Chương 3

Không khí trong phòng lúc này càng trở nên trầm lặng, một lúc lâu sau, nam sinh bỗng ngẩng đầu lên nhìn Hạ Mi, "Hạ Mi! Cậu thật sự không nhận ra tớ sao?"

Hạ Mi đang cúi đầu mân mê đầu ngón tay đột nhiên ngẩng đầu nhìn nam sinh, "Hả?"

"Xem ra là không nhận ra thật rồi! Vậy mà mình còn đang đợi cậu mở lời trước đấy!"

Hạ Mi nhíu mày, cố nhớ lại những ký ức lúc nhỏ, sau một lúc, cô ngẩng đầu nhìn cậu ấy, "Cậu, cậu là Hoàng Đạt?" Hạ Mi nghi ngờ hỏi, thảo nào cô cứ cảm thấy cậu ấy rất quen mắt.

"Bây giờ thì cậu nhớ ra rồi sao? Thật không ngờ xa cách mười năm mà cậu suýt nữa đã quên mất mình rồi!" Nguyễn Hoàng Đạt ra vẻ oán trách nhìn Hạ Mi.

"Hả? Mình không có quên cậu! Chỉ là cậu trông khác trước đây quá khiến mình không nhận ra thôi!"

"Vậy hả! Vậy mà mình vừa nhìn thấy cậu thì liền nhận ra ngay! Cậu trông chẳng khác trước đây tí nào cả! Có điều hình như cậu gầy hơn trước thì phải!"

Hạ Mi không vui trước lời nói của cậu ấy chút nào, cô nhìn chằm chằm cậu ấy, "Này Đạt, cậu nói mình không thay đổi chỗ nào sao? Cậu không thấy mình cao hơn trước đây, xinh hơn trước đây sao? Mọi người đều nói mình dậy thì rất thành công đấy!"

Nguyễn Hoàng Đạt lúc này mới nhìn kỹ được cô, quả thật cô xinh hơn trước đây rất nhiều, cũng đã có đôi nét của một người thiếu nữ.

Thấy Nguyễn Hoàng Đạt ngây người, Hạ Mi giơ tay khua khua trước mặt cậu ấy, "Cậu ngây người cái gì vậy? Mà, Cậu trở về từ bao giờ thế?"

Nguyễn Hoàng Đạt hoàn hồn thu lại ánh mắt đặt trên người cô, "Ừm! Không có gì! Mình mới về cách đây ba tháng!"

Nguyễn Hoàng Đạt nhìn thoáng qua Hạ Mi, "Cậu đấy! vẫn chẳng thay đổi chút nào, vẫn ngốc như trước đây!"

Hạ Mi bĩu lườm cậu ta, "Cậu nói ai ngốc hả?"

"Còn không phải sao? Không ngốc thì tại sao thấy bóng tới lại không tránh đi?"

"Còn không phải do cậu ném bóng về phía mình sao?" Hạ Mi bĩu môi cúi đầu nhìn chân mình.

"Sao vậy, em lại bị thương nữa sao?" Cô y tá bước vào nhìn Nguyễn Hoàng Đạt hỏi.

Nguyễn Hoàng Đạt đứng dậy lắc đầu, "Dạ không! Lần này không phải em mà là cậu ấy!" vừa nói cậu ấy vừa chỉ tay về phía Hạ Mi, "Cậu ấy bị bóng va vào vai phải! Phiền cô xem giúp cậu ấy!"

Cô y tá nhìn Hạ Mi, "Được rồi! mau cởi áo ra, cô khám giúp em!"

Hạ Mi chần chừ ngại ngùng nhìn Nguyễn Hoàng Đạt.

Nguyễn Hoàng Đạt lập tức phản ứng lại, "Vậy em ra ngoài trước!"

"Vai của em chỉ chấn thương nhẹ, không có vấn đề gì, về xoa dầu mấy ngày là được!" sau khi khám xong cô y tá nhìn Hạ Mi nói.

"Vâng! Em cảm ơn cô!" Hạ Mi nhanh chóng mặc lại áo sau đó đứng dậy, "Vậy em về đây ạ!"

"Đợi đã, gọi bạn trai em vào đỡ em đi!"

Hạ Mi vừa nghe lập tức biết cô ấy đã hiểu lầm, liền vội vã phủ nhận, "Cậu ấy không phải bạn trai em đâu ạ!"

Cô y tá lập tức làm ra vẻ mặt đã hiểu, "Được rồi, vậy gọi cậu bạn nam của em vào đỡ em đi!"

Lúc này Hoàng Yến Linh từ bên ngoài đi vào, Hạ Mi nhìn thấy lập tức kêu cô ấy, "Linh, mau tới đỡ mình! Vậy cô ơi em về đây ạ!"

Nguyễn Hoàng Đạt đứng đợi ở bên ngoài vừa thấy hai người ra ngoài liền đi tới hỏi, "Vai của cậu không sao chứ?"

Hạ Mi lắc đầu, "Không sao! Chỉ là chấn thương nhẹ, về xoa dầu mấy hôm là khỏi!"

"Vậy là tốt rồi! Cũng đã muộn rồi, hay là mình mời hai người ăn tối nhé! Xem như là lời xin lỗi được không?"

Hạ Mi vốn định từ chối nhưng nhìn ánh mắt cầu khẩn của bạn thân cùng với sự phản kháng của chiếc bụng cô đành gật đầu, "Được!"

"Vậy hai người đợi mình một chút, mình đi thay áo rồi sẽ quay lại ngay!" Nguyễn Hoàng Đạt nhìn hai người nói sau đó chạy nhanh về hướng ký túc xá.

Hoàng Yến Linh ôm lấy cánh tay Hạ Mi không khỏi kích động, "A! Hôm nay may mắn thật đấy, không những nhìn thấy trai đẹp mà còn được trai đẹp mời đi ăn! Không uổng công ngày hôm qua tao sắm chiếc váy này!"

Nghe Hoàng Yến Linh nhắc tới vấn đề ăn mặc, Hạ Mi mới cúi đầu nhìn mình, áo phông cùng quần jeans, hình như hôm nay cô ăn mặc hơi tùy tiện rồi thì phải, nếu biết gặp lại cậu ấy, thì hôm qua cô đã nghe lời Yến Linh mua một bộ đồ mới rồi.

"Chúng ta đi ăn lẩu nhé, gần đây có một quán rất ngon!" Nguyễn Hoàng Đạt vừa đi tới chỗ hai người vừa nói.

"Được! Nhưng đừng ăn lẩu gà nhé! Hạ Mi bị dị ứng thịt gà!"

"Mình biết! Chúng ta đi ăn lẩu bò!"

Trên đường đi Hoàng Yến Linh len lén kéo Hạ Mi qua một góc, "Rốt cuộc trong lúc tao ra ngoài nghe điện thoại, hai người đã nói những gì! Tại sao cậu ấy biết mày dị ứng thịt gà vậy? Khai mau? Có phải mày cuối cùng cũng có hứng thú với con trai rồi không? Đúng là trai đẹp luôn có sức quyến rũ mà!"

"Mày nói linh tinh cái gì vậy, còn về chuyện vì sao cậu ấy biết tao dị ứng thịt gà..."

"Này hai người mau vào đi!" Nguyễn Hoàng Đạt đứng trước cửa quay lại gọi hai người.

"Thôi vậy! Về nhà kể cho mày nghe sau! Đi ăn thôi!" Hạ Mi mỉm cười kéo tay Hoàng Yến Linh đi về phía trước.

Hot

Comments

Đàm Thiên Vũ

Đàm Thiên Vũ

ủa, ủa ủa... rốt cuộc nữ9 là ai vậy tg

2022-12-27

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play