Chương 3: Kẻ lừa đảo

Sơ Ý Giản bừng tỉnh từ ác mộng, hai mắt to tròn nhìn chằm chằm trần nhà, phải hoãn một lúc sau cậu mới thở dốc mà thả lỏng người lại.

Tuy lúc trước cậu cũng nằm mộng, nhưng cảm giác đè nén ở trong bóng tối lại quá thật, cứ nghèn nghẹn ở cổ. Thanh niên vô thức mà giơ tay sờ cổ, lại túm được một đám lông mao, sau đó là tiếng kêu chói tai...!

"Méo...!"

Cùng với một cái cào không thương tiếc vào mu bàn tay.

Sơ Ý Giản hơi nhăn mày, loay hoay bật lên công tắc điện, ánh đèn giật giật rồi sáng bừng lên, cậu ngơ ngác nhìn mèo trắng meo meo kêu hồi lâu, sau đó ngoắc đuôi nhảy lên giường.

Chiếm một góc thiên địa.

Sơ Ý Giản nhìn mu bàn tay đã rướm máu, vội mà đi rửa nước muối rồi băng lại, sau đó tắt đèn rồi lên giường nằm.

Cậu nhìn mèo trắng quay cái lưng để lại cho mình, trong lòng vừa tức lại vừa buồn cười.

"Tiểu vô lương tâm, đè cổ mình cả đêm, không bị nghẹt thở đã là may rồi."

Sơ Ý Giản mở điện thoại nhìn lướt qua, đã hơn ba giờ sáng, có thể nhắm mắt thêm một lúc nữa. Chỉ là giấc mơ đó, đã lâu rồi cậu mới mơ tới.

Là ngày nghĩ gì đêm mơ đó sao?

...----------------...

Mèo trắng thức dậy, duỗi cái eo lười thành một đường cong duyên dáng, mở cái miệng bên trong là hàm răng đều xinh đẹp ngáp một cái thật to...

Sau đó híp híp mắt đi tìm mèo hai chân, tiểu yêu tinh này vậy mà không kêu nó thức dậy, thực làm tổn hại hình tượng mà nó cố gắng tạo ra.

"Meo~"

Sơ Ý Giản đóng bếp, nhìn trứng chiên vàng ươm cùng bánh mì lát, trong lòng thêm vài phần vui sướng, trong dĩa của mèo cũng thêm được vài nhúm thịt khô.

Mèo trắng vừa thấy ăn đã ngoan hiền, nép vào chân cậu quơ đuôi làm nũng, lắc qua lắc lại như một món đồ trang sức đáng yêu mềm mại.

"Được rồi, mau ăn đi. Nếu hôm nay có tiền anh sẽ mua thức ăn mèo cho."

"Mà chuyện đặt tên, thôi cứ gọi là Cục Bông đi, ai bảo cưng nhiều lông thế này."

Lỗ tai mèo cụp xuống, cũng không để ý thú hai chân đang nói gì, ăn no sau đó tìm một chỗ có đầy ánh mặt trời, phơi ra cái bụng lười.

Sơ Ý Giản nhìn mà thèm, trời biết cậu cũng muốn được nằm như thế, cho đến thiên hoang địa lão cũng được. Nhưng một đồng tiền làm lùi bước anh hùng, cậu không dám cá mặn.

Nên hiện tại cậu đang kiếm tiền để sau này làm cá mặn đây.

"Cục Bông, anh đi đây, thức ăn để trong bếp đó nha."

Thanh niên vội vàng mà rời đi, cũng giống lần đầu tiên gặp mặt, cậu cũng chỉ để lại cho nó một mẩu bánh kẹp mật rồi vội vã đi mất.

Cục Bông mở ra đôi mắt xanh lơ, nhìn trần nhà đã bén mạng nhện, trong lòng ưu sầu.

Nhà của thú hai chân quá nghèo đi, nó sợ sau này bản thân cũng phải ăn rau qua ngày.

Một mèo một người mang mỗi tâm trạng, nhưng giống nhau là, thật sầu.

Sơ Ý Giản chạy đến cửa hàng tạp hóa, đây là nơi cậu kiếm tiền độ nhật, chỉ cần dọn dẹp bưng bê hàng hóa gì đó, nhẹ nhàng là đã qua một ngày.

"Tiểu Giản, tới thật sớm nha."

Một người đàn ông trung niên mỉm cười chào hỏi, phì phà hút một điếu thuốc.

Chú Duy là bạn chú Đường, cũng là chủ tiệm tạp hóa này, tuy nhìn bề ngoài hơi hung dữ nhưng thật sự vẫn rất tốt bụng.

Nghe nói vốn là cảnh sát, chỉ tại bị thương nặng nên phải từ chức, vừa ăn lương hưu vừa mở tiệm tạp hóa. May mà vẫn có người thương chú, cùng nhau giúp chú quản lí tiệm.

"Đã ăn cơm chưa?"

Thanh niên gật gật đầu, đôi mắt xinh đẹp đầy tự tin cùng sáng ngời, cậu thay đồng phục của tiệm, bắt đầu một ngày bận rộn.

"Có vài loại bánh mới về, đói thì nhớ ăn." Chú Duy nhìn cậu gầy yếu, lại sợ cậu từ chối, nói thêm.

"Tiền sẽ tính vào lương của cháu."

"Vâng ạ."

Chú Duy thở dài, lại nhìn sắp có khách tới, và nhân viên thì đã đâu vào đấy tiếp khách. Ông hút vào một hơi khói, buồn đầu đứng dậy.

Vẫn là mua thêm một con cá bồi bổ cho đứa nhóc này, dù sao mình cũng muốn ăn cá mà. Cho nhóc đó ăn cùng chỉ là thuận tiện thôi.

Sơ Ý Giản làm được tới buổi trưa, đang ăn cơm hộp cùng với mọi người thì nghe tiếng điện thoại, cậu lấy ra nhìn qua, là số lạ.

Lương Thành là bạn cùng làm việc với cậu, là sinh viên, rất tốt tính, lại có năng lực, thích nói cho cậu về những drama và dưa trong cuộc sống.

"Làm sao vậy? Sao không nghe máy?"

Sơ Ý Giản cầm điện thoại ra ngoài, trong lòng nghi ngờ còn nặng, cậu cho số rất ít người, vậy người này là ai đây?

Cậu bắt máy.

"Xin chào, tôi là trợ lí của giám đốc tập đoàn Vĩnh An, không biết chúng ta có thể gặp mặt nhau một chút không?"

Sơ Ý Giản: "......" Đây là lừa đảo kiểu mới gì nữa à?

Thanh niên để điện thoại bên tai, giọng nói nhẹ nhàng là nghiêm túc.

"Xin lỗi, nhầm người rồi."

Sau đó tắt máy, chặn người, hành động liền mạch lại lưu loát, nhét điện thoại vào túi áo đi trở về ăn cơm.

Đối với kẻ lừa đảo, phải mạnh tay như thế.

Trần trợ lý: "...." Lại sao nữa thế này?

Hot

Comments

NHTANG

NHTANG

🤣🤣🤣

2023-05-21

1

Diệp Tử Y❄ (❤🍀Bỉ Ngạn Hoa🍀❤)

Diệp Tử Y❄ (❤🍀Bỉ Ngạn Hoa🍀❤)

Hónggggggggggg

2023-04-02

0

Toàn bộ
Chapter
Chapter

Updated 34 Episodes

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play