Bạc Đông một căn biệt thự trắng nguy nga tráng lệ, bề ngoài sáng sủa ai nhìn vào cũng thấy rất tuyệt vời và mong muốn sống ở Bạc Đông nhưng không ai biết rằng bên trong căn biệt thự trắng tên Bạc Đông này không như vẻ ngoài tráng lệ và hào hùng của nó, không biết được mặt tối bên trong thế nào mà chỉ nhìn bên ngoài đánh giá.
Bạc Ảnh Đàm, người kế thừa thứ 25 của Bạc Gia, Anh sinh ra đã có vạch đích là người kế thừa Bạc Gia trong tương lai, nhưng bề nổi thì như vậy nhưng bên trong anh thì đã không còn là chính mình, áp lực gia tộc luôn đặt lên vai anh bắt anh phải gồng gánh, giải quyết tất bật hết mình để Bạc Gia luôn ở đỉnh cao, anh không có tuổi thơ của riêng mình chỉ vùi đầu vào chính trị, công việc của một người kế thừa trong tương lai.
...----------------...
Trong căn phòng đó, trên chiếc giường lớn có hình bóng cô bé nhỏ ấy vẫn còn say mê ngủ rất ngon, không hề có tí cảnh giác nào khi ở nhà người lạ, mới gặp lần đầu không quen không biết, cũng không trách được, cô vẫn còn quá nhỏ và ngây thơ, vẫn chưa đủ nhận thức và chưa hiểu bên ngoài nguy hiểm như thế nào.
Bên ngoài phòng phía hành lang có một bóng người đang đến gần không ai khác ngoài anh, nhẹ nhàng vặn tay nắm cửa đẩy vào, anh bước vào mà đến gần giường nơi cô gái nhỏ ấy vẫn còn mê ngủ.
Anh ngồi xuống bên cạnh giường, bàn tay thô ráp, nứt nẻ đưa đến gần mặt cô gái nhỏ rồi xoa nhẹ má của cô, khóe môi nhếch lên ánh mắt thâm tình nhìn cô gái nhỏ ngây thơ đang trong tay của mình không khỏi tự hào.
[Bạc Ảnh Đàm] - "Cô Vợ Nhỏ! Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi, Không Của Ai Khác! ".
Anh mãi nhìn cô, trong đầu dâng lên ý nghĩ sẽ đặt cho cô họ tên khác mà không phải tên ba mẹ đặt cho cô là Ninh Dược Dược, anh muốn tẩy não cô gái nhỏ chỉ muốn cô luôn luôn phải nghe lời của mình, không phản kháng, chống đối mà cứ để đầu óc cô gái nhỏ này như đứa trẻ mãi không trưởng thành, mãi nhu nhược và yếu đuối chỉ bên cạnh Bạc Ảnh Đàm.
Bàn tay thô ráp của anh cứ vuốt ve mặt cô gái nhỏ, rồi cúi mặt xuống kế sát mặt cô mà hôn vào môi cô gái nhỏ, còn cô vẫn ham ngủ mà không biết chuyện gì xảy ra với mình.
Anh rời khỏi môi và nói khẽ vào tai cô gái nhỏ dù biết rõ cô vẫn đang ngủ.
[Bạc Ảnh Đàm] - "Từ nay tên của em là Đàm Dược Hy! ". " Bạc Phu Nhân Trong Tương Lai Của Bạc Ảnh Đàm! ".
Nói xong thì thu tay khỏi mặt cô gái nhỏ mà đứng lên, bước chân ra khỏi phòng rồi đóng xong khóa chặt cửa, cứ như rằng sợ cô vợ nhỏ của mình chạy trốn mất, hẳn là tối qua anh nhờ quản gia dẫn cô vợ nhỏ của mình đi mua quần áo, anh khóa cửa như vậy chắc là không cần quản gia đưa cô ra ngoài nữa.
Chính tay anh sẽ mua quần áo và quà cho cô vợ nhỏ của mình, anh không muốn nhờ ai.
...----------------...
Đâu đó tại một thị xã thuộc khu hẻo lánh nhất ở Hồ Nam, ngoài đường vắng vẻ không một người dân nào đi vào ban đêm, nó không tấp nập và đông đúc như những thành phố, bỗng nhiên từ một tòa nhà không lớn cũng không nhỏ có một bóng người cao lớn rơi từ tầng năm xuống nhưng anh ta vẫn đáp đất an toàn, anh ta chạy bán sống bán chết có lẽ bị một đám người rượt đuổi vì một lí do nào đó.
Trên đoạn đường vắng vẻ không một bóng người, ngay khi anh ta cảm nhận được không còn ai đuổi theo kịp nữa. Anh ta nhảy từ tầng năm xuống mà vẫn đáp đất an toàn đủ hiểu năng lực cỡ nào, chính video vậy đám người chạy theo không thể đuổi kịp.
Anh ta vì quá mệt mỏi nên đã rẽ vào con hẻm nhỏ, anh ngồi bệt xuống để nghĩ ngơi một chút sao đó rời đi cũng không muộn.
Anh ta để tay vào túi quần lấy ra một điếu sì-gà rồi chăm lửa lên hút rồi phà khói ra, nghĩ lại chuyện đã từng xảy ra tại nơi này, ngay con hẻm chổ anh đang ngồi cũng từng có chuyện xảy ra tại nơi đây cùng với người con trai mà anh ta luôn yêu thương, che chở và bảo vệ đến cùng.
Anh ta rít thuốc một hơi rồi thả khói ra, ánh mắt đờ đẫn vẫn nghĩ đến ngày hôm ấy của ba năm trước.
[Tống Vũ] - "Thời gian trôi nhanh nhỉ...Quách Cẩn Hi! ".
End Chương 3
Updated 40 Episodes
Comments
zyzy
hay
2025-04-18
0