Vào cuối tuần nghỉ học thì Tô Hiểu Khê trở về Tô gia thăm ba mẹ với vợ chồng anh hai cô còn có cả Hạt Đậu yêu quý của cô nữa, vừa về đến nhà cô đã ôm chầm lấy hai ông bà Tô nhìn đứa con gái nhỏ giờ đây đã trưởng thành không ít mẹ Tô nhìn còn không ra đứa con gái ngỗ nghịch ngày nào nữa, mới có một tháng ở nhà chồng mà cô đã thay đổi rất nhiều.
- Rất chín chắn, trưởng thành hơn rất nhiều đúng là con gái bảo bối của ba
Ba Tô không tiếc lời khen cho cô, thế là cả nhà lại được quây quần bên nhau cùng dùng bữa ba Tô mẹ Tô không ngừng gắp thức ăn cho con gái, lâu lắm rồi con gái mới được về nhà nên phải cho cô là sự ưu tiên.
- À phải rồi chị dâu em có mua quà cho chị một lát nữa chị em mình ăn xong lên phòng mở quà nhé
Nghe thế Lâm Tiếu Tâm có chút bất ngờ sau đó nở nụ cười hiền dịu.
- Em về thăm nhà là được rồi sao lại quà cáp cho chị chứ, anh hai em ngày nào cũng mua quà tặng chị đó chị đã nói bao nhiêu lần nhưng anh ấy vẫn muốn mua cho chị, hầy...
Nói đến đây cô khẽ thở dài với ông chồng của mình anh không biết tiết kiệm là gì hết, sau đó cô khẽ liếc xéo chồng mình khiến cho mọi người ai cũng bật cười.
Bị mọi người cười nhạo khuôn mặt Tô Thần đen như cái đít đồi, anh là đang yêu thương vợ có gì là sai đâu nhưng mà anh đâu biết anh đang sai cái gì mà khiến cho vợ phải thở dài ngao ngán.
- Mọi người đừng cười nữa, tặng quà cho vợ chính là đang yêu thương vợ của mình mà
- Ồ, anh yêu thương quá lố rồi đó Tô Thần
Lâm Tiếu Tâm khẽ nghiến răng yêu thương lên tiếng khiến cho anh nhất thời cảm thấy ớn lạnh nên ngay lập tức ngậm miệng lại.
- Ủa sao con không thấy Bánh Bao đâu rồi nhỉ ?
- À con bé đang ở bên nhà ngoại, chiều anh chị mới đi đón con bé về
Tô Hiểu Khê khẽ gật đầu, sau đó cô cùng gia đình mình ngồi ăn uống nói chuyện trong rất ấm cúng và hạnh phúc không biết sau này có được như vậy nữa không, cô chỉ ước gia đình mình mãi vui vẻ như vậy.
Dùng bữa xong cô đi tìm Hạt Đậu của mình chính là chú chó phốc sóc nó có ngoại hình rất nhỏ nhắn với bộ lông trắng muốt như một cục bông cái điểm mà cô thích nhất ở nó chính là đôi mắt tròn xoe lanh lợi, nó hiền lành lại đáng yêu.
Nó vừa thấy cô đến liền chạy đến quay quanh chân cô như đang tỏ vẻ vui mừng và nhớ cô, Tô Hiểu Khê nhanh chóng ẫm nó lên vào trong lòng rồi đi ra xích đu ngồi.
- Không có chị ở đây em có nhớ chị không ?
"Gâu gâu gâu"
- Hihi ngoan quá
Lúc này Lâm Tiếu Tâm đi đến trên tay cô cầm một ly sữa nóng.
- Em uống đi
- Cảm ơn chị dâu
Cô ngồi xuống bên cạnh Tô Hiểu Khê khẽ xoa đầu Hạt Đậu mỉm cười nói.
- Thời gian không có em nó cũng dần thích nghi với chị rất nhiều như vậy chị mới có thể được chăm sóc tốt cho nó
- Chị dâu à, thực sự rất cảm ơn chị đã chăm sóc cho Hạt Đậu thật tốt
Ánh mắt của cô rất cảm kích nhìn chị dâu với lại thấy cô ấy cũng rất vất vả phải chăm lo cho chồng và con giờ lại phải lo Hạt Đậu của cô, nghe cô nói thế Lâm Tiếu Tâm có hơi giật mình.
- Ầy thật tình à, em nặng lời quá rồi chúng ta là người một nhà sao mà khách khí quá vậy với lại Hạt Đậu rất ngoan ngoãn nên chị không vất vả gì đâu
- Dạ, em cũng muốn đưa Hạt Đậu đi cùng em nhưng hắn ta...Quách Dư Phàm kỵ với lông chó
- À vậy hả, thế cuộc sống của em với anh ta như thế nào rồi ? Anh ta có đối xử tệ bạc với em không
Nhắc đến Quách Dư Phàm thì không khỏi thở dài nghĩ đến khoảng thời gian cô vất vả học nấu canh cho hắn thế mà bị hắn hất văng như tia chớp, nghĩ lại cô thấy tức giận vô cùng.
- Em và hắn vẫn bình thường, chị cũng biết mà hôn nhân không tình yêu thì sớm muộn gì cũng phải ly hôn chỉ là không sớm thì muộn, với lại em cũng không yêu thương hắn và hắn cũng thế em nghĩ chắc sẽ phải ly hôn thôi ạ
Nhìn em chồng của mình chỉ mới mười tám tuổi giờ đã lấy chồng nhưng hôn nhân không có tình yêu mà cũng đúng đối phương không có tình yêu với nhau sẽ dễ ly hôn hơn, với lại em ấy vẫn còn trẻ sẽ kiếm được một người thật lòng yêu thương.
...
Trở về nhà thì thấy Quách Dư Phàm đi làm về rồi, thấy cô đã về hắn liền đứng dậy tiến đến.
- Nghe quản gia Cố nói cô về nhà mẹ đẻ
- Đúng vậy
Cô cũng thẳng thắn trả lời, hắn im lặng một giây sau lại nói.
- Chuyện cô nấu canh cho tôi đã nghe quản gia Cố nói lại, thật tình thì tôi không hề cố ý nhưng dù gì cũng xin lỗi cô
Tô Hiểu Khê bỗng chốc ngạc nhiên thật không ngờ một người như hắn luôn có cái tôi quá cao lại rất cao ngạo thế mà lại xuống nước xin lỗi cô, thôi dù gì hắn cũng đã xin lỗi thôi thì cô chắp nhặt làm gì nữa.
Cô làm hành động phất tay.
- Thôi bỏ đi, chuyện đã qua rồi không nhắc lại nữa là được rồi
Tức nhiên rồi nhắc lại chỉ thấy khiến cho cô càng bực tức mà thôi mặc dù hắn không cố ý, mà cô cũng thấy mệt rồi từ Tô gia về đây cũng khá xa thế là cô ngang nhiên loan toang đi lên lầu.
Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn cứ nhoi nhoi của cô khiến khoé môi Quách Dư Phàm nhếch lên cười cứ như không cười.
Updated 88 Episodes
Comments
Thương Nguyễn 💕💞
Lần này anh vẫn mang não về nhà rồi
2024-01-12
2
So Lucky I🌟
Liên hôn- hôn nhân vì ba mẹ hai bên gia đình, một cuộc hôn nhân ko tình yêu, cả hai đều xác định rằng sẽ li hôn sớm. Bắt đầu thì nhanh nhưng kết thúc lại mau....
2024-01-12
11
So Lucky I🌟
Ể, anh cũng biết nói hai tiếng xin lỗi cơ ah. Vậy còn đỡ, tưởng bị nhỏ ngy kia tẩy não nên ko biết nói tử tế với vk chứ/Hey//Hey/
2024-01-12
10