Chương 2

Chiều hôm sau, ngay khi vừa tan học, Hoàng Yến Linh liền phi như bay ra khỏi lớp sau khi giảng viên rời khỏi, tất nhiên là không quên kéo theo bạn thân của mình.

Vừa đi cô ấy vừa lẩm bẩm, "Giảng viên mới hôm nay khó tính thật đấy! Lại còn cho về muộn nữa chứ! Nếu không đi mau bọn mình sẽ tới trễ mất!"

Trận đấu bắt đầu lúc 5 giờ, từ trường bọn họ đi qua trường bách khoa phải đi xe buýt mất gần 15 phút, do hôm nay giảng viên mới tới giới thiệu và điểm danh hết 15 phút đầu giờ, nên bọn họ tan học muộn mất 15 phút, bây giờ đã gần 16 giờ 45 phút.

Khi bọn họ tới nơi cả nhà thi đấu đều đã chật ních người, cũng may bọn họ tới kịp, trận đấu chỉ vừa mới bắt đầu.

Hoàng Yến Linh kéo Hạ Mi tới chỗ trống ở hàng ghế cuối cùng ngồi xuống.

Tuy ở đây chỉ có thể nhìn xuống sân đấu từ rất xa, nhưng ít nhất vẫn có thể xem, ai bảo bọn họ tới trễ chứ.

Vừa ngồi xuống, Hoàng Yến Linh đã kéo Hạ Mi lại gần đưa tay chỉ trỏ, "A! Hạ Mi! Mày mau xem, Trai đẹp! Trai đẹp! Cậu bạn mang áo số 6 kia đúng là đẹp trai đúng không? Tuy ở đây không nhìn được tên của cậu ấy, nhưng mà chỉ cần thấy mặt cậu ấy là được rồi!"

Hạ Mi chỉ biết thở dài, bạn thân cô phải mê trai đến mức nào đây chứ? Cô cũng không thèm nói gì nữa mà tập trung xem trận đấu.

Tuy nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt của anh chàng mặc áo số 6 kia, sao cô lại cảm thấy có chút quen mắt nhỉ?

Hạ Mi nheo mắt cố gắng nhìn thử xem tên cậu ta, nhưng mà người ta di chuyển quá nhanh, hơn nữa khoảng cách từ chỗ bọn họ tới chỗ sân đấu khá xa nên cô chẳng nhìn được dì cả.

Thôi vậy, chắc là cô nhìn nhầm thôi, chứ cô làm gì có quen ai ở trường này đâu chứ.

Nghĩ vậy Hạ Mi liền tập trung vào xem thi đấu bóng, còn Hoàng Yến Linh bên cạnh lại liên tục suýt xoa trước vẻ đẹp trai của mấy anh chàng trên sân đấu.

Sau hơn 1 tiếng đồng hồ, cuối cùng trận bóng cũng kết thúc, phần thắng thuộc về khoa công nghệ thông tin của đại học bách khoa, mọi người bắt đầu lục tục ra về, Hạ Mi kéo Hoàng Yến Linh khỏi ghế, "Đi thôi! Chúng ta về thôi!"

Hoàng Yến Linh cười cười thu dọn lại túi xách rồi đứng dậy, miệng không ngừng cảm thán "Thật không ngờ cậu bạn mang áo số 6 kia vừa đẹp trai lại còn chơi bóng hay như vậy! Nếu có cơ hội làm quen cậu ấy thì thật tốt quá!"

Hạ Mi mặc kệ bạn cô lải nhải, tranh thủ lấy điện thoại ra tìm kiếm sau đó quay qua hỏi Hoàng Yến Linh, "Này tối nay chúng ta ăn gì đây? Hay là đi ăn bún đậu nhé? Gần đây hình như có một quán này!"

"Ừ! Cũng được! Tao cũng đang thèm bún đậu đây!" Hoàng Yến Linh gật đầu cười nói.

"Cẩn thận!" Một tiếng hét lớn vang lên từ phía sân đấu.

Hai người theo bản năng quay đầu nhìn về phía tiếng hét.

Chỉ thấy quả bóng rổ đang lao nhanh về phía này.

Hạ Mi theo bản năng muốn tránh né, chỉ tiếc tốc độ của cô quá chậm, trái bóng cứ thế lao về phía này, đập vào vai phải của cô.

"Mày không sao chứ?" Hoàng Yến Linh lo lắng đỡ lấy cô.

Hạ Mi vì cú va mà có chút mất thăng bằng, đầu vẫn còn hơi choáng váng, chưa kịp phản ứng, chỉ có thể ôm lấy cánh tay theo bản năng.

Rất nhanh một nam sinh liền chạy tới phía hai người, "Xin lỗi! Cậu không sao chứ? Để mình đưa cậu tới phòng y tế kiểm tra một chút!"

Hạ Mi vừa muốn mở miệng từ chối thì Hoàng Yến Linh ở bên cạnh đã đáp lời trước, "Được! Vậy phiền cậu đưa bạn mình tới phòng y tế rồi!"

Hạ Mi ngẩng đầu nhìn Hoàng Yến Linh sau đó nhìn qua cậu nam sinh vừa đi tới, thì ra chính là cậu bạn mang áo số 6 mà lúc nãy hai người bàn tán, thảo nào Hoàng Yến Linh lại không tiếc rẻ mà bán đứng bạn bè như vậy.

Nam sinh vừa đưa tay định đỡ cô thì Hạ Mi lập tức lùi lại mỉm cười nói, "Không cần đâu! Cứ để cậu ấy đỡ mình! Làm phiền cậu dẫn đường giúp bọn mình là được!"

Nam sinh chỉ có thể ngại ngùng thu lại cánh tay sau đó gật đầu, "Được, hai cậu đi theo mình, phòng y tế cũng ở ngay gần đây thôi!"

Hai người lặng lẽ đi theo cậu ấy, trên đường đi, Hạ Mi không ngừng liếc xéo bạn thân, mà Hoàng Yến Linh chỉ có thể mỉm cười khẽ thì thầm, "Làm ơn đi mà!"

Trong phòng y tế không có một bóng người, nam sinh nhìn hai người nói, "Chắc là cô y tá đi ra ngoài rồi! Hay là chúng ta ngồi ở đây đợi một chút!"

"Không cần..."

Hạ Mi còn chưa nói xong Hoàng Yến Linh đã lập tức cắt lời, "Được! Vậy chúng ta ở đây đợi một chút vậy!"

Hạ Mi còn muốn nói là không cần đâu, bọn cô là sinh viên y, ít nhất những chấn thương cơ bản như vậy cũng có thể tự xử lý.

Vừa ngồi xuống không lâu, điện thoại của Hoàng Yến Linh liền reo lên, cô ấy liếc nhìn tên hiện trên điện thoại, rồi đứng lên, "Mình ra ngoài nghe điện thoại chút!"

Hạ Mi cũng thấy người gọi tới cho cô ấy, chính là mẹ của cô ấy, mà mỗi lần mẹ cô ấy gọi tới hai người sẽ phải nói chuyện rất lâu.

Hot

Comments

Bchau cuti <33

Bchau cuti <33

Nu9 là Hạ Mi hay Yến Linh z

2022-09-23

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play