Hào Quang Nữ Minh Tinh

Hào Quang Nữ Minh Tinh

Chương 1: Liều mạng làm việc

“Bệ hạ…..”

Cả hoàng cung sơn một màu đỏ rực xen lẫn ngói vàng nguy nga lộng lẫy không đâu sánh bằng, nhưng lại tĩnh mịch một cách kỳ lạ. Trong đại điện rộng lớn không có lấy một bóng binh lính hay cung nhân hầu hạ, chỉ có nữ tử mặc phượng bào, đầu đội mão phượng, thoạt nhìn vô cùng cao quý, thế nhưng lại ngồi bệt xuống nền đất, cùng theo đó là tiếng khóc rất mỏng.

Ở nơi cao nhất kia, nam nhân khoác trên mình long bào đang ngồi chễm chệ ở nơi đó, nhìn nàng bằng ánh mắt lạnh lùng.

Bên ngoài tối tăm âm u đến lạ thường. Gió thổi từng đợt lành lạnh khiến người ta phải buốt sống lưng. Lại nhìn lên trời cao, mây đen từ lúc nào đã kéo đến, kết thành một tấm lưới khổng lồ che kín bầu trời.

Không gian ngoài trời và bên trong cung điện lạnh lẽo này, quả là không thể hài hòa hơn.

Nữ tử ngồi trên đất đầu tóc rũ rượi, khuôn mặt đã sưng phù lên, sự thê lương cùng thống khổ đong đầy nơi đáy mắt. Mãi một lúc lâu sau, nàng mới lên tiếng chất vấn hoàng đế:

“Bệ hạ vì sao lại đối xử với thần thiếp như vậy? Thần thiếp chỉ là làm theo trách nhiệm của một vị hoàng hậu, trách nhiệm quản lý lục cung, nhưng bệ hạ lại vì ả Lâm thị đó mà làm trái với cung quy của tổ tiên.”

“Thế nào là làm theo trách nhiệm của hoàng hậu? Nàng dám ra tay nặng với nàng ấy như thế, còn dám nói là để quản lý lục cung, còn trách trẫm sao? Nàng thật sự không xứng với ngôi vị hoàng hậu một chút nào.” Trong lời nói của hoàng đế không che giấu nổi sự tức giận.

Không xứng? Nàng bỗng cảm thấy thật nực cười. Rốt cuộc thì nàng cũng đã hiểu được, thế sự thay đổi, lòng người cũng không thể không theo đó mà đổi khác. Chỉ hận nàng quá ngu ngốc, cứ phải một lòng một dạ tin tưởng nam nhân mà nàng yêu mới ra cớ sự như bây giờ.

“Thần thiếp vốn dĩ chưa từng đòi hỏi ngôi vị mẫu nghi này từ bệ hạ. Năm đó là ai đã một mực khẳng định rằng cả đời này chỉ có thần thiếp mới là hoàng hậu duy nhất của người? Là ai đã nói rằng người chỉ tin một mình thần thiếp, muốn thần thiếp thay người quản lý lục cung? Bệ hạ liệu có còn nhớ những lời thề non hẹn biển khi ấy hay sớm đã quên?”

Không có tiếng nói từ ngai vàng kia vang vọng lại, nàng mới tiếp tục nói từng lời cay đắng:

“Hiện tại trong lòng bệ hạ chỉ có nữ nhân Lâm thị kia, những lời này của thần thiếp cũng chẳng còn lọt tai người nữa rồi. Cũng phải, có trách thì trách thiếp đã yêu người thật lòng suốt bao năm qua chưa từng thay đổi. Thần thiếp từng cho rằng giữa chúng ta người cũng chỉ là chàng thiếu niên cùng thiếp lớn lên, nhưng lại quên mất rằng người không chỉ là chàng thiếu niên của riêng thiếp, người còn là hoàng đế của một nước, người không chỉ là phu quân của mình thiếp, người còn là phu quân của bao nữ nhân khác trong hoàng cung này, mà thiếp chẳng qua cũng là một quân cờ nhỏ bé trong tay bệ hạ mà thôi.”

Hoàng đế nắm chặt tay, lớn tiếng ra lệnh: “Người đâu, mau đưa…….”

“Không cần!” Nàng lại dám lớn tiếng cắt lời của người được tung hô là thiên tử kia.

Đôi mắt chứa đựng nỗi thất vọng tràn trề khẽ nâng lên nhìn nam nhân ở nơi xa xôi, nàng cười khẩy một tiếng, nói bằng giọng khinh bỉ:

“Bệ hạ hẳn là muốn phế thần thiếp, sai người đưa thần thiếp đến lãnh cung rồi mau chóng đưa Lâm thị lên ngôi vị này đúng chứ? Vậy thì bệ hạ hãy mau mau phế thiếp đi, để trước khi đến lãnh cung thiếp còn được nhìn thấy nàng ta từng bước từng bước đến bên người, đội trên đầu mão phượng cao quý này nữa.”

Nàng vừa nói vừa tháo mão phượng trên đầu, không chút lưu tình ném về phía hoàng đế.

“Nàng đúng là điên thật rồi.” Cổ họng hoàng đế khàn khàn, khó khăn nói ra từng lời.

Nàng quay lưng lại, nhìn ra khung cảnh bên ngoài qua cửa lớn, chỉ thấy tuyết đã rơi, sau đó lại quay đầu liếc nhìn hoàng đế, ánh mắt đã không còn sự thê lương ban nãy, thay vào đó là nỗi căm hận vô hạn dành cho nam nhân nàng từng yêu sâu đậm. Nàng cười nhạt,

“Mười năm trước, là chính tay đương kim bệ hạ trao cho thiếp ngôi vị hoàng hậu này. Bây giờ bệ hạ phế thiếp để Lâm thị có thể đứng cùng người. Thiếp ở trong lãnh cung nhất định sẽ sống thật tốt, để còn nhìn xem mười năm nữa bệ hạ sẽ vì nữ nhân nào mà phế đi Lâm thị để thay thế nàng ta.”

Lời đã nói xong, nàng lập tức quay đầu bước đi hiên ngang ra khỏi đại điện.

Trời hôm nay thật lạ, nàng chỉ mới ở trong cung điện kia gần hai canh giờ mà tuyết đã rơi trắng xóa cả cảnh vật. Đôi chân trần đỏ ửng bước từng bước trên lớp tuyết trắng, nàng hướng đến nơi đổ nát hoang tàn tồn tại ngay trong hoàng cung lộng lẫy tráng lệ này mà đi.

Từ giờ đó sẽ là nhà của nàng……

…………..

“Cắt!”

Tiếng hô của đạo diễn vừa vang lên, mọi người liền nháo nhào chạy vào bên trong phim trường.

Doãn Ngọc Dao mang theo một đôi giày lông ấm áp chạy đến chỗ cô gái đang đi chân trần dưới làn tuyết buốt giá, liên tục hỏi han:

“Nhược Hàm, cô có lạnh lắm không? Mau đi giày vào đi, chân cô đỏ hết rồi kìa.”

Đối diện với lời hỏi thăm tận tình của Doãn Ngọc Dao, Trần Nhược Hàm cười cười đáp: “Tôi không sao, chị yên tâm. Tôi vừa mới đi trên tuyết còn chưa đến mười phút nữa, không có vấn đề gì đâu.”

Xung quanh cô nàng còn có mấy trợ lý khác mang chăn ra giúp cô trùm quanh người để tăng nhiệt độ.

Đóng phim cổ trang đúng là lúc nào cũng vất vả hơn phim hiện đại. Mặc bộ cổ phục lên người, mùa hè thì nóng đến đổ mồ hôi, mùa đông thì lại mỏng manh không đủ giữ ấm. Nhưng phim cổ trang thường thu hút người xem hơn là phim hiện đại, cho nên cũng phải đánh đổi.

Trong lúc các trợ lý đang chăm sóc tận tình cho Trần Nhược Hàm, đạo diễn bất ngờ đi đến gần, cười lớn khen ngợi:

“Cảnh quay vừa rồi cô diễn tốt lắm. Mặc dù cô không xuất thân từ trường lớp diễn xuất nào nhưng nét diễn lại vô cùng tự nhiên, không thua kém gì các diễn viên qua đào tạo khác. Chẳng trách người trong giới lại không thiếu lời ngợi ca đến vậy. Cô có bị lạnh lắm không?”

Nhược Hàm mỉm cười, “Cảm ơn đạo diễn Trịnh đã khen. Tôi vẫn còn nhiều thiếu sót, lần tới nếu còn cơ hội hợp tác, tôi nhất định sẽ càng tiến bộ hơn nữa. Hôm nay là ngày đóng máy rồi, tôi có thể mời đạo diễn Trịnh và tất cả mọi người trong đoàn một bữa được chứ?”

Sau khi trở lại khách sạn, Nhược Hàm nhanh chóng sửa soạn, thay một bộ quần áo ấm áp rồi cùng đoàn phim đi đến nhà hàng.

Bởi vì còn phải chụp ảnh kỷ niệm đóng máy nên Nhược Hàm phải ăn mặc chỉn chu và trang điểm qua loa một chút.

Vốn dĩ lưu hình đóng máy được chụp từ hồi chiều ngay sau khi cô diễn xong cảnh quay cuối cùng, nhưng vì mưa tuyết lớn hơn bình thường nên cả đoàn phim thống nhất sau khi đến nhà hàng ăn liên hoan mới chụp hình.

Sau khi chụp ảnh tập thể xong, có vài diễn viên quần chúng chạy lại gần muốn xin chụp vài tấm với Nhược Hàm.

Dẫu sao ở thời điểm hiện tại Nhược Hàm cũng là một ngôi sao lớn rất được săn đón, không chỉ bởi ngoại hình xinh đẹp mà còn ở khả năng diễn xuất tự nhiên, nhìn chung ở trong giới giải trí với rất nhiều kiểu “bình hoa di động” có sắc không hương thì cô cũng được coi là có thực lực.

Mặc dù vậy, xuất phát điểm của Nhược Hàm là con đường âm nhạc, đến mấy năm gần đây mới lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh.

Ở mảng âm nhạc thì khỏi phải nói, giọng ca ngọt ngào cũng rất nội lực, cô được mệnh danh là “tài năng thiên bẩm”, một mình đứng trên đỉnh cao không có đối thủ.

Sau khi bắt đầu bước vào con đường diễn xuất, sự nghiệp của Nhược Hàm vẫn được coi là khá thuận lợi, dù không bằng khi là ca sĩ.

Bởi trong làng giải trí này có không ít ca sĩ thần tượng lấn sân sang diễn xuất với kiểu diễn đơ một màu khiến người ta chán ngán, nên khi “thiên tài âm nhạc” Trần Nhược Hàm của công chúng thông báo ra mắt bộ phim đầu tiên, lại là vai chính khiến không ít người lo lắng hình tượng của cô trong lòng họ sẽ tan vỡ.

Nhưng bộ phim đầu tay của cô nàng đã khiến người ta phải nhìn cô bằng con mắt khác, độ nổi tiếng cũng theo đó mà tăng cao.

“Cảm ơn tất cả mọi người suốt nửa năm qua đã đồng hành cùng dự án này đi đến ngày hôm nay. Quá trình quay phim diễn ra suôn sẻ đều là nhờ có công của từng người trong đoàn, mong là sau này khi lên sóng sẽ thành công, nhận được sự yêu thích của khán giả. Chúng ta cùng nâng ly chúc mừng nào.”

Đạo diễn Trịnh vừa nói vừa nâng cao ly rượu trắng trong tay. Những cánh tay tiếp theo cũng lần lượt nâng lên, tất cả hô lên một tiếng rồi uống cạn ly.

Nhược Hàm uống hết ly rượu thứ hai, Doãn Ngọc Dao liền ghé sát tai cô nói nhỏ: “Cô uống ít thôi, đêm nay chúng ta phải quay về Đại Bắc rồi, uống nhiều quá lên máy bay sẽ không chịu được đâu.”

Nhược Hàm tỉnh bơ nhìn cô, “Tôi biết rồi mà.”

Với một ngôi sao hạng A như Nhược Hàm, phải di chuyển liên tục cho lịch trình dày đặc là điều dễ hiểu. Lần này sau khi về Đại Bắc cô nàng có hai ngày để nghỉ ngơi trước khi tham gia một buổi chụp hình cho nhãn hàng thời trang mình đại diện.

Mức độ dày đặc của công việc đúng là muốn lấy mạng người ta mà!

Cũng may sau buổi chụp hình cô có tận ba tháng để nghỉ ngơi sau dự án phim. Đó cũng là lý do vì sao cô muốn về Đại Bắc thật sớm, đòi Doãn Ngọc Dao phải đặt chuyến bay sớm nhất ngay sau khi đóng máy.

Ở buổi liên hoan uống không ít rượu, ngồi trên máy bay Nhược Hàm cảm thấy bụng cứ nóng ran rất khó chịu, đầu cũng choáng váng vô cùng.

Trở về đến nhà, cô lập tức lao vào phòng ngủ say sưa suốt cả một ngày sau đó…….

Hot

Comments

Layla

Layla

Truyện mới của bà tác giả cũng hay lắm, nhưng mà quay xe gắt quá nhẹ. Mới đầu tui đọc còn tưởng là truyện cổ đại mà cái tên lạ quá😁

2023-06-12

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Liều mạng làm việc
2 Chương 2: Tin đồn thất thiệt
3 Chương 3: Quyết định kết hôn
4 Chương 4: Đàm phán thất bại
5 Chương 5: Mùa đông ở London
6 Chương 6: Trận bóng đá
7 Chương 7: Ăn tối
8 Chương 8: Nhà mới
9 Chương 9: Quá khứ đau lòng
10 Chương 10: Dòng ký ức
11 Chương 11: Dỗ dành
12 Chương 12: Đại sứ thương hiệu
13 Chương 13: Một đêm say
14 Chương 14: Gặp mặt mẹ chồng tương lai
15 Chương 15: Lễ trao giải
16 Chương 16: Giải thưởng
17 Chương 17: Ba năm
18 Chương 18: Hai bên gặp mặt
19 Chương 19: Hộp sính lễ
20 Chương 20: Lễ đính hôn
21 Chương 21: Bóng dáng cô độc
22 Chương 22: Tâm tình mơ hồ
23 Chương 23: Ba ngày sau
24 Chương 24: Buổi chụp ảnh
25 Chương 25: Hiểu rõ tâm ý
26 Chương 26: Tiếc cho cô phải lấy người chồng già như tôi
27 Chương 27: Đăng ký kết hôn
28 Chương 28: Nhà đầu tư mới của đoàn phim
29 Chương 29: Thế lực chống lưng
30 Chương 30: Vũ khúc mùa hạ
31 Chương 31: Xóa bỏ hiểu lầm
32 Chương 32: Chụp ảnh cưới
33 Chương 33: Ca khúc cuối cùng
34 Chương 34: Album ảnh cưới
35 Chương 35: Hôn lễ
36 Chương 36: Không có em à?
37 Chương 37: Vợ của tôi, không phải là người để cô muốn đối phó là được
38 Chương 38: Vỏ bọc
39 Chương 39: Tôi là chồng em
40 Chương 40: Địa vị
41 Chương 41: Ngại ngùng
42 Chương 42: Bảo vệ
43 Chương 43: Gạch tên
44 Chương 44: Sao anh dám
45 Chương 45: Thấu hiểu
46 Chương 46: Thổ lộ
47 Chươmg 47: Tin đồn
48 Chương 48: Hai đại sứ
49 Chương 49: Chỉ cần là em, tôi không bao giờ từ chối
50 Chương 50: Gặp rắc rối
51 Chương 51: Điều kiện
52 Chương 52: Đó là vợ tôi
53 Chương 53: Chỉ một lúc thôi
54 Chương 54: Thanh minh
55 Chương 55: Bạn gái cũ
56 Chương 56: Sinh nhật
57 Chương 57: Món quà đặc biệt
58 Chương 58: Em không bận tâm, nhưng tôi thì có
59 Chương 59: It's me
60 Chương 60: Đánh cược
61 Chương 61: Chỗ dựa cho em
62 Chương 62: Năm mới
63 Chương 63: Dạo này cậu ấy có ổn không?
64 Chương 64: Tôi là chị của Nhược Hàm
65 Chương 65: Chị gái em gái
66 Chương 66: Chuyện mờ ám
67 Chương 67: Thân thế
68 Chương 68: Về nhà
69 Chương 69: Bất ngờ
70 Chương 70: Gặp tai nạn
71 Chương 71: Tỉnh lại
72 Chương 72: Chuyện xưa
73 Chương 73: Cô ấy thích
74 Chương 74: Vậy em sẽ ôm anh một cái
75 Chương 75: Quá khứ đáng quên
76 Chương 76: Buông bỏ chấp niệm
77 Chương 77: Thăm trường quay
78 Chương 78: Sóng gió
79 Chương 79: Bỏ lỡ một đời
80 Chương 80: Tự trách
81 Chương 81: Hết hôm nay
82 Chương 82: Thích
83 Chương 83: Sự thật phía sau
84 Chương 84: Giận chó đánh mèo
85 Chương 85: Sẽ không đâu
86 Chương 86: Làm mẹ
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Liều mạng làm việc
2
Chương 2: Tin đồn thất thiệt
3
Chương 3: Quyết định kết hôn
4
Chương 4: Đàm phán thất bại
5
Chương 5: Mùa đông ở London
6
Chương 6: Trận bóng đá
7
Chương 7: Ăn tối
8
Chương 8: Nhà mới
9
Chương 9: Quá khứ đau lòng
10
Chương 10: Dòng ký ức
11
Chương 11: Dỗ dành
12
Chương 12: Đại sứ thương hiệu
13
Chương 13: Một đêm say
14
Chương 14: Gặp mặt mẹ chồng tương lai
15
Chương 15: Lễ trao giải
16
Chương 16: Giải thưởng
17
Chương 17: Ba năm
18
Chương 18: Hai bên gặp mặt
19
Chương 19: Hộp sính lễ
20
Chương 20: Lễ đính hôn
21
Chương 21: Bóng dáng cô độc
22
Chương 22: Tâm tình mơ hồ
23
Chương 23: Ba ngày sau
24
Chương 24: Buổi chụp ảnh
25
Chương 25: Hiểu rõ tâm ý
26
Chương 26: Tiếc cho cô phải lấy người chồng già như tôi
27
Chương 27: Đăng ký kết hôn
28
Chương 28: Nhà đầu tư mới của đoàn phim
29
Chương 29: Thế lực chống lưng
30
Chương 30: Vũ khúc mùa hạ
31
Chương 31: Xóa bỏ hiểu lầm
32
Chương 32: Chụp ảnh cưới
33
Chương 33: Ca khúc cuối cùng
34
Chương 34: Album ảnh cưới
35
Chương 35: Hôn lễ
36
Chương 36: Không có em à?
37
Chương 37: Vợ của tôi, không phải là người để cô muốn đối phó là được
38
Chương 38: Vỏ bọc
39
Chương 39: Tôi là chồng em
40
Chương 40: Địa vị
41
Chương 41: Ngại ngùng
42
Chương 42: Bảo vệ
43
Chương 43: Gạch tên
44
Chương 44: Sao anh dám
45
Chương 45: Thấu hiểu
46
Chương 46: Thổ lộ
47
Chươmg 47: Tin đồn
48
Chương 48: Hai đại sứ
49
Chương 49: Chỉ cần là em, tôi không bao giờ từ chối
50
Chương 50: Gặp rắc rối
51
Chương 51: Điều kiện
52
Chương 52: Đó là vợ tôi
53
Chương 53: Chỉ một lúc thôi
54
Chương 54: Thanh minh
55
Chương 55: Bạn gái cũ
56
Chương 56: Sinh nhật
57
Chương 57: Món quà đặc biệt
58
Chương 58: Em không bận tâm, nhưng tôi thì có
59
Chương 59: It's me
60
Chương 60: Đánh cược
61
Chương 61: Chỗ dựa cho em
62
Chương 62: Năm mới
63
Chương 63: Dạo này cậu ấy có ổn không?
64
Chương 64: Tôi là chị của Nhược Hàm
65
Chương 65: Chị gái em gái
66
Chương 66: Chuyện mờ ám
67
Chương 67: Thân thế
68
Chương 68: Về nhà
69
Chương 69: Bất ngờ
70
Chương 70: Gặp tai nạn
71
Chương 71: Tỉnh lại
72
Chương 72: Chuyện xưa
73
Chương 73: Cô ấy thích
74
Chương 74: Vậy em sẽ ôm anh một cái
75
Chương 75: Quá khứ đáng quên
76
Chương 76: Buông bỏ chấp niệm
77
Chương 77: Thăm trường quay
78
Chương 78: Sóng gió
79
Chương 79: Bỏ lỡ một đời
80
Chương 80: Tự trách
81
Chương 81: Hết hôm nay
82
Chương 82: Thích
83
Chương 83: Sự thật phía sau
84
Chương 84: Giận chó đánh mèo
85
Chương 85: Sẽ không đâu
86
Chương 86: Làm mẹ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play