Hỗn Thì Phạt — Yêu Thì Sao? [KỳVăn/HàmVăn]
10
Trong bếp, mâm cơm đã dọn sẵn, đồ ăn còn bốc khói thơm lừng. Dương Bác Văn ngồi đối diện Tả Kỳ Hàm, tay gắp miếng trứng chiên mà suýt nữa gắp trượt ba lần. Cậu không tập trung được.
Không phải vì đói, cũng không phải vì đồ ăn ngon lắm...mà là vì cái môi kia.
Cái môi và chiếc lưỡi lúc nãy vừa...vừa liếm vụn bánh.
Cậu vừa nhai vừa len lén liếc.
Dương Bác Văn
Sao anh lau xong còn...liếm làm gì chớ...?
Dương Bác Văn nhai trứng mà mặt đỏ lên từng chút. Tưởng như sắp có khói bay ra từ vành tai.
Tả Kỳ Hàm vẫn ăn bình thản. Nhưng đột nhiên đặt đũa xuống, nhướng mày:
Dương Bác Văn
Tôi đâu có nhìn! Ai nhìn! Tự anh tưởng tượng!
Tả Kỳ Hàm
Vậy sao gắp rau mà gắp vô chén anh ba lần?
Dương Bác Văn á khẩu. Nhìn xuống chén Tả Kỳ Hàm đúng là có tận ba cọng rau cải xanh.
Dương Bác Văn
...Ờ thì...anh cần ăn rau để tốt cho tiêu hóa.
Tả Kỳ Hàm
Em cũng cần ăn đòn để nhớ cách ngồi ăn cơm nghiêm túc.
Dương Bác Văn
Thôi màaaaa!
Cậu dụi mặt vào tay, che đi cái mặt đỏ ửng như trái đào chín.
Tả Kỳ Hàm nhìn biểu cảm ngốc nghếch đó, khóe môi khẽ cong lên. Anh tiện tay gắp miếng thịt đặt vào chén cậu:
Tả Kỳ Hàm
Không nhìn nữa thì ăn đi. Ăn xong còn rửa chén. Nếu không...
Anh nghiêng đầu, giọng trầm xuống:
Tả Kỳ Hàm
...tôi sẽ phạt thêm, lần này không chỉ lau miệng.
Đũa Dương Bác Văn rớt khỏi tay. Cậu nhìn anh, mặt như sắp khóc.
Dương Bác Văn
Tôi ăn! Tôi ăn thiệt mà!!
Trong căn phòng mờ tối, chỉ có ánh đèn ngủ vàng dịu rọi xuống gương mặt nhăn nhó của Dương Bác Văn. Cậu trở mình, mày chau lại như đang gặp chuyện rất căng trong giấc mơ...
Trong mơ, là cái sân sau nhà, trời râm, cậu đang bị đè vào tường.
Người đó nhướng mày nhìn cậu, bàn tay giữ lấy eo, mặt cúi sát.
Tả Kỳ Hàm
Còn nhìn môi anh nữa không?
Dương Bác Văn
Tôi...tôi đâu có nhìn...
Tả Kỳ Hàm
Không nhìn? Vậy em muốn nếm thử luôn à?
Dương Bác Văn chưa kịp mở miệng thì môi đã bị khóa chặt.
Một nụ hôn sâu, hung hăng, chẳng hề dịu dàng.
Đầu lưỡi người kia mạnh mẽ cạy răng cậu ra, quấn lấy đầu lưỡi nhỏ bé kia như muốn khiêu khích, như muốn chiếm lấy toàn bộ phản ứng run rẩy của cậu. Tay anh giữ chặt lấy cổ cậu, môi hôn đến mức cậu không thở được...
Dương Bác Văn
Ư...Ưm...T–Tả...
Dương Bác Văn bật dậy, mắt mở to, tóc ướt mồ hôi.
Chăn đã trượt khỏi người. Quần...ướt. Áo cũng hơi dính. Cậu nhìn xuống, chết sững.
Dương Bác Văn
...Mình...gặp mộng tinh?!!
Cậu kéo chăn trùm đầu, vừa xấu hổ vừa hoảng loạn.
Dương Bác Văn
Tại cái lưỡi chết tiệt đó...tại cái giấc mơ đó!!
Nhưng cậu lại vùi mặt vào gối, tim đập thình thịch, hai tay ôm chặt gối như muốn giấu đi cảm giác kỳ quái đang lan ra trong người mình.
Dương Bác Văn
Sao lại là ảnh...trong giấc mơ đầu tiên kiểu đó...lại là anh già đó...
Ngoài cửa sổ, gió đêm thổi nhè nhẹ, nhưng lòng ai đó lại rối tung cả lên rồi.
Comments
𝑾𝒂𝒏 𝑩𝒊𝒏𝒈
mộng tinh là gì dạ ?
2025-04-13
3
Xinhiu💤
Ổng biết ổng buồn đó em🥰
2025-04-14
1
Píu Pìu Piw><
Cai gi vay Hản ri=))))))
2025-04-15
1