Chương 8: Chăm Sóc

Lúc mà Quách phu nhân ra về không lâu thì Quách Dư Phàm trở về nhà thấy trong nhà ấm áp lạ thường hơn ngày bình thường, Tô Hiểu Khê như một thói quen đứng đợi cửa hắn về mặc dù hắn có nói không nhất thiết phải làm vậy nhưng cô cứ lì đơn giản cô rảnh rỗi muốn đợi hắn thế mà hắn không chịu hiểu.

Lúc hắn đưa áo khoác cho cô thì hắn mới nghe cô nói.

- Hôm nay mẹ đến đây...

Chưa để cho cô nói hết thì Quách Dư Phàm đã hốt hoảng lo lắng cho Dương Sở Nhiên sẽ có chuyện sắc mặt hắn u ám nhìn sang cô.

- Sở Nhiên đâu rồi có chuyện gì xảy ra với cô ấy hay không ?

Tô Hiểu Khê khẽ thở dài ngao ngán khi hắn vì người tình của mình mà trở nên kích động, cô không nhanh không chậm nói.

- Chị ấy không làm sao hết, ngược lại được mẹ tóm tắt khen ngợi tài nấu chè ỷ hợp khẩu vị của bà ấy

- Là thật sao ?

Nhận được cái gật đầu của cô thế là hắn càng kích động hơn ngay lập tức hắn chạy đến tìm Dương Sở Nhiên nhưng vừa vào trong phòng cô ấy thì thấy cô ấy đang ngồi thẫn thờ trên giường, hắn nhẹ nhàng đi lại.

- Sở Nhiên, đã có chuyện gì sao ?

Thấy hắn đã đã về Dương Sở Nhiên trở nên mất mát kích động nói.

- Bây giờ em phải về nhà

- Sao phải về nhà ? không lẽ mọi người ở đây đã làm khó em mau nói cho anh nghe ai bắt nạt em

- Không phải như thế...

Quách Dư Phàm vẫn kiên nhẫn nhẹ nhàng nói với cô ấy.

- Thế là chuyện gì ? Không thể nói cho anh nghe được hay sao

Cô khẽ cúi gằm mặt xuống khẽ cắn cắn môi rất do dự nhưng rồi cũng nói ra.

- Chú của em thiếu nợ người ta rất lớn bị hăm dọa sẽ đánh chết chú ấy nhưng dù gì chú ấy cũng là em trai của ba em nên bất đắc dĩ bán đi căn nhà nhỏ đó để trả nợ, giờ họ không có chỗ ở em phải đi tìm họ

Dương Sở Nhiên vừa nói vừa khóc khiến hắn thấy rất đau lòng khẽ ôm cô ấy vào lòng an ủi.

- Trước tiên em hãy bình tĩnh lại chuyện này anh sẽ giúp em, bây giờ em không cần đi đâu hết anh sẽ cho người tìm một căn hộ rồi đưa ba mẹ em về ở...

- Không thể được, em không thể làm phiền anh càng không muốn mắc nợ anh thêm nữa

Cô ấy hoảng hốt khi nghe hắn nói thế vội đẩy hắn ra ánh mắt luôn từ chối khiến hắn thấy đau lòng, Quách Dư Phàm không nghĩ cô ấy lại hiểu chuyện đến như vậy cũng chính vì như thế hắn mới thích con người mộc mạc này, hắn đưa tay khẽ lau nước mắt cho cô ấy.

- Thế bây giờ em muốn dùng cách gì để giúp họ đây chỉ có anh mới có thể giúp em, lần này thôi có được không

Sau cùng thì Dương Sở Nhiên vẫn là nhờ sự giúp đỡ của hắn, cô ấy khẽ gật đầu đồng ý.

...

Mấy ngày sau Dương Sở Nhiên rời khỏi biệt thự riêng muốn về nhà vài ngày thế là hắn cũng đồng ý. Vào buổi tối, đúng giờ dùng bữa không thấy Tô Hiểu Khê đi xuống nên Cố quản gia định sẽ đi lên gọi cô.

- Thiếu gia xin đợi một chút tôi đi lên gọi Thiếu phu nhân xuống ăn cùng ngài

- Không cần đâu ông cứ làm việc của ông đi, để tôi lên gọi cô ấy

Quách Dư Phàm đứng dậy đi lên tiến về phía phòng ngủ của Tô Hiểu Khê do dự một lút hắn đưa tay gõ cửa nhưng bên trong không động tĩnh gì, hắn nhíu mày kiên nhẫn gõ lại lần nữa vẫn là không một chút động tĩnh nào hắn mới tức giận định đập cửa nhưng thấy cửa không khóa.

Vừa vào trong thấy căn phòng tối thui nghĩ rằng cô đang làm cái gì mà không thèm mở điện lên, hắn tiện tay mở công tắc điện lên khi đèn phòng sáng lên mới thấy Tô Hiểu Khê đang nằm trên giường nhưng điều hắn chú ý đến tại sao cô lại đổ nhiều mồ hôi đến như vậy cảm thấy bất ổn hắn vội tiến lại gần giường ngủ.

Quách Dư Phàm khẽ chạm lên trán cô thì mới phát hiện cả người cô nóng ran nóng hừng hực như lửa vậy, hắn nhẹ nhàng lay động người cô nhưng dường như cô không có dấu hiệu động đẩy giống như rơi vào cơn bất tỉnh, hắn mới trở nên hoảng loạn không cần nghĩ nhiều nhấc bổng cô lên.

- Chú Cố, lập tức chuẩn bị xe

- Ờm được được

Cố quản gia thấy hắn bế cô trong sự hốt hoảng thế là ông cũng thấy hoảng loạn thay nhưng vẫn còn lý trí để đi lái xe, trên đường đến bệnh viện Quách Dư Phàm trong lòng bồn chồn lo lắng không ngừng hối thúc ông chạy xe.

- Chú chạy nhanh lên một chút

- Nhưng mà Thiếu gia tôi đã nhanh nhất có thể rồi, chạy nhanh nữa sẽ gây ra tai nạn đó

Quách Dư Phàm chỉ còn cách im lặng nhìn người trong lòng vẫn chưa hạ sốt dù cho hắn đã cho cô uống nước để cho hạ thân nhiệt nhưng lại thấy cô càng nóng chứ không hạ, trong suốt dọc đường đi hắn đã rất lo lắng. Tô Hiểu Khê trong cơn mơ màng khẽ lờ mờ mở mắt bỗng thấy khuôn mặt lo lắng của hắn, cô lúc này còn tưởng bản thân đang hoa mắt và nhìn nhầm nhưng rồi nhắm mắt lại vì thấy mệt mỏi.

...

Sau khi cấp cứu thì Tô Hiểu Khê đã an toàn nhưng được cần phải theo dõi, lúc này hắn mới yên tâm phần nào nhìn cô đang nằm sau đó lặng lẽ đi ra ngoài gọi điện thông báo cho hai bên biết.

- Lúc này mọi người khoan hãy đến cứ để cho cô ấy nghỉ ngơi ngày mai mọi người có thể đến thăm

- Ờm được được, nhờ con chăm sóc cho con bé

Quách Dư Phàm cúp máy đi vào trong nhìn thấy cô ngủ một cách ngon lành bỗng khoé môi hắn nhếch lên như đang cười vậy, ngay cả bản thân hắn cũng không biết bản thân đang cười cái gì, cứ thế hắn phải ở lại chăm sóc cho cô đến sáng mai.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Trong lòng anh Phàm có chút tình cảm nào với Hiểu Khê không đây. Là vk ck mà ko khác người dưng nước lã/Scowl//Scowl/

2024-01-12

10

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Sao tui cứ cảm thấy bé thỏ Dương Sở Nhiên này cứ giả tạo sao á. Diễn hay lắm, luôn giả bộ nhỏ nhẹ từ chối không dám làm phiền sự giúp đỡ của Quách Dư Phàm, nhưng chỉ cần QDP nói thêm một chút là gật đầu nhận sự giúp đỡ ngay lập tức. Và cũng chỉ có QDP mới coi cái sự "biết điều" này là hiểu chuyện thôi/Grimace//Grimace/

2024-01-12

9

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bổn Phận Của Một Người Vợ
2 Chương 2: Canh Gà Ác Hầm Thuốc Bắc
3 Chương 3: Về Tô Gia
4 Chương 4: Đưa Cô Ấy Về Biệt Thự
5 Chương 5: Chị Không Cố Ý
6 Chương 6: Xảy Ra Chuyện Bất Đắc Dĩ
7 Chương 7: Quách Phu Nhân Bất Ngờ Đến Thăm
8 Chương 8: Chăm Sóc
9 Chương 9: Hắn Lo Lắng Cho Cô
10 Chương 10: Quách Vãn Kỳ
11 Chương 11: Một Cảm Giác Khó Chịu
12 Chương 12: Quách Vãn Kỳ Thích Cô Sao ?
13 Chương 13: Tặng Kim Cương
14 Chương 14: Cảm Thấy Ghét
15 Chương 15: Hắn Tin Cô ?
16 Chương 16: Cô Ấy Vẫn Còn Quá Nhỏ
17 Chương 17: Nỗi Ám Ảnh Của Dương Sở Nhiên
18 Chương 18: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
19 Chương 19: Mưu Tính
20 Chương 20: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
21 Chương 21: Mất Hết Tất Cả Rồi
22 Chương 22: Lòng Tham Của Dương Hứa Khải
23 Chương 23: Đây Là Cái Giá Của Cô
24 Chương 24: Muốn Đưa Cô Ấy Đi
25 Chương 25: Thành Thật Hỏi Hắn
26 Chương 26: Gặp Hai Ông Bà Dương
27 Chương 27: Bị Phạt Quỳ
28 Chương 28: Tôi Đến Đưa Cậu Đi
29 Chương 29: Tôi Sẽ Không Để Cô Thoát Khỏi Tôi Đâu
30 Chương 30: Thô Bạo Chiếm Đoạt Cô
31 Chương 31: Con Người Thật Của Dương Sở Nhiên
32 Chương 32: Hắn Quá Nhẫn Tâm Rồi
33 Chương 33: Nguy Kịch
34 Chương 34: Không Sao Rồi
35 Chương 35: Chỉ Trong Hai Ngày Ngắn Ngủi
36 Chương 36: Còn Gì Đau Đớn Hơn
37 Chương 37: Con Về Rồi Đây
38 Chương 38: Một Bất Ngờ
39 Chương 39: Bỏ Trốn
40 Chương 40: Tìm Cô Ấy Đến Cùng
41 Chương 41: Gặp Phải Bọn Lưu Manh
42 Chương 42: Nhận Ra Có Phải Đã Muộn?
43 Chương 43: Anh Vẫn Còn Gia Đình Nhỏ
44 Chương 44: Tìm Được Em Rồi
45 Chương 45: Mãi Hận Anh
46 Chương 46: Kích Động
47 Chương 47: Đứa Trẻ Sẽ Bị Thiệt Thòi
48 Chương 48: Em Là Duy Nhất
49 Chương 49: Mừng Con Chào Đời
50 Chương 50: Chúng Ta Thích Hợp Làm Bạn Hơn
51 Chương 51: Loại Đau Đớn Này Thật Đáng Sợ
52 Chương 52: Rời Khỏi Nơi Đau Thương
53 Chương 53: Trở Về
54 Chương 54: Cứ Ngỡ Sẽ Tìm Được Con
55 Chương 55: Bí Ẩn Về Đứa Trẻ
56 Chương 56: Tìm Cách Gặp Em
57 Chương 57: Sự Thật Dần Hé Lộ
58 Chương 58: Cuối Cùng Thì Mẹ Gặp Được Con
59 Chương 59: Hạnh Phúc
60 Chương 60: Hạnh Phúc Cùng Con
61 Chương 61: Xa Anh Ấy Càng Khiến Cho Em Đau Khổ
62 Chương 62: Ván Cược Này Anh Thua
63 Chương 63: Cuộc Thi
64 Chương 64: Ba Ăn Hiếp Mẹ
65 Chương 65: Dành Một Ngày Cho Con
66 Chương 66: Thấu Tình Đạt Lý
67 Chương 67: CP: Châu Tử Đông Và Trương Đồng
68 Chương 68: Bên Em
69 Chương 69: Anh Yêu Em, Hiểu Khê
70 Chương 70: Cứ Ngỡ…
71 Chương 71: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
72 Chương 72: Anh Ấy Vậy Mà…
73 Chương 73: Cô Không Phải Là Vợ Tôi
74 Chương 74: Tu Hú Chiếm Tổ Chim Khách
75 Chương 75: Đừng Đụng Đến Con Trai Của Tôi
76 Chương 76: Người Từ Bỏ Là Cô
77 Chương 77: Có Thai
78 Chương 78: Uy Hiếp
79 Chương 79: Đính Hôn
80 Chương 80: Đến Gặp Lâm Gia Nghị
81 Chương 81: Tôi Sẽ Giúp Cô
82 Chương 82: Biết Được Mình Bị Lừa Dối
83 Chương 83: Đuổi Đi
84 Chương 84: Đến Đón Em Về
85 Chương 85: Mỗi Người Ai Đều Có Hạnh Phúc
86 Chương 86: Cuồng Con Gái
87 Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn
88 Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Bổn Phận Của Một Người Vợ
2
Chương 2: Canh Gà Ác Hầm Thuốc Bắc
3
Chương 3: Về Tô Gia
4
Chương 4: Đưa Cô Ấy Về Biệt Thự
5
Chương 5: Chị Không Cố Ý
6
Chương 6: Xảy Ra Chuyện Bất Đắc Dĩ
7
Chương 7: Quách Phu Nhân Bất Ngờ Đến Thăm
8
Chương 8: Chăm Sóc
9
Chương 9: Hắn Lo Lắng Cho Cô
10
Chương 10: Quách Vãn Kỳ
11
Chương 11: Một Cảm Giác Khó Chịu
12
Chương 12: Quách Vãn Kỳ Thích Cô Sao ?
13
Chương 13: Tặng Kim Cương
14
Chương 14: Cảm Thấy Ghét
15
Chương 15: Hắn Tin Cô ?
16
Chương 16: Cô Ấy Vẫn Còn Quá Nhỏ
17
Chương 17: Nỗi Ám Ảnh Của Dương Sở Nhiên
18
Chương 18: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
19
Chương 19: Mưu Tính
20
Chương 20: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
21
Chương 21: Mất Hết Tất Cả Rồi
22
Chương 22: Lòng Tham Của Dương Hứa Khải
23
Chương 23: Đây Là Cái Giá Của Cô
24
Chương 24: Muốn Đưa Cô Ấy Đi
25
Chương 25: Thành Thật Hỏi Hắn
26
Chương 26: Gặp Hai Ông Bà Dương
27
Chương 27: Bị Phạt Quỳ
28
Chương 28: Tôi Đến Đưa Cậu Đi
29
Chương 29: Tôi Sẽ Không Để Cô Thoát Khỏi Tôi Đâu
30
Chương 30: Thô Bạo Chiếm Đoạt Cô
31
Chương 31: Con Người Thật Của Dương Sở Nhiên
32
Chương 32: Hắn Quá Nhẫn Tâm Rồi
33
Chương 33: Nguy Kịch
34
Chương 34: Không Sao Rồi
35
Chương 35: Chỉ Trong Hai Ngày Ngắn Ngủi
36
Chương 36: Còn Gì Đau Đớn Hơn
37
Chương 37: Con Về Rồi Đây
38
Chương 38: Một Bất Ngờ
39
Chương 39: Bỏ Trốn
40
Chương 40: Tìm Cô Ấy Đến Cùng
41
Chương 41: Gặp Phải Bọn Lưu Manh
42
Chương 42: Nhận Ra Có Phải Đã Muộn?
43
Chương 43: Anh Vẫn Còn Gia Đình Nhỏ
44
Chương 44: Tìm Được Em Rồi
45
Chương 45: Mãi Hận Anh
46
Chương 46: Kích Động
47
Chương 47: Đứa Trẻ Sẽ Bị Thiệt Thòi
48
Chương 48: Em Là Duy Nhất
49
Chương 49: Mừng Con Chào Đời
50
Chương 50: Chúng Ta Thích Hợp Làm Bạn Hơn
51
Chương 51: Loại Đau Đớn Này Thật Đáng Sợ
52
Chương 52: Rời Khỏi Nơi Đau Thương
53
Chương 53: Trở Về
54
Chương 54: Cứ Ngỡ Sẽ Tìm Được Con
55
Chương 55: Bí Ẩn Về Đứa Trẻ
56
Chương 56: Tìm Cách Gặp Em
57
Chương 57: Sự Thật Dần Hé Lộ
58
Chương 58: Cuối Cùng Thì Mẹ Gặp Được Con
59
Chương 59: Hạnh Phúc
60
Chương 60: Hạnh Phúc Cùng Con
61
Chương 61: Xa Anh Ấy Càng Khiến Cho Em Đau Khổ
62
Chương 62: Ván Cược Này Anh Thua
63
Chương 63: Cuộc Thi
64
Chương 64: Ba Ăn Hiếp Mẹ
65
Chương 65: Dành Một Ngày Cho Con
66
Chương 66: Thấu Tình Đạt Lý
67
Chương 67: CP: Châu Tử Đông Và Trương Đồng
68
Chương 68: Bên Em
69
Chương 69: Anh Yêu Em, Hiểu Khê
70
Chương 70: Cứ Ngỡ…
71
Chương 71: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
72
Chương 72: Anh Ấy Vậy Mà…
73
Chương 73: Cô Không Phải Là Vợ Tôi
74
Chương 74: Tu Hú Chiếm Tổ Chim Khách
75
Chương 75: Đừng Đụng Đến Con Trai Của Tôi
76
Chương 76: Người Từ Bỏ Là Cô
77
Chương 77: Có Thai
78
Chương 78: Uy Hiếp
79
Chương 79: Đính Hôn
80
Chương 80: Đến Gặp Lâm Gia Nghị
81
Chương 81: Tôi Sẽ Giúp Cô
82
Chương 82: Biết Được Mình Bị Lừa Dối
83
Chương 83: Đuổi Đi
84
Chương 84: Đến Đón Em Về
85
Chương 85: Mỗi Người Ai Đều Có Hạnh Phúc
86
Chương 86: Cuồng Con Gái
87
Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn
88
Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play