LIỆU RẰNG EM VẪN CÒN YÊU ANH LẦN NỮA ?
Tại trường học Thanh Hà, Tô Hiểu Khê đứng trước cổng trường để đợi chồng đến đón nhưng nào ngờ một cơn mưa ập đến thật lớn không bao lâu sau thì chiếc xe dừng lại trước mặt cô, chú quản gia nhanh chóng mở cửa xe đi ra che ô cho cô.
- Dạ mời Thiếu phu nhân lên xe
Tô Hiểu Khê vừa đặt mông xuống ghế thì liền hỏi Cố quản gia.
- Anh ấy hôm nay không đến đón con sao ?
Lúc này Cố quản gia có một chút khó xử trả lời cô.
- Ờm...ngài ấy nói có việc bận nên không thể đến đón Thiếu phu nhân được
- Được rồi tôi hiểu rồi chú mau lái xe đi
Tô Hiểu Khê dường như ngầm hiểu ý nghĩa việc bận của Quách Dư Phàm chắc chắn là đang ở cùng cô bạn gái của anh ta rồi mà dù anh ta có đi đâu hay làm gì thì cô cũng chả quan tâm, vốn dĩ bọn họ chỉ là đang kết hôn theo hai bên gia đình sắp đặt với lại cả hai cũng đã thống nhất không ai xen vào chuyện riêng tư của đối phương.
Chiếc xe dừng lại tại biệt thự riêng của hai người nhưng mưa vẫn không ngừng rơi, Tô Hiểu Khê lên lầu thay quần áo bình thường rồi xuống dừng bữa xong xuôi thì làm một ly nước ép cam đi ra phòng khách xem phim sẵn tiện để đợi Quách Dư Phàm trở về nhà, đây không phải là lần đầu tiên cô đợi hắn tính ra cũng được một tháng cô cũng là làm tròn bổn phận của người vợ mà thôi.
Tại một ngôi nhà nhỏ chiếc xe Mercedes màu đen dừng lại ngay tại đó, một người phụ nữ mang dáng vẻ duyên dáng yêu kiều có gương mặt xinh đẹp theo kiểu kiều diễm thân thiện tươi sáng người đàn ông nào nhìn vào cũng muốn yêu thương ngay cả người đàn ông đang ngồi bên cạnh cô, Dương Sở Nhiên nhẹ nhàng mở cửa xe đi ra thấy vậy hắn cũng nhanh chóng rời khỏi xe.
Hai con người đối diện với nhau, bỗng cô gái cúi gằm mặt xuống không dám nhìn thẳng vào mắt anh khẽ cắn cắn môi.
- Em...em không muốn làm kẻ thứ ba, cũng không muốn phá hoại hạnh phúc của anh...em...em..
Bỗng người đàn ông trở nên có chút cáu gắt khi nghe được những lời này, Quách Dư Phàm nắm chặt hai bả vai của cô.
- Em có biết bản thân mình đang nói cái gì không hả ? Cái gì mà kẻ thứ ba rồi không muốn phá hoại hạnh phúc ? Em chính là em đừng nghĩ ngợi gì nữa có được không, người anh yêu chính là em không ai khác anh kết hôn với cô ấy cũng chỉ là do gia đình với lại cô ấy không hề có ý gì với anh cả...
Thấy người trước mặt mình dần dần tin tưởng sau đó hắn khẽ thở dài nói tiếp.
- Sau này anh sẽ ly hôn với cô ấy và nói rõ với gia đình rằng bọn anh không hợp rồi sẽ rước em về Quách gia
Nghe đến đây người phụ nữ trợn mắt kinh ngạc vừa hoảng hốt lắc đầu vội lên tiếng.
- Không được đâu, lỡ như ba mẹ anh không chấp nhận em thì sao gia cảnh của em và anh khác biệt nhau hoàn toàn
- Anh không quan tâm đến gia cảnh hay gì đó hết anh chỉ cần em, còn về ba mẹ anh sau này anh sẽ nói chuyện với họ em yên tâm nhé
Dương Sở Nhiên tuy trong lòng không mấy yên tâm nhưng vẫn gật đầu để cho hắn yên tâm, Quách Dư Phàm khẽ tiến đến ôm lấy cô gái.
...
Quách Dư Phàm trở về biệt thự riêng vừa vào nhà thấy Tô Hiểu Khê đã đứng đợi hắn theo như một thói quen hắn cởi áo khoác ra đưa cho cô nếu như cô muốn làm đúng bổn phận của người vợ thì hắn cũng không ý kiến, mà cũng tốt để không cho hai bên gia đình lại phải nghi ngờ.
- Anh đã ăn gì chưa để tôi căn dặn chú Cố dọn thức ăn cho anh
- Không cần, tôi đã ăn rồi
Hắn chỉ nhàn nhạt trả lời sau đó quay người đi lên thẳng thư phòng cô cũng chả quan tâm nên đưa áo của hắn lại cho quản gia Cố rồi lên lầu học một bài tập rồi còn nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau nhìn thấy Cố quản gia đang nấu gì đó rất thế là Tô Hiểu Khê không thể nhịn được mà lẽn bẽn đi vào trong nhà bếp.
- Chú đang nấu cái gì vậy ?
Cố quản gia có chút giật mình vội ôm lấy tim sau đó thở hắt ra tại sao Thiếu phu nhân đi lại không có tiếng động lại đứng sau lưng ông bất thình lình lên tiếng ai mà không giật mình cho được.
Tô Hiểu Khê hơi buồn cười vì Cố quản gia giật mình thôi cũng thấy đáng yêu.
- À tôi đang nấu canh gà ác hầm thuốc bắc cho Thiếu phu nhân theo như lời căn dặn của Quách phu nhân, bà ấy muốn bồi dưỡng cho cô vì nhìn cô thiếu chất dinh dưỡng...
Quách phu nhân sao ? Trong lòng cô bỗng trở nên ấm lòng không ngờ mẹ chồng lại quan tâm đến cô, dù không thích cuộc hôn nhân này nhưng cô lại rất yêu quý bà ấy và tôn trọng bà ấy, cô khẽ nhìn canh trong nồi xoong rất bắt mắt nhìn thôi đã thấy ngon rồi.
- Chú hãy nói lại với bà ấy là tôi thực sự rất cảm ơn bà ấy và tôi sẽ ăn nó một cách ngon lành
- Dạ được, vậy cô mau ngồi xuống đi canh cũng nấu đã xong giờ tôi sẽ bưng lên cho cô
Cô gật đầu ngoan ngoãn ngồi vào ghế mùi thơm phức của canh gà ác hầm thuốc bắc sọc thẳng vào mũi cô khiến cho cô muốn ngồi không yên chỉ lập tức muốn ăn vậy.
- Thiếu phu nhân từ từ thôi vẫn còn nóng lắm
- Tôi biết rồi ạ
Thế là cô cầm muỗng lên múc miếng nước canh rồi húp vào miệng, quả nhiên như suy đoán của cô nước dùng ngọt thanh thơm nhẹ mùi đặc trưng từ các loại hạt và quả gia vị.
Bỗng dưng một suy nghĩ của cô loé lên sau đó hai mắt sáng rực nhìn qua Cố quản gia.
- Hay là chú Cố dạy tôi nấu canh gà ác hầm thuốc bắc này đi, có được không ?
Cố quản gia thoáng chốc bối rối và khó xử nói.
- Tôi có thể chỉ dạy Thiếu phu nhân nhưng mà cô là lá ngọc cành vàng không thể đụng tay chân vào việc này....
- Nhưng tôi muốn học để nấu cho...chồng tôi
Cô biết lời của Cố quản gia muốn nói gì nhưng quả thật cô từ nhỏ đã không đụng tay vào bất cứ thứ gì mỗi ngày đều được người hầu hầu hạ nhưng giờ thì khác rồi giờ cô đang làm vợ của người ta, cô cũng nên dần thay đổi một chút.
Mà miệng nói làm tròn bổn phận của người vợ thế nhưng ngay cả tên chồng của mình cũng quên, cô đã định nói tên ra mà quên mất tiêu thế là đầu nhảy số hai từ "chồng tôi".
Updated 88 Episodes
Comments
小原1996
Sộc thẳng
2024-04-07
0
777777
g
2024-04-01
0
cô bé đu boy love
/Heart//Heart/
2024-03-31
0