còn nhỏ .
Nhị tỷ Khương Băng Tâm , Tam tỷ Khương Uyển Như đang tìm hôn sự .
Mà nàng Khương Tú là Tứ tiểu thư con chính thê tring phủ .
Ngoài ra còn có Nhị Di Nương Giai thị ba mươi hai nữ nhi Tri Phủ Lâm Châu , duới gối sinh ra Ngũ muội Khương Linh Linh bằng tuổi nàng .
Tam Di Nương Triệu Vy Vân ba mươi nhà ngoại thương nhân , sinh Lục muội KhưƠng Tuyết Y năm nay mười ba , Thất đệ Khương Thư Hàng mười hai .
Khương Tú đại khái hiểu được tình hình trong nhà , nói cảm ơn Quế ma ma rồi về phòng nghĩ ngơi .
Nằm xuống giường nàng nghĩ thầm từ mai có lẽ cuộc sống nàng không còn yên bình nữa ….
Sáng hôm sau trời nắng lên tuyết ngừng rơi từ tối qua đường đi có lẽ sẽ dễ đi .
Mọi người xuống sảnh dùng bữa sáng xong chuẩn bị xuất phát .
Khương Tú nói vài câu tạm biệt Văn Phu Nhân rồi lên xe ngựa Khương Gia hồi phủ , nàng vén rèm xe nhìn xe ngựa Văn Phu Nhân phía sau bên cạnh là Tống Tử Ngôn .
Dường như hắn cũng phát hiện có người đang nhìn mình nên ngước mắt , tầm mắt hai người chạm nhau giữa không trung Khương Tú vội buông rèm xe .
Thanh Nhi hỏi nàng có nôn nóng gặp người thân không , nàng chỉ mỉm cười lắc đầu đối với những người không quen biết thì lấy gì gọi là tình thân .
Xe ngựa đi rất lâu cuối cùng đến cổng thành , vừa vào thành Thanh Nhi nghe tiếng ồn ào bên đường kéo rèm xe lên hí hững gọi nàng xem cùng .
" Tỷ Tỷ nhìn xem đó là kẹo hồ lô , bên nay la kẹo đường , bên kia còn có ô mai , ………"
Khương Tú mỉm cười vuốt tóc nàng .
" Muội yên tâm tỷ sẽ dẫn muội đi xem khắp nơi mua cho Muội đồ ngon "
Qua một lúc xa phu lên tiếng .
" Tiểu thư đã hồi phủ "
Updated 167 Episodes
Comments
dziyyo
Cảm động muốn khóc
2025-02-17
1