Cô không tài nào ngủ ngon nổi sau khi đọc bài viết đó. Cố cố gắng chìm vào giấc ngủ nhưng đều không thành. Tâm trí cô cứ lang thang nghĩ đến chuyện xấu nhất sẽ xảy ra.
Mãi đến 5 giờ sáng cô mới chợp mắt được nhưng ngay sau đó, đồng hồ báo thức điểm 6 giờ vang lên.
Cô buộc mình phải rời giường vì sáng nay có tiết học. Cô tắm rửa sơ qua bằng nước ấm. Thay quần áo xong, cô lập tức vào bếp rót lấy một cốc trà nhân sâm nóng để uống.
Thường cô sẽ không tự lái xe đến trường học, nhưng hôm nay cô có dự định đi kiểm tra sức khoẻ ở bệnh viện quốc tế, bệnh viện tốt nhất cả nước.
Bệnh viện quốc tế này nằm khá xa nơi cô sống. Thật ra cũng có bệnh viện ở gần đây, nhưng đó lại là nơi cha cô đang điều trị. Các bác sĩ và nhân viên ở đó cũng biết rất rõ về gia đình cô.
Nếu là kiểm tra thông thường thì cô cũng không cần phải cẩn thận như vậy. Nhưng lần này thì khác. Cô không muốn làm cha lo lắng, cũng không muốn để cho người mẹ kế lẫn em kế hai mặt bày mưu hãm hại.
Cô tuy đã có chút nổi tiếng, nhưng các bạn học trong trường đều không ai nhận ra cô, vì cô luôn đóng vai một sách ở trường mà. Cô luôn đeo một cặp kính tròn to, tóc tết bím hai bên. Khoác trên mình chiếc váy dài đến đầu gối. Hơn thế cô còn luôn là người xếp hạng nhất từ năm đầu tiên cho đến khi tốt nghiệp. Cho nên không ai biết Tang Duy cô lại là đại tiểu thư Tang gia, hay diễn viên Tang Duy đang nổi tiếng rần rần.
"Tiểu Duy đến rồi đó hả." Vừa bước vào toà nhà, một giọng nói quen thuộc đã vang lên.
Cô quay người lại, một người phụ nữ chân đi giày cao gót chạy về phía cô. Người phụ nữ buộc tóc đuôi ngựa, trên đầu còn có một chiếc nơ nhỏ. Dù chỉ diện mỗi chiếc ao sơ mi trắng phối với quần jean cũng không thể nào che đi sự quyến rũ của cô ấy.
Người phụ nữ ấy đến trước mặt Tang Duy, Tang Duy cũng chỉ đứng đến vai người đó. Còn phải hỏi sao, cô gái này đi giày cao gót mười phân đó!
"Làm gì mà chạy vội thế?" Tang Duy mặt không cảm xúc hỏi.
Cô gái trước mặt không nói gì, chỉ cười cười rồi khoác tay Tang Duy kéo cô vào lớp học.
"Tiêu Đô Y, tớ tự đi được." Tang Duy không cam chịu, nhưng người phụ nữ kia chỉ coi sự phản đối của cô như một trò đùa trẻ con, trong lòng thầm cười lớn.
Tiết học hôm nay kết thúc nhanh hơn bình thường, hay nói đúng hơn là kết thúc nhanh dành cho Tang Duy. Cô chỉ cần nửa giờ là làm xong bài kiểm tra. Về phần Tiêu Đô Y, cô vẫn cặm cụi giải đề trong khi Tang Duy nộp bài làm cho giáo viên.
Trời lúc này vẫn còn sớm nên đường xá đi lại rất ổn định, chỉ cần 25 phút đã đến bệnh viện rồi. Cô tự mình đăng ký, làm thủ tục khám bệnh, Sau khi kiểm tra xong, bác sõ nói với cô có kết quả sẽ báo lại sau.
Tang Duy vừa định lên xe thì điện thoại đổ chuông. Cô bước vào trong xe, nhìn vào màn hình điện thoại, người gọi là Long Phi. Cô kết nối điện thoại với tai nghe Bluetooth rồi trả lời :"Chiều vui vẻ nhé Tiểu Phi Phi."
"Duy Duy, cậu đang ở đâu? Đạo diễn đột nhiên gọi điện đến nhờ cậu đến giúp ông ấy. Diễn viên đóng vai kia gặp tai nạn nên không thể ghi hình được."
Tang Duy vừa khởi động xe vừa nghe Long Phi nói. Nghĩ đến Giám đốc Hạ, người luôn giúp đỡ cô, luôn nói tốt về cô trước những giám đốc khác cô liền đồng ý.
"Cậu vẫn còn ở trường đúng không? Bây giờ tớ đến đón ngay đây." Long Phi vội vàng nói.
Tang Duy không muốn tiết lộ vị trí của mình với Long Phi nếu không cô ấy sẽ nghi ngờ cô đến trung tâm thành phố có việc gì.
"Không cần. Gửi địa chỉ cho tớ. Lát chúng ta gặp nhau ở đoàn làm phim."
Vị trí này cách bệnh viện cũng không quá xa chỉ 15 phút đi xe là đến. Trước khi xuống xe cô tháo cặp kính dày cộp xuống, cũng bỏ bìm tóc ra, còn không quên trang điểm nhẹ một chút rồi mới ra khỏi xe. Vừa nhìn thấy cô, trợ lý giám đốc hớt hải đến bên cô, cảm ơn rối rít.
"Đừng nói như vậy, về sau chúng ta còn giúp đỡ nhau nhiều mà." Tang Duy khiêm tốn bước vào phòng trang điểm.
Thợ trang điểm cũng không dám lãng phí thời gian, lập tức vào việc. Trước khi vào đây đạo diễn cũng đưa cho cô kịch bản nên bây giờ cô vừa ngồi đợi tranh điểm, vừa đọc qua kịch bản một lượt.
Nhân vật cô đóng là một người phụ nữ trẻ nhưng lại là tiểu tam, một người cố gắng chia rẽ vợ chồng người khác. Người phụ nữ này ngày đêm vắt óc tìm cách chỉ để chia rẽ người đàn ông với người vợ đã kết hôn với anh ta 12 năm.
"Chị này, giúp tôi trang điểm ra dáng vẻ thuần khiết một chút nhé." Tang Duy ngẩng đầu soi gương liền lập tức có thể nhìn thấy gương mặt sửng sốt của thợ trang điểm.
Chuyên gia trang điểm không hiểu tại sao Tang Duy lại đưa ra yêu cầu như vậy. Lẽ nào cô ấy không biết nhân vật mình đóng là một người thứ ba hay sao? Sao có thể quyến rũ một người đàn ông chỉ bằng vẻ bề ngoài thuần khiết trong sáng chứ?
"Tôi sẽ chịu trách nhiệm." Tang Duy không thích giải thích bất kỳ lựa chọn nào của mình với ai khác. Vì vậy cô chỉ có thể trấn an đối phương rằng mọi chuyện cứ để mình cô chịu, không liên quan đến đối phương.
Thợ trang điểm gật đầu, dù sao Tang Duy cũng đảm bảo nếu có mệnh hệ gì đều không liên quan đến cô.
Sau đó Tang Duy yêu cầu một chiếc váy cotton dài đến đầu gối, cổ hình chữ V. Tóc xoã ngang vai. Làn da ngọc bích của cô sáng như tuyết. Cô trông thanh thoát đến mức ai nhìn cũng thích, chỉ cần nhìn tất cả cặp mắt đều tập chung vào cô là biết có phải thật hay không.
Cô tiến lại gần đạo diễn Hạ, người đang rà soát lại mọi thứ để đảm bảo không có sự cố nào xảy ra. Trợ lý đạo diễn cũng nhận ra cô đang đứng ngay sau đó.
"Tiểu Duy, cô là đóng vai tình nhân của người ta đó, không phải tình đầu đâu, sao lại ăn mặc..." Còn vế sau nữa, nhưng còn chưa kịp nói hết đã bị đạo diễn Hạ cắt ngang:"Tốt. Bắt đầu đi."
"Nhưng mà..." Trợ lý đạo diễn cố gắng làm thay đổi suy nghĩ nhưng mọi thứ đều vô ích. Giám đốc Hạ, đừng có trách tôi không cảnh báo anh đấy. Trong thâm tâm anh hy vọng điều đó một cách chân thành.
Đạo diễn Hà tin tưởng Tang Duy bởi anh biết cô luôn phân tích kĩ nhân vật mình sẽ đóng để có thể lột tả chân thật hết sức có thể. Anh băn khoăn không biết cô sẽ đem lại bất ngờ gì cho mình.
Updated 59 Episodes
Comments
Đông Đông
Thế là chị thợ trang điểm chưa iu ròi
2022-11-30
1
゚°☆Ⓚⓐⓨⓞⓚⓞ☆° ゚
đầu nè
2022-11-29
0