.Trên đỉnh Vũ Thạch Sơn, thư phòng của Băng Tâm.
Băng Vân bước vào phòng chắp tay hỏi:
-Sư tôn! Người gọi đồ nhi đến có việc gì căn dặn?
-Băng Vân! Đến lúc con xuống núi rồi.- Băng Tâm nhẹ nhàng bảo
-Sư tôn người đuổi con đi sao? Nếu con làm sai chuyện gì mong sư tôn trách phạt. Xin người đừng đuổi con đi. con xin người.- Băng Vân quỳ xụp xuống khóc nức nở cầu xin
Băng Tâm cười khẽ:
- Ta đuổi con đi khi nào? ta bảo con nên xuống núi luyện tập nâng cao tu vi. linh khí địa cầu đang hồi phục con ra ngoài sẽ tốt hơn cùng ta ở trong núi rừng này.
-Sư tôn. con chưa từng rời khỏi nơi này thế giới bên ngoài con chưa từng thấy. con cũng không muốn rời xa người.- Băng Vân
-Chim lớn thì đến lúc rời tổ bay đi. con không thể mãi mãi bên cạnh ta. ta giải thích sơ cho con biết về đại lục này. sau khi con đi ta cũng rời nơi này khi nào con đột phá đến võ thánh ta sẽ đến tìm con.
-Dạ sư tôn.
Băng Tâm trao cho đồ nhi 1 thanh trường kiếm, 1 túi ngân lượng nhỏ, 1 bộ y phục, 3 viên đan dược trị thương và 1 chiếc nhẫn trữ vật sau đó giải thích sơ qua về đại lục.
- Đại lục Tinh Sa chia làm 3 giới: nhân giới, yêu giới và ma giới. nhân giới được chia làm: hạ vực gồm tứ đại tông môn cai quản, thượng vực do tứ đại thánh địa cai quản. VŨ Thạch Sơn nằm phía nam của hạ giới. nơi này cách Bạch Hổ thành không xa sau khi con xuống núi hãy đến đó bái nhập sơn môn Bạch Hổ để có tài nguyên tu luyện. con quay về nghỉ ngơi thu xếp hành lý đi. ngày mai lên đường sớm.
-Sư tôn. ta nhất định phải đi sao? Nếu người có việc phải rời khỏi ta có thể ở đây đợi người về.
- Với tu vi của con. đến khi ta về thì con đã là bộ xương trắng sắp thành tinh rồi. nơi này ta đã bày cấm chế dưới võ thánh không thể vào nơi này nữa. con ra ngoài tu luyện nếm được khổ cực mới có thể trưởng thành. sau khi rời khỏi đây có bất kì ai hỏi cũng không được nói tên ta ra. nếu không sẽ mang họa sát thân.
-Dạ. Sư tôn!- Băng Vân buồn bả rời thư phòng
Sau khi Băng Vân rời đi Băng Tâm bất chợt thở dài
- tiểu nha đầu này ra ngoài không biết là chịu khổ hay khiến ngừời khác khổ nữa. Đồ Nhi à ngươi không được gây họa đó.
Ngày hôm sau. Sau khi từ biệt sư tôn, Băng Vân 1 mạch đi về phía Bạch Hổ thành. Còn về Băng Tâm cũng đạp không rời khỏi núi.
Trên đường đi Băng Vân đột nhiên ngửi thấy mùi máu và tiếng đánh nhau. Nàng lập tức chạy về phía đó phát hiện 1 đoàn xe ngựa bị đánh cướp, vị cận vệ trưởng bị thương nặng đám còn lại thì bỏ chạy mất
- khôn hồn thì giao nộp toàn bộ tài sản trên xe ra. nếu không ta giết hết.- tên cầm đầu đám cướp lên tiếng
-khoan đã.- từ trên xe bước ra 1 tiểu thư xinh đẹp.-chỉ cần các ngươi tha cho chúng ta tất cả tài sản trên xe đều cho ngươi.
- cô nương ta đổi ý rồi. Chỉ cần cô đêm nay bồi ta, ta sẽ tha cho tất cả những người còn lại. HA HA HA.- tên cầm đầu nhìn tiểu thư nọ với ánh mắt thèm thuồng.
-NGƯƠI... ta có chết cũng liều mạng với ngươi. tiểu thư mau chạy.
Vị cận vệ trưởng cầm thương xông tới. tên cầm đầu vung rìu đã đánh bay cả người lẫn thương bay ra xa.
-x...xin... lỗi tiểu thư. lão nô bất tài không bảo vệ được người. người mau chay đi.- nói xong liền bất tỉnh
- không! Trạch thúc, thúc đừng chết, mau tỉnh lại đi.- vị tiểu thư vừa khóc vừa hét lớn, đám cướp thì cười vui sướng.
Dù không muốn vướng vào rắc rối nhưng không thể thấy chết không cứu nên Băng Vân đã lao ra trảm 1 đường dài trên đất.
- Bất kì ai đi qua ranh giới này thì bỏ mạng lại.- Băng Vân nói xong liền đi đến trị thương cho người cận vệ họ Trạch kia
-Ha. 1 tiểu cô nương Tiên Thiên Cảnh cũng dám mạnh miệng như vậy. Mau giết nó cho ta.
Sau khi ra lệnh 1 tên cầm kiếm xông đến, khi hắn vừa bước qua vết chém trên đất chỉ thấy Băng Vân rút kiếm chém 1 đường vào không khí. Tên đó đột nhiên đứng yên rồi ngã xuống. trên cổ xuất hiện vết chém còn lưu lại 1 mảng băng.
- kiếm này có tên Băng Không Trảm. Vô thanh vô thức giết người vô ảnh. Tên nào muốn thử nữa không.- Băng Vân lạnh lùng nói
- Chỉ 1 tiên thiên cảnh nhỏ nhoi thôi xông lên giết nó cho ta.- tên cướp tức giận gầm lên
tất cả những tên cướp đều xông tới, Băng Vân hướng thẳng kiếm lên trời xung quanh cô hình thành vô số tảng băng nhỏ hình mũi tên, hướng thẳng đám cướp mà bay đến.
- Băng Tâm kiếm quyết đệ nhị thức vạn băng tinh tiễn.
Trong chốc lát toàn bộ những tên cướp ngã xuống, những cái xác hóa thành băng. Băng Vân lấy ra 1 viên đan dược đưa cho họ Trạch vừa tỉnh dậy.
-Mau nuốt vào để trị thương.
-Hồi mệnh đan???- Họ Trạch cùng vị tiểu thư ngạc nhiên hét lớn.- đa tạ tiểu cô nương ra tay tương cứu nhưng đan dược này quá quý giá chúng tôi không thể nhận không.
-(Hồi mệnh đan trong sách không phải là dan dược bát phẩm sao. Trong sách nói nó có thể đưa 1 người vừa mới chết không lâu thoát khỏi quỷ môn quan. Sư tôn, người cho con chỉ để trị thương thôi sao?).- Băng Vân thầm nghĩ
Sau khi đỡ Trạch lão cận vệ đứng dậy, Băng Vân liền đánh 1 cú thật mạnh vào bụng hắn khiến hắn há hốc mồm, cô liền nhân cơ hội đem viên đan dược nhét vào miệng hắn ép hắn nuốt xuống.
Updated 139 Episodes
Comments