Tổng Tài Bá Đạo:Sao Cứ Bám Lấy Tôi (Kết Hôn Chưa Đầy 24 Giờ)

Tổng Tài Bá Đạo:Sao Cứ Bám Lấy Tôi (Kết Hôn Chưa Đầy 24 Giờ)

Chương 1: sự cố

  Chương 1: sự cố

    Trong căn phòng mờ tối, trên chiếc giường lớn một đôi nam nữ quấn quýt lấy nhau, hơi thở dồn dập cùng những âm thanh ái muội cứ liên tục vang lên..

   Lúc này đã hơn 8h sáng, bên trong phòng vẫn còn lờ mờ vì tấm màn dày cộm kéo xuống.

    Lâm Tuyết Nhi xoa xoa thái dương, cố chống tay ngồi dậy với cơ thể đau nhức bỗng khựng nhìn xuống tay mình. Cô vừa chạm vào..mắt cô trừng lớn.

    "Á.." Lâm Tuyết Nhi la toán lên kéo chăn che người mình lại.

   Thương Cảnh Minh nhíu mày. Do bị cô đánh thức. Gương mặt mới vừa ngủ dậy lại càng mê hoặc.

   " La đủ rồi chứ." Thương Cảnh Minh giọng âm trầm hơi khàn nói do vừa ngủ dậy.

    Lâm Tuyết Nhi tay che ngực lại.

   " Đêm qua anh đã làm gì tôi, biến thái, vô liêm sỉ, bỉ ổi." Lâm Tuyết Nhi mắng một hơi dài.

    "Vậy sao, còn phải xem là ai đã." Thương Cảnh Minh thản nhiên nói cúi người lấy đồ phía dưới sàn lên.

    "Anh không biết xấu hổ sao, anh.." Lâm Tuyết Nhi che mặt ấp úng nói bỗng nhiên khựng lại. Kí ức vụn vặt đêm qua như hiện lên trước mắt. Thật sự là cô, cô bị người khác bỏ thuốc nhưng tại sao cô lại đến được đây. Còn.. cô muốn tìm cái lỗ chui xuống quá.

    "Nhớ rồi chứ.Cô che đậy cái gì, cô còn chỗ nào tôi chưa nhìn thấy." Thương Cảnh Minh nhếch mép lạnh.

    Mặt Lâm Tuyết Nhi đỏ bừng như cà chua chín.

    Cái tên xấu xa này có cần nói trắng ra như vậy không. Lâm Tuyết Nhi mắng thầm.

    " Tôi với anh điều là người trưởng thành. Xem như giữa chúng ta chưa từng quen biết. Được chứ..!"Lâm Tuyết Nhi hít sâu một hơi để ổn định lại tâm trạng nói.

    "Vậy sao, trong sạch 26 năm của tôi điều bị cô hủy hoại. Đơn giản nhỉ." Thương Cảnh Minh thản nhiên nói tay vẫn cài nút áo sơ mi của mình.

    Lâm Tuyết Nhi mặt ngẩn ra. Người chịu thiệt là cô mà, cũng là lần đầu của cô tại sao lại giống như cô là người xấu xa không chịu trách nhiệm vậy.

    Thương Cảnh Minh quay lại nhìn cô. Anh cúi người xuống tay chóng hai bên hông. Gương mặt hai người kề sát vào nhau.. hơi thở nóng bỏng quấn quanh khiến cho Lâm Tuyết Nhi mặt đỏ ửng lên.

    Lâm Tuyết Nhi có thể nhìn thấy rõ ràng, lông mi dài và dày của anh, mũi cao thẳng, lông mày, đôi mắt đúng là yêu nghiệt mà cô nghĩ.  Lâm Tuyết Nhi cố quay sang nơi khác tránh ánh mắt của anh.

    "Tôi cho cô hai sự lựa chọn." Thương Cảnh Minh mập mờ lại không nói hết.

    "Lựa chọn gì, anh nói đi." Lâm Tuyết Nhi ấp úng nói. Cái cảm giác áp bách này thật sự làm cô sắp ngạt thở.

  "Thứ nhất, cô chịu trách nhiệm với tôi. Thứ hai, tôi chịu trách nhiệm." Thương Cảnh Minh trầm thấp nói đứng thẳng người dậy.

     Lâm Tuyết Nhi mặt đơ ra"đó cũng gọi là lựa chọn sao" cô nghĩ trong lòng. Cô mới là bị hại mà.

    "Có thể có thêm lựa chọn thứ ba không." Lâm Tuyết Nhi mong chờ nhìn anh.

     "Có chứ nếu cô muốn." Thương Cảnh Minh cười lạnh nói. Đi về phía phòng tắm..

     "Khoang đã anh chưa nói hết mà." Lâm Tuyết Nhi vội vàng chạy xuống giường nằm gốc áo anh.

    "Lại muốn câu dẫn tôi." Thương Cảnh Minh nhếch mép cười xấu xa nói. Áp sát Lâm Tuyết Nhi vào tường, cúi xuống nhìn cô.

    Lúc này Lâm Tuyết Nhi mới để ý nhìn xuống.

     "Á..!" Lâm Tuyết Nhi đẩy mạnh anh ra chạy đến giường trùm chăn kín mít. Xấu hổ muốn chết Lâm Tuyết Nhi nghĩ mặt nóng bừng lên.

    Thương Cảnh Minh rũ mắt, anh cũng không làm khó cô nữa đi vào phòng tắm.

   Lâm Tuyết Nhi nghe tiếng nước chảy vang lên mới dám bỏ chăn ra. Nhặt quần áo mặc vào, vẫn may có thể mặc lại được.

    Cô phải chạy thật nhanh mới được, người này quá nguy hiểm. Lâm Tuyết Nhi vừa đi đến cửa bỗng nhiên khựng lại. Nuốt một ngụm nước bọt..

    " Cô thử trốn tôi xem." Thương Cảnh Minh cười lạnh.

    Lâm Tuyết Nhi xoay người lại thở dài, bước vào trong.. người này sao lại biến thái như vậy chứ. Đã lời rồi còn.. cô mắng thầm.

     "Nghe rõ không hay muốn xem cận cảnh." Thương Cảnh Minh thản nhiên nói tay xoay chiếc điện thoại trong tay.

   " Anh, anh đồ biến thái. Cái.. cái đó." Lâm Tuyết Nhi nghẹn họng. Mặt cô đỏ ửng vì xấu hổ.

    "Có muốn nghe lựa chọn thứ ba." Thương Cảnh Minh nhướng mày nói.

    "Không, không cần. Anh nói đi muốn tôi chịu trách nhiệm thế nào đây. Nói trước, tôi không có tiền đâu." Lâm Tuyết Nhi phồng má nói, vừa xấu hổ lại vừa bực tức.

   Lúc này, Thương Cảnh Minh bước đến nâng cằm cô lên nhìn thẳng vào anh.

    "Kết hôn." Thương Cảnh Minh thản nhiên nói không nhanh không chậm.

    Mắt Lâm Tuyết Nhi chớp chớp như mình vừa nghe lầm.

    "Haha.. anh đừng đùa tôi.." Lâm Tuyết Nhi nói cố nàng ra nụ cười gượng gạo.

    "Tôi chưa từng đùa." Thương Cảnh Minh chặn lại lời cô muốn nói.

     Lâm Tuyết Nhi ngẩn ra. Lại không hiểu nổi người đàn ông này. Anh ta có quá nhiều nỗi bật cùng ưu tú tại sao lại muốn kết hôn cùng một người bình thường như cô chứ.

    "8h sáng mai, gặp ở cục dân chính. Nếu cô không đến.." Thương Cảnh Minh nhếch mép cười lạnh kéo dài âm lại không nói hết.

    Lâm Tuyết Nhi rùng mình, nuốt một ngụm nước bọt. Người này quá nguy hiểm lại bá đạo. Cô phải làm sao đây. Cô khóc không ra nước mắt mà. Lâm Tuyết Nhi thở dài trong lòng.

    "Tôi biết, biết rồi. Tôi về được rồi chứ." Lâm Tuyết Nhi gượng gạo trả lời.

   Bây giờ nếu cô trốn được ai lại ngốc nghếch đến đó chứ. Lâm Tuyết Nhi nghĩ trong lòng.

    "Có thể...! Cô cũng có thể trốn nhưng đến lúc đó bị tôi bắt được sẽ không dễ dàng như vậy a.." Thương Cảnh Minh cười lạnh nói kéo dài âm cuối.

    "Không, không trốn. Tôi sẽ đến. Thật đó." Lâm Tuyết Nhi lắp bắp nói. Người này biết cô đang nghĩ gì sao. Quá đáng sợ.. Lâm Tuyết Nhi mặt trắng bệch nghĩ.

    Thương Cảnh Minh thu tay lại đút vào túi quần, đứng thẳng người dậy.

    " Anh , có thể cho tôi mượn chiếc áo khoác không, như vậy sao có thể ra ngoài đây." Lâm Tuyết Nhi nói nhìn vết xanh tím trên người mình. Để người khác biết chắc cô phải tìm cái lỗ chui xuống mất cũng tại cái tên biến thái này. Lâm Tuyết Nhi mắng thầm.

     Thương Cảnh Minh nhún vai. Tỏ thái độ cô cứ tùy ý.

    Lâm Tuyết Nhi cầm chiếc áo vest trên ghế khoác vào mở cửa đi ra ngoài. Cô thở phào nhẹ nhõm một hơi. Ở bên cạnh người đó thêm một chút nữa chắc cô chết chắc.

  Lời tác giả:

   Truyện  này là tự mình nghĩ ra và viết theo ý của mình không theo lập trường hay ngành nghề, công việc nào. Mong các bạn ủng hộ mình nhé.

  Cám ơn mọi người nhé!

Hot

Comments

ocsen

ocsen

hay

2024-02-21

0

Lyna Pham

Lyna Pham

ủng hộ tg ngọt ngào như thế nhé, mình k thích ngược

2024-01-19

1

Duyên Nguyễn

Duyên Nguyễn

hay ạ

2023-11-02

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play