" Lại đi bar à " Hạ Giai Thụy nhàn nhã nhấp một ngụm trà hỏi .
" Tâm tình không tốt , chỉ là muốn đi giải tỏa một chút thôi " Tĩnh Hi thay giày ở huyền quan nói vọng vào , đôi giày bị cô đá văng đi mỗi nơi một chiếc . Cô chậm chạp bước vào phòng khách , mệt mỏi ngồi xuống ghế , ánh mắt mông lung nhìn lên trần nhà .
Giai Thụy từ đầu tới cuối đều không ngẩng đầu lên chỉ chăm chú vào thú vui trà đạo của mình . Phải nói anh là một người khá kì dị trong thời đại này , tuổi còn trẻ nhưng lại ít nói , ham thích cây cảnh trà đạo , ưa sạch sẽ . Phong cách sống không khác gì một ông cụ .
" Chuẩn bị một chút , ngày mai chúng ta đi thăm bà nội " Anh nhàn nhạt lên tiếng , giọng nói trầm ấm đến mê người .
Hạ Tĩnh Hi khẽ cười , cô ngồi thẳng dậy nhìn chằm chằm vào anh mình : " Chuẩn bị ? Lại là đem nam nhân tới diễn tuồng sao ? "
" Cũng không hẳn là như vậy , chỉ cần em bớt rượu chè lại một chút , bớt đi bar lại một chút , bớt đua xe lại một chút , bớt trêu hoa ghẹo nguyệt một chút thì bà nội sẽ không vội vàng gả em đi "
Chung quy lại là vì bà nội của hai người ốm bệnh sợ không sống được bao lâu , bà lại đặc biệt thương yêu Hạ Tĩnh Hi đứa cháu gái duy nhất trong dòng tộc này . Đáng tiếc cô lại ăn chơi trác táng , rượu chè cờ bạc không việc gì là không tinh thông , tiếng xấu sợ đã vang xa khắp Đế Đô . Chính vì lẽ đó mà vị trưởng bối kia mới thúc giục cô có bạn trai , vì bà tin rằng chỉ cần cô yêu nhất định sẽ thay đổi .
" Thật không công bằng chút nào cả ! " Cô tức giận đưa ray bóp nát chén trà bằng ngọc trên bàn. Trước thái độ đó của cô Giai Thụy vẫn bình thản không hề phản ứng .
Quản gia Trần lại hoàn toàn ngược lại , ông thật khóc không thành tiếng đau đớn nhìn chén ngọc kia cứ vậy mà vỡ tan .
Bà cô của tôi ơi , chén ngọc kia thuộc đời Luis thứ 15 đấy . Là bảo vật vạn người muốn còn không được , ấy vậy mà cô nhỏ này lại nỡ lòng phá đi như vậy .
Quản gia Trần khóc thầm trong lòng , rồi lặng lẽ dọn đi đống đổ nát ấy .
Hạ Tĩnh Hi đứng dậy cầm lấy áo khoác bước ra ngoài .
" Quay lại đây " Giọng nói lạnh lẽo của Giai Thụy vang lên , áp bức khiến người ta đổ mồ hôi hột , đây đích thị là khí thế của vị Thiếu Tướng trẻ nhất Hoa Hạ .
Nhưng đáng tiếc , Tĩnh Hi lại xem lời này như gió thoảng qua tai vẫn không dừng bước .
" Bây giờ đến cả lời nói của anh mà em cũng chẳng thèm để vào tai hay sao ? " Hạ Giai Thụy lớn tiếng quát .
" Đủ rồi , anh cũng giống như bà nội vậy , luôn muốn ép em vào khuôn khổ , bẻ gãy đôi cánh của em , giam hãm em trong một cái lồng sắt hào nhoáng như một chú chim hoàng yến ... thử hỏi ... các người đã từng nghĩ đến cảm xúc của tôi hay chưa ?"
Tĩnh Hi có phần run run , lời nói nghẹn ngào trong cổ họng .
" Em phải biết em là chủ tịch của một tập đoàn , vị trí đó của em có biết bao nhiêu người nhòm ngó đến , trách nhiệm của em lớn lao như vậy há để cho em buông lỏng ! "
" Vậy thì bỏ đi ..."
" Cái gì ?!"
" Đã vậy thì bỏ đi , cái chức chủ tịch kia đâu phải là thứ mà tôi muốn , trọng trách của gia tộc thì liên quan quái gì đến tôi , cuộc sống của tôi sẽ do tôi tự quyết định , những thứ kia có thể kìm chân tôi sao ! Nực cười ! "
Phát tiết xong cô quay lưng đi thẳng , Hạ Giai Thụy đứng chôn chân tại chỗ , anh thở dài , cảm giác bất lực thật không dễ chịu chút nào .
Cha mẹ hai người mất sớm , chỉ có bà nội là thực lòng yêu thương họ , còn bọn người kia tất cả chỉ là lừa đảo , chúng chỉ muốn số gia tài mà hai người đang có mà thôi .
Anh đi theo bước chân của cha gia nhập vào quân đội , trở thành Thiếu Tướng công danh lẫy lừng . Còn cô lại phải gánh lên vai trọng trách của gia tộc , kế nhiệm tập đoàn từ lúc còn rất trẻ .
Nhưng suy cho cùng , Tĩnh Hi vẫn chỉ là một cô gái , những thứ kia đáng lẽ cô không cần phải gánh chịu nhưng tập đoàn QQ là công sức của cha mẹ cô , làm sao có thể để cho người ngoài nắm giữ .
[...]
Trên đường núi mệnh danh là núi tử thần với những khúc cua chết người vang vọng những tiếng động cơ phân khối lớn , đây chính là con đường được những tay đua xe ưa chuộng để tranh tài .
Ở hai bên đường , người tham gia hò reo rầm rộ , chỉ thấy trước mắt là những cái bóng lần lượt vượt qua , âm thanh ù ù chói tai không tả nổi .
Tĩnh Hi dẫn đầu trong đoàn đua xe , cô có biệt danh là Phong bởi vì tốc độ của cô không có một tay đua nào bì kịp .
Cảm nhận tiếng gió kêu rít ở bên tai , Tĩnh Hi nghĩ đến cuộc tranh cãi vừa rồi trong lòng lại thêm tức giận , cô tăng tốc , đến gần khúc cua tốc độ vẫn không có giấu hiệu giảm .
" Quái đản , tại sao lại không thể giảm tốc độ "
Uỳnh , UỲnh
Tiếng nổ vang lên , cột khói cao đến ngút trời , mọi người vội vàng chạy về phía tiếng nổ lớn .
" Có tai nạn sao !? "
" Chắc là vậy rồi "
" Ể hình như là xe của Tiểu Phong phải không ?! "
" Hả là Phong Phong sao ? Không thể nào "
" Mau đến xem , mau đến xem !"
Updated 37 Episodes
Comments
nhi 2k6♥( Lyna)
đã uho
2020-08-20
0
tiểu hồ ly
mik đến chéo nè hihi
2020-08-01
0
iDtiktok: tomoe792
Mg tr
2020-07-24
0