Người đàn ông kinh ngạc bị lôi vào 1 không gian xoáy. Trước khi kịp định thần nhìn xung quanh thì anh đã bị kéo về 1 cơn lốc, cảm giác cơ thể bị kéo giãn giống như đang chơi 1 trò cảm giác mạnh. Não bộ dường như sắp nổ tung rồi. Người đàn ông thét nên đau đớn trước khi hoàn toàn bất tỉnh.
***
" Này... Nó chết chưa??... Không phải là chúng ta mạnh tay quá đó chứ?" Giọng nói của 1 thanh niên có vẻ hoang mang.
" Chết cái gì! Thằng này lì còn hơn quỷ. Kệ nó, mau ra khỏi chỗ này đi.". Một người khác không kiên nhẫn gào lên, gã lôi đồng bạn chạy đi.
Tiếng bước chân dần dần đi xa, bỏ lại trong con hẻm là 1 thanh niên gầy yếu với chằng chịt những vết thương lớn nhỏ, có 1 vết nặng nhất ở bên sườn, máu đã thấm ướt một mảng rồi. Ngón tay đau đớn khẽ động, nhưng có vẻ bất lực, anh buông xuôi nhắm nghiền mắt dưỡng sức.
" Khang Duy! Trời ơi, cậu có sao không??". Có người hốt hoảng chạy lại, âm thanh người đó như lạc đi vì sợ hãi.
" Ai vậy? Gọi tôi sao? Đây là đâu? Sao cơ thể lại đau như vậy??... Windy. Gọi bác sĩ...". Người đàn ông từ giờ có tên là Khang Duy chỉ có thể thì thầm trong đầu những câu hỏi.
Mở đôi mắt bị dính lại vì máu, cậu chẳng thể nhìn rõ đối phương là ai, cơn đau từ sườn ập tới cậu hít 1 ngụm khí lạnh cuối cùng hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.
****
Lần nữa mở mắt, đập vào mắt cậu là trần nhà trắng tinh. trên tay thì quấn 1 sợi chuyền dịch. Đưa mắt nhìn 1 vòng, cậu hơi ngạc nhiên vì khung cảnh trông khá xưa cũ.
" Chuyện gì đây nhỉ? Đây là nơi quái quỷ nào? mình nhớ mình bị hút vào 1 chiều không gian nào đó... " Khang Duy nhắm mắt lẩm bẩm.
Cánh cửa mở ra, 1 người mặc blu trắng bước vào.
" Cậu tỉnh rồi sao? Chịu đựng nhiều vết thương như vậy mà cậu tỉnh nhanh thật đó."
" Đây là bệnh viện sao?". Khang Duy hồ nghi
" Chứ cậu nghĩ là đâu? Cảm thấy sao rồi, cử động đc không? Bạn cậu khá là lo cho cậu đấy."
Khang Duy im lặng, cậu biết chắc mình đã bị kéo đến nơi khác, nhưng không biết là nơi nào, có thể là chiều không gian nào đó thuộc tinh cầu khác. Nhưng họ đang nói tiếng Việt, chuyện này thật kì quái, hoặc đây cũng là trái đất nhưng thuộc không gian song song cũng nên. Vấn đề đầu tiên là nên nắm rõ xem mình đang ở thời điểm nào trước đã, nếu là trái đất thật thì tốt rồi.
" Bác sĩ đây là năm bao nhiêu vậy?..."
" 2119. Sao vậy?..."
" Đây... Đây là trái đất đúng không?"...
" Hử!!... Làm sao đây? Não cậu bị trấn động rồi sao? Không là trái đất chẳng lẽ là sao hoả??. Tôi nhớ là đầu cậu đâu có làm sao đâu hả. Để tôi kiểm tra chút..."
Để mặc bác sĩ nắn bóp đầu mình, Não Khang Duy đang phải tiếp thu dữ liệu khổng lồ mà cậu đang nghĩ. Năm 2119, đừng nói là nó... Đây chính là thời điểm tận thế sắp diễn ra trên trái đất. Nếu đúng như những gì bác sĩ nói, cậu đã xuyên về quá khứ , trái đất trước ngày tận thế 1 năm.
" Tận thế... Anh hùng...".
" Cậu lầm bầm cái gì vậy? Đừng khiến tôi lo lắng, chúng ta nên đến phòng chụp xquang..."
Chẳng nghe lọt tai lời bác sĩ, Khang Duy đắm chìm vào không gian riêng của mình. Cậu được về cùng thời với anh hùng rồi, nếu may mắn còn có thể vào chung đoàn đội của anh.
Bất chợt nhìn đến cánh tay phải, đôi mắt cậu mở to đón nhận thêm 1 kinh hỉ nữa. Nó hoàn toàn lành lặn, là 1 cánh tay bằng xương bằng thịt.
"Aaaaa.....". Cả đời cậu chưa từng kích động đến như thế.
" Chết tiệt, cậu sao vậy? Y tá, mau đẩy bệnh nhân tới phòng cấp cứu, tiêm cho anh ta 1 mũi an thần ngay..."
Hộ lý vội đè tay cậu lại, nói mấy câu chấn an tinh thần cho cậu.
" Không.. không sao, không cần tiêm... tôi ổn mà... Này! Khoan...".
Không kịp nói hết câu, mũi tiêm đã tiêm vào da thịt cậu, hiệu lực tức thì cậu lâm vào hôn mê lần nữa.
****
Updated 78 Episodes
Comments
Vĩnh Kỷ Thế Vũ
a ha
2022-11-20
0
Lợi Nguyễn văn
tim
2022-10-19
0
Nguyễn Dung
hay quá
2022-04-20
0