Cha, Cẩn Duy có chuyện muốn thưa cha.
Ông Khương đang đau đầu hai mẹ con nhà kia. Một người thì khóc lóc sướt mướt, một người thì uất ức bảo vệ con gái mình.
- Được, Cẩn Duy nói đi.
- Thưa cha, con muốn thay chị về quê kết hôn với người nông dân đó ạ.
- Cái gì?
Lời vừa thốt ra, cả ba người nhà họ Khương ai đều ngạc nhiên. Tại sao đứa con gái nhút nhát của mình lại đưa ra yêu cầu vô lí này, nhất là Khương Cẩn Tâm, chị ta từ bất ngờ chuyển sang chút tia đắc ý, cho rằng cô làm trò mèo mả gả đồng này để lấy uy với cha mẹ.
- Không, Cẩn Duy, đây là việc chị làm sai, chị phải chịu hình phạt này.
- Đúng đó Cẩn Duy, con không cần đứng ra bảo vệ chị. Cha biết con yêu thương chị, nhưng người làm sai thì phải nhận tội.
Cẩn Tâm thót người, chết tiệt, không ngờ ông già này lại cứng quá, mềm mỏng lại giờ cũng không xong, ngay cả bà Khương còn không xoay chuyển được nói gì là con gái.
Cẩn Duy cười mỉm, đến gần cha, nắm lấy bàn tay gầy của cha, nhẹ nhàng trả lời.
- Thưa cha, đây là việc con tình nguyện. Năm xưa chị Cẩn Tâm đã không ngại thân mình mà nhảy ra biển lửa cứu con ra ngoài. Nếu không có chị, e rằng cả cuộc đời này con cũng không còn cơ hội báo hiếu cha mẹ được. Cha hãy coi như con thay chị trở về kết hôn với người nông dân đó, đây là việc con mong muốn, chứ không bị ai ép buộc. Cha, mong cha suy nghĩ lại.
Bà Khương cũng không kìm được mà rơi nước mắt. Còn Cẩn Tâm, chị ta run rẩy cắn móng tay liên tục, mắt trợn ngược nhìn đứa em gái mà mình cho rằng đang "giả nhân giả nghĩa" kia mà trong lòng muốn thét ra lửa.
Năm xưa, đúng là Khương gia đã xảy ra hỏa hoạn, Cẩn Duy tỉnh lại thì được mọi người kể rằng cô được chị gái Cẩn Tâm cõng ra ngoài. Sau vụ này, gia đình ông Khương được dịp nở mày nở mặt, đi đâu cũng giới thiệu cô con gái cả đã dũng cảm hi sinh thân mình vào cứu em gái đáng thương.
Họ hàng đến thăm thì một câu khen chị gái hiểu chuyện, hai câu khen chị gái dũng cảm. Còn cô thì bị mọi người trách móc vì không cẩn thận để tìm cách thoát ra mà còn vạ lây kéo chị gái vào biển lửa, hại chị có vết sẹo lớn ở lưng.
Cẩn Duy cũng đã từng hối hận, trách móc bản thân vì quá bất cẩn mà hại chị gái. Chỉ sau này cô mới biết, người chị "dũng cảm" của cô thực tế trên lưng không hề có vết sẹo nào cả, đây là do cha mẹ trong một phút "bốc" con gái mình lên trời mây nên mới bịa đặt ra điều đó như thế.
Thấy con gái kiên định như thế, ông Khương biết rằng không còn cách nào xoay chuyển được ý định của con nên đã gật đầu đồng ý.
- Vậy được, Cẩn Duy đi nghỉ ngơi đi. Sáng mai theo cha mẹ đến thôn Trấn Vũ.
Cẩn Duy gật đầu, lễ phép chúc cha mẹ ngủ ngon rồi bước lên phòng của mình.
- Sao mày lại làm như thế?
Cẩn Duy nghe thấy tiếng gõ cửa, mở ra thì thấy khuôn mặt dè bỉu của Cẩn Tâm.
- Định làm oai với cha sao, tao không quan tâm. Dù sao thì tao qua đây cũng cám ơn mày, thay tao đến đấy thì coi như có "cơ hội đổi đời" nhể?
Chị ta cười lớn, từng câu một khinh bỉ Cẩn Duy. Bề ngoài thì là người chị hiền dịu, bên trong không khác nào con rắn độc.
Sáng sớm hôm sau, cô cùng cha mẹ Khương di chuyển đến thôn Trấn Vũ.
Nơi đây cách tương đối xa thành phố. Đúng là Cẩn Tâm, chị ta rất biết chọn chỗ, nếu thông minh hơn thì sau này nơi đây rất có thể trở thành khu đô thị sầm uất nhưng có lẽ lần này chị ta quên mang não thật rồi.
Updated 31 Episodes
Comments
pmy cutii nhắm ><
Mong mng dành một chút thời gian ủng hộ tác phẩm đầu tay của pmy. Cảm ơn mng rất nhiều ạ ><
2023-05-22
0