Chương 3: Tiết học thứ hai diễn ra rất khác, thầy dạy vẽ rời đi.

Cả hai cùng chạy về lớp, tiếng trống vừa dứt thì thầy giáo dạy vẽ đã vào lớp từ khi nào.

Không khí lúc nãy rất ồn ào và náo nhiệt cho đến khi thầy giáo lên tiếng.

- E.. hèm..! Các em, trật tự nào!

Tất cả đều giật mình và hoảng sợ. Vì thầy giáo này khó tính nhất trường nên học sinh nào cũng phải nghe lời và không được cãi.

Thầy giáo lại nói tiếp, lần này thầy khác với lúc trước, thầy nhẹ nhàng nói:

- Cả lớp cùng lấy bản vẽ ra nào! Thầy sẽ hướng dẫn các em vẽ tranh phong cảnh nhé.

Câu nói lần này rất khác so với các lần trước. Thầy không mắng vì lớp ồn. Vì khi nào vào lớp thầy đều mắng cho một trận rồi mới dạy học.

Ai cũng lấy bản vẽ ra để trên bàn, riêng bàn của anh và cô là trống không.

Cả hai đều đỏ mặt nhìn nhau, tự nói với nhau bằng măt.

- " Sáng nay tại anh mà tôi không đem bản vẽ đi đấy."

- "Hừ! Cũng không do cô chắc, do phải chở cô nên tôi không đem bản vẽ đi được."

Hai người đều trừng mắt với nhau như nước với lửa và cùng giật mình khi nghe tiếng của thầy.

- Chà! Cặp này đều không mang bản vẽ đi phải không?

Thì ra thầy giáo đã đứng ở đây từ khi nào rồi.

Cô và anh nhìn thầy và cười gượng, cả hai đều đứng lên rồi tự động rời chỗ.

Vì tới tiết này, một khi mà quên cái gì thì phải tự ra khỏi lớp nếu không sẽ bị thầy mắng rồi đuổi ra.

Nhưng vừa đi tới cửa lớp, bỗng nhiên thầy lên tiếng làm cho cả lớp đều sửng sốt.

- Thôi! Hai em về chỗ đi! Thầy cho hai em mượn bản vẽ và lần sau không được quên nữa nhé!

Cả hai đều quay về chỗ ngồi nhưng vẫn không hiểu tại sao thầy lại nói như vậy.

Chẳng lẽ thầy đã thay đổi rồi sao?

Vậy thầy giáo khó tính ngày xưa đâu rồi?

Hay là...

Cả lớp đều xì xào bàn tán về thầy, bầu không khí im lặng lại náo nhiệt lên. Thầy dạy vẽ lên tiếng làm tất cả giật mình.

- Các em! Trật tự nào để thầy hướng dẫn vẽ chứ không có thời gian đâu nhé!

Nghe thầy nói vậy thì tất cả đều im lặng, chăm chú nghe thầy giảng từng chi tiết và không có một tiếng động nào phát ra cả.

Tiếng trống vừa vang lên, thầy giáo cũng đã hướng dẫn xong. Thầy thu dọn đồ đạc vào rồi nhắc lớp:

- Thầy cũng đã hướng dẫn các em vẽ một bức tranh về phong cảnh thiên nhiên rồi! Tất cả phải về nhà vẽ, đầu giờ ngày mai nộp lại cho thầy nhé.

- " Vâng ạ! " Tất cả cùng đồng thanh.

- Và nhớ không được lười, cũng không được vẽ ẩu nhé các em.

Thầy giáo nói xong rồi mỉm cười đi ra. Cả lớp đều xúm lại bàn tán về chuyện của thầy.

Cô và anh cũng rất thắc mắc, Lâm Tử Tuấn từ đâu chạy tới nói:

- Thầy dạy vẽ này hôm nay rất khác nha! Không biết là có chuyện gì!

Lâm Tử Tuấn vừa dứt lời bất chợt một nữ sinh bên nhóm kia nói to:

- Chẳng lẽ thầy sắp bị đuổi!

Nữ sinh đó vừa nói xong thì bị cả nhóm quát:

- Phi Yến! Cậu nói tào lao vừa thôi!

Lâm Tử Tuấn và cô cũng nghĩ như vậy nhưng không dám nói ra.

Còn Hàm Minh Quân nghe vậy, anh gấp quyển sách lại, đứng dậy hỏi:

- Muốn biết không?

Cô và Lâm Tử Tuấn gật đầu lia lịa. Anh lại nói tiếp:

- Đi với tôi!

Cô và Lâm Tử Tuấn nghe anh phát ra ba chữ tò mò hỏi:

- Đi đâu chứ?

Hàm Minh Quân thở dài:

- Gặp thầy Hiệu trưởng!

Nói xong anh đi trước còn hai người kia thì lẽo đẽo phía sau anh.

Đến phòng của Hiệu trưởng, cô chạy tới và định gõ cửa phòng thì nghe tiếng thầy Hiệu trưởng và thầy dạy vẽ nói chuyện.

- " Thầy Minh à! Tại sao thầy lại muốn nghỉ dạy! "

-" Hiệu trưởng hãy thông cảm cho tôi! Vì tôi không đủ tư cách để dạy học sinh! Tôi biết mình rất khó tính khiến chúng phải sợ và rất khó gần gũi! "

Thầy Hiệu trưởng nghe vậy nhưng không muốn để thầy dạy vẽ phải rời đi như thế được.

- Thầy Minh! Thầy rời đi như vậy, thầy không sợ học sinh buồn sao!

Cô đứng ở ngoài nghe thầy Hiệu trưởng nói thì rưng rưng nước mắt. Vì cô là học sinh được thầy dạy vẽ quý nhất nên cô rất lo cho thầy, cũng không muốn thầy rời đi.

Lâm Tử Tuấn thấy vậy liền an ủi cô:

- Cậu đừng khóc! Chúng ta vẫn còn cách để giữ thầy lại mà!

Nghe Lâm Tử Tuấn nói vậy, cô cũng gật đầu, trong lòng cô cũng bớt lo lắng rồi để tâm mà nghĩ cách giữ thầy giáo quý mến nhất ở lại.

Thấy cô khóc, anh lấy một chiếc khăn tay trong túi ra đưa cho cô để cô lau nước mắt. Cô nhìn anh một lúc thật lâu làm cho anh đỏ mặt.

- E.. hèm..! Hai cái người này, đừng làm cơm tró cho tui ăn chứ!

Nghe Lâm Tử Tuấn nói vậy, hai người đều giật mình, cô ho một tiếng rồi lau mắt và áp vào cửa nghe tiếp.

Mai Linh Ngọc vừa thấy xong thì ả càng căm ghét cô. Sau khi thấy họ đi, ả đã chạy theo, đến nơi, ả lại nhìn thấy cảnh tượng của anh và Khúc Tiểu Tịch.

Về phía cô, cô không nghe thêm tiếng nào nữa và gõ vào cửa phòng của thầy Hiệu trưởng.

Hai người ở trong phòng đều nghe tiếng gõ cửa, thầy dạy vẽ đi ra mở cửa thì sửng sốt khi thấy Khúc Tiểu Tịch, Hàm Minh Quân và Lâm Tử Tuấn.

Bất ngờ Khúc Tiểu Tịch nắm chặt tay thầy dạy vẽ, rưng rưng hỏi lắp:

- Thầy... Thầy sắp... sắp rời đi sao?

Nghe cô hỏi vậy làm cho thầy dạy vẽ càng ngạc nhiên hơn. Vì họ đã nghe cuộc trò chuyện của thầy với thầy Hiệu trưởng rất lâu rồi.

Khuôn mặt thầy dãn ra một lúc thì co lại, thầy nghiêm giọng:

- Mấy em không lo vào lớp hay sao mà còn đứng đây hả? Không sợ bị phạt sao!

Thầy thì cũng có nghiêm đấy nhưng trong lòng thầy rất buồn vì sắp phải rời xa học sinh, xa mái trường thầy đã dạy mười mấy năm.

Cả ba người đều không nghe lời vẫn cố chấp muốn hỏi thầy, thầy dạy vẽ rất khó xử trước tình cảnh này.

Tùng! Tùng! Tùng!

Tiếng trống vừa dứt thì làm cô có chút nuối tiếc.

Cả ba người đều chào thầy dạy vẽ rồi chạy về phía lớp học.

Cô thầm nghĩ rằng nếu như kết thúc tiết học này thì liệu có gặp thầy được nữa không.

Vào lớp.

Cô giáo vừa bắt đầu tiết học, cả lớp thì chú ý lắng nghe còn Khúc Tiểu Tịch vẫn không nghe giảng và cô đang suy nghĩ xem thử có cách nào để giữ thầy hay không.

- Khúc Tiểu Tịch!

Cô ngây người ra khi tiếng cô giáo cất lên.

- Em đứng dậy và cho cô biết nền văn học nước ta thời xưa nào?

Cô đứng lên và bắt đầu lật quyển sách, cô lật qua lật lại tìm nhưng không thấy nội dung của cô giáo hỏi vừa rồi.

Hàm Minh Quân thấy vậy liền viết từng ý ra giấy rồi đẩy qua cho cô trả lời.

- Hàm Minh Quân! Em không được chỉ bài cho bạn!

Hàm Minh Quân giật mình nhưng đã kịp đưa tờ giấy qua cho cô, anh cười gượng với cô giáo rồi thu tay về.

Mai Linh Ngọc thấy vậy trong lòng rất bực bội, ả trừng cô thật lâu rồi nhếch môi.

Khúc Tiểu Tịch đọc nhẩm trong miệng nhưng vẫn không hiểu, vì nãy giờ cô đâu có nghe giảng.

Cô giáo thấy Khúc Tiểu Tịch không trả lời nên rất khó chịu, đưa mắt nhìn quanh lớp thì thấy cánh tay của Mai Linh Ngọc giơ lên.

- Rồi! Mời em Linh Ngọc đứng dậy trả lời câu hỏi của cô!

Mai Linh Ngọc đứng lên và trả lời bài rất chi tiết, cả lớp và cô giáo đều trầm trồ khen ngợi còn Khúc Tiểu Tịch chỉ đứng im nghe tai này lọt tai kia.

Cô giáo mời cả hai ngồi xuống. Mai Linh Ngọc thấy Khúc Tiểu Tịch như vậy trong lòng rất hả dạ.

Còn cô thì vẫn lo lắng, cô chỉ mong cho tiếc học này sớm kết thúc nhưng sao mà lâu quá đi.

Tùng! Tùng! Tùng!

Cô giật mình nghe tiếng trống thì rời chỗ ngồi và chạy thẳng đến phòng Hiệu trưởng, Hàm Minh Quân và Lâm Tử Tuấn thấy vậy liền chạy theo cô.

Mai Linh Ngọc đang có chuyện gì muốn nói với Hàm Minh Quân nhưng thấy anh chạy theo Khúc Tiểu Tịch. Mặt ả xám lại và đứng trừng cả ba người họ chạy về phía phòng Hiệu trưởng.

Cô chạy đến trước và gõ cửa phòng.

Lần này thầy Hiệu trưởng ra mở cửa, cô cúi đầu chào thầy rồi hỏi thầy lia lịa.

- Thưa thầy! Thầy Minh về chưa ạ? Thầy Minh có nói gì với thầy không ạ? Thầy...?

Thầy Hiệu trưởng nghe cô hỏi nhiều quá nên thầy chỉ nói lại với cô vẻn vẹn hai câu.

- Tiểu Tịch! Thầy Minh đi về rồi. Thầy Minh còn nói với thầy là sẽ về quê và không dạy nữa.

Cô nghe thầy Hiệu trưởng nói vậy, cô nghẹn ngào nắm chặt tay thầy Hiệu trưởng và muốn nói gì đó với thầy nhưng lại Không nói được.

Thầy Hiệu trưởng thấy vậy liền nói luôn.

- Thầy rất xin lỗi vì không thể giữ thầy Minh lại được! Thầy cố gắng ngăn nhưng thầy ấy vẫn cương quyết rời đi!

Cô nghe xong thì buông lỏng tay thầy Hiệu trưởng ra, cô như người mất hồn cúi đầu chào thầy rồi quay người đi.

Hàm Minh Quân và Lâm Tử Tuấn chạy tới thấy cô đi ra thì chạy tới đồng thanh hỏi:

- Sao rồi?

Nghe cả hai hỏi như vậy, cô không trả lời mà chạy đến ôm chặt Hàm Minh Quân khóc nức nở.

Hàm Minh Quân vẫn chưa hiểu chuyện gì thì ngạc nhiên khi Khúc Tiểu Tịch ôm chặt mình.

Lâm Tử Tuấn vỗ vỗ vai cô vừa an ủi cô rồi còn chọc cô:

- Thôi thôi! Đừng khóc nữa, cậu ôm Minh Quân chặt như vậy coi chừng cậu ta ngộp thở đấy!

Nghe Lâm Tử Tuấn nói, cô đỏ mặt buông Hàm Minh Quân ra rồi giả vờ ho.

Hàm Minh Quân thấy vậy có chút tiếc nuối. Lâm Tử Tuấn nói lại chuyện chính.

- Lúc nãy cậu đến có thấy thầy Minh không!

- Mình đến nhưng không thấy thầy Minh nữa! Thầy Hiệu trưởng nói với mình là thầy Minh sẽ về quê và không... Không dạy nữa!

Cô nghẹn ngào nói thì giật mình khi nghe Lâm Tử Tuấn và Hàm Minh Quân hét to.

- CÁI GÌ?

Hot

Comments

Nhân Sinh Như Mộng

Nhân Sinh Như Mộng

cố lên!

2021-01-23

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hàm Minh Quân anh là đồ đểu
2 Chương 2: Gặp lại bạn gái cũ của Hàm Minh Quân và chuyện đau buồn một năm trước
3 Chương 3: Tiết học thứ hai diễn ra rất khác, thầy dạy vẽ rời đi.
4 Chương 4: Đến nhà thầy Minh nhưng thầy đã về quê.
5 Lời xin lỗi và giới thiệu sơ về các nhân vật chương 5 trở đi
6 Chương 5: Tin nhắn kì lạ.
7 Chương 6: Hiểu lầm nhau vì tin nhắn lạ.
8 Chương 7: Gặp thầy giáo mới. Bức tranh giống nhau kì lạ.
9 Chương 8: Kế hoạch A của Lâm Tử Tuấn.
10 Chương 9: Kế hoạch A xém thất bại.
11 Chương 10: Lại thêm một kẻ chủ mưu. Chương 11: Kế hoạch B *Thuận theo tự nhiên*
12 Chương 12: Du Vân bị bắt cóc.
13 Chương 13: Hành trình khó khăn để giải cứu Du Vân 1-2.
14 Chương 14: Có duyên gặp lại, quả nhiên đã đúng.
15 Chương 15: Hôn ả? Ả xứng sao?
16 Chương 16: Tha thứ.
17 Chương 17:
18 Chương 18:
19 Chương 19:
20 Chương 20:
21 Chương 21:
22 Chương 22:
23 Chương 23: Chọn phim.
24 Giới thiệu nhân vật.
25 Chương 24: Vai chính. Chương 25: Thống nhất chọn phim và các vai diễn.
26 Chương 26:
27 Chương 27:
28 Chương 28: Ngày hẹn bị lãng quên.
29 Chương 29: Những buổi tập kịch tiếp theo.
30 Chương 30: Những buổi tập kịch tiếp theo (2).
31 Chương 31: Khúc Tiểu Tịch gặp sự cố phần 1+2.
32 Chương 32: Khúc Tiểu Tịch gặp sự cố phần cuối.
33 Chương 33: Cô ấy đã qua cơn nguy kịch.
34 Chương 34: Kế hoạch thất bại, Tiểu Tịch gặp nguy.
35 Chương 35: Cùng nhau giải cứu Tiểu Tịch.
36 Chương 36: Trong giấc mơ, thấy anh rất xa lạ.
37 Chương 37: Dù có quên tất cả, anh cũng sẽ không quên em.
38 Chương 38: Chỉ cần Tiểu Ngọc an toàn là được.
39 Chương 39
40 Thông báo tạm dừng ra chương mới của truyện Hàm Minh Quân Đáng Ghét.
Chapter

Updated 40 Episodes

1
Chương 1: Hàm Minh Quân anh là đồ đểu
2
Chương 2: Gặp lại bạn gái cũ của Hàm Minh Quân và chuyện đau buồn một năm trước
3
Chương 3: Tiết học thứ hai diễn ra rất khác, thầy dạy vẽ rời đi.
4
Chương 4: Đến nhà thầy Minh nhưng thầy đã về quê.
5
Lời xin lỗi và giới thiệu sơ về các nhân vật chương 5 trở đi
6
Chương 5: Tin nhắn kì lạ.
7
Chương 6: Hiểu lầm nhau vì tin nhắn lạ.
8
Chương 7: Gặp thầy giáo mới. Bức tranh giống nhau kì lạ.
9
Chương 8: Kế hoạch A của Lâm Tử Tuấn.
10
Chương 9: Kế hoạch A xém thất bại.
11
Chương 10: Lại thêm một kẻ chủ mưu. Chương 11: Kế hoạch B *Thuận theo tự nhiên*
12
Chương 12: Du Vân bị bắt cóc.
13
Chương 13: Hành trình khó khăn để giải cứu Du Vân 1-2.
14
Chương 14: Có duyên gặp lại, quả nhiên đã đúng.
15
Chương 15: Hôn ả? Ả xứng sao?
16
Chương 16: Tha thứ.
17
Chương 17:
18
Chương 18:
19
Chương 19:
20
Chương 20:
21
Chương 21:
22
Chương 22:
23
Chương 23: Chọn phim.
24
Giới thiệu nhân vật.
25
Chương 24: Vai chính. Chương 25: Thống nhất chọn phim và các vai diễn.
26
Chương 26:
27
Chương 27:
28
Chương 28: Ngày hẹn bị lãng quên.
29
Chương 29: Những buổi tập kịch tiếp theo.
30
Chương 30: Những buổi tập kịch tiếp theo (2).
31
Chương 31: Khúc Tiểu Tịch gặp sự cố phần 1+2.
32
Chương 32: Khúc Tiểu Tịch gặp sự cố phần cuối.
33
Chương 33: Cô ấy đã qua cơn nguy kịch.
34
Chương 34: Kế hoạch thất bại, Tiểu Tịch gặp nguy.
35
Chương 35: Cùng nhau giải cứu Tiểu Tịch.
36
Chương 36: Trong giấc mơ, thấy anh rất xa lạ.
37
Chương 37: Dù có quên tất cả, anh cũng sẽ không quên em.
38
Chương 38: Chỉ cần Tiểu Ngọc an toàn là được.
39
Chương 39
40
Thông báo tạm dừng ra chương mới của truyện Hàm Minh Quân Đáng Ghét.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play