Tâm Trí Con Người * NDT *
Nhìn ngắm ánh bình minh trên mái nhà thật tuyệt , nó giúp cơn buồn ngủ trong tôi không còn nữa thay vào đó là sự tỉnh táo tự nhiên mà không cần chút thức uống nào để tạo lên điều đó .
" Nào mở tiệm thôi " tôi đứng dậy nói lớn .
Tôi chậm rãi đi lại vào gác mái , sao đó tiếp bước chân chạy xuống phòng khách " cũng là nơi làm việc của tôi " rồi nhanh nhẹn chạy vụt phía cánh cửa và mở nó ra để đón chào những con người sẽ cần đến sự xuất hiện của một nhà ngoại cảm tài ba tên Hitsima ... Là tôi .
Vào đúng ba phút sao khi cánh cửa được tôi mở ra như mọi ngày , cô bé hàng xóm tên Miki lúc nào cũng chạy vào trong tiệm của tôi , rồi giàng tặng cho tôi một lời chào buổi sáng trước khi bước chân trên con đường đến trường , tất nhiên lời chào ngọt ngào ấy rất nhanh đã được tôi đáp lại bằng một câu từ quen thuộc .
" Cảm ơn Miki nhé , em đi học vui vẻ nhé "
" Dạ , em đi đây "
Câu kết đó được cất lên và kết thúc ngay lập tức , đó cũng là khoảng thời gian em ấy rời xa khỏi mắt tôi tiến đến nơi có việc làm phải được thực hiện ngay hôm nay . Về phần mình , tôi không còn đứng đơ ra nở nụ cười như lúc nãy nữa , mà nhanh chóng đưa cảm xúc bản thân về trạng thái bình thường nhất , để cho buổi cứu rỗi tinh thần được hiệu quả nhất .
Ngay lúc sự chán nản cô độc sắp xuyên thủng tâm trí tôi , chiếc ghế gỗ quen thuộc này , đột nhiên từ ngoài cửa tiếng hú của ngựa vang lên giúp phần nào trong tôi phai đi chú cảm giác tiêu cực kia , vì thế rất lẹ thôi sự hào hứng về công việc lại trở lại bên tôi .
" Cô lên nào , đừng ủ rũ nữa Hitsima , sẽ có khách đến thôi " tôi đập hai bàn tay liền lúc lên má rồi nói .
Dường như lời nói kích lệ bản thân đã được ông trời lắng nghe , nên đã tặng cho tôi một vị khách nữ xinh đẹp đang dịu dàng mở cánh cửa gỗ nhằm tiến thẳng vào trong tiệm . Để tỏ vẻ lịch sự cũng như thực hiện câu " khách hàng là thượng đế " tôi đã ngay lập tức đứng dậy đi đến chỗ người đó và vội nói lên lời quý mến quen thuộc .
" Chào chị đã đến với tiệm của em , chị cần giúp gì ạ "
" Tất nhiên là về tâm lý rồi "
Câu nói hòa tiếng cười đó , dù tôi không thể nhìn thấy nó qua tấm lụa trắng che miệng được , nhưng tôi dám chắc rằng đó sẽ là thứ vô cùng xinh đẹp .
" À ừ , mời chị ngồi xuống ghế " tôi vội nói cùng theo hàng động chỉ hướng .
Chờ vị khách đầu tiên làm xong như những gì tôi nói khi nãy , tôi mới có thể nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế quen thuộc của mình .
" Chị cần em giúp gì ? "
Có lẽ do không gian trong phòng này , có chút ngột ngạt , do thế cái tấm vải trắng che miệng ấy đã trở thành chở ngại của việc hít thở , vì thế người phụ nữ ấy mới đưa tay lên mặt bỏ cái thứ bất lợi đó ra , sao đó mới bắt đầu mở miệng đáp lại câu hỏi từ tôi , bằng cái giọng quyết rũ vô cùng .
" Người cần giúp không phải là tôi , mà là em gái tôi "
" Em gái " tôi bất ngờ lên tiếng .
" Ừ , tôi cần cậu đến nhà tôi vào chiều hôm nay , giúp em ấy thoát khỏi tình trạng trầm cảm "
" Trầm cảm rất nhiều nguyên nhân tạo lên lắm , chị có biết em ấy sao bị như vậy không "
Vị khách ấy đưa tay lên cằm , im lặng đào sâu vào khóa khứ của mình trong nửa phút đồng hồ , rồi mới lập ra câu trả lời rằng .
" Em ấy bảo trong giấc mơ em ấy , xuất hiện một không gian , mà ở đó có nhiều loại sinh vật khác nhau , chúng lúc nào truy sát em ấy , khiến em ấy mất ngủ mà dẫn đến như ngày hôm nay "
Nghe qua lời miêu tả vừa dứt , tôi nhanh nhận ra em gái của vị khách ấy bị chứng " giấc mơ độc ác " đây cũng trong sở trường của bản thân , nên tôi không chút nghĩ gì , mà ngay lập tức đồng ý với lời mời chữa bệnh đó .
" Em hiểu rồi , một giờ trưa em sẽ đến " tôi tự tin đáp lại .
" Ừ , lúc đó sẽ có xe đến đón em ... Giờ chị về nhé "
" Dạ "
Updated 125 Episodes
Comments
Giang Tiếu Tiếu
❤
2022-09-22
1