CHƯƠNG 4: Thư ký muốn kết bạn với tôi

Tiêu Trúc tìm chỗ đậu xe, hai người bước xuống. Lúc này vứt bỏ tự tôn cấp trên cấp dưới sang một bên, Tiêu Trúc liền khoác vai Thanh Nhân đi vào trong.

Anh giật mình liền đẩy cậu ra, không thích người khác đụng chạm liền giữ một khoảng cách nhất định. Chỉnh áo quần chỉnh tề lại, anh liếc qua cậu: "Cậu nên biết phép tắc có trên có dưới đi, nếu không tôi trừ lương cậu".

Tiêu Trúc cụp đuôi tỏ vẻ đáng thương: "Anh Nhân.. À sếp ơi xin lỗi mà".

Tiền lương đối với Tiêu Trúc chẳng là cái gì cả, cậu lãnh lương hay không lãnh lương thì trong ví cậu bao giờ cũng có thẻ đen không cần lo.

Thanh Nhân lạnh lùng rảo bước không muốn xảy ra tranh chấp với bất kỳ người nào khi tâm trạng đang thoải mái. Tiêu Trúc lẽo đẽo theo sau liền bắt kịp anh.

Phía sau quảng trường ít người qua lại, đa phần là nhân viên tổ chức chương trình cùng phục vụ. Hình như những khách mời đặt biệt đã ở trong phòng trang điểm nghỉ ngơi hết rồi, cho nên hành lang trống vắng. Thanh Nhân rất muốn đi xin chữ ký tác giả nhưng sợ làm phiền lại mang rắc rối cho Tiêu Trúc nên thôi.

Phía trước có hai người đàn ông mặc com lê cùng tông màu đang nói chuyện gì đó, một người thấy Tiêu Trúc bước đến liền hô vẫy: "Tiểu Tiêu Tiêu".

Tiêu Trúc sáng mắt liền đi nhanh đến bắt tay anh ta: "Linh đại ca, dạo này anh ổn chứ?".

"Anh ổn hơn chú mày đấy, nào lại đây anh giới thiệu người này". Linh đại ca kéo tay cậu.

"Đây là thầy Lưu, nhà tài trợ của chương trình chúng ta và cũng là một trong những khách mời đặt biệt".

"Chào anh, tôi là Tiêu Trúc bạn thân của giám đốc Chu Vân Linh". Cậu bắt tay xã giao với người kia xong bỗng nhớ gì đó liền kéo tay Thanh Nhân đang đứng đằng xa chờ bọn họ tán gẫu đi đến chung vui.

"Hôm nay em không đến một mình, đây là giám đốc Thanh của ngân hàng Long Á. Bạn em hì hì". Tiêu Trúc giới anh rồi giới thiệu hai người kia qua lại.

Thanh Nhân mệt mỏi khi đi cùng kẻ hoạt bát lắm mồm như Tiêu Trúc, cậu đi đến đâu cũng lắm bạn bè bằng hữu. Giống như cái trung tâm vũ trụ đi đến đâu đều hút hết về phía cậu. Thanh Nhân âm thầm lắc đầu, thật muốn rút lui khỏi cuộc trò chuyện phiếm này.

"Anh Nhân.. À không sếp ơi.. Em xin lỗi mà, lần sau em sẽ không nói nhiều nữa". Tiêu Trúc đứng bên cạnh níu kéo tay áo Thanh Nhân.

Thanh Nhân rửa mặt cho hạ cơn hỏa, anh thở dài: "Tôi không trách gì cậu đâu".

Quay mặt qua đối diện với cái mặt lại tỏ vẻ đáng thương của Tiêu Trúc anh cứng họng không biết nói gì hơn. Cảm thấy chính mình đang bắt nạt cún con, anh lại thở dài lắc đầu.

Chương trình sắp bắt đầu, hai người ngồi xuống hàng ghế khán giả đầu được đánh số làm dấu. Vị trí tốt dễ dàng theo dõi chương trình.

Khán giả trong trường quay ngồi vào ghế đầy đủ chờ phát sóng chương trình. Tấm màn màu đỏ thẳm được kéo lên cũng là lúc bắt đầu chương trình.

.

Chương trình đêm nay đúng là không làm anh thất vọng, được tận mắt thấy tác giả mình thần tượng bấy lâu nay. Người trẻ tuổi đầy kiêu ngạo cùng bản lĩnh khiến Thanh Nhân chăm chú đang xem cũng phải đánh giá thốt lên 'đỉnh'.

Đầu buổi hay cuối buổi cổng trước quảng trường bao giờ cũng xô bồ dòng người. Tiêu Trúc lái xe trở Thanh Nhân về bằng đường khác, từ lúc vào xem chương trình đến giờ cậu toàn ngủ gục đến khi kết thúc khán giả vỗ tay mới làm cậu giật mình thức dậy mà ngơ ngác không biết chuyện gì cũng hành động theo đám đông.

Tiêu Trúc lén lia mắt nhìn anh qua kính chiếu hậu, hỏi: "Hôm nay anh vui chứ?".

Thanh Nhân có chút mỉm cười: "Vui, cảm ơn cậu".

"Sếp không cần cảm ơn đâu ạ, em... Em chỉ là muốn bầu bạn với anh". Cậu phút chốc đỏ mặt lúng túng bởi lần đầu nhìn thấy Thanh Nhân cười với mình.

Anh nhướng mày, không nghĩ ngợi gì nhắm mắt gật đầu: "Nếu cậu muốn làm bạn với tôi thì được thôi, nhưng".

Khi mở mắt, biểu cảm trở nên nghiêm nghị: "Chỉ là bạn đồng nghiệp thôi".

Bạn thân hay bạn đồng nghiệp nếu Thanh Nhân đồng ý thì Tiêu Trúc cũng đủ đánh trống hạnh phúc trong lòng rồi: "Hì hì, dạ được".

Từ khi quen Phong Tình đến giờ chữ 'bạn bè' đối với anh chẳng là gì cả bởi anh đã có người bạn đồng hành với mình cả đời. Cùng đi qua bao sóng gió thăng trầm, cùng trải qua cay đắng nghiệt ngã, cùng hạnh phúc bên nhau đủ làm anh thấy cuộc đời mình không hề cô độc.

Anh không sợ cô đơn, xã hội này không thể đi đâu cũng kết bạn tùm lum được. Đôi khi phải chọn bạn mà chơi, những kẻ muốn lợi dụng hãm hại thì nhiều, người chân thành bầu bạn khó tìm.

Có lẽ Tiêu Trúc là trường hợp ngoại lệ, anh làm việc tiếp xúc cậu cũng ba năm. Thấy tính tình thật thà, chịu khó cực khổ để phấn đấu làm việc cùng anh. Không ngại cùng anh tăng ca đến sáng mà vẫn vui vẻ. Người như vậy xứng đáng làm đồng nghiệp thân thiết của anh.

Dừng xe trước con hẻm, Tiêu Trúc kinh ngạc: "Sếp, nhà anh ở chỗ như thế này sao?!".

Thanh Nhân lạnh lùng lườm cậu: "Có vấn đề gì sao? Bộ tôi ở đây là sai?".

Tiêu Trúc không thể tin được, giám đốc với bề ngoài thanh cao tại thượng thế mà lại sống ở nơi chật hẹp khiến người ta muốn ngột thở. Cậu tưởng lúc trước giám đốc nói nghèo tưởng là đùa giỡn, nhưng khi tận mắt chứng kiến mới bất ngờ.

Thanh Nhân lạnh tanh mở cửa xuống xe thì bị Tiêu Trúc nắm cánh tay kéo ngồi trở lại: "Anh Nhân, thế này đi, ngày mai em sẽ đưa anh chìa khóa căn chung cư ở trung tâm thành phố Vĩnh Thành em mới mua cách đây hai tháng, chưa ở".

Bỗng nhiên được Tiêu Trúc đối tốt, Thanh Nhân lộ biểu cảm ngạc nhiên nhưng nhanh chống nghiêm nghị rút tay lại: "Cảm ơn cậu nhưng tôi có nhà".

Bước xuống xe, Thanh Nhân đi vào hẻm bỏ lại đôi mắt đượm buồn đang dõi theo mình sau lớp kính xe đen dày. Anh không hiểu Tiêu Trúc có ý đồ gì với mình, ba năm nay anh nhận ra cậu luôn lén nhìn anh với ánh mắt long lanh ánh nước tựa hồ chứa cả sao thổ. Vì anh mà làm rất nhiều thứ, luôn muốn tìm cơ hội tặng quà cho anh nhưng không thể.

Thanh Nhân cũng không lấy làm lạ, vì có rất nhiều người hâm mộ anh nên không tránh việc cậu mến mộ.

Nhưng mà... Liệu chỉ là cậu mến anh nên mới đối xử tốt với anh?

Bước vào nhà, vừa mở công tắc đèn điện lên anh đã ngồi phịch ra ghế sofa. Nhà cửa chưa dọn dẹp nấu nướng gì, bây giờ cũng gần mười giờ đêm rồi không thấy Phong Tình về nhà. Điều này cũng đã không kỳ lạ, nếu mười giờ hắn về chính là về rất sớm. Thông thường đến gần nửa đêm hoặc gần sáng hắn mới ló mặt ló dạng về nhà, hiếm khi nào thấy hắn về sớm cả.

Dù biết vậy thế nhưng sâu thẳm trong lòng ngực truyền đến cảm giác bất an bất thường quái lạ. Cảm giác có cái gì đó sắp sửa mất mát thoát khỏi trái tim anh mà tan biến theo bầu trời đêm. Tay anh sờ trước ngực, bỗng dưng bên trong thắt lại khiến anh khó thở. Thanh Nhân trợn tròn mắt lảo đảo đi vào bếp rót ly nước uống, đặt ly nước xuống bàn nhanh chống mở điện thoại ra gọi điện cho Phong Tình.

Tút_ Tút_ Tút_____

"Số máy quý khách vừa gọi hiện đang ở ngoài vùng phủ sóng___".

Gần một trăm cuộc gọi, đầu dây bên kia là âm thanh tổng đài truyền đến.

Cốp!

Điện thoại Thanh Nhân rớt khỏi lòng bàn tay rơi xuống đất nện đầu điện thoại xuống sàn, va mạnh làm kính cường lực nứt một mảnh. Tay anh run rẩy ôm lấy gương mặt biến sắc đứng không vững liền ngã quỵ. Tim anh đập ngày càng nhanh.

"Phong Tình rốt cuộc em đang ở đâu..?".

"Em đang làm cái gì..?".

"Làm ơn... Đừng xảy ra chuyện gì".

Hai người có khả năng thần giao cách cảm, khi hai trái tim cùng chung nhịp đập sợi chỉ đỏ sẽ liên kết buộc hai trái tim lại một chỗ. Nếu một trong hai trái tim ngưng đập, xảy ra sự cố thì trái tim còn lại sẽ ảnh hưởng theo mà vỡ vụn.

Cốc Cốc Cốc!

Tiếng gõ cửa làm Thanh Nhân bừng tỉnh khỏi cơn nhức nhói trong lòng.

"Phong Tình?".

Bỗng dưng con tim rung động tựa hồ lấy lại nhịp đập thoát khỏi cơn đau tê tái trong tim, mừng rỡ nhanh chân chạy ra mở cửa.

Thanh Nhân cho là mình lo lắng đến phát điên rồi, rõ ràng tự biên tự diễn đăm ra tổn hại sức khỏe mình. Phong Tình nào giờ dễ dàng bỏ mạng nơi chiến trường chứ.

Két!

"Anh có phải là chủ nhân của chiếc KTM RC200 này không?".

"Hở..?".

Tiếng lách tách sau đó...

Bùm!

Trái tim nổ tung văng thành từng mảnh thịt vụn.

__________

[Lời tác giả]

Thư ký này thích thầm giám đốc Thanh đấy à ಡ ͜ ʖ ಡ?

Không sợ bị đánh ghen à ಡ ͜ ʖ ಡ?

Ừ mà dễ gì sợ, /Tiêu Trúc/ Biết bố mày là ai hong hả? Tưởng là giang hồ thì ngon lắm à? Bố đ*ch sợ nha!

Mà...

Có biến! Có biến! Có biến!

Phong Tình đã xảy ra chuyện gì rồi sao?!

(;ŏ﹏ŏ)

Chapter
1 CHƯƠNG 0: Giới Thiệu
2 CHƯƠNG 1: Tôi chỉ là muốn quan tâm em
3 CHƯƠNG 2: Tôi muốn ôm lấy em thật lâu
4 CHƯƠNG 3: Em đừng làm anh lo lắng nha
5 CHƯƠNG 4: Thư ký muốn kết bạn với tôi
6 CHƯƠNG 5: Dự đám tang
7 CHƯƠNG 6: Bầu chọn
8 CHƯƠNG 7: Tôi nhớ ngày đầu tổ chức sinh nhật
9 CHƯƠNG 8: Bán nhà
10 CHƯƠNG 9: Tôi Muốn Giết Thỏ
11 CHƯƠNG 10: Tôi bị siết cổ
12 CHƯƠNG 11: Tôi tự đánh tôi ngất
13 CHƯƠNG 12: Căn cứ của băng Chợ Đời
14 CHƯƠNG 13: Đêm nay tôi say
15 CHƯƠNG 14: Anh khóc trước mặt tôi
16 Chương 15: Đừng khóc nữa
17 CHƯƠNG 16: Bàn công việc
18 CHƯƠNG 17: Tôi cho người đập phá ngân hàng Long Á
19 CHƯƠNG 18: Ký giấy
20 CHƯƠNG 19: Hắn khiến tôi tức lên
21 CHƯƠNG 20: Tôi cảm thấy có lỗi
22 CHƯƠNG 21: Có kẻ đòi đánh sập băng Chợ Đời
23 CHƯƠNG 22: Đến trụ sở tổ chức Cửa Trắng
24 CHƯƠNG 23: Tôi bị ảo giác
25 CHƯƠNG 24: Điện thoại mới
26 CHƯƠNG 25: Kẻ đeo mặt nạ bạc
27 CHƯƠNG 26: Tôi không phải người yêu của anh
28 CHƯƠNG 27: Liệu em ấy có còn sống?
29 CHƯƠNG 28: Tôi uống quá say nên hóa mộng
30 CHƯƠNG 29: Hồi xưa của tôi
31 CHƯƠNG 30: Mảnh đất vàng
32 CHƯƠNG 31: Thủ lĩnh tổ chức Vô Diện tặng quà
33 CHƯƠNG 32: Đội trưởng Ngũ Bang bị truy sát
34 CHƯƠNG 33: Hồ sơ về cô gái tóc ngắn
35 CHƯƠNG 34: Tôi chiều theo ý hắn
36 CHƯƠNG 35: Bí mật của hai ta
37 CHƯƠNG 36: Lý do
38 CHƯƠNG 37: Được chứ?
39 CHƯƠNG 38: Đội trưởng Tứ Bang cho tôi thẻ VIP
40 CHƯƠNG 39: Người lạ nhưng lại là người quen
41 CHƯƠNG 40: Mạt Chược Ma Jong Ji
42 CHƯƠNG 41: Lời mời gia nhập tổ chức Hi Vọng
43 CHƯƠNG 42: Nơi ẩn trú là hầm cống
44 CHƯƠNG 43: Tôi không biết mình đã lầm
45 CHƯƠNG 44: Làm bạn tình của hắn
46 CHƯƠNG 45: Tôi từng là thành viên của tổ chức Cửa Trắng
47 CHƯƠNG 46: Tôi chủ động
48 CHƯƠNG 47: Tôi buồn
49 CHƯƠNG 48: Bến cảng Nẻo Thương
50 CHƯƠNG 49: Tôi làm rơi đồ
51 CHƯƠNG 50: Nhìn bụng đoán dạ dày
52 CHƯƠNG 51: Hắn muốn làm gì?
53 CHƯƠNG 52: Tôi vờ tức giận
54 CHƯƠNG 53: Mồi
55 CHƯƠNG 54: Tôi hiểu lầm
56 CHƯƠNG 55: Tôi đi họp
57 CHƯƠNG 56: Tôi gặp lại kẻ nhặt đồ mình
58 CHƯƠNG 57: Tôi đập chuột
59 CHƯƠNG 58: Tôi muốn Kim Đại Đế hợp tác
60 CHƯƠNG 59: Kim mài thành dao ở tổ chức Cửa Trắng
61 CHƯƠNG 60: Tôi bị ném xuống hồ sâu
62 CHƯƠNG 61: Thủ lĩnh tổ chức Vô Diện
63 CHƯƠNG 62: Tôi thích anh đấy, rồi sao?
64 CHƯƠNG 63: 30 tỷ thì quá rẻ!
65 CHƯƠNG 64: Cảm xúc của tôi dành cho anh ấy là gì ư?
66 CHƯƠNG 65: Ngọc Vương Đại Thần
67 CHƯƠNG 66: Cho tôi
68 CHƯƠNG 67: Tài liệu về Thanh Nhân trước khi gia nhập tổ chức Cửa Trắng
69 CHƯƠNG 68: Tôi áy náy
70 CHƯƠNG 69: Tôi suýt bị lộ bí mật với anh ấy
71 CHƯƠNG 70: Liệu có phải là người quen năm xưa?
72 CHƯƠNG 71: Họp Liên Minh Bang Hội
73 CHƯƠNG 72: Tôi muốn ôm hắn
74 CHƯƠNG 73: Hắn cho phép tôi gặp lại "người yêu cũ"
75 CHƯƠNG 74: "Đóng vai diễn kịch" cũng không khó
76 Phần 2: CHƯƠNG 75: Ngày đó
77 Chương 76: Tôi nghe trộm kẻ phản bội
78 CHƯƠNG 77: Lần đầu gặp gỡ
79 CHƯƠNG 78: Anh cứ xuất hiện trong đầu tôi
80 CHƯƠNG 79: Dẫn anh đi trốn
81 CHƯƠNG 80: Anh ấy ôm tôi
82 CHƯƠNG 81: Anh đã mỉm cười
83 CHƯƠNG 82: Anh ấy thích đọc sách
84 CHƯƠNG 83: Hơi thất vọng vì biết người anh từng yêu
85 CHƯƠNG 84: Lo lắng và nhờ cậy
86 CHƯƠNG 85: Cái tát từ người thân yêu
87 CHƯƠNG 86: Xuôi xẻo càng thêm xuôi xẻo
88 CHƯƠNG 87: Bị bắt cóc
89 CHƯƠNG 88: Cún con nhớ mèo lớn
90 CHƯƠNG 89: Ánh mắt đã thay đổi
91 CHƯƠNG 90: Tôi không nhường nhịn
92 CHƯƠNG 91: Bị anh ấy hù dọa
93 CHƯƠNG 92: Tờ giấy manh mối trên bản tin hẹn tôi
94 CHƯƠNG 93: Bị thương vì em ấy
95 CHƯƠNG 94: Tôi nghĩ mình bị sốt rồi
96 CHƯƠNG 95: Giông bão là điềm báo chẳng lành
97 CHƯƠNG 96: Cùng phối hợp đi
98 CHƯƠNG 97: Tại sao em lại giấu tôi?
99 CHƯƠNG 98: Bữa tối ngại ngùng
100 CHƯƠNG 99: Ngày giao chiến
101 CHƯƠNG 100: Bị ném vào nhà giam
102 CHƯƠNG 101: Hòa đồng hay bốc đồng?
103 CHƯƠNG 102: Tôi say, tôi nghe anh ấy nói
104 CHƯƠNG 103: Lễ tốt nghiệp phát ghen
105 CHƯƠNG 104: Bí mật được vô tình nghe thấy
106 CHƯƠNG 105: Tôi bị tên nhóc mộng mơ cắn
107 CHƯƠNG 106: Lời xin lỗi có thật lòng?
108 CHƯƠNG 107: Tỉnh dậy sau cơn ác mộng
109 Phần 3: CHƯƠNG 108: Tôi muốn ân ái cùng em
110 CHƯƠNG 109: Sớm muộn gì Liên Minh Bang Hội cũng sẽ giải tán
111 CHƯƠNG 110: Ngắm đom đóm trong đêm mặn nồng
112 CHƯƠNG 111: Tôi thấy điều trùng hợp
113 CHƯƠNG 112: Biết sự thật về em gái nuôi của hai mươi mấy năm về trước
114 CHƯƠNG 113: Đồng đội lâu ngày gặp lại
115 CHƯƠNG 114: Xuất hiện thêm kẻ thù mới
116 CHƯƠNG 115: Tôi gặp ác mộng
117 CHƯƠNG 116: Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác
118 CHƯƠNG 117: Gia đình đoàn tụ
119 CHƯƠNG 118: Hiểu lầm rồi bị ăn tát
120 CHƯƠNG 119: Từng là một người chính nghĩa
121 CHƯƠNG 120: Giúp đỡ tổ chức Ngũ Hoa Xà
122 CHƯƠNG 121: Nói cho anh nghe bí mật
123 CHƯƠNG 122: Thằng khờ cô độc
124 CHƯƠNG 123: Lý do con người đáng ghét như vậy
125 CHƯƠNG 124: Kẻ lạ đáng nghi đột ngột muốn bắt tay làm bạn
126 CHƯƠNG 125: Ngọn cỏ trên đảo có tình ý với hắn
127 CHƯƠNG 126: Tôi đánh ghen tên trà xanh, nhưng càng tức
128 CHƯƠNG 127: Tôi giả vờ say để kẻ đáng nghi lộ sơ hở
129 CHƯƠNG 128: Tôi và anh đồng lòng phát hiện khu vực khả nghi
130 CHƯƠNG 129: Mèo hoang bị lạnh được cún ngốc ôm
131 CHƯƠNG 130: Kế hoạch của "Cừu"
132 CHƯƠNG 131: Nhà máy sản xuất "thuốc" trong đảo
133 CHƯƠNG 132: Vô tình gặp lại "bạn cũ"
134 CHƯƠNG 133: Chủ nhân của mảnh đất vàng không phải là Du gia
135 CHƯƠNG 134: Cứu kẻ mà mình không ưa
136 CHƯƠNG 135: Lấy cớ bị đau để hôn anh
137 CHƯƠNG 136: Bị gài bẫy
138 CHƯƠNG 137: Thiên thần bị vấy bẩn
139 CHƯƠNG 138: Em muốn anh cười
140 CHƯƠNG 139: Tôi muốn em phải sống tiếp
141 CHƯƠNG 140: Thấy em bình an, lòng tôi yên ổn
142 CHƯƠNG 141: Mơ thấy chúng ta thành đôi
143 CHƯƠNG 142: Chuẩn bị đi dự lễ ra mắt Hoàng Tử Liên Bang
144 CHƯƠNG 143: Tôi giấu em chuyện thân phận mình... Em có giận không?
145 CHƯƠNG 144: Bóng lưng là anh, nhưng tôi không nhận ra
146 CHƯƠNG 145: Tôi giận dỗi, tôi muốn anh ấy dỗ dành
147 CHƯƠNG 146: Kết thúc một đời sương gió
148 Ngoại truyện 1: "Ăn mì" nhớ "hương vị"
149 Ngoại truyện 2: Màu hồng
150 Ngoại truyện 3: Nhận con nuôi
151 Ngoại truyện 3.1: Đứa nhỏ này vậy mà lại giống anh!
152 Ngoại truyện 4: Bị phát hiện nơi ẩn thân
153 Ngoại truyện 5: Sau cùng ai cũng có đôi có cặp
154 Kết Thúc
Chapter

Updated 154 Episodes

1
CHƯƠNG 0: Giới Thiệu
2
CHƯƠNG 1: Tôi chỉ là muốn quan tâm em
3
CHƯƠNG 2: Tôi muốn ôm lấy em thật lâu
4
CHƯƠNG 3: Em đừng làm anh lo lắng nha
5
CHƯƠNG 4: Thư ký muốn kết bạn với tôi
6
CHƯƠNG 5: Dự đám tang
7
CHƯƠNG 6: Bầu chọn
8
CHƯƠNG 7: Tôi nhớ ngày đầu tổ chức sinh nhật
9
CHƯƠNG 8: Bán nhà
10
CHƯƠNG 9: Tôi Muốn Giết Thỏ
11
CHƯƠNG 10: Tôi bị siết cổ
12
CHƯƠNG 11: Tôi tự đánh tôi ngất
13
CHƯƠNG 12: Căn cứ của băng Chợ Đời
14
CHƯƠNG 13: Đêm nay tôi say
15
CHƯƠNG 14: Anh khóc trước mặt tôi
16
Chương 15: Đừng khóc nữa
17
CHƯƠNG 16: Bàn công việc
18
CHƯƠNG 17: Tôi cho người đập phá ngân hàng Long Á
19
CHƯƠNG 18: Ký giấy
20
CHƯƠNG 19: Hắn khiến tôi tức lên
21
CHƯƠNG 20: Tôi cảm thấy có lỗi
22
CHƯƠNG 21: Có kẻ đòi đánh sập băng Chợ Đời
23
CHƯƠNG 22: Đến trụ sở tổ chức Cửa Trắng
24
CHƯƠNG 23: Tôi bị ảo giác
25
CHƯƠNG 24: Điện thoại mới
26
CHƯƠNG 25: Kẻ đeo mặt nạ bạc
27
CHƯƠNG 26: Tôi không phải người yêu của anh
28
CHƯƠNG 27: Liệu em ấy có còn sống?
29
CHƯƠNG 28: Tôi uống quá say nên hóa mộng
30
CHƯƠNG 29: Hồi xưa của tôi
31
CHƯƠNG 30: Mảnh đất vàng
32
CHƯƠNG 31: Thủ lĩnh tổ chức Vô Diện tặng quà
33
CHƯƠNG 32: Đội trưởng Ngũ Bang bị truy sát
34
CHƯƠNG 33: Hồ sơ về cô gái tóc ngắn
35
CHƯƠNG 34: Tôi chiều theo ý hắn
36
CHƯƠNG 35: Bí mật của hai ta
37
CHƯƠNG 36: Lý do
38
CHƯƠNG 37: Được chứ?
39
CHƯƠNG 38: Đội trưởng Tứ Bang cho tôi thẻ VIP
40
CHƯƠNG 39: Người lạ nhưng lại là người quen
41
CHƯƠNG 40: Mạt Chược Ma Jong Ji
42
CHƯƠNG 41: Lời mời gia nhập tổ chức Hi Vọng
43
CHƯƠNG 42: Nơi ẩn trú là hầm cống
44
CHƯƠNG 43: Tôi không biết mình đã lầm
45
CHƯƠNG 44: Làm bạn tình của hắn
46
CHƯƠNG 45: Tôi từng là thành viên của tổ chức Cửa Trắng
47
CHƯƠNG 46: Tôi chủ động
48
CHƯƠNG 47: Tôi buồn
49
CHƯƠNG 48: Bến cảng Nẻo Thương
50
CHƯƠNG 49: Tôi làm rơi đồ
51
CHƯƠNG 50: Nhìn bụng đoán dạ dày
52
CHƯƠNG 51: Hắn muốn làm gì?
53
CHƯƠNG 52: Tôi vờ tức giận
54
CHƯƠNG 53: Mồi
55
CHƯƠNG 54: Tôi hiểu lầm
56
CHƯƠNG 55: Tôi đi họp
57
CHƯƠNG 56: Tôi gặp lại kẻ nhặt đồ mình
58
CHƯƠNG 57: Tôi đập chuột
59
CHƯƠNG 58: Tôi muốn Kim Đại Đế hợp tác
60
CHƯƠNG 59: Kim mài thành dao ở tổ chức Cửa Trắng
61
CHƯƠNG 60: Tôi bị ném xuống hồ sâu
62
CHƯƠNG 61: Thủ lĩnh tổ chức Vô Diện
63
CHƯƠNG 62: Tôi thích anh đấy, rồi sao?
64
CHƯƠNG 63: 30 tỷ thì quá rẻ!
65
CHƯƠNG 64: Cảm xúc của tôi dành cho anh ấy là gì ư?
66
CHƯƠNG 65: Ngọc Vương Đại Thần
67
CHƯƠNG 66: Cho tôi
68
CHƯƠNG 67: Tài liệu về Thanh Nhân trước khi gia nhập tổ chức Cửa Trắng
69
CHƯƠNG 68: Tôi áy náy
70
CHƯƠNG 69: Tôi suýt bị lộ bí mật với anh ấy
71
CHƯƠNG 70: Liệu có phải là người quen năm xưa?
72
CHƯƠNG 71: Họp Liên Minh Bang Hội
73
CHƯƠNG 72: Tôi muốn ôm hắn
74
CHƯƠNG 73: Hắn cho phép tôi gặp lại "người yêu cũ"
75
CHƯƠNG 74: "Đóng vai diễn kịch" cũng không khó
76
Phần 2: CHƯƠNG 75: Ngày đó
77
Chương 76: Tôi nghe trộm kẻ phản bội
78
CHƯƠNG 77: Lần đầu gặp gỡ
79
CHƯƠNG 78: Anh cứ xuất hiện trong đầu tôi
80
CHƯƠNG 79: Dẫn anh đi trốn
81
CHƯƠNG 80: Anh ấy ôm tôi
82
CHƯƠNG 81: Anh đã mỉm cười
83
CHƯƠNG 82: Anh ấy thích đọc sách
84
CHƯƠNG 83: Hơi thất vọng vì biết người anh từng yêu
85
CHƯƠNG 84: Lo lắng và nhờ cậy
86
CHƯƠNG 85: Cái tát từ người thân yêu
87
CHƯƠNG 86: Xuôi xẻo càng thêm xuôi xẻo
88
CHƯƠNG 87: Bị bắt cóc
89
CHƯƠNG 88: Cún con nhớ mèo lớn
90
CHƯƠNG 89: Ánh mắt đã thay đổi
91
CHƯƠNG 90: Tôi không nhường nhịn
92
CHƯƠNG 91: Bị anh ấy hù dọa
93
CHƯƠNG 92: Tờ giấy manh mối trên bản tin hẹn tôi
94
CHƯƠNG 93: Bị thương vì em ấy
95
CHƯƠNG 94: Tôi nghĩ mình bị sốt rồi
96
CHƯƠNG 95: Giông bão là điềm báo chẳng lành
97
CHƯƠNG 96: Cùng phối hợp đi
98
CHƯƠNG 97: Tại sao em lại giấu tôi?
99
CHƯƠNG 98: Bữa tối ngại ngùng
100
CHƯƠNG 99: Ngày giao chiến
101
CHƯƠNG 100: Bị ném vào nhà giam
102
CHƯƠNG 101: Hòa đồng hay bốc đồng?
103
CHƯƠNG 102: Tôi say, tôi nghe anh ấy nói
104
CHƯƠNG 103: Lễ tốt nghiệp phát ghen
105
CHƯƠNG 104: Bí mật được vô tình nghe thấy
106
CHƯƠNG 105: Tôi bị tên nhóc mộng mơ cắn
107
CHƯƠNG 106: Lời xin lỗi có thật lòng?
108
CHƯƠNG 107: Tỉnh dậy sau cơn ác mộng
109
Phần 3: CHƯƠNG 108: Tôi muốn ân ái cùng em
110
CHƯƠNG 109: Sớm muộn gì Liên Minh Bang Hội cũng sẽ giải tán
111
CHƯƠNG 110: Ngắm đom đóm trong đêm mặn nồng
112
CHƯƠNG 111: Tôi thấy điều trùng hợp
113
CHƯƠNG 112: Biết sự thật về em gái nuôi của hai mươi mấy năm về trước
114
CHƯƠNG 113: Đồng đội lâu ngày gặp lại
115
CHƯƠNG 114: Xuất hiện thêm kẻ thù mới
116
CHƯƠNG 115: Tôi gặp ác mộng
117
CHƯƠNG 116: Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác
118
CHƯƠNG 117: Gia đình đoàn tụ
119
CHƯƠNG 118: Hiểu lầm rồi bị ăn tát
120
CHƯƠNG 119: Từng là một người chính nghĩa
121
CHƯƠNG 120: Giúp đỡ tổ chức Ngũ Hoa Xà
122
CHƯƠNG 121: Nói cho anh nghe bí mật
123
CHƯƠNG 122: Thằng khờ cô độc
124
CHƯƠNG 123: Lý do con người đáng ghét như vậy
125
CHƯƠNG 124: Kẻ lạ đáng nghi đột ngột muốn bắt tay làm bạn
126
CHƯƠNG 125: Ngọn cỏ trên đảo có tình ý với hắn
127
CHƯƠNG 126: Tôi đánh ghen tên trà xanh, nhưng càng tức
128
CHƯƠNG 127: Tôi giả vờ say để kẻ đáng nghi lộ sơ hở
129
CHƯƠNG 128: Tôi và anh đồng lòng phát hiện khu vực khả nghi
130
CHƯƠNG 129: Mèo hoang bị lạnh được cún ngốc ôm
131
CHƯƠNG 130: Kế hoạch của "Cừu"
132
CHƯƠNG 131: Nhà máy sản xuất "thuốc" trong đảo
133
CHƯƠNG 132: Vô tình gặp lại "bạn cũ"
134
CHƯƠNG 133: Chủ nhân của mảnh đất vàng không phải là Du gia
135
CHƯƠNG 134: Cứu kẻ mà mình không ưa
136
CHƯƠNG 135: Lấy cớ bị đau để hôn anh
137
CHƯƠNG 136: Bị gài bẫy
138
CHƯƠNG 137: Thiên thần bị vấy bẩn
139
CHƯƠNG 138: Em muốn anh cười
140
CHƯƠNG 139: Tôi muốn em phải sống tiếp
141
CHƯƠNG 140: Thấy em bình an, lòng tôi yên ổn
142
CHƯƠNG 141: Mơ thấy chúng ta thành đôi
143
CHƯƠNG 142: Chuẩn bị đi dự lễ ra mắt Hoàng Tử Liên Bang
144
CHƯƠNG 143: Tôi giấu em chuyện thân phận mình... Em có giận không?
145
CHƯƠNG 144: Bóng lưng là anh, nhưng tôi không nhận ra
146
CHƯƠNG 145: Tôi giận dỗi, tôi muốn anh ấy dỗ dành
147
CHƯƠNG 146: Kết thúc một đời sương gió
148
Ngoại truyện 1: "Ăn mì" nhớ "hương vị"
149
Ngoại truyện 2: Màu hồng
150
Ngoại truyện 3: Nhận con nuôi
151
Ngoại truyện 3.1: Đứa nhỏ này vậy mà lại giống anh!
152
Ngoại truyện 4: Bị phát hiện nơi ẩn thân
153
Ngoại truyện 5: Sau cùng ai cũng có đôi có cặp
154
Kết Thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play