Chương 10. "Ông chủ"

Khi Azure tỉnh dậy, cô thấy mình đang ở một nơi lạ lẫm. Thế nhưng khi cô muốn ngồi dậy, cả cơ thể bỗng truyền tới một trận đau đớn ê ẩm khiến cô không khỏi suýt xoa. Cô cũng không rõ mình bị làm sao.

Vừa ngoảnh đầu nhìn quanh, cô liền thấy một người đàn ông ngồi ngủ cách cô không xa. Cô có thể nhìn được một phần gương mặt người đàn ông nhờ vào chiếc đèn ngủ nhỏ đặt trên mặt bàn ngay cạnh đầu giường. Nghe tiếng cô động đậy, người đó lập tức mở mắt, đó là đôi mắt đồng tử màu đỏ nhưng có viền màu hổ phách, cô nhất thời bị anh ta doạ sợ.

- Đừng vội cử động! Ít nhất phải đến tối nay cô mới đỡ được.

- Anh...anh... Tại sao em lại ở đây?

Panoba nghiêm mặt, đôi mắt dò xét người phụ nữ này. Thế rồi, hắn thản nhiên hỏi.

- Vậy cô có biết mình đã bị đem đi rao bán ở Black Market không?

Nghe tới rao bán, cô như đã sực nhớ ra điều gì. Sau đó hắn đã ngồi xuống kể hết những tình huống đã phát sinh vừa qua. Từ chuyện hắn mua cô về từ tay bọn mua người về làm thí nghiệm, cho tới chuyện hai người đã có quan hệ...

- Đại khái là như vậy.

Cô thực sự ấm ức đến phát khóc, ai mà ngờ được những người mà mình dốc lòng giúp đỡ, dốc tâm tin tưởng lại phản bội, bán đứng mình như vậy.

- Khóc lóc bây giờ cũng đâu có ích gì!?

Cảm... Cảm ơn đã mua em về... ông chủ...- Azure mếu máo nói.

Panoba nhíu mày. Hắn tuy chưa từng làm ra chuyện thân mật với phụ nữ, nhưng nếu đã là người phụ nữ của hắn, kể cả là hắn bỏ một số tiền không nhỏ ra mua cô về thật, giờ gọi hắn một tiếng "ông chủ" cũng quá đỗi kì quái đi.

- Ông chủ? Không cần gọi tôi như vậy. Một là gọi tên, hoặc là cứ theo kiểu xưng hô bình thường là được.

Azure cũng chẳng hiểu hắn nghĩ kiểu gì, nhưng mạng này là hắn mua về, hắn nói gì cô đều phải nghe theo.

***

Thật đúng như lời Panoba nói, đến tối Azure tình trạng đã khá lên nhiều, tuy rằng vẫn chưa thể tự đi lại được. Hắn đã lỡ vào vai người tốt đành phải làm cho tới nơi tới chốn. Cũng may lão đại thông cảm cho hắn, báo với chị dâu một tiếng về vấn đề của Azure.

Tối. Hắn đỡ cô ngồi dậy, đưa cô ăn tạm một tô cháo. Tất thảy cô đều nghe theo hắn không chút từ chối hay phản đối. Nhưng đến đoạn hắn mang cô đi tắm thì cũng hơi quá. Cô ngại tới mức mặt đỏ bừng như cà chua chín. Làm cách nào cũng không ngăn nổi hắn vác mình lên vai cứ thế mang vào phòng tắm.

Hắn thản nhiên, không có chút mảy may quan tâm đến thái độ không hợp tác của cô, mà cứ thế cởi bỏ quần áo trên người cô xuống.

- Ngại cái gì mà ngại!? Tôi chẳng ngại thì thôi! Đây cũng đâu phải là lần đầu. Trên người cô còn chỗ nào tôi chưa thấy qua sao?

- Nhưng... nhưng... nhưng mà...- cô sắp ngại tới mức trên đầu bốc khói.

Hắn đem cô thả vào bồn tắm làm từ ngọc thạch, thẳng thừng bỏ qua sự ủy khuất kia, bàn tay nhẹ nhàng di chuyển.

Tay hắn trước nay chỉ quen cầm súng, lòng bàn tay trở nên chai sạn mà cứng ngắc. Đúng là khác hẳn với nước da trắng trẻo non mềm của Azure. Ấy vậy mà đôi bàn tay thô ráp của hắn lại mang theo một thứ ma lực vô cùng kích thích. Cô chỉ biết toàn thân mình đeo bàn tay hắn nóng lạnh thất thường, cảm giác cũng rất lạ. Ở trong cái tình cảnh này, nếu như người khác nhìn vào thực chẳng biết ai mới là chủ!

Hắn chạm vào chỗ nào, chỗ ấy liền như có dòng điện chạy qua, tê tê dại dại khó tả. Dường như chính hắn cũng cảm nhận được điều đó. Con người này cũng là quá mẫn cảm rồi, mới đụng chạm một chút đã phản ứng thành ra như vậy! Hắn không thể nào phủ nhận, người hắn vừa mua về có một thân thì vô cùng quyến rũ, một nét đẹp không phải là đậm đà sắc sảo nhưng lại rất mê người. Điểm nào cũng rất vừa ý hắn.

- Anh... Anh dừng lại được không? Hình như em... không ổn rồi...

Động tác của hắn lập tức dừng lại.

- Có chuyện gì?

- Lúc bị bắt, em thấy bọn người xấu kia tiêm thứ gì đó vào mấy người phụ nữ. Có phải em cũng bị tiêm không?

Hắn còn tưởng điều gì quan trọng lắm, hóa ra chỉ có như vậy. Hắn không né tránh, đôi tay tiếp tục công việc còn dang dở.

- Phải. Là Aphrodisiac.

Azure nghe đến Aphrodisiac thì lập tức tái mặt. Một ống xi -lanh to như thế mà đem tiêm vào người, đúng là muốn đem nhau ra biến thành thứ súc vật. Quả thực chúng chỉ có phụ nữ là một món đồ chơi rẻ rúm. Giả dụ như chơi đến chết người thì chẳng lẽ đeo vào rừng cho động vật tha xác, hay còn cách gì đó kinh khủng hơn? Bọn chúng đúng là mất hết tính người còn đâu! Chúng rõ ràng là những con ác quỷ coi mạng người như rác.

Nghĩ đến đây cô không khỏi rùng mình. Nhưng cơ thể cô thật không nghe lời, dưới sự xoa nắn của hắn mà ngứa ngáy nóng rực cả người, như thế cốt lõi dục vọng sâu thẳm bên trong đã bị đem ra đốt thành lửa.

Panoba cũng thật hay! Hắn chỉ nhìn sơ qua cũng biết trên người cô có bao nhiêu điểm nhạy cảm. Hắn nhìn cô khổ sở vật lộn, chịu đựng sự hành hạ của lửa dục, lại thấy bộ dạng gợi tình này thật yêu kiều biết bao!

- Tôi nghĩ rằng cô nên sống thật với bản thân mình một chút đi. Vấn đề này một mình cô không giải quyết được đâu.

Azure mất một hồi lâu tự tranh đấu với chính mình. Sau cùng, cô ngoảnh lại nhìn hắn bằng đôi mắt xanh ngọc đẫm lệ phảng phất hơi sương, nếu máu cầu xin.

- Xin anh... hãy giúp em! Làm ơn...!

Hắn tuyệt nhiên không từ chối, cũng không muốn để lãng phí thời gian, trực tiếp nâng cằm cô lên, phủ xuống đôi môi hồng một nụ hôn sâu. Và chuyện gì phải đến cũng đến, căn phòng tắm nhanh chóng tràn ngập hương vị ái muội.

Ban đầu cơ thể cô giống như mỗi bài xích hắn vậy. Có lẽ là do kích thước đó quá lớn, mắt một lúc chật vật, hạ thân mới dần dần chịu thỏa hiệp với hắn. Hắn kiên nhẫn từng chút một, không nóng không vội, từ từ dỗ dành cho cô thả lỏng rồi mới bắt đầu luật động. Từ căn phòng tắm ấy thoát ra những âm thanh khiến người ta nghe phải đỏ mặt tía tai...

* Vài hôm sau *

Azure nhanh chóng thích nghi với lối sống mới. Hàng ngày được hắn đưa đến nhà Cinoly làm việc điều dưỡng, xong lại đón về. Tối đến làm việc nhà, đêm thì thỉnh thoảng còn phải "làm ca khác".

Nhà hắn ở cạnh một quả đồi, tách biệt hoàn toàn với khu dân cư đông đúc. Trước nhà còn có một cái hồ rộng, quanh hồ là một bãi đất trống. Mỗi chiều chiều ngồi bên hiên nhà, phóng tầm mắt ra ngoài hồ ngắm hoàng hôn dần buông xuống, hay mỗi đêm về ngắm trăng sao phản chiếu xuống mặt nước nếu rất đẹp. Không gian thoáng mát, tưởng chừng như gió chưa bao giờ ngừng thổi. Ngay phía sau căn nhà lại là một quả đồi nửa cây cối bao phủ. Hắn chỉ sống một mình ở đây, được hòa mình vào thiên nhiên như thế thật thoải mái biết bao. Vậy nhưng hắn từng nói với cô rằng nếu không có hắn bên cạnh, tốt nhất không nên ra ngoài. Một nơi nước non trùng điệp như vậy, sao lại nguy hiểm nhỉ?

Còn về riêng căn nhà của hắn, hắn căn bản là không thiếu tiền nhưng lại không thích lối sống xa hoa và đông người, nên nhà của hắn bố trí cũng rất đơn giản. Được xây tựa vào sườn thoải đón gió của quả đồi, hắn chẳng làm cái gì cầu kỳ cả, nhà chỉ có hai tầng và một tầng gác mái. Bên trong vỏn vẹn hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng bếp, một phòng hắn chất mấy món đồ linh tinh ít khi hoặc không còn dùng đến. Đó là cái nhìn khách quan của Azure.

Panoba không kiệm lời như đại ca hắn, nhưng bản tính chỉ thích sống một mình. Với lại, chỗ để xe của hắn có một lối đi ẩn dẫn vào trong lòng đồi. Và nhà của hắn chính là trong lòng đồi. Bên trong chẳng thiếu thứ gì, không gian bốn mùa ấm áp. Tuy nhiên dạo gần đây hắn tạm thời chuyển lên ở cùng cô tại căn nhà bên ngoài, đó vốn là sự ngụy tạo của hắn, còn căn trong lòng đồi, hắn mang hết mấy con bạch hổ vào nuôi nhốt, đến đêm xuống mới thả ra.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play