chương 10

Ánh mặt trời chiếu thẳng vào phòng , trên giường Tĩnh Hi khó chịu quay lưng về phía cửa sổ để tránh ánh nắng rồi tiếp tục say sưa ngủ .

Rầm ! Hạ Giai Thụy đạp cửa phòng khiến nó đập mạnh vào tường , Tĩnh Hi giật mình ngồi choàng dậy .

" Lại có chuyện gì nữa thế ?! "_ Cô khó chịu hỏi .

Hạ Giai Thụy uy nghiêm đứng trước mặt cô , chiếc áo phông đã thấm ướt mồ hôi hơn phân nửa bó sát cơ thể săn chắc của anh .

" Mau rời giường xuống ăn bữa trưa ! "

Hạ Tĩnh Hi nheo mắt , cô hoảng loạng ôm đầu : " Em mới ngủ có chút xíu thôi mà , tại sao anh hai không kêu em dậy sớm ?! "

Hạ Giai Thụy một mặt lạnh băng , cô còn giám hỏi , tất cả đều không phải tại cô ngủ đến trời đất có sụp cũng chẳng màng sao ?

" Anh gọi rát cả cổ họng rồi đấy thôi !"

Cô lườm anh rồi vội vàng chạy vào phòng tắm để làm vệ sinh , sáng nay cô có hẹn cùng Lạc Nguyệt Dạ tới Cục Dân Chính nhưng bây giờ đã muộn như vậy rồi , thật là mất hết hình tượng mà

Hạ Tĩnh Hi thay đồ lấy túi xách đi xuống lầu , Trịnh Lam đang cùng quản gia Trần chơi cờ ở hậu viện , nhìn thấy cô vội vàng chạy ra ngoài liền nhíu mày : " Tiểu Hi con lại muốn đi đâu ?! "

" Con thực sự có việc bận , lát nữa về sẽ giải thích cho bà sau nhé ! " Cô đáp qua loa lại một câu , Trịnh Lam chưa kịp nói tiếp thì cô đã đi mất .

" Đứa trẻ này , càng ngày càng khó bảo ! "

" Bà chủ đừng quá lo lắng , cô chủ dù sao cũng lớn rồi mọi chuyện đều sẽ tự có dự tính của riêng mình ! " _Quản gia Trần nhẹ nhàng nói đỡ cho Tĩnh Hi . Quản gia Trần tên thật là Trần Doãn , ông làm việc ở Hạ gia cũng hơn nửa đời người , dù là người làm nhưng tiếng nói cũng chiếm một phần trọng lượng trong nhà .

Trịnh Lam gật gù : " Ông nói cũng đúng , ván cờ của chúng ta cũng nên đến hồi kết rồi , còn ván cờ của tụi nhỏ bây giời mới thật sự bắt đầu thôi "

" Thực sự kết thúc sao ? Vậy chuyện năm xưa ? " _ Trần Doãn ấp úng hỏi , hồi ức của nhiều năm về trước bất chợt lướt qua suy nghĩ của cả hai người . Trịnh Lam run run lấy chén trà : " Chuyện năm xưa chỉ có tôi biết , ông biết , có chết cũng chỉ được mang theo xuống mồ , không được tiết lộ ra ngoài hiểu không ?! "

" Tôi hiểu "

[…]

Hạ Tĩnh Hi đến trước Cục Dân Chính , cô thở dốc nhìn xung quanh .

" Tôi cứ tưởng cô không đến " Lạc Nguyệt Dạ từ sau lưng Tĩnh Hi lên tiếng . Cô cười gượng chậm chạp quay lại , ánh mắt của anh hiện giờ như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy .

" Chào ... anh tới sớm nhỉ ! "

" Cô biết bây giờ là mấy giờ rồi không ? Mười giờ rưỡi đấy trong khi cô hẹn tôi lúc bay giờ ! Tổng giám đốc của tập đoàn QQ là một kẻ vô kỉ luật như thế sao ?" _ Lạc Nguyệt Dạ trách móc .

Hạ Tĩnh Hi cúi đầu không cãi lại , cô bây giờ như đứa trẻ làm việc sai trái bị ba của mình phạt . Lạc Nguyệt Dạ bỗng dưng không nỡ trách cô nữa , anh thở dài : " Đi thôi , mười một giờ là Cục Dân Chính sẽ đóng cửa đấy "

Cô cười mỉm gật đầu , cảm giác được độ ấm áp ở lòng bàn tay khiến cô giật mình nhìn xuống , bàn tay thon dài của anh đang nắm trọn lấy tay cô . Hai người quả thực không khác gì một cặp tình nhân ân ân ái ái dắt nhau đi đăng kí kết hôn .

" Nếu đã diễn thì đương nhiên phải giống thật một chút , tôi không thích những thứ qua loa đâu ! " _ Anh chỉ nhàn nhạt nói , gương mặt không chút biểu cảm hoàn toàn trái ngược với bàn tay ấm áp đang nắm lấy tay cô .

Một bà lão trung niên làm việc tại đây thấy hai người dắt tay nhau vào đăng kí kết hôn liền tươi cười : " Cặp đôi này thật đẹp a , chàng trai trẻ đừng bao giờ làm vợ của mình buồn đấy ! "

Lạc Nguyệt Dạ đưa bàn tay đang nắm chặt lấy tay cô đặt lên trên ngực : " Vâng ạ "

Hạ Tĩnh Hi cả người nóng lên , cô vội vàng rút tay ra : " Không ... không cần phải như thế đâu ! "

Anh khẽ cười , thấy cô ngại ngùng hai má ửng hồng lên rất dễ thương .

[…]

Hạ Tĩnh Hi chậm chạp đi phía sau Lạc Nguyệt Dạ , hôm nay anh mặc một bộ vet đen , nhìn sơ qua thì đây là đồ đặt làm , chất liệu cũng không phải hàng tầm thường . Phải nói bộ đồ rất hợp với anh , từng nếp gấp ăn nhập với nhau đến từng chi tiết .

Ngày thường anh đeo kính mặc đồ bác sĩ đã đẹp trai chết người rồi , hôm nay lại tháo kính mặc vet , cái này cũng quá yêu nghiệt đi .

" Chân cô cũng có đến nỗi nào đâu mà sao lại đi chậm thế ? "

Hạ Tĩnh Hi giật giật khóe môi , tên này chỉ được đẹp mã , cứ mở miệng ra là nói những câu gợi đòn mới chịu được .

" Tại anh đi nhanh quá thôi ! " _ Cô bĩu môi cãi lại.

Lạc Nguyệt Dạ dừng lại , nhìn chằm chằm vào cô , giờ anh mới để ý , Tĩnh Hi so với chiều cao của con gái cũng không phải là thấp nhưng cũng chỉ đến tới ngực của anh .

" Tôi tự biết chân tôi dài , mau lên đây ! " _ Anh cúi xuống đưa lưng về phía cô . Hạ Tĩnh Hi đờ ra , đây là đang muốn cõng cô à ?

" Cô không những không có kỉ luật mà còn chậm hiểu đến thế sao ?! "

Cô lần này thực sự giận a , Tĩnh Hi ngồi lên lưng anh lẩm bẩm : " Tôi cho anh cõng tôi mệt đến chết ! "

Hot

Comments

Yêu_Truyện ♡

Yêu_Truyện ♡

hay quá

2020-07-30

0

๖ۣۜYυμκα-himesama [ CT ]❥❥❥

๖ۣۜYυμκα-himesama [ CT ]❥❥❥

Like full hóng trả

2020-07-30

0

Gà

hay nha mình hóng,mà mình ủng hộ rồi cả p1 vs p2 lun

2020-07-30

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play