Chương 20 : Đành ủy khuất Triệu công tử

Sau hơn ba ngày ba đêm đi đường, sáng nay bọn họ cũng đã đến được thành Biện Kinh. Lục Minh quản gia an bài khách điếm cho Triệu Cảnh Tuyên nghỉ ngơi trước ngày mai rồi tới đón y sao giờ lão phải về phủ trước để xắp xếp.

Đến nơi này cái gì cũng lạ cái gì cũng rất mới mẻ. Buổi tối không có việc gì làm, Triệu Cảnh Tuyên ra khỏi khách điếm một mình đi tản bộ ở đường phố.

Hôm nay Triệu Cảnh Tuyên mặc một bộ bạch y tuyết trắng, tóc có bạch ngọc trâm cài cố định một nửa trên đầu, nửa còn lại tùy ý thả xuống. Tay còn cầm một chiếc chiết phiến vẩy vẩy trước ngực.

Băng thanh ngọc khiết tự tiên nhân không dính bụi trần. Diệp như quan ngọc đi đến đâu là thu hút sự chú ý đến đó.

“Ngươi xem ngươi xem, vị tiểu công tử kia là công tử nhà nào vậy?”. Cô nương trên đường thứ nhất lên tiếng.

“Ta cũng chưa từng thấy bao giờ, thật sự là quá tuấn mỹ rồi”. Cô nương thứ hai mắt chỉ toàn hình bóng Triệu Cảnh Tuyên.

“Aaa chết mất thôi hóa ra kinh thành chúng ta lại có nhiều mỹ nam đến thế, đặc biệt là vị công tử này…” Cô nương thứ ba hai mắt đầy vẻ si tình.

Tất nhiên, Triệu Cảnh Tuyên mải ngắm phong cảnh nên cũng không biết bản thân là sự chú ý của mọi người rồi.

Cũng vì y mải ngắm phong cảnh nơi đây, nên đột nhiên bị một người nào đó đang chạy va phải.

Một người đang chạy trốn, một người ngắm phong cảnh cả hai cùng đồng thời va phải đối phương. Do lực va chạm khá mạnh khiến cả hai cùng mất thăng bằng ngã xuống đất.

“Ngươi không nhìn đường sao/ Ngươi không có mắt sao”. Hai người cùng đồng thanh nói.

Ngay khi ánh mắt chạm vào nhau, phản ứng đầu tiên của Triệu Cảnh Tuyên là gọi tên hắn.

“Mặc Bắc Thần!”. Y ngây người nhìn khuôn mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc này.

Mặc Chỉ Thường cũng ngây người trước vẻ đẹp của Triệu Cảnh Tuyên đồng thời quên luôn việc phải chạy trốn.

Thiên hạ này có nam nhân đẹp tựa tiên tử như y sao?.

“Mau, Mặc Bắc Thần ở phía trước mau bắt lấy hắn!”. Nguyệt Chỉ Tích dẫn theo đám binh lính đuổi đến.

Chính giọng của nàng đã kéo Mặc Chỉ Thường quay về thực tại, hắn nhanh chóng đứng dậy chạy đi.

Triệu Cảnh Tuyên nhanh chóng bắt lấy tay Mặc Chỉ Thường, khuôn mặt y vô cùng hưng phấn: “Mặc Bắc Thần ngươi là Mặc Bắc Thần sao?”.

“Ngươi là ai ta không quen biết ngươi, thả ta ra”. Mặc Chỉ Thường gạt tay Triệu Cảnh Tuyên ra sức chạy trốn.

“Này, đợi đã!”. Triệu Cảnh Tuyên muốn đuổi theo hắn nhưng hắn chạy quá nhanh trộn lẫn vào trong đám người. Chỉ trong thoáng chốc đến cả hình bóng của hắn cũng không thấy.

Triệu Cảnh Tuyên loay hoay một đống câu hỏi không thể nào mà lí giải được y liền kéo một người qua đường hỏi: “Xin hỏi một chút, người vừa nãy chạy đi là ai vậy?”.

Màn rượt đuổi như này mọi người ở kinh thành cũng đã quá quen thuộc, người qua đường quan sát Triệu Cảnh Tuyên một hồi xác định y là người nơi khác, bởi vì người nơi đây đều biết Mặc Chỉ Thường nếu nói không biết thì người từ nơi khác tới.

Người qua đường nọ cười nói: “Vị công tử này ta xem ngươi là từ nơi khác đến nên chắc không biết, hắn là Mặc đại thiếu gia của phủ Mặc tướng quân. Bốn năm trước đại danh đỉnh đỉnh được mọi người ái mộ nhưng từ sau khi mất tích quay trở về đến bây giờ hoàn toàn biến thành một người khác. Từ một hoàn mỹ công tử trở thành phong lưu công tử xếp thứ hai không ai dám thứ nhất”.

Triệu Cảnh Tuyên nghe vậy khuôn mặt đầy vẻ hoài nghi: “Vậy bốn năm trước hắn từng mất tích sao?”.

“Đúng rồi, ta nghe nói hắn trong một lần đánh quân giặc bị quân giặc chơi xấu cùng nhau rơi xuống vách đá cao vạn trượng. Ai cũng tưởng hắn chết rồi nhưng không phải bốn năm trước mọi người đã tìm thấy hắn, hắn được một vị lão nhân gia cứu sống gần bờ biển. Nhưng khi hắn quay trở lại tính cách liền thay đổi biến thành bộ dạng như bây giờ. Haizzz nói tới lại hắn từng là một người được tất cả mọi người yêu quý”. Người nọ nói tiếp, nói đến câu sau mặt đầy tiếc nuối.

Triệu Cảnh Tuyên trong lòng đầy những dấu chấm hỏi to đùng.

Nếu nói bốn năm trước thì y có ở cùng với Mặc Bắc Thần nhưng nhà y không có gần bờ biển nào. Lại nói thân phận hắn là thương gia càng không thể nói hắn chính là vị con của đại tướng quân kia. Với lại Mặc Bắc Thần của y đã mất ở trong biển lửa rồi.

Thế gian sẽ có những chi tiết trùng hợp như vậy sao? Cả tên lẫn ngoại hình đều rất giống nhau.

“Đa tạ lão bá đã cho ta biết!”. Triệu Cảnh Tuyên chắp hai tay trước mặt cúi đầu biểu thị sự biết ơn.

Vị lão bá đó phất phất tay tỏ vẻ không có chuyện gì to tát: “Không có gì không có gì”.

Triệu Cảnh Tuyên giờ cũng đã không còn tâm trạng gì y liền quay thẳng về khách điếm nghỉ ngơi.

Suốt cả đêm Triệu Cảnh Tuyên cứ quay đi quay lại mãi không ngủ được, trong đầu không ngừng nghĩ chuyện sảy ra tối hôm nay.

Hay là có khi Mặc Bắc Thần là song bao thai. Nhưng cũng sẽ không trùng hợp tới mức tên cũng trùng nhau đấy chứ?.

“Chắc chỉ là trùng hợp thôi, thiên hạ rộng lớn chuyện gì cũng có thế sảy ra. Thôi, đi ngủ đi ngủ mai phải đi làm rồi”. Triệu Cảnh Tuyên cố gắng thuyết phục bản thân mình. Nhưng vừa nhắm mắt lại, não lại không muốn cho y ngủ, đột nhiên mở mắt ra thốt nốt một câu: “Nhưng mà cũng quá trùng hợp rồi đi!”.

Thế là cả đêm Triệu Cảnh Tuyên không ngủ thức đến tận sáng hôm sau.

Triệu Cảnh Tuyên mang một trạng thái cực buồn ngủ ngồi lên kiệu cùng Lục Minh đi đến Mặc tướng quân phủ.

Mặc tướng quân phủ cách khách điếm y ở cũng không xa mấy, ngồi lên kiệu đi khoảng hai khắc (30phút) là tới.

Nhìn tấm bảng bằng vàng in chữ rồng bay Phượng múa “Tướng quân phủ” uy nghiêm trước cửa, Triệu Cảnh Tuyên không ngừng cảm thán: “Tiếc là treo cao quá, nếu thấp một chút ta có thể cạo vàng đem đi bán rồi”.

Lục Minh không nghe rõ Triệu Cảnh Tuyên đang nói cái gì, lão hỏi: “Công tử đang nói cái gì vậy?”.

“À, à không có gì đâu ta chỉ đang nói phủ rất uy nghiêm rất đẹp khác xa với Hoa Lạc trấn”. Triệu Cảnh Tuyên có chút xấu hổ đành bịa ra một câu trả lời cho qua.

Triệu Cảnh Tuyên sao ngươi không có chút tiền đồ nào vậy?.

Lục Minh đưa Triệu Cảnh Tuyên đến nơi mà hôm qua lão đã sắp cho y.

Đi qua vài hành lang gấp khúc, vòng qua mấy hòn núi giả mới đến được Tây viện.

Tây viện rộng lớn, bên trong có trồng rất nhiều hoa và cây xanh nhưng nhìn như vừa mới được chăm sóc lại vậy thậm chí chỉ có hai nhà hoàn canh ở ngoài.

Trong lúc y không để ý Lục Minh lùi dần ra sau rồi đóng cửa lại còn khóa chốt bên ngoài.

Nghe tiếng vang lớn Triệu Cảnh Tuyên mới ý thức được mình bị nhốt vào bên trong. Y vội vàng lao ra đập cửa: “Này, các ngươi làm gì vậy? Sao lại khóa bên ngoài???”.

Tiếng Lục Minh truyền từ xa đáp lại: “Triệu công tử cứ ở trong đấy đi. Lão gia nhà ta năm ngày sau mới hồi phủ. Để phòng công tử chạy mất lão đây chỉ đành thất lễ”.

“Thất lễ gì chứ đây rõ ràng là đang nhốt ta”. Triệu Cảnh Tuyên biết rõ giù y có dùng sức thì cửa cũng không mở được chỉ đành ngậm ngùi nuốt cục tức quay về bên trong.

Lục Minh đứng từ xa nhìn về phía Tây viện, trong lòng vô cùng áy náy.

Triệu công tử, uỷ khuất cho ngươi rồi. Hy vọng năm ngày này ngươi sẽ giúp được thiếu chủ.

“Thiếu chủ, lão chỉ giúp được người tới đây thôi!” Lục Minh nói.

Chapter
1 Chương 1 : Mạng đổi mạng
2 Chương 2 : Biến thành heo khả ái
3 Chương 3 : Ẩn thân chi thuật.
4 Chương 4 : Nhặt được một cái xác
5 Chương 5 : Nhà đang yên ổn ngươi về làm gì
6 Chương 6 : Gặp phải ba tên xấu
7 Chương 7: Công tử cứu với
8 Chương 8: Đoán thân phận
9 Chương 9 : Bỏ rơi Mặc Bắc Thần
10 Chương 10 : Làm quỷ dọa người
11 Chương 11: Đi bán bánh
12 Chương 12: Sống hay chết đều phải xem ngươi rồi
13 Chương 13 : Hắn là một phần quan trọng trong kế hoạch
14 Chương 14 : Gặp phải bọn buôn người
15 Chương 15 : Kể chuyện ma trong rừng đêm khuya thanh vắng
16 Chương 16 : Gặp phải thú dữ
17 Chương 17 : Bốn năm sau
18 Chương 18 : Bệnh nan y
19 Chương 19 : Nguyệt Hoa công chúa Nguyệt Chỉ Tích
20 Chương 20 : Đành ủy khuất Triệu công tử
21 Chương 21 : Gặp lại
22 Chương 22 : Cùng nhau ăn cơm
23 Chương 23 : Cho ngủ chung
24 Chương 24 : Chọc tức Phục Yêu.
25 Chương 25 : Tự dưng trở thành người xấu
26 Chương 26 : Sao lại là ngươi?
27 Chương 27 : Thật không để ta còn đi kể?.
28 Chương 28 : Tuyên ca ca, hóa ra là huynh
29 Chương 29 : Sao ngươi lại biến thành một dạng này?.
30 Chương 30 : Ta muốn bảo vệ huynh
31 Chương 31 : Giờ đến lượt đệ bảo vệ huynh
32 Chương 32 : Tiêu diệt Thư Tiên Lâu (1).
33 Chương 33 : Tiêu diệt Thư Tiên Lâu (2)
34 Chương 34 : Bị chó dại cắn
35 Chương 35 : Biết rõ hắn bị khống chế tâm lý.
36 Chương 36 : Hắn vẫn chỉ là một tiểu hài tử
37 Chương 37 : Muốn tập võ
38 Chương 38 : Vào cung (1)
39 Chương 39 : Vào cung (2)
40 Chương 40 : Dựa theo kinh nghiệm tìm người làm chứng
41 Chương 41 : Drama hoàng cung chính thức bắt đầu.
42 Chương 42 : Thích khách
43 Chương 43 : Chính là y đã phá vỡ kế hoạch của chúng ta
44 Chương 44 : Y không nhận ra hắn!
45 Chương 45 : Lấy thân báo đáp.
46 Chương 46 : Các ngươi có thấy cung chủ của các ngươi ở đâu không?
47 Chương 47 : Hắn đây là đang làm cái gì thế
48 Chương 48 : Ở đây, Mặc Bắc Thần không có tiếng nói
49 Chương 49 : Sức khỏe là quan trọng nhất.
50 Chương 50 : Ngươi thử quay lại lần nữa xem
51 Chương 50 :
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
Chapter

Updated 60 Episodes

1
Chương 1 : Mạng đổi mạng
2
Chương 2 : Biến thành heo khả ái
3
Chương 3 : Ẩn thân chi thuật.
4
Chương 4 : Nhặt được một cái xác
5
Chương 5 : Nhà đang yên ổn ngươi về làm gì
6
Chương 6 : Gặp phải ba tên xấu
7
Chương 7: Công tử cứu với
8
Chương 8: Đoán thân phận
9
Chương 9 : Bỏ rơi Mặc Bắc Thần
10
Chương 10 : Làm quỷ dọa người
11
Chương 11: Đi bán bánh
12
Chương 12: Sống hay chết đều phải xem ngươi rồi
13
Chương 13 : Hắn là một phần quan trọng trong kế hoạch
14
Chương 14 : Gặp phải bọn buôn người
15
Chương 15 : Kể chuyện ma trong rừng đêm khuya thanh vắng
16
Chương 16 : Gặp phải thú dữ
17
Chương 17 : Bốn năm sau
18
Chương 18 : Bệnh nan y
19
Chương 19 : Nguyệt Hoa công chúa Nguyệt Chỉ Tích
20
Chương 20 : Đành ủy khuất Triệu công tử
21
Chương 21 : Gặp lại
22
Chương 22 : Cùng nhau ăn cơm
23
Chương 23 : Cho ngủ chung
24
Chương 24 : Chọc tức Phục Yêu.
25
Chương 25 : Tự dưng trở thành người xấu
26
Chương 26 : Sao lại là ngươi?
27
Chương 27 : Thật không để ta còn đi kể?.
28
Chương 28 : Tuyên ca ca, hóa ra là huynh
29
Chương 29 : Sao ngươi lại biến thành một dạng này?.
30
Chương 30 : Ta muốn bảo vệ huynh
31
Chương 31 : Giờ đến lượt đệ bảo vệ huynh
32
Chương 32 : Tiêu diệt Thư Tiên Lâu (1).
33
Chương 33 : Tiêu diệt Thư Tiên Lâu (2)
34
Chương 34 : Bị chó dại cắn
35
Chương 35 : Biết rõ hắn bị khống chế tâm lý.
36
Chương 36 : Hắn vẫn chỉ là một tiểu hài tử
37
Chương 37 : Muốn tập võ
38
Chương 38 : Vào cung (1)
39
Chương 39 : Vào cung (2)
40
Chương 40 : Dựa theo kinh nghiệm tìm người làm chứng
41
Chương 41 : Drama hoàng cung chính thức bắt đầu.
42
Chương 42 : Thích khách
43
Chương 43 : Chính là y đã phá vỡ kế hoạch của chúng ta
44
Chương 44 : Y không nhận ra hắn!
45
Chương 45 : Lấy thân báo đáp.
46
Chương 46 : Các ngươi có thấy cung chủ của các ngươi ở đâu không?
47
Chương 47 : Hắn đây là đang làm cái gì thế
48
Chương 48 : Ở đây, Mặc Bắc Thần không có tiếng nói
49
Chương 49 : Sức khỏe là quan trọng nhất.
50
Chương 50 : Ngươi thử quay lại lần nữa xem
51
Chương 50 :
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play