chương 3: có người đáp ứng được yêu cầu của mày

Sau những ngày nghỉ lễ ăn chơi thì

bây giờ chúng tôi phải chuẩn bị tinh thần cho những kiếp nạn sắp tới

Chỉ hơn ba tháng không mặc áo dài mà tôi cứ tưởng cả năm rồi không mặc cơ, tôi mặc thêm áo cardigan xám bên ngoài rồi vác thân xác đến trường

Chỉ mới hơn 6 giờ một chút, tôi dắt con xe 50 của mình xuống, đóng cửa và bắt đầu chạy xe đến trường

Theo tôi nhớ thì hôm nay sẽ có học sinh mới vào lớp, chắc lớp tôi là lớp đông học sinh nhất rồi, 42 đứa bây giờ thêm một là 43 đứa

Sau khi dựng xe ngay ngắn thì tôi bước về phía căn tin, mua hộp mì rồi ngồi vào chỗ ghế quen thuộc

Trường bây giờ thật yên tĩnh, chỉ có vài đứa học sinh và ba người bán đồ ăn

Bỗng có chai nước lạnh áp vào má tôi

" Lạnh quá, đuma"

Giọng cười của một thằng con trai vang lên, tôi liền nhận ra ngay, đó là thằng chó bạn thân của tôi

" Có mẹ gì đâu mắc cười?"

" Không...haha.. không mắc cười"

Khang, nó cứ ôm bụng rồi gục mặt xuống bàn cười hả hê, tôi cay lắm, cay theo hai nghĩa luôn

Tôi dùng tay đánh vào vai nó một cái mạnh, nó la lên một tiếng rồi nói

" Con chó lày, dám đánh bổn cung hử?"

" Sao, ý kiến gì"

Tôi vênh mặt, chắc chắn bây giờ gương mặt tôi rất gợi đòn, nhưng tôi không sợ nó đánh tôi, vì nó chỉ đánh tôi mỗi khi tôi chơi ngu thôi

Khang mở nắp chai, cắm ống hút rồi đưa cho tôi, vì nếu chỉ có một chai nước thì nó sẽ xin cô bán hàng một cái ống hút, tránh việc hai chúng tôi chạm môi vào cùng một chỗ

" Tao qua mua bánh mì, cười nhiều quá giọng tao khàn rồi"

" Tại mày á"

Tôi hoang mang, tôi khó hiểu, tự nhiên nó cười xong rồi nó đổ lỗi cho tôi

Là sao bạn thân ơi!?

Cơ mà tôi chú ý đến chất giọng khàn khàn của nó lúc nãy, nó mà nói giọng này trước mặt mấy đứa không có lý trí thì kiểu gì tụi nó cũng tròn mắt, đỏ mặt

Nó đẹp trai, cao 1m82, vai rộng, thân hình cân đối, ai mà không mê hotboy trường Phan Bội Châu này? Chắc chỉ có tôi thôi, vì tôi xem nó như anh em và nó cũng có người trong lòng rồi

Sau khi cúi đầu cảm ơn người bán, nó cầm ổ bánh mì trứng xúc xích với rau đi về phía tôi

" Nghe nói nay lớp mình có bạn mới"- Khang

" Ừ, hình như là một người"

" Hôm bữa tao nghe ngóng từ cô chủ nhiệm lớp mình, cô bảo là gái, là dân Hà Nội, mới từ Mĩ về đấy"

Vãi chưởng, dân Hà Nội, dạo gần đây tôi hay đọc truyện ngôn tình Việt Nam, một vài nam chính trong truyện  là người Hà Nội. Tôi vừa đọc vừa cười, xong lại tưởng tượng mình có một anh người yêu người Hà Nội, nhà giàu, đẹp trai, học giỏi. Nghe nói giọng trai bắc ấm lắm, tôi cũng muốn thử nghe một lần

Ui, nếu mà được vậy thì nghĩ thôi đã sướng hết cả người

" Làm đ** gì cười như con dở hơi vậy?"

Giọng nói của Khang kéo tôi về thực tại

" Chỉ là tao đang mơ tưởng"

Nó nhướng mày nhìn tôi, miệng vẫn nhai bánh mì

" Tao đang mơ tưởng tao có người yêu là trai Hà Nội"

Ngay khi tôi vừa dứt lời, Khang bỗng che miệng ho vài cái, dựt lấy chai nước uống ực ực

Tôi đi về phía nó, vuốt lưng rồi hỏi han trong sự hoang mang tột độ

" Sao vậy ba, tự nhiên nghẹn là sao vậy??"

" Có sao không"

Tay phải nó để chai nước lên bàn, tay trái lau miệng rồi ngẩng mặt nhìn tôi

" Không sao, mày về chỗ đi"

Tôi về lại chỗ ngồi theo lời nó

" Mày thích con trai như thế nào?"

"..."

" Cái gì cơ?"

Sau cơn nghẹn thì tự dưng nó trở nên điềm tĩnh, làm tôi có chút không quen, thường thì nó sẽ nói mấy câu đại loại như

" Mẹ cái con này, làm t nghẹn"

Tự dưng nó nhìn thẳng vào mắt tôi

" Tao hỏi mày thích con trai như nào"

Tôi liếc ngang, liếc dọc rồi hướng mắt lên trần nhà, thở ra một cái rồi trả lời

" Gu tao là đẹp trai, học giỏi, cao ráo, biết chơi thể thao càng tốt, biết ăn nói, ấm áp, biết cách ứng xử với các mối quan hệ của mình và..."

" Còn?"

" Có gu ăn mặc, là người Hà Nội lại càng tốt"

Mặt thằng bạn thân tôi bắt đầu nhăn nhó, muốn đánh giá tôi nhưng nó đưa tay lên trước mặt tôi, ý muốn nói chờ tao nhai hết rồi tao nói cho mày nghe

Tôi thì đã quá quen với cái hành động này của nó rồi

" Nhai mỏi cả miệng"

"..."

Ăn thì mỏi miệng chứ sao má, chả lẽ muốn có người nhai hộ

" Tao nói cho mày biết"

" Những điều kiện mày đưa ra"

Bỗng nhiên tôi trở nên căng thẳng

" Có một người đáp ứng được"

Tôi mở to mắt, chả lẽ ông trời đã nghe được nỗi lòng của tôi ư!?

" Đó là ai, nói mau!"

" Nguyễn Quốc Thiên"

"..."

Tôi như chết lặng khi nghe cái tên ba chữ này phát ra từ mồm của Khang. Nên vui hay buồn đây?

Trong lúc tôi đang chìm trong suy nghĩ thì có giọng của con gái vang lên

Tôi ngẩng mặt thì thấy hai đứa con gái, một người thì đang cầm điện thoại, tay run run, người còn lại thì nhìn chằm chằm vào bạn thân tôi, cả hai đều mặc đồ thể dục, chắc là lớp 10 đi học thể dục đây mà

Tôi chống tay, quá quen với cảnh này rồi. Thời cấp hai nó cũng được xin in tư, chủ yếu là các em lớp dưới, đôi khi cũng có các chị lớp trên nữa

Khang, nó nhìn hai đứa con gái, nở nụ cười nhẹ nhàng rồi nói với giọng ấm áp

" Có chuyện gì sao?"

" Em..em có thể xin in tư của anh được không ạ?"

Con bé đưa điện thoại đến trước mặt nó, tay run liên hồi. Nhìn kĩ thì con bé cũng dễ thương đấy chứ, tóc dài, đen nhánh, trông mượt lắm, gương mặt ửng hồng vì ngại. Ơ, sao tôi lại cảm thấy thích thú ấy nhỉ?

Thằng Khang vẫn cười, nó biết nó đẹp trai nên mới làm vậy, nó đưa tay

" Đưa điện thoại cho anh"

Con bé trông có vẻ vui lắm, tay bấm bấm rồi đưa cho thằng bạn tôi

Khang nó vừa bấm vừa nói

" Em không sợ anh sẽ lơ em hả?"

" Dạ..?"

" Em nghĩ người đẹp trai như anh sẽ tốt tính"

" Trời ạ, em không nghe tin đồn sao?"

" Em không tin đâu ạ!"

Tôi xém tí thì sặc nước. Trời ạ, sao em  dễ thương mà bị khờ vậy em? Mặt nó đẹp chắc gì nó tâm nó đẹp...

" Xong rồi, của em đây"

" Dạ, cảm ơn anh"

Con bé cầm điện thoại rồi đi ra ngoài, không quên ngoảnh lại hai ba lần nhìn nó

" Mày định làm gì con bé vậy?"

" Làm gì cơ"

Khang tiếp tục ăn hết ổ bánh mì

" Con bé ngây thơ trong sáng, mày định vấy bẩn nó hả?"

" Vấy bẩn? Mày nghĩ tao là loại người gì vậy, con quỷ này?"

" Không có gì, chỉ là tao thấy tội con bé đó"

" Mày biết tin đồn về tao không?"

Tin đồn về Khang rất nổi trên confession của trường. Nội dung chủ yếu nói về nó là một thằng hay đi lừa dối tình cảm người khác

" Tin đồn mày lừa dối tình cảm ấy hả?"

" Ừ"

" Mày định làm thật à?"

" Người ta cất công đồn thì mình làm nó thành sự thật thôi, dù sao tao cũng đang chán"

" Vãi l**, thằng này, từ khi nào mà mày tha hoá vậy?"

Nó chỉ cười rồi đứng dậy, tôi cũng đứng theo. Hai chúng tôi đi lên lớp, lớp chúng tôi nằm trên tầng ba, nằm bên phải cầu thang

Trong lúc đi lên mấy đứa con gái cứ nhìn nó không rời mắt và trong số đó có vài đứa che miệng rồi nhìn chằm chằm vào tôi, nó thì không để tâm mấy, chỉ nói chuyện với tôi.

Chapter
1 Chương 1: Nguyễn Quốc Thiên
2 Chương 2: người trong ảnh
3 chương 3: có người đáp ứng được yêu cầu của mày
4 chương 4: Đỗ Hoàng Hồng Ngọc
5 chương 5: tiếp xúc vài lần là biết
6 chương 6: nôn
7 chương 7: tiếng anh
8 chương 8: ánh mắt si tình và ánh mắt si đa
9 chương 9: hồ bơi (1)
10 Chương 10: hồ bơi(2)
11 chương 11: người trong mộng
12 Chương 12: ủa?
13 chương 13: mèo tam thể
14 chương 14: hình ảnh của cậu
15 chương 15: Highlands (1)
16 chương 16: Highlands (2)
17 chương 17: Highlands (3)
18 chương 18: mơ
19 Chương 19: đi ăn
20 Chương 20: lotteria
21 chương 21: đẹp trai cũng có cắt ra ăn được đâu mà...
22 chương 22: đẹp mà tệ
23 chương 23: văn nghệ trường chuyên
24 chương 24: Thiên' s POV
25 chương 25: là thích hay không thích?
26 chương 26: út khờ và chấn bé đù
27 chương 27: không đáng bao nhiêu
28 chương 28: cảm ơn
29 chương 29: socola nửa viên
30 chương 30: một lần nữa
31 chương 31: hẹn đi chơi
32 chương 32: xa vời quá thể
33 chương 33: người có căn
34 chương 34: giáng sinh đến rồi
35 chương 35: trời lạnh nhưng đã có cậu.
36 Chương 36: đêm không ngủ
37 chương 37: không nên dây vào.
38 chương 38: đi dạo về đêm.
39 chương 39: tâm linh giữa đêm
40 chương 40: thể dục trái buổi.
41 chương 41: Lo lắng.
42 chương 42: bị lừa.
43 chương 43: nếu tao đạt được giải nhất thì sao?
44 chương 44: kì thi học sinh giỏi.
45 chương 45: buổi học võ đáng nhớ.
46 chương 46: người hỗ trợ bất đắc dĩ.
47 chương 47: cận tết.
48 chương 48: Thiên's POV: đêm giao thừa.
49 chương 49: hot boy trường Chuyên.
50 chương 50: không phải ảo tưởng.
51 chương 51: bày mày cách hiểu tao hơn nhé?
52 chương 52: Combo gà rán.
53 chương 53: Thiên's POV: Hà bệnh rồi.
Chapter

Updated 53 Episodes

1
Chương 1: Nguyễn Quốc Thiên
2
Chương 2: người trong ảnh
3
chương 3: có người đáp ứng được yêu cầu của mày
4
chương 4: Đỗ Hoàng Hồng Ngọc
5
chương 5: tiếp xúc vài lần là biết
6
chương 6: nôn
7
chương 7: tiếng anh
8
chương 8: ánh mắt si tình và ánh mắt si đa
9
chương 9: hồ bơi (1)
10
Chương 10: hồ bơi(2)
11
chương 11: người trong mộng
12
Chương 12: ủa?
13
chương 13: mèo tam thể
14
chương 14: hình ảnh của cậu
15
chương 15: Highlands (1)
16
chương 16: Highlands (2)
17
chương 17: Highlands (3)
18
chương 18: mơ
19
Chương 19: đi ăn
20
Chương 20: lotteria
21
chương 21: đẹp trai cũng có cắt ra ăn được đâu mà...
22
chương 22: đẹp mà tệ
23
chương 23: văn nghệ trường chuyên
24
chương 24: Thiên' s POV
25
chương 25: là thích hay không thích?
26
chương 26: út khờ và chấn bé đù
27
chương 27: không đáng bao nhiêu
28
chương 28: cảm ơn
29
chương 29: socola nửa viên
30
chương 30: một lần nữa
31
chương 31: hẹn đi chơi
32
chương 32: xa vời quá thể
33
chương 33: người có căn
34
chương 34: giáng sinh đến rồi
35
chương 35: trời lạnh nhưng đã có cậu.
36
Chương 36: đêm không ngủ
37
chương 37: không nên dây vào.
38
chương 38: đi dạo về đêm.
39
chương 39: tâm linh giữa đêm
40
chương 40: thể dục trái buổi.
41
chương 41: Lo lắng.
42
chương 42: bị lừa.
43
chương 43: nếu tao đạt được giải nhất thì sao?
44
chương 44: kì thi học sinh giỏi.
45
chương 45: buổi học võ đáng nhớ.
46
chương 46: người hỗ trợ bất đắc dĩ.
47
chương 47: cận tết.
48
chương 48: Thiên's POV: đêm giao thừa.
49
chương 49: hot boy trường Chuyên.
50
chương 50: không phải ảo tưởng.
51
chương 51: bày mày cách hiểu tao hơn nhé?
52
chương 52: Combo gà rán.
53
chương 53: Thiên's POV: Hà bệnh rồi.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play