Tâm Phúc Sủng Phi
[*T**ống Quốc*]
Trăm hoa ở nhân gian đều khô héo, hạn hán kéo dài, đất đai cằn cõi, hoa màu cũng trở nên úa tàn. Bách tính khắp nơi rơi vào cảnh đói khổ lầm than. Cho rằng thân làm mẫu nghi thiên hạ của Tống Quốc mà bao nhiêu năm rồi Hoàng Hậu vẫn chưa thể mang long thai, không thể sinh được Hoàng tử, nên đất trời mới không dung hòa, sinh linh khắp nơi đồ oán.
Những lời kêu than của bá tánh làm cho hoàng cung xáo trộn cả lên, ở hậu cung có người còn lấy lý lẽ đó ra để chỉ trích Hoàng hậu nhằm mục đích phế Hậu tranh quyền đoạt vị.
Ở buổi thượng triều, quần thần buông lời bẩm tấu có kẻ còn to gan xin phế bỏ Hoàng Hậu để bá tánh đỡ phẫn nộ.
"Khởi bẩm Hoàng thượng, thần nghĩ hậu cung đến lúc nên đổi chủ tử mới rồi ạ"
Những tên nịnh thần khác cũng buông lời hùa theo
"Thần cho rằng lời ngài ấy nói không sai. Bởi Hoàng hậu không mang long thai nên Thái tổ tông giận dữ mà trách phạt Tống Quốc chúng ta"
Thật là những tên cuồng ngôn xảo mép. Ý đồ xóa bỏ thế lực của Hoàng hậu trong cung thật quá rõ ràng.
Còn có những người bác bỏ những điều không đúng sự thật.
"Hoàng thượng, người tuyệt đối đừng vì những lời ba hoa mà phế hậu "
"Đúng, tuyệt đối không thể"
"Hoàng hậu là tâm phúc của người. Dù không có công lao cũng có khổ lao, đâu thể vì những lời xàm ngôn luận tấu mà phế hậu được"
Triều thần bao giờ cũng có hai loại người, loại một là trung thần, loại hai là nịnh thần.
Hai mảng này luôn luôn đối lập nhau trong triều đình.
Hoàng thượng tức giận ném bản tấu chương phế hậu đang cầm trong tay, một mực bác bỏ vấn đề đổi hậu này.
Bởi lẽ trong lòng Hoàng thượng biết rõ Hoàng hậu là người tri kỉ kết tóc se tơ, nàng còn là người hiền lương thục đức.
Lẽ nào chỉ vì những lời lẽ bất chính của những tên nịnh thần như thế này mà ta lại phải phế Hậu, thật nực cười.
Hoàng thượng hạ chỉ mở kho lương thực cứu giúp cho bách tính và miễn thuế trong năm nay.
"Nếu kẻ nào còn dám nhắc đến việc phế Hậu thì ta tuyệt đối sẽ không dung thứ. Bãi triều."
Hoàng thượng vẻ mặt giận dữ kết thúc buổi thượng triều.
Lời cảnh cáo của Hoàng thượng hôm nay làm cho những tên trong lòng có ý đồ bất chính cũng cảm thấy e dè lo sợ hơn.
Hoàng hậu đương nhiên ít nhiều cũng nghe được những lời bàn tán ở trong hậu cung. Nàng trách mình quá vô dụng không thể làm tròn bổn phận.
Ngẩn mặt lên trời cao nàng chấp tay lại tự hỏi "Ông trời ơi! Công đức ta làm bao lâu nay không hề ít, sao lại không cho ta được như ý nguyện? Khẩn xin trời cao ban ơn xuống cho muôn dân thoát khỏi cảnh lầm than này"
Nàng không cưỡng cầu cho bản thân mình. Nàng hy vọng trời cao thương xót cho mưa tuôn để cứu rỗi vạn vật chúng sinh đang khô héo lầm than.
...----------------...
Nửa năm sau đó, Hoàng Hậu đã có tin hỷ, cả đất nước vui vẻ tung hô, tất nhiên cũng có những kẻ mang trong lòng sự đố kỵ ghen ghét, tìm mọi cách hãm hại long thai trong bụng Hoàng hậu.
Nhưng có lẽ Hoàng hậu bình thường làm nhiều chuyện phúc đức, vì thế mà đều tránh khỏi được mọi tai kiếp, chuyện hung hóa cát, thai nhi được bình an.
Ở trong hậu cung mọi người vô cùng sốt ruột mong chờ đứa trẻ ra đời.
Những kẻ mang lòng dạ hiểm độc đều mong sao đứa trẻ ấy là một tiểu công chúa.
Còn nếu nó là tiểu hoàng tử, chẳng phải trong tương lại vị trí Thái Tử Đông Cung chẳng phải là của nó hay sao.
"Oe, oe, oe" tiếng đứa trẻ khóc vang vọng khắp Tâm Phúc điện.
Bà mụ trên tay bế đứa trẻ hớn hở, vội vội vàng vàng chạy ra bẩm tấu "Chúc mừng Hoàng thượng....Chúc mừng Hoàng thượng là một tiểu Hoàng tử đấy ạ"
Hoàng thượng nở một nụ cười mãn nguyện, trong lòng không tránh khỏi những vui mừng thái quá "Nào đưa đây cho ta bế nào"
Ai nấy đều không ngăn nổi sự vui sướng trong lòng. Các cung nữ, các thái giám hầu cận ở đó reo hò ôm chầm lấy nhau "Đúng là trời cao đã có mắt không phụ lòng của người tốt"
Bế tiểu Hoàng tử trên tay nhìn gương mặt kháu khỉnh đang nheo nheo mắt cười của y, Hoàng thượng yêu thương hết mực liền đặt cho đứa trẻ này tên "Tử Ngôn" có nghĩa là khẩu khí của một Thiên tử.
"Hài tử của Trẫm thật phúc khí. Sau này con sẽ là người tài giỏi góp công cho giang sơn xã tắc của Trẫm"
Ngày Hoàng hậu lâm bồn, Tống Quốc khắp nơi đón nhận cơn mưa hồng ân, đất đai bấy lâu nay hạn hán khô cằn giờ như đã tươi mới trở lại, hoa màu bắt đầu đâm chồi nảy lộc, cây cối trở nên có sức sống hơn,....Quả là điều kì tích xuất hiện.
"Mưa rồi...mưa rồi...Hoan hô... Hoan hô" tiếng bách tính khắp nơi vui vẻ reo hò.
Tam Hoàng tử sinh ra là hồng phúc của Tống Quốc.
Hoàng thượng ban lệnh cho bách tính Tống Quốc treo đèn mở hội thả hoa đăng 3 ngày 3 đêm để chúc mừng chuyện tốt này.
Đất trời lúc này nguồn sinh khí lại trở nên tràn đầy. Bách tính khắp nơi tung hô ca ngợi ân đức của Hoàng thượng, Hoàng hậu và Tam hoàng tử.
Updated 46 Episodes
Comments
Độc giả ko bao giờ xem chùa
truyện hay, sẽ đọc ủng hộ tác giả
2022-08-07
1
🍋 Chanh Thị Chua 🍋
🙆❤️
2021-09-05
1
🐷 lỳ 💜
🥰🥰
2021-09-01
1