Chương 4: Xe tình nhân.

Cả đêm ngồi nghe con mèo rừng giới thiệu địa điểm tham quan, mãi tới lúc trời gần sáng anh mới trở về phòng.

Giấc ngủ muộn làm Nguyên Phong say giấc. Do đó, anh không hề nghe tiếng gõ cửa và tiếng gọi của kẻ ngoài kia.

Cốc...cốc...

"Anh gì ơi! Ơi anh!"

"Phá của ơi! Anh mau dậy nào!"

Gớm! Ngủ gì lắm thế không biết!

"Tôi đếm đến mười anh mà không dậy thì tôi đi chơi đấy!"

"Mười...chín...tám...bảy..." Mặc Tâm bắt đầu đếm ngược thật to và không quên trở chân đá ít cái vào cửa phòng.

"Ai ồn ào gì đấy có để anh Phong mày ngủ yên không?" Nguyên Phong đau đầu thật hết chịu nổi.

"Vậy anh Phong mày cứ ngủ ngon ha! Qua hết buổi sáng, đến chiều tôi không đi đâu nhé!"

Giọng Mặc Tâm nhẹ nhàng như gió thoảng nhưng khi bay vào tai Nguyên Phong trọng lượng không hề nhẹ chút nào. Anh bật dậy khỏi giường trong một giây.

Anh hấp tấp mở cửa, nói với người đang dựa lưng vào tường: "Chờ tôi!" Nguyên Phong thật không dám chần chừ để cô đợi lâu. Tự nhiên anh sợ cô chê anh lề mề rồi chẳng thèm đi với anh.

"OK! Tôi đợi anh ở phòng khách." Mặc Tâm nói với vào phòng rồi thong thả xuống tầng xem tivi chờ người.

Năm phút sau, Nguyên Phong trang phục chỉnh tề quần jean, áo phông trắng, khoác chiếc áo jacket đen có mặt tại phòng khách.

"Đi thôi!" Anh nói với cô gái đang ẩn mình sau chiếc ghế mây xem tivi.

Người con gái mắt vẫn dán vào màn hình không hề quay lại, cô chỉ tay vào phần ăn sáng để sẵn trên bàn: "Anh ăn sáng rồi hẳn đi!"

Nguyên Phong tò mò muốn biết trên đó có cảnh gì mà mắt cô say mê như thế! Anh nhẹ nhàng đến bên Mặc Tâm.

Không thấy thì thôi, thấy rồi mới biết.

"Cô mê...hôn hả?" Nguyên Phong từ đằng sau ghế bất chợt lên tiếng.

Mặc Tâm đang đắm chìm vào nụ hôn của hai nhân vật chính, tiếng nói của anh làm cô giật mình. Cô quay ngoắc mặt ra sau: "Anh có biết hành động đó làm người khác xuất hồn không hả?" Cô hét to vào mặt anh. Như vậy còn chưa đủ xả cơn giận, sẵn cầm remote trên tay cô đập luôn lên vai anh.

Ăn oan một cái remote, xíu đau đó không thấm tháp gì vào da thịt anh. Nhưng Nguyên Phong nhận ra: từ đêm qua tới giờ mình bị con mèo rừng kia cho ăn ngược hơi nhiều.

Vậy mà lạ thay! Anh không hề cáu gắt, ngược lại còn thấy có chút thích. Như thế này có phải anh bị bệnh rồi không?

Có bệnh hay không Nguyên Phong anh chưa biết nhưng có một điều anh khẳng định chắc chắn là: mình đang mê đắm đôi mắt của con mèo. Một đôi mắt màu mật ong long lanh như ngọc. Một đôi mắt rực rỡ, huyền ảo biết cười.

Ngắm cô trong lúc sớm mai, anh thật sự sững sờ trước vẻ đẹp nguyên sơ của cô gái vùng cao.Trên gương mặt hài hòa, thanh tú, đôi mắt mang tông màu ấm nóng ấy đem lại một ánh nhìn có phần sắc sảo làm tan chảy cõi lòng anh.

Nguyên Phong cứ thế dán mắt vào gương mặt con mèo rừng. Anh quên đi thể diện, quên luôn lòng tự trọng của một gã trai hơn hai mươi bốn tuổi vì chán ghét con gái nên chưa bao giờ nhìn mặt cô gái nào.

"Anh gì ơi!... Ơi anh!" Mặc Tâm huơ huơ cái remote trước mắt Nguyên Phong.

Hành động đó của cô làm chắn ngang tầm mắt, Nguyên Phong bực mình, anh tự nhiên cáu gắt: "Tôi là Đường Nguyên Phong. Cô có thể gọi anh Nguyên Phong!" Cứ gọi anh gì ơi rồi ai biết đâu mà trả lời.

"Nguyên Phong hả? Tên hay đấy!" Mặc Tâm làm ra vẻ suy ngẫm rồi đánh giá.

"Hay thì cô gọi nhiều vào!" Nguyên Phong tự nhiên có chút tham lam muốn cô cả ngày phải gọi tên anh.

Ước mong này có phần đi ngược với quan điểm sống từ bấy lâu nay của anh. Trước đây, anh ghét nhất là đám con gái đi theo lải nhải gọi tên anh: anh Nguyên Phong! Nguyên Phong. Nghe thật chói tai, muốn ói. Vậy mà giờ đây lại thích nghe ai kia gọi.

"Anh Nguyên Phong! Nhanh ăn sáng rồi chúng ta đi thôi!" Giọng con mèo ngọt ngào đang gọi anh. Nguyên Phong nghe mát lòng mà sởn cả từng lỗ chân lông.

Mang tâm hồn lâng lâng như đang đi trên mây, trên gió, Nguyên Phong ngồi nhai mì mà không hề biết đây là món anh liệt vào danh sách: cấm. Từng sợi mì và nước lần lượt chui tọt hết vào bụng khiến anh có cảm giác mình vừa ăn một món sơn hào hải vị ngon nhất từ trước đến nay.

"Đi thôi mèo!" Anh gọi người còn mê đắm vào tivi. Giúp cô cài dây mũ bảo hiểm.

"Tôi không phải mèo! Tôi tên Trần Mặc Tâm!" Cô vừa chạy theo cho kịp bước chân dài của anh vừa phàn nàn.

Người con trai cao to, chân dài đang đi nhanh bỗng dừng lại đột ngột làm cô gái nhỏ bé, chân ngắn cứ thế úp thẳng mặt vào ngực anh.

"Aiza! Anh không biết trước khi dừng đỗ phải quan sát hả?" Mặc Tâm xoa chiếc mũi, cô đau muốn chảy cả nước mắt. Không biết ngực anh ta làm bằng gì mà cứng thế không biết?

Nguyên Phong thấy biểu cảm của cô gái, anh thật muốn cười nhưng sợ cô giận bèn khom người an ủi, nhân tiện sờ thử sống mũi cao của cô: "Chống hả? Không sao nếu gãy tôi đền làm cái mới!"

"Chống cái đầu anh ý! Cũng may là hàng thật! Đụng phải bức tường thép nhà anh, không có đồ giả nào còn!" Mặc Tâm lườm anh.

Nguyên Phong ngước nhìn cô. Cô rất xinh nên anh không nỡ chọc. Anh xoa đầu cô dặn: "Đừng đi theo nữa! Đợi ở đây!"

"Cũng được hả?" Mặc Tâm ái ngại nhìn về phía nhà xe.

Đoạn đường ra nhà xe cách nơi cô đứng không xa lắm nhưng bất tiện ở chỗ là: cổng ra ở ngoài ấy. Cô không theo ra đồng nghĩa với việc anh phải đi ngược vào để đón cô.

"Có gì mà không được!" Nguyên Phong khẳng định.

Anh dắt chiếc Sportbike ra khỏi nhà để xe, đàng hoàng ngồi lên, đội mũ bảo hiểm rồi đến vị trí cô hướng dẫn viên riêng của anh đang đợi: "Mặc Tâm cô nương! Mời cô lên xe!"

"Xe này ý hả?" Mặc Tâm mở to mắt nhìn sững vào chiếc xe kiểu dáng đậm chất 'sport' mạnh mẽ và có vẻ hầm hố.

Nhìn kiểu dáng Nguyên Phong ngồi lên đó, Mặc Tâm càng xốc. Bởi anh ngồi có dáng chúi, nhìn kiểu gì cũng giống: mông chổng lên trời, mồm gặm bình xăng.

Cô đang lo mình ngồi lên chiếc xe ấy chẳng khác gì nằm áp lên lưng anh.

Cô và anh mới quen. Quan hệ chỉ dừng lại bên A bên B như hợp đồng bên cho thuê với bên thuê. Nằm áp hết lên người ta như vậy cô thấy mình hơi thiệt! Bởi bấy lâu nay, cô luôn giữ mình thanh khiết, thủ thân như ngọc, đến cái nắm tay của mấy bạn nam si tình cô còn không cho!

Mặc Tâm còn đang chần chừ.

Nguyên Phong thấy cô cứ dán mắt vào anh rồi vào chiếc xe, mặt dần đỏ lên, anh lại hối: "Mau lên xe!"

"Nhưng..." Mặc Tâm chưa biết phải làm sao.

"Lưng tôi không ăn mất miếng thịt nào của cô đâu! Nếu mất tôi đền!" Nguyên Phong mỉm cười nhìn gương mặt đỏ như quả gấc của cô anh dụ hoặc.

Mặc Tâm nhìn thêm chiếc xe một lần nữa để tìm ra một kiểu ngồi thích hợp khi cô leo lên. Nhưng dù có nhìn thêm bao nhiêu lần, cô vẫn khẳng định rằng: nó chỉ thích hợp để chở một tình nhân.

Mặc Tâm càng ảo não.

"Cô tự lên hay đợi tôi bế!" Người nào kia đâu hay biết gì nỗi lo ngại trong lòng cô, anh ta cứ mãi giục.

Thôi đành bấm bụng giả chết vậy!

Hot

Comments

Linda

Linda

vậy mới phải

2023-08-17

0

🍄

🍄

giống tui dữ ta

2023-08-14

1

Đi bụi:)

Đi bụi:)

gì zị trừi, có thể nào bớt hài hước lại đc hem chứ t đau bụng quá:)))

2023-08-06

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gặp gỡ
2 Chương 2: Mùi mèo.
3 Chương 3: Thuê người.
4 Chương 4: Xe tình nhân.
5 Chương 5: Nụ cười si.
6 Chương 6: Ủ kĩ đôi bàn tay.
7 Chương 7: Chải tóc.
8 Chương 8: Trời đất cũng sinh tình.
9 Chương 9: Vướng vào lòng.
10 Chương 10: Đặc sản.
11 Chương 11: Trải nghiệm.
12 Chương 12: Trái tim từ đá.
13 Chương 13: Chăm sóc.
14 Chương 14: Giúp anh.
15 Chương 15: Say
16 Chương 16: Dạy anh hát.
17 Chương 17: Điều kì diệu.
18 Chương 18: Lỡ sa vào.
19 Chương 19: Anh người yêu tuyệt hảo.
20 Chương 20: Chiếc bóng đơn.
21 Chương 21: Ước nguyện.
22 Chương 22: Anh nghe theo em.
23 Chương 23: Bùa yêu?
24 Chương 24: Bóng lưng xa dần.
25 Chương 25: Lập tức đính hôn.
26 Chương 26: Nhớ người..
27 Chương 27: Tin tức 'hot'.
28 Chương 28: Hành trình ngược.(1)
29 Chương 29: Tuyên bố.
30 Chương 30: Hành trình ngược.(2)
31 Chương 31: Yêu một người thật là khó khăn.
32 Chương 32: Có duyên sẽ gặp.
33 Chương 33: Phó giám đốc đẹp trai!
34 Chương 34: Anh nhớ em.
35 Chương 35: Thư kí tân phó giám đốc.
36 Chương 36: Giữ người yêu.
37 Chương 37: Tin đồn.
38 Chương 38: Tiếng chim da diết.
39 Chương 39: Miền kí ức.(1)
40 Chương 40: Miền kí ức.(2)
41 Chương 41: Miền kí ức.(3).
42 Chương 42: Bí mật năm xưa.(1)
43 Chương 43: Bí mật năm xưa.(2)
44 Chương 44: Bí mật năm xưa.(3)
45 Chương 45: Nỗi đau.(1)
46 Chương 46: Nỗi đau.(2)
47 Chương 47: Nỗi đau.(3)
48 Chương 48: Tỉnh lại.
49 Chương 49: Thân tình hai nhà từ đây đoạn tuyệt.
50 Chương 50: Mùa hoa cải.(1)
51 Chương 51:Mùa hoa cải.(2).
52 Chương 52: Lần tìm.
53 Chương 53: Tương ngộ.
54 Chương 54: Lặng lẽ bên em.
55 Chương 55: Học trò Phong.
56 Chương 56: Cõng cô giáo Tâm đi dạo.
57 Chương 57: Dạy con rể.
58 Chương 58: Phu xe.
59 Chương 59: Em bé sẽ giật mình.
60 Chương 60: Vì tiểu bảo bối.
61 Chương 61: Phố cổ.
62 Chương 62: Đêm đẹp, người càng đẹp.
63 Chương 63: Ranh giới.
64 Chương 64: Sóng.
65 Chương 65: Vật định tình.
66 Chương 66: Anh vợ.
67 Chương 67: Cầu hôn.
68 Chương 68: Bữa trưa.
69 Chương 69: Nhà họ Đường không ở rể.
70 Chương 70: Bất hòa.
71 Chương 71: Bắt trúng mạch.
72 Chương 72: Nguy hiểm trên cung đường đèo.
73 Chương 73: Trở về.
74 Chương 74: Đoàn viên.
75 Chương 75: Lâm Bình.
76 Chương 76: Hôn lễ.
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Gặp gỡ
2
Chương 2: Mùi mèo.
3
Chương 3: Thuê người.
4
Chương 4: Xe tình nhân.
5
Chương 5: Nụ cười si.
6
Chương 6: Ủ kĩ đôi bàn tay.
7
Chương 7: Chải tóc.
8
Chương 8: Trời đất cũng sinh tình.
9
Chương 9: Vướng vào lòng.
10
Chương 10: Đặc sản.
11
Chương 11: Trải nghiệm.
12
Chương 12: Trái tim từ đá.
13
Chương 13: Chăm sóc.
14
Chương 14: Giúp anh.
15
Chương 15: Say
16
Chương 16: Dạy anh hát.
17
Chương 17: Điều kì diệu.
18
Chương 18: Lỡ sa vào.
19
Chương 19: Anh người yêu tuyệt hảo.
20
Chương 20: Chiếc bóng đơn.
21
Chương 21: Ước nguyện.
22
Chương 22: Anh nghe theo em.
23
Chương 23: Bùa yêu?
24
Chương 24: Bóng lưng xa dần.
25
Chương 25: Lập tức đính hôn.
26
Chương 26: Nhớ người..
27
Chương 27: Tin tức 'hot'.
28
Chương 28: Hành trình ngược.(1)
29
Chương 29: Tuyên bố.
30
Chương 30: Hành trình ngược.(2)
31
Chương 31: Yêu một người thật là khó khăn.
32
Chương 32: Có duyên sẽ gặp.
33
Chương 33: Phó giám đốc đẹp trai!
34
Chương 34: Anh nhớ em.
35
Chương 35: Thư kí tân phó giám đốc.
36
Chương 36: Giữ người yêu.
37
Chương 37: Tin đồn.
38
Chương 38: Tiếng chim da diết.
39
Chương 39: Miền kí ức.(1)
40
Chương 40: Miền kí ức.(2)
41
Chương 41: Miền kí ức.(3).
42
Chương 42: Bí mật năm xưa.(1)
43
Chương 43: Bí mật năm xưa.(2)
44
Chương 44: Bí mật năm xưa.(3)
45
Chương 45: Nỗi đau.(1)
46
Chương 46: Nỗi đau.(2)
47
Chương 47: Nỗi đau.(3)
48
Chương 48: Tỉnh lại.
49
Chương 49: Thân tình hai nhà từ đây đoạn tuyệt.
50
Chương 50: Mùa hoa cải.(1)
51
Chương 51:Mùa hoa cải.(2).
52
Chương 52: Lần tìm.
53
Chương 53: Tương ngộ.
54
Chương 54: Lặng lẽ bên em.
55
Chương 55: Học trò Phong.
56
Chương 56: Cõng cô giáo Tâm đi dạo.
57
Chương 57: Dạy con rể.
58
Chương 58: Phu xe.
59
Chương 59: Em bé sẽ giật mình.
60
Chương 60: Vì tiểu bảo bối.
61
Chương 61: Phố cổ.
62
Chương 62: Đêm đẹp, người càng đẹp.
63
Chương 63: Ranh giới.
64
Chương 64: Sóng.
65
Chương 65: Vật định tình.
66
Chương 66: Anh vợ.
67
Chương 67: Cầu hôn.
68
Chương 68: Bữa trưa.
69
Chương 69: Nhà họ Đường không ở rể.
70
Chương 70: Bất hòa.
71
Chương 71: Bắt trúng mạch.
72
Chương 72: Nguy hiểm trên cung đường đèo.
73
Chương 73: Trở về.
74
Chương 74: Đoàn viên.
75
Chương 75: Lâm Bình.
76
Chương 76: Hôn lễ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play