Anh Là Ánh Sáng (Ver Novel)
Còn khoảng một tuần nữa là bắt đầu năm học mới, Thanh Xuân cùng cô bạn thân cao lớn có mái tóc hoe xoăn tít như mì KoKoMi lọc cọc đạp xe tới trường xem danh sách lớp.
Sở dĩ phải như vậy vì theo thông lệ của trường, sau mỗi năm học, các học sinh có thành tích tốt sẽ được chuyển lên các lớp trên và ngược lại.
_ Haizzz... Năm nay chắc tao bị rớt xuống lớp dưới quá Xuân ơi! _ Tuyết Mai than thở.
_ Chưa biết chắc mà! _ Thanh Xuân trấn an bạn.
_ Chắc luôn! Kết quả năm rồi của tao có tốt đâu. Chắc năm nay tụi mình phải xa nhau quá à! _ Cô bạn thở dài thườn thượt.
_ Tụi mình vẫn học chung trường mà! Giờ chơi vẫn có thể tìm nhau, có thời gian mình hẹn hò đi chơi cũng được mà! _ Cô lựa lời an ủi Tuyết Mai.
_ Ừm... Đành chịu... Huhu...
_ Thôi mà...
Thanh Xuân và Tuyết Mai để xe đạp vào bãi xe rồi đi đến khu vực bảng dán thông báo. Một nhóm bạn cùng lớp đã nhốn nháo sẵn ở đó chưa chen chân lọt đám đông.
_ Làm gì mà lâu dữ vậy mấy bà? Nghỉ hè ăn ngủ cho đã rồi dậy không nổi chứ gì?
Một cô bạn nhỏ nhắn, mũm mĩm với hai lúm đồng tiền thật duyên và đôi mắt lúng liếng ý cười chạy tới khoác tay Thanh Xuân.
_ Hihi... Không biết có ai ăn với ngủ suốt hè không mà tui thấy Phương Oanh sao tròn dữ à! _ Thanh Xuân cười, trêu bạn.
_ Thấy chưa! Chọc ghẹo cho dữ vô rồi bị người ta chọc lại đúng quá, im luôn!
Một cô bạn khác gầy gò, lưng tôm, nước da trắng bệch xanh xao, đôi mắt hiền như mắt nai nhẹ giọng trách Phương Oanh.
_ Còn Nguyệt Ánh, bạn nhịn ăn hay sao mà xanh như tàu lá vậy? _ Thanh Xuân ôm bả vai trơ xương của bạn, nhíu mày.
_ Đâu có đâu! Mấy đứa mình dây vẫn ốm như vậy mà. Dù có cố ăn vẫn không mập nổi! _ Nguyệt Ánh cười dịu dàng.
_ Đám đông tản đi bớt rồi kìa! Chen vô thôi mọi người ơi! _ Tuyết Mai luyến thoắng kéo tay Thanh Xuân.
Bị kéo bất ngờ, Thanh Xuân không tránh kịp một người đang đà quay người lại nên bổ thẳng vào ngực người ta. Trán cô đập vào xương quai xanh, đỉnh đầu cụng vào cằm người nọ.
_ Ui da... _ Thanh Xuân ôm trán lui về sau, vai bị người kia giữ lại.
_ Bạn không sao chứ? _ Giọng nam trầm nhẹ vọng từ đỉnh đầu Thanh Xuân.
_ Không sao, không sao. Xin lỗi!
Cô nhanh chóng thoát khỏi người nọ rồi lách người vào gần bảng thông báo. Tuy không nhìn nhưng Thanh Xuân nhận ra chủ nhân giọng nói vừa rồi là ai: Thanh Phong _ một Hot boy của trường.
_ Ê!!! Ngã vào lòng của Hot boy cảm giác thế nào? Có rung rinh không? _ Tuyết Mai lém lỉnh trêu.
_ Rung rinh đâu không thấy, chỉ thấy đau. Đau ở đây nè! _ Cô chỉ cái trán ửng đỏ của mình bức xúc _ Mày muốn thử không?
_ Thôi thôi thôi! _ Tuyết Mai xua tay lia lịa rồi tập trung vào mấy tờ thông báo chi chít chữ.
_ Thôi rồi Mai ơi! Tụi mình xuống A6 mất rồi! _ Phương Oanh kêu lên thểu não.
_ Thấy chưa! Tao đã nghi rồi mà... Hic... _ Tuyết Mai xụ mặt.
_ Nguyệt Ánh với Thanh Xuân lên A4 nè! Tan đàn xẻ nghé luôn! _ Phương Oanh nói, mặt buồn thiu.
_ Thôi! Ít ra hai bà còn học chung với nhau, tụi tui cũng có bạn. Dù học ở đâu nhưng tụi mình vẫn hướng về nhau. Nhé? _ Thanh Xuân khoác vai hai cô bạn động viên.
_ Xuân nè! Nhìn thử đi! _ Nguyệt Ánh từ nãy giờ vẫn im lặng rê ngón tay dọc theo danh sách lớp 12A4 từ trên xuống, đột nhiên lên tiếng.
_ Sao vậy Ánh?
Cô hỏi rồi ghé mắt nhìn vào chỗ ngón tay bạn đang chỉ gần cuối danh sách lớp, Tuyết Mai và Phương Oanh cũng tò mò nhìn theo.
_ Huỳnh Thanh Phong?
Hai cô bạn đồng thanh đọc lên một cái tên không ai xa lạ mà chính là Hot boy trường _ Huỳnh Thanh Phong, người mà cô vừa va vào lúc nãy.
Thanh Xuân gương không biểu cảm nhưng trong lòng đang dậy sóng. Ông trời thật khéo trêu người! Lúc cô dồn hết tâm tư để mong đến gần người đó thêm một chút thì cảm giác như không với tới. Đến lúc cô chọn từ bỏ rồi thì...
/End chương 1/
Updated 87 Episodes
Comments
Kẹo ngọt
Mở đầu gây tò mò ghê á
2024-11-12
1
Kẹo ngọt
Tác giả miêu tả chân thực quá ạ
2024-11-12
1
Yang
Nhớ thời học trò quá!
2024-09-08
1