Chương 3

Mùa thu ở thành phố S không quá lạnh, thời tiết giao thoa giữa mùa hạ và mùa đông, khí hậu ôn hoà dễ chịu. Cơn gió khẽ khàng thổi qua cuốn theo vài chiếc lá phong đỏ cũng có cảm giác thật lãng mạn. Người bán thịt vẫn còn giữ nguyên nụ cười, tặng cho Cố Triệu Hàm hai sợi chỉ đỏ, nói rằng mình chúc phúc cho đứa trẻ ngoan nhất.

Trước đây bà ngoại hắn ở trong chùa vẫn thường xuyên tết dây tơ hồng cho các cặp đôi đến cầu bình an và những người độc thân tới để cầu duyên. Những người yêu nhau đeo sợi chỉ đỏ lên tay người thương của mình, hy vọng sẽ đi cùng nhau đến khi tóc bạc đầy đầu. Nhìn sợi chỉ đỏ trong tay, lòng thắt lại, Cố Triệu Hàm lại nhớ bà ngoại rồi. Nếu không phải người đàn ông kia tìm đến đòi đưa hắn đi, bà cũng không mất sớm như vậy.

- Lúc trước bà chúc phúc cho nhiều người như vậy, đến lượt con thì bà đã không thể nữa rồi, thật đáng tiếc.

***

Cố Triệu Hàm một tay xách túi đi chợ, một tay cầm giấy ghi công thức làm nước sốt, chăm chú đọc. Đến lúc về nhà mới phát hiện đã gần tới giờ Bắc Vọng tan học. Vậy là để đồ đạc nằm chỏng chơ trên bếp, lại vội vàng khóa cửa phòng trọ rồi chạy đi đón tiểu tổ tông.

Bắc Vọng hiện tại so với trước kia không có gì thay đổi, vẫn là một bộ dạng công tử nhà giàu từ đầu tới chân. Đối với những người xung quanh luôn có bảy phần coi thường, ngoại trừ Cố Triệu Hàm cũng chẳng có ai muốn kết bạn với cậu. Mà chính cậu cũng không thích người khác đến gần mình, trừ khi tự bản thân cậu tìm tới.

Vị thiếu gia đứng khoanh tay trước cổng trường, balo hàng hiệu đeo lệch một bên vai. Mấy bạn học có mắt nhìn hàng hiệu đi ngang, nhìn cách cậu đạp đôi giày đắt tiền dưới chân mà tiếc đứt ruột.

- Má ơi, là S-Shoe Fashion đó, tao canh nguyên một đêm còn không giật được. Coi cậu ta vùng vằng nó kìa, tao muốn chết quá đi ༎ຶ‿༎ຶ

Trần Chí Trung đu trên người cậu bạn bên cạnh, hết cắn cổ rồi đến gặm tay người ta, làm đủ trò hề chỉ vì một đôi giày.

Cao Tiết Trung thở dài bất lực, đưa tay vỗ vỗ lên lưng an ủi thằng bạn thân.

- Lần sau ra mẫu mới tui sẽ tranh slot cho ông!

- Khỉ, mày thì có tiền mua à?

- Vậy tui lấy tài khoản của ông đi tranh.

- Mẹ tao chặt đầu tao đó ಥ‿ಥ

Bắc Vọng không nghe được tiếng lòng của Trần Chí Trung, cũng không biết xung quanh có biết bao nhiêu người đang xót xa cho đôi giày. Vì chờ đợi lâu quá mà một lần nữa dọng mạnh một chân xuống nền đường, kết quả là đế giày bị tróc ra một mảng. Hai mắt Trần Chí Trung trợn tròn, trái tim thiếu nữ phút chốc vỡ tan tành.

- Đm, tao phải giết thằng đó, đừng cản tao!

- Thôi mà, người ta hậu duệ của Kim Đài Bắc Triển đó, mất một cọng lông thôi cũng đủ làm gia đình mày đăng xuất khỏi thế giới rồi!

- Vậy thì giữ chặt tao lại đi, đừng để tao đánh nó. Gâu gâu, ư ư ẳng ẳng! Thằng khốn, trời ơi bé giày!

Bắc Vọng vẫn không hề hay biết rằng sau lưng mình có một tên điên bị bệnh cuồng giày thể thao. Nhìn xa một chút liền thấy Cố Triệu Hàm đang hì hục đạp xe.

Trần Trí Trung đang điên lên cũng tạm thời ngưng điên để cảm thán: - Má nó, sao mà đẹp trai vậy?

Cao Tiết Trung nhăn mặt nhìn bạn thân.

- Tui cũng đẹp trai nè!

- Oẹ

Cố Triệu Hàm chống xe lên, bật nắp chai nước đưa cho Bắc Vọng. Lúc cậu uống xong hắn còn lấy tay áo lau miệng cho cậu, bị khè cũng không biết sợ, tiếp tục dùng tay xoa xoa đầu mèo con.

- Có tin tao cắn gãy tay mày không?

Dường như không nghe thấy lời cảnh báo của công tử nhà họ Bắc, Cố Triệu Hàm lấy sợi chỉ đỏ trong túi áo ra cột vào tay Bắc Vọng.

- Gì đây?

Cậu khinh bỉ nhìn cái thứ quê mùa xấu xí trên tay, muốn giật ra nhưng bị hắn giữ tay lại.

- Không được tháo ra!

- Gì đây? Mày muốn trói tao lại rồi bắt cóc tống tiền đúng không? Vậy thì mày lầm to rồi, bỏ ý định đó đi, ba mẹ tao không quan tâm đâu, cho dù tao có úm ba la sicula biến mất khỏi cõi đời này thì họ cũng không hay biết đâu.

Cố Triệu Hàm: "..."

Bắc Vọng lại lảm nhảm lần hai: - Nói tóm lại là mày sẽ không bao giờ thoát khỏi tao đâu, bởi vì mày là người hầu của tao, mày phải đi theo tao để hầu hạ tao đến khi tao chết thì thôi.

Cố Triệu Hàm thật sự khâm phục sự ngây thơ của tiểu thiếu gia này.

- Thì tôi có nói gì đâu?

- Mày không nói nhưng tao biết, ban đầu là cho tao đeo cái thứ này, rồi dần dần đổi thành cái lớn hơn, lớn hơn nữa. Để tao quen rồi không cảnh giác với mày nữa thì mày bắt cóc tao chứ gì?

Trần Chí Trung với Cao Tiết Trung ở đằng sau ngã cái rầm xuống đất.

Trần Chí Trung: - Đúng là ngu bằng thực lực

Cao Tiết Trung: - Đến kẻ chưa có một mối tình vắt vai như tui còn biết anh đẹp trai kia đang tỏ tình với cậu ta ớ ಠ⁠_⁠ʖ⁠ಠ

Hot

Comments

Khoai Tây Ngào Đường của JK

Khoai Tây Ngào Đường của JK

nghe có vẻ hài đấy...nhưng sự thật thì không vui tí nào...

2022-06-26

1

Thần Phạt

Thần Phạt

cười muốn nội thương😂😂😂

2022-03-08

0

Chúa tể pê đê ✨

Chúa tể pê đê ✨

Hảo suy luận=)

2022-03-03

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play