Chương 16: Cô Ấy Vẫn Còn Quá Nhỏ

Hắn cũng dần bình tĩnh lại, cũng nhẫn nại khuyên ngăn cô ấy.

- Sở Nhiên, em có thể bình tĩnh lại được ? Anh và cô ấy vốn dĩ có quan hệ vợ chồng nhưng bọn anh không có tình cảm với nhau người anh yêu mới chính là em

Dương Sở Nhiên lúc này rất mất bình tĩnh nào chịu nghe những lời giải thích của hắn, ánh mắt cô ấy nhìn hắn như đang muốn nói tuyệt vọng về hắn. Đúng giữa anh và Tô Hiểu Khê không hề có tình cảm nhưng mỗi lần nhìn thấy hai người thoải mái nói chuyện và cả ánh mắt long lanh của cô khi nhìn hắn thì Dương Sở Nhiên cô cảm thấy bị tổn thương vừa khó chịu bớt rớt làm sao.

Cô ấy không chịu được ấm ức bỗng rơi nước mắt, tay chạm vào ngực trái của mình lên án.

- Nhưng mỗi khi nhìn thấy ánh mắt của hai người nhìn nhau là bên trong này của em rất khó chịu đến thở không nổi, em là đang sợ một ngày nào đó anh sẽ vứt bỏ em nên không thể khống chế được cảm xúc của mình....

Quách Dư Phàm khẽ đi đến đưa tay lau nước mắt cho cô ấy nhìn thấy cô ấy khóc anh cũng không hề dễ chịu mấy, chỉ vì sự bất cẩn của hắn mà đi làm tổn thương trái tim yếu đuối của cô ấy hắn đúng là đáng trách.

- Được rồi anh xin lỗi em, sẽ không để chuyện này xảy ra với em nữa

Tô Hiểu Khê ở bên ngoài đều nghe hết toàn bộ hoá ra Dương Sở Nhiên cảm thấy khó chịu nói ghét cô cũng có lý do của nó, cô chỉ biết câm nín không biết phải nói gì mới đúng vốn dĩ ngay từ đầu hai người chính là tình đầu ý hợp cô không nên chen chúc vào nhưng cô cũng biết điều cũng không quá phận.

Khẽ ngước mắt nhìn lên trần nhà cô rơi vào trầm tư, việc dao động với Quách Dư Phàm có phải là điều sai trái hay không ? Kể từ hôm hai người kia cãi nhau thì cô luôn tránh mặt đặc biệt chính là hắn, nếu cô cứ tiếp tục chạm mặt hắn thì cô ấy lại đau lòng tốt nhất tránh mặt cô không muốn có chuyện gì xảy ra cả.

....

Bất ngờ Quách phu nhân và cả Quách lão gia đến biệt thự riêng để thăm hai người sẵn tiện xem cuộc sống của hai người có ổn định có tốt không, hắn và Tô Hiểu Khê vẫn bình thường nói chuyện với hai ông bà lâu lâu hắn dùng hành động tinh tế với cô, thấy được cử chỉ nhỏ này làm cho hai ông bà khẽ nhìn nhau như có chung một suy nghĩ.

Quách Dư Phàm khẽ đẩy nhẹ bánh đậu xanh hạt dẻ về phía cô.

- Nghe nói cô thích ăn bánh ngọt

- Cảm ơn anh

Tô Hiểu Khê không hề kiêng dè gì nhanh chóng nhận lấy phần bánh ngọt mà hắn đưa, vừa ăn vừa uống trà quá trời là đã còn hai ông bà nhìn hành động nhỏ của hai người thôi đã cười tít cả mắt, nhưng vô tình lại để Dương Sở Nhiên nhìn thấy vừa khi nãy cô ấy đi xuống cầu thang ngay sau đó khựng chân lại vội vàng núp vào gốc khuất, khi nãy đúng là hù dọa cô ấy rồi.

Tại sao ba mẹ anh ấy lại đến đây ? Trong lòng cô ấy nghĩ thầm vậy, mà cô ấy cũng không biết hai ông bà Quách đến đây có việc gì hay là có ý gì nữa, trước tiên núp ở đây nghe bọn họ. Thế nhưng chưa kịp định thần lại thì cô ấy lại vô tình nghe rõ mồn một chính miệng Quách phu nhân.

Ánh mắt Quách phu nhân nhìn qua cô, giọng điệu nhẹ nhàng cất lên.

- Phải rồi Khê Nhi, con định chừng nào mới để ba và mẹ ẫm bồng cháu nội đây

Khụ...khụ...khụ...

Tô Hiểu Khê đang bánh đậu xanh khô khốc lại bị câu nói của bà ấy làm cho nghẹn lại rồi ho sặc, hắn bên cạnh rót trà định đưa nhưng cô đã nhanh như chớp không một động tác thừa mà chộp lấy uống một cách vén véo, đợi sau khi bình tĩnh lại rồi cô mới nhìn bà với gương mặt ngượng ngùng ái ngại.

Miệng lắp bắp như đang tìm cho câu trả lời nào hợp lý nhưng mãi tìm được.

- Chuyện...chuyện đó...con...

- Mẹ à, cô ấy vẫn còn rất nhỏ chưa gì mẹ đã hối thúc cô ấy rồi mẹ cứ để cho cô ấy tự nhiên đi

May mắn thay Quách Dư Phàm nói đỡ cho cô nếu không cô không biết đường mà trả lời sao cho phù hợp thú thật về chuyện con cái gì đó cô chưa từng có suy nghĩ đến, Quách phu nhân nhận thấy bản thân mình quá hấp tấp mà không suy nghĩ đến cảm nhận của cô là bà quá hồ đồ rồi.

Quách phu nhân cảm thấy cô bị đả kích bởi lời nói của bà nên rất có lỗi với cô.

- Khê Nhi, mẹ xin lỗi con nhé là mẹ suy nghĩ thiếu chu đáo

Thấy bà hạ mình xin lỗi mình thật khiến cho cô cảm thấy áp lực hơn lời nói của bà đâu có sai gì đâu, cô gượng gạo lên tiếng.

- Mẹ ơi, mẹ đừng xin lỗi con có được không làm con cứ cảm thấy quá khách khí ạ

- Vậy được rồi, ta chỉ mong hai con sống cho thật tốt tình cảm mặn nồng hơn như vậy là bọn ta đã thấy yên tâm rồi

Cả hai người im lặng không nói gì nhưng cũng gật đầu cho có lệ một chút, toàn bộ mọi chuyện đều được Dương Sở Nhiên nghe hết và cô ấy cảm thấy khá là tức ngực khó chịu vừa cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương, hai tay cô ấy khẽ siết chặt đến nỗi móng tay nhọn vuốt đâm vào lòng bàn tay. Hai ông bà Quách ở lại một chút cũng ra về, để lại cho không gian riêng cho hai người.

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Tốt nhất là chị buông tay sống như này mệt mỏi lắm

2024-03-03

1

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Dù không có tình yêu nhưng phải sống trong một cuộc hôn nhân giả tạo như này- kiểu suốt ngày phải diễn trước mặt người khác cũng thật là mệt mỏi

2024-01-13

9

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bổn Phận Của Một Người Vợ
2 Chương 2: Canh Gà Ác Hầm Thuốc Bắc
3 Chương 3: Về Tô Gia
4 Chương 4: Đưa Cô Ấy Về Biệt Thự
5 Chương 5: Chị Không Cố Ý
6 Chương 6: Xảy Ra Chuyện Bất Đắc Dĩ
7 Chương 7: Quách Phu Nhân Bất Ngờ Đến Thăm
8 Chương 8: Chăm Sóc
9 Chương 9: Hắn Lo Lắng Cho Cô
10 Chương 10: Quách Vãn Kỳ
11 Chương 11: Một Cảm Giác Khó Chịu
12 Chương 12: Quách Vãn Kỳ Thích Cô Sao ?
13 Chương 13: Tặng Kim Cương
14 Chương 14: Cảm Thấy Ghét
15 Chương 15: Hắn Tin Cô ?
16 Chương 16: Cô Ấy Vẫn Còn Quá Nhỏ
17 Chương 17: Nỗi Ám Ảnh Của Dương Sở Nhiên
18 Chương 18: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
19 Chương 19: Mưu Tính
20 Chương 20: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
21 Chương 21: Mất Hết Tất Cả Rồi
22 Chương 22: Lòng Tham Của Dương Hứa Khải
23 Chương 23: Đây Là Cái Giá Của Cô
24 Chương 24: Muốn Đưa Cô Ấy Đi
25 Chương 25: Thành Thật Hỏi Hắn
26 Chương 26: Gặp Hai Ông Bà Dương
27 Chương 27: Bị Phạt Quỳ
28 Chương 28: Tôi Đến Đưa Cậu Đi
29 Chương 29: Tôi Sẽ Không Để Cô Thoát Khỏi Tôi Đâu
30 Chương 30: Thô Bạo Chiếm Đoạt Cô
31 Chương 31: Con Người Thật Của Dương Sở Nhiên
32 Chương 32: Hắn Quá Nhẫn Tâm Rồi
33 Chương 33: Nguy Kịch
34 Chương 34: Không Sao Rồi
35 Chương 35: Chỉ Trong Hai Ngày Ngắn Ngủi
36 Chương 36: Còn Gì Đau Đớn Hơn
37 Chương 37: Con Về Rồi Đây
38 Chương 38: Một Bất Ngờ
39 Chương 39: Bỏ Trốn
40 Chương 40: Tìm Cô Ấy Đến Cùng
41 Chương 41: Gặp Phải Bọn Lưu Manh
42 Chương 42: Nhận Ra Có Phải Đã Muộn?
43 Chương 43: Anh Vẫn Còn Gia Đình Nhỏ
44 Chương 44: Tìm Được Em Rồi
45 Chương 45: Mãi Hận Anh
46 Chương 46: Kích Động
47 Chương 47: Đứa Trẻ Sẽ Bị Thiệt Thòi
48 Chương 48: Em Là Duy Nhất
49 Chương 49: Mừng Con Chào Đời
50 Chương 50: Chúng Ta Thích Hợp Làm Bạn Hơn
51 Chương 51: Loại Đau Đớn Này Thật Đáng Sợ
52 Chương 52: Rời Khỏi Nơi Đau Thương
53 Chương 53: Trở Về
54 Chương 54: Cứ Ngỡ Sẽ Tìm Được Con
55 Chương 55: Bí Ẩn Về Đứa Trẻ
56 Chương 56: Tìm Cách Gặp Em
57 Chương 57: Sự Thật Dần Hé Lộ
58 Chương 58: Cuối Cùng Thì Mẹ Gặp Được Con
59 Chương 59: Hạnh Phúc
60 Chương 60: Hạnh Phúc Cùng Con
61 Chương 61: Xa Anh Ấy Càng Khiến Cho Em Đau Khổ
62 Chương 62: Ván Cược Này Anh Thua
63 Chương 63: Cuộc Thi
64 Chương 64: Ba Ăn Hiếp Mẹ
65 Chương 65: Dành Một Ngày Cho Con
66 Chương 66: Thấu Tình Đạt Lý
67 Chương 67: CP: Châu Tử Đông Và Trương Đồng
68 Chương 68: Bên Em
69 Chương 69: Anh Yêu Em, Hiểu Khê
70 Chương 70: Cứ Ngỡ…
71 Chương 71: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
72 Chương 72: Anh Ấy Vậy Mà…
73 Chương 73: Cô Không Phải Là Vợ Tôi
74 Chương 74: Tu Hú Chiếm Tổ Chim Khách
75 Chương 75: Đừng Đụng Đến Con Trai Của Tôi
76 Chương 76: Người Từ Bỏ Là Cô
77 Chương 77: Có Thai
78 Chương 78: Uy Hiếp
79 Chương 79: Đính Hôn
80 Chương 80: Đến Gặp Lâm Gia Nghị
81 Chương 81: Tôi Sẽ Giúp Cô
82 Chương 82: Biết Được Mình Bị Lừa Dối
83 Chương 83: Đuổi Đi
84 Chương 84: Đến Đón Em Về
85 Chương 85: Mỗi Người Ai Đều Có Hạnh Phúc
86 Chương 86: Cuồng Con Gái
87 Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn
88 Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Bổn Phận Của Một Người Vợ
2
Chương 2: Canh Gà Ác Hầm Thuốc Bắc
3
Chương 3: Về Tô Gia
4
Chương 4: Đưa Cô Ấy Về Biệt Thự
5
Chương 5: Chị Không Cố Ý
6
Chương 6: Xảy Ra Chuyện Bất Đắc Dĩ
7
Chương 7: Quách Phu Nhân Bất Ngờ Đến Thăm
8
Chương 8: Chăm Sóc
9
Chương 9: Hắn Lo Lắng Cho Cô
10
Chương 10: Quách Vãn Kỳ
11
Chương 11: Một Cảm Giác Khó Chịu
12
Chương 12: Quách Vãn Kỳ Thích Cô Sao ?
13
Chương 13: Tặng Kim Cương
14
Chương 14: Cảm Thấy Ghét
15
Chương 15: Hắn Tin Cô ?
16
Chương 16: Cô Ấy Vẫn Còn Quá Nhỏ
17
Chương 17: Nỗi Ám Ảnh Của Dương Sở Nhiên
18
Chương 18: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
19
Chương 19: Mưu Tính
20
Chương 20: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
21
Chương 21: Mất Hết Tất Cả Rồi
22
Chương 22: Lòng Tham Của Dương Hứa Khải
23
Chương 23: Đây Là Cái Giá Của Cô
24
Chương 24: Muốn Đưa Cô Ấy Đi
25
Chương 25: Thành Thật Hỏi Hắn
26
Chương 26: Gặp Hai Ông Bà Dương
27
Chương 27: Bị Phạt Quỳ
28
Chương 28: Tôi Đến Đưa Cậu Đi
29
Chương 29: Tôi Sẽ Không Để Cô Thoát Khỏi Tôi Đâu
30
Chương 30: Thô Bạo Chiếm Đoạt Cô
31
Chương 31: Con Người Thật Của Dương Sở Nhiên
32
Chương 32: Hắn Quá Nhẫn Tâm Rồi
33
Chương 33: Nguy Kịch
34
Chương 34: Không Sao Rồi
35
Chương 35: Chỉ Trong Hai Ngày Ngắn Ngủi
36
Chương 36: Còn Gì Đau Đớn Hơn
37
Chương 37: Con Về Rồi Đây
38
Chương 38: Một Bất Ngờ
39
Chương 39: Bỏ Trốn
40
Chương 40: Tìm Cô Ấy Đến Cùng
41
Chương 41: Gặp Phải Bọn Lưu Manh
42
Chương 42: Nhận Ra Có Phải Đã Muộn?
43
Chương 43: Anh Vẫn Còn Gia Đình Nhỏ
44
Chương 44: Tìm Được Em Rồi
45
Chương 45: Mãi Hận Anh
46
Chương 46: Kích Động
47
Chương 47: Đứa Trẻ Sẽ Bị Thiệt Thòi
48
Chương 48: Em Là Duy Nhất
49
Chương 49: Mừng Con Chào Đời
50
Chương 50: Chúng Ta Thích Hợp Làm Bạn Hơn
51
Chương 51: Loại Đau Đớn Này Thật Đáng Sợ
52
Chương 52: Rời Khỏi Nơi Đau Thương
53
Chương 53: Trở Về
54
Chương 54: Cứ Ngỡ Sẽ Tìm Được Con
55
Chương 55: Bí Ẩn Về Đứa Trẻ
56
Chương 56: Tìm Cách Gặp Em
57
Chương 57: Sự Thật Dần Hé Lộ
58
Chương 58: Cuối Cùng Thì Mẹ Gặp Được Con
59
Chương 59: Hạnh Phúc
60
Chương 60: Hạnh Phúc Cùng Con
61
Chương 61: Xa Anh Ấy Càng Khiến Cho Em Đau Khổ
62
Chương 62: Ván Cược Này Anh Thua
63
Chương 63: Cuộc Thi
64
Chương 64: Ba Ăn Hiếp Mẹ
65
Chương 65: Dành Một Ngày Cho Con
66
Chương 66: Thấu Tình Đạt Lý
67
Chương 67: CP: Châu Tử Đông Và Trương Đồng
68
Chương 68: Bên Em
69
Chương 69: Anh Yêu Em, Hiểu Khê
70
Chương 70: Cứ Ngỡ…
71
Chương 71: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
72
Chương 72: Anh Ấy Vậy Mà…
73
Chương 73: Cô Không Phải Là Vợ Tôi
74
Chương 74: Tu Hú Chiếm Tổ Chim Khách
75
Chương 75: Đừng Đụng Đến Con Trai Của Tôi
76
Chương 76: Người Từ Bỏ Là Cô
77
Chương 77: Có Thai
78
Chương 78: Uy Hiếp
79
Chương 79: Đính Hôn
80
Chương 80: Đến Gặp Lâm Gia Nghị
81
Chương 81: Tôi Sẽ Giúp Cô
82
Chương 82: Biết Được Mình Bị Lừa Dối
83
Chương 83: Đuổi Đi
84
Chương 84: Đến Đón Em Về
85
Chương 85: Mỗi Người Ai Đều Có Hạnh Phúc
86
Chương 86: Cuồng Con Gái
87
Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn
88
Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play