03

30 phút sau, cửa mở. Tả Kỳ Hàm trở về.
Tay ôm theo một đống túi: Snack, bánh quy, kẹo, sữa chua, bánh ngọt, nước ngọt...đủ cả. Toàn là đồ ngon thôi!!!
Dương Bác Văn thò mắt ra, tim đập rộn ràng:
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Đó! Cuối cùng cũng biết dỗ em rồi chứ gì!"
Nhưng không.
Tả Kỳ Hàm bước thẳng vào phòng mình.
Vài phút sau...tiếng mở túi, tiếng bóc snack, tiếng “khui nước” vang lên đầy thách thức.
Thậm chí còn vang cả tiếng:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ừm...snack này ngon ghê.
Cậu giật mình ngồi bật dậy:
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ê!!! Anh mua mà không chia em á??
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh mở cửa ra!!! //Đập cửa//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ai bảo em không đói? Anh mua cho người biết ngoan, biết quý đồ ăn.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh petty vậy á?!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Không. Anh biết cách dạy người.
Dương Bác Văn trừng mắt, giận muốn xông vào đập gối. Nhưng đứng trước cửa phòng Tả Kỳ Hàm, cậu lại...lặng lẽ ngồi xuống, dựa lưng vào tường.
Được thôi...em nhịn. Nhưng tối ngủ, em sẽ moi ruột anh ra cho anh dừa!!
Mà cậu không biết...bên trong cánh cửa kia, Tả Kỳ Hàm đang ngồi chống cằm nhìn đồ ăn, thở dài:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ăn một mình chán ghê...tiết thật.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//Tiếp tục ăn//
:))
Tối hôm đó, Dương Bác Văn nằm vắt tay lên trán, mắt nhìn trân trân trần nhà, tim vẫn còn sôi sục vì...bánh snack.
Không phải vì đồ ăn đâu, không, là vì tổn thương tinh thần!
Anh ta thật sự dám ăn một mình. Không thèm dỗ luôn. Cái đồ người lớn khó ưa!
Và thế là, cậu ủ mưu...báo thù.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ngày mai, tôi sẽ khiến anh hối hận. Nhất định phải khiến anh thấy thiếu tôi!
___________
Sáng hôm sau, Tả Kỳ Hàm vừa thức dậy đã thấy Dương Bác Văn...cực ngoan.
Cậu tự dọn giường. Chào “chúc buổi sáng” rõ lễ phép. Rồi còn rót nước, lấy dép cho anh.
Tả Kỳ Hàm nhìn cậu đầy nghi ngờ:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
...Hôm nay trời có sập không?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không có gì đâu. Em thấy...nên cư xử đúng mực với người già hơn anh ạ.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Lại bày trò?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em nói thật.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Chắc không?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ờ thì...em muốn làm người tử tế một bữa.
Tả Kỳ Hàm gật gù. Vẫn nghi ngờ, nhưng thôi kệ.
...
Tới trưa, Dương Bác Văn âm thầm tăng cấp độ kế hoạch:
Chiến thuật “lơ đẹp.”
Anh gọi xuống ăn trưa? Không nghe.
Anh hỏi thích món gì? Gật đại.
Anh để phần bánh flan trên bàn? Nhìn...nhưng không đụng.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cho anh thấy cảm giác bị phớt lờ là thế nào! //Đắc ý//
Nhưng vấn đề là...
Tả Kỳ Hàm hoàn toàn không phản ứng như cậu mong đợi.
Anh vẫn ăn uống tỉnh bơ, còn quay sang nhắc:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Không ăn thì phần này anh lấy nha.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bỏ thì phí.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tùy. //Hất mặt//
Và...thật sự, ảnh lấy ăn luôn.
Dương Bác Văn suýt bật dậy lật bàn.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Anh không biết lương tâm là gì à?? Em đang giận nè, đồ lạnh lùng!!" //Nghiếng răng//
Hot

Comments

✧𝙒𝙚𝙣𝙙𝙮

✧𝙒𝙚𝙣𝙙𝙮

Nghĩ sai rồi nè.

2025-04-12

8

𝙗𝙬𝙣

𝙗𝙬𝙣

chia mẹ cũng đc nè💔💔

2025-04-13

5

Henna 🍀

Henna 🍀

là chán dữ chưa em ^^

2025-04-11

4

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play