Chương 4: Đưa Cô Ấy Về Biệt Thự

Vẫn như thường lệ Tô Hiểu Khê đứng trước cổng trường chờ Cố quản gia hoặc Quách Dư Phàm đến đón. Ở bên này, Dương Sở Nhiên trong lòng căng thẳng ngồi trong xe không ngừng quay sang qua hắn.

- Lỡ như em ấy ghét em thì sao anh ? Em thực sự rất lo vả lại gặp em ấy tự dưng em thấy hoảng sợ quá, chúng ta không bàn bạc trước với em ấy lỡ có chuyện gì xảy ra thì phải làm sao ?

Dương Sở Nhiên sợ hãi đến nỗi nói rất nhiều gương mặt tái mét vì lo hãi khiến hắn cảm thấy xót thương, một tay đặt lên vô lăng một tay nắm lấy tay cô ấy để an ủi.

- Em đừng nhất thiết phải lo lắng thái quá, anh nghĩ Tô Hiểu Khê không phải kiểu người hẹp hòi đến vậy đâu anh tin em ấy sẽ chấp nhận em

Chợt cơ thể cô ấy trở nên cứng đờ như thể tin được mà nhìn hắn chăm chăm, hắn là đang nói giúp cho Tô Hiểu Khê đó sao ? Nhưng sau đó cô lấy lại bình tĩnh, chắc có lẽ là do cô nghĩ nhiều rồi sao cô cứ gay gắt thế nhỉ đây đâu phải là con người cô.

- Vâng em hiểu rồi

Dương Sở Nhiên ngoan ngoãn nghe lời, sau đó chiếc xe nhanh chóng đã dừng lại trước cổng, nhìn thấy Mercedes biết ngay Quách Dư Phàm đến đón nên cô chạy đến nào ngờ hắn vừa hạ kính xe xuống thì cô mới phát hiện bên cạnh hắn còn có một người phụ nữ khác trong xe nghĩ thầm chắc hẳn là người tình của hắn.

Hắn hạ giọng lạnh lùng nói.

- Cô ấy sẽ ngồi phía trước, cô ra ghế phía sau ngồi đi

Mặc dù không cam tâm vì vốn dĩ chỗ đó là chỗ quen thuộc của cô nhưng cô cũng không nên chắp nhặt với người tình của hắn, ngồi phía sau thì ngồi thế là cô không nói gì mà lặng lẽ mở cửa xe đi vào ghế sau ngồi không quan tâm đến hai con người kia.

Dương Sở Nhiên khi nhìn thấy cô liền trở nên căng thẳng vừa hoảng sợ sắc mặt cũng trở nên tái mét đi, hắn vô tình nhìn thấy thì khó hiểu vừa lo lắng.

- Em không khỏe chỗ nào hay sao ? Hay anh đưa em đến bệnh viện khám trước nhé

Cô ấy nghe vậy liền giật mình vội vàng từ chối.

- Không...không cần đâu, em thực sự không sao

Sau đó cô ấy khẽ lẽn bẽn nhìn qua kính chiếu hậu thì thấy Tô Hiểu Khê đang nhắm mắt ngủ nhưng trong lòng cô ấy vẫn không bớt đi sự bất an, tay chân cô ấy lạnh ngắt đều toát hết mồ hôi ra.

"Cô ấy có nhận ra mình không ?"

Trong đầu Dương Sở Nhiên luôn có một suy đó, khi đến biệt thự riêng Quách Dư Phàm nắm tay cô ấy đi vào trong trước ánh nhìn của cô mà cô cũng không thấy gì là lạ cũng theo hai người đi vào, người làm trong nhà ai đều kinh ngạc trước cảnh tượng này. Trong phòng khách, ba người ngồi nhìn nhau tuy nhiên Sở Nhiên không dám nhìn thẳng vào mắt cô còn cô thì cứ nhìn cô ấy, rõ ràng nhìn cô ấy rất quen thuộc.

Chưa để hắn nói gì thì cô đã thắc mắc mở miệng hỏi Dương Sở Nhiên.

- Hình như tôi đã từng nhìn thấy chị ở đâu rồi ? Rất quen thuộc...

Bị câu nói của Tô Hiểu Khê làm cho trái tim cô ấy trở nên kích động bị đứng nhịp cả người run rẩy bẩy nhưng cô ấy khá kiềm chế tốt, gương mặt có hơi chút gượng gạo nói.

- Chắc có lẽ em nhìn nhầm người rồi chị cũng chưa từng gặp em bao giờ...

Tô Hiểu Khê im lặng rồi cũng gật đầu.

- Có lẽ là vậy, xin lỗi chị vì sợ hiểu nhầm này

- À không có gì đâu

Dương Sở Nhiên lúc này vô cùng nhẹ nhõm hẳn người ra may là cô ấy vẫn chưa nhận ra nếu không cô sẽ chết chắc mất, Quách Dư Phàm nhướng mày u ám khi cô cứ nhìn cô người yêu của mình thì khó chịu ra mặt. Hắn khẽ ho khan một tiếng, bắt đầu kế hoạch mà hắn muốn bàn bạc với cô.

- Hiểu Khê này, tôi với Sở Nhiên có chuyện cần nói với cô

- Chuyện gì hai người cứ nói đi

Hắn và Dương Sở Nhiên khẽ nhìn nhau.

- Tôi muốn đưa cô ấy sống ở đây một thời gian không biết là bao lâu nên cô hãy đối tốt với cô ấy một chút

Tô Hiểu Khê hơi sượng trân, hắn có người tình bên ngoài thì thôi đằng này lại đưa luôn người tình sống chung với cả hai lại còn bắt cô phải đối tốt với cô ta hắn là đang xem cô là cái gì rồi, với quyết định này quả thật rất khó khăn sợ mọi người biết sẽ dị nghị nhưng hắn làm như vậy là không tôn trọng cô dù gì thì cô cũng là vợ hợp pháp của hắn, để hắn tùy tiện đưa người tình về nhà chung sống như vậy quá bất công với cô rồi.

- Ờm...về chuyện này...

- Cứ như vậy đi, ở đây cô không có quyền từ chối

Hắn đứng dậy kéo tay Dương Sở Nhiên đi lên lầu nhờ người hầu sắp xếp cho cô ấy một căn phòng thật thoáng mát sạch sẽ, nhìn hai người đi trong lòng cô không thôi bực tức vì sao lại nói cô không có quyền từ chối cái logic ở đây ra vậy ? Cô nghe mà còn chấn kinh.

Vì quá bực tức đi nên Tô Hiểu Khê cũng đứng phắt dậy chống nạnh lớn tiếng nói.

- Được, anh bảo sao thì là như thế

Người hầu bên kia túm tụm lại với nhau nói chuyện bị Cố quản gia nhắc nhở mới vội vàng tách ra đi làm việc.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Dù là kết hôn không tình yêu nhưng ít ra vẫn phải có sự tôn trọng đáng có dành cho đối phương chứ. Đằng này ổng công khai mang hẳn trà xanh về nhà và bắt chính thất phải đối xử tốt. Lại còn chỉ được phép đồng ý chứ không cho phép từ chối. Nhân cách của ổng là có vấn đề thật rồi, không biết giữa mặt mũi cho vợ trước mặt mọi người, mà chính ổng cũng chẳng ra sao khi ngoại tình công khai/Grimace//Grimace//Grimace//Grimace/

2024-01-12

16

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Nhỏ trà xanh này là có tật mới giật mình đây. Có lẽ ả ăn chơi hoặc là cặp bồ bịch với một người đàn ông nào đó bị nữ chính bắt gặp cho nên giờ mới có thái độ sợ hãi ấy khi thấy nu9

2024-01-12

10

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bổn Phận Của Một Người Vợ
2 Chương 2: Canh Gà Ác Hầm Thuốc Bắc
3 Chương 3: Về Tô Gia
4 Chương 4: Đưa Cô Ấy Về Biệt Thự
5 Chương 5: Chị Không Cố Ý
6 Chương 6: Xảy Ra Chuyện Bất Đắc Dĩ
7 Chương 7: Quách Phu Nhân Bất Ngờ Đến Thăm
8 Chương 8: Chăm Sóc
9 Chương 9: Hắn Lo Lắng Cho Cô
10 Chương 10: Quách Vãn Kỳ
11 Chương 11: Một Cảm Giác Khó Chịu
12 Chương 12: Quách Vãn Kỳ Thích Cô Sao ?
13 Chương 13: Tặng Kim Cương
14 Chương 14: Cảm Thấy Ghét
15 Chương 15: Hắn Tin Cô ?
16 Chương 16: Cô Ấy Vẫn Còn Quá Nhỏ
17 Chương 17: Nỗi Ám Ảnh Của Dương Sở Nhiên
18 Chương 18: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
19 Chương 19: Mưu Tính
20 Chương 20: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
21 Chương 21: Mất Hết Tất Cả Rồi
22 Chương 22: Lòng Tham Của Dương Hứa Khải
23 Chương 23: Đây Là Cái Giá Của Cô
24 Chương 24: Muốn Đưa Cô Ấy Đi
25 Chương 25: Thành Thật Hỏi Hắn
26 Chương 26: Gặp Hai Ông Bà Dương
27 Chương 27: Bị Phạt Quỳ
28 Chương 28: Tôi Đến Đưa Cậu Đi
29 Chương 29: Tôi Sẽ Không Để Cô Thoát Khỏi Tôi Đâu
30 Chương 30: Thô Bạo Chiếm Đoạt Cô
31 Chương 31: Con Người Thật Của Dương Sở Nhiên
32 Chương 32: Hắn Quá Nhẫn Tâm Rồi
33 Chương 33: Nguy Kịch
34 Chương 34: Không Sao Rồi
35 Chương 35: Chỉ Trong Hai Ngày Ngắn Ngủi
36 Chương 36: Còn Gì Đau Đớn Hơn
37 Chương 37: Con Về Rồi Đây
38 Chương 38: Một Bất Ngờ
39 Chương 39: Bỏ Trốn
40 Chương 40: Tìm Cô Ấy Đến Cùng
41 Chương 41: Gặp Phải Bọn Lưu Manh
42 Chương 42: Nhận Ra Có Phải Đã Muộn?
43 Chương 43: Anh Vẫn Còn Gia Đình Nhỏ
44 Chương 44: Tìm Được Em Rồi
45 Chương 45: Mãi Hận Anh
46 Chương 46: Kích Động
47 Chương 47: Đứa Trẻ Sẽ Bị Thiệt Thòi
48 Chương 48: Em Là Duy Nhất
49 Chương 49: Mừng Con Chào Đời
50 Chương 50: Chúng Ta Thích Hợp Làm Bạn Hơn
51 Chương 51: Loại Đau Đớn Này Thật Đáng Sợ
52 Chương 52: Rời Khỏi Nơi Đau Thương
53 Chương 53: Trở Về
54 Chương 54: Cứ Ngỡ Sẽ Tìm Được Con
55 Chương 55: Bí Ẩn Về Đứa Trẻ
56 Chương 56: Tìm Cách Gặp Em
57 Chương 57: Sự Thật Dần Hé Lộ
58 Chương 58: Cuối Cùng Thì Mẹ Gặp Được Con
59 Chương 59: Hạnh Phúc
60 Chương 60: Hạnh Phúc Cùng Con
61 Chương 61: Xa Anh Ấy Càng Khiến Cho Em Đau Khổ
62 Chương 62: Ván Cược Này Anh Thua
63 Chương 63: Cuộc Thi
64 Chương 64: Ba Ăn Hiếp Mẹ
65 Chương 65: Dành Một Ngày Cho Con
66 Chương 66: Thấu Tình Đạt Lý
67 Chương 67: CP: Châu Tử Đông Và Trương Đồng
68 Chương 68: Bên Em
69 Chương 69: Anh Yêu Em, Hiểu Khê
70 Chương 70: Cứ Ngỡ…
71 Chương 71: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
72 Chương 72: Anh Ấy Vậy Mà…
73 Chương 73: Cô Không Phải Là Vợ Tôi
74 Chương 74: Tu Hú Chiếm Tổ Chim Khách
75 Chương 75: Đừng Đụng Đến Con Trai Của Tôi
76 Chương 76: Người Từ Bỏ Là Cô
77 Chương 77: Có Thai
78 Chương 78: Uy Hiếp
79 Chương 79: Đính Hôn
80 Chương 80: Đến Gặp Lâm Gia Nghị
81 Chương 81: Tôi Sẽ Giúp Cô
82 Chương 82: Biết Được Mình Bị Lừa Dối
83 Chương 83: Đuổi Đi
84 Chương 84: Đến Đón Em Về
85 Chương 85: Mỗi Người Ai Đều Có Hạnh Phúc
86 Chương 86: Cuồng Con Gái
87 Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn
88 Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Bổn Phận Của Một Người Vợ
2
Chương 2: Canh Gà Ác Hầm Thuốc Bắc
3
Chương 3: Về Tô Gia
4
Chương 4: Đưa Cô Ấy Về Biệt Thự
5
Chương 5: Chị Không Cố Ý
6
Chương 6: Xảy Ra Chuyện Bất Đắc Dĩ
7
Chương 7: Quách Phu Nhân Bất Ngờ Đến Thăm
8
Chương 8: Chăm Sóc
9
Chương 9: Hắn Lo Lắng Cho Cô
10
Chương 10: Quách Vãn Kỳ
11
Chương 11: Một Cảm Giác Khó Chịu
12
Chương 12: Quách Vãn Kỳ Thích Cô Sao ?
13
Chương 13: Tặng Kim Cương
14
Chương 14: Cảm Thấy Ghét
15
Chương 15: Hắn Tin Cô ?
16
Chương 16: Cô Ấy Vẫn Còn Quá Nhỏ
17
Chương 17: Nỗi Ám Ảnh Của Dương Sở Nhiên
18
Chương 18: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
19
Chương 19: Mưu Tính
20
Chương 20: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
21
Chương 21: Mất Hết Tất Cả Rồi
22
Chương 22: Lòng Tham Của Dương Hứa Khải
23
Chương 23: Đây Là Cái Giá Của Cô
24
Chương 24: Muốn Đưa Cô Ấy Đi
25
Chương 25: Thành Thật Hỏi Hắn
26
Chương 26: Gặp Hai Ông Bà Dương
27
Chương 27: Bị Phạt Quỳ
28
Chương 28: Tôi Đến Đưa Cậu Đi
29
Chương 29: Tôi Sẽ Không Để Cô Thoát Khỏi Tôi Đâu
30
Chương 30: Thô Bạo Chiếm Đoạt Cô
31
Chương 31: Con Người Thật Của Dương Sở Nhiên
32
Chương 32: Hắn Quá Nhẫn Tâm Rồi
33
Chương 33: Nguy Kịch
34
Chương 34: Không Sao Rồi
35
Chương 35: Chỉ Trong Hai Ngày Ngắn Ngủi
36
Chương 36: Còn Gì Đau Đớn Hơn
37
Chương 37: Con Về Rồi Đây
38
Chương 38: Một Bất Ngờ
39
Chương 39: Bỏ Trốn
40
Chương 40: Tìm Cô Ấy Đến Cùng
41
Chương 41: Gặp Phải Bọn Lưu Manh
42
Chương 42: Nhận Ra Có Phải Đã Muộn?
43
Chương 43: Anh Vẫn Còn Gia Đình Nhỏ
44
Chương 44: Tìm Được Em Rồi
45
Chương 45: Mãi Hận Anh
46
Chương 46: Kích Động
47
Chương 47: Đứa Trẻ Sẽ Bị Thiệt Thòi
48
Chương 48: Em Là Duy Nhất
49
Chương 49: Mừng Con Chào Đời
50
Chương 50: Chúng Ta Thích Hợp Làm Bạn Hơn
51
Chương 51: Loại Đau Đớn Này Thật Đáng Sợ
52
Chương 52: Rời Khỏi Nơi Đau Thương
53
Chương 53: Trở Về
54
Chương 54: Cứ Ngỡ Sẽ Tìm Được Con
55
Chương 55: Bí Ẩn Về Đứa Trẻ
56
Chương 56: Tìm Cách Gặp Em
57
Chương 57: Sự Thật Dần Hé Lộ
58
Chương 58: Cuối Cùng Thì Mẹ Gặp Được Con
59
Chương 59: Hạnh Phúc
60
Chương 60: Hạnh Phúc Cùng Con
61
Chương 61: Xa Anh Ấy Càng Khiến Cho Em Đau Khổ
62
Chương 62: Ván Cược Này Anh Thua
63
Chương 63: Cuộc Thi
64
Chương 64: Ba Ăn Hiếp Mẹ
65
Chương 65: Dành Một Ngày Cho Con
66
Chương 66: Thấu Tình Đạt Lý
67
Chương 67: CP: Châu Tử Đông Và Trương Đồng
68
Chương 68: Bên Em
69
Chương 69: Anh Yêu Em, Hiểu Khê
70
Chương 70: Cứ Ngỡ…
71
Chương 71: Mọi Chuyện Đến Quá Bất Ngờ
72
Chương 72: Anh Ấy Vậy Mà…
73
Chương 73: Cô Không Phải Là Vợ Tôi
74
Chương 74: Tu Hú Chiếm Tổ Chim Khách
75
Chương 75: Đừng Đụng Đến Con Trai Của Tôi
76
Chương 76: Người Từ Bỏ Là Cô
77
Chương 77: Có Thai
78
Chương 78: Uy Hiếp
79
Chương 79: Đính Hôn
80
Chương 80: Đến Gặp Lâm Gia Nghị
81
Chương 81: Tôi Sẽ Giúp Cô
82
Chương 82: Biết Được Mình Bị Lừa Dối
83
Chương 83: Đuổi Đi
84
Chương 84: Đến Đón Em Về
85
Chương 85: Mỗi Người Ai Đều Có Hạnh Phúc
86
Chương 86: Cuồng Con Gái
87
Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn
88
Chương 87: Kết Thúc Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play