Chương 2: Bắt Hồn

Đêm nay trời nóng nên chúng tôi cũng để cửa sổ cho có gió lùa vào. Trời vào hè thời tiết oi bức. Phòng chúng tôi có bốn người là tôi, anh Hoàn, thằng Long và thằng Quý.

Nữa đêm tôi thức giấc, ánh đèn đường chiếu qua khung cửa, trong ánh sáng mờ mờ tôi thấy thằng Long đang ngồi một góc trên giường. Mặt nó cuối gằm xuống.

- Ê Long sao không ngủ đi còn ngồi đó.

Tôi hỏi hai ba lần nó vẫn không trả lời hay động đậy. " Quái lạ thằng này hôm nay làm sao vậy ta ".

Anh Hoàn nằm tầng trên giường tôi nghe tôi gọi thằng Long cũng bật dậy.

- Ê mày thằng Long nó bị sao vậy.

- Dạ con cũng không biết chú.

- Tao hỏi ngày nay ở đám tụi bây có phạm điều cấm kỵ gì không?

Tôi bỗng sực nhớ lại chuyện thằng Long khen cô gái trong di ảnh.

- Đúng rồi! Thằng Long nó có khen con bé trong di ảnh là đẹp gái chết trẻ.

- Đồ ngu tao dặn tụi bây bao nhiêu lần rồi mà tụi bây vẫn phạm vào mấy điều đó.

Chú Hoàn vừa dứt lời thì một làn gió lạnh buốt mang theo hơi tanh như nước cống bay vào.

Thằng Long bỗng ngước mặt lên. Khuôn mặt nó bây giờ trắng bạch, hai con mắt đen xì không thấy lòng trắng. Người nó run lên bần bật.

Ánh đèn trong phòng chớp nháy chớp nháy rồi vụt tắt chỉ còn lại ánh đèn đường chiếu nhẹ vào.

- Chuyện gì vậy chú Hoàn.

- Chết rồi con bé đó tới bắt hồn thằng Long. Gọi thằng Quý dậy mau.

Tôi vội gọi thằng Quý dậy, nó đang còn đang ngái ngủ không biết chuyện gì.

- Chuyện gì vậy Long.

- Thằng Long bị ma nó tới bắt đi.

Tôi và chú Hoàn đụng vào người thằng Long thì da nó lạnh như vừa ướp đá. Bỗng có tiếng bước chân của ai đó đi xoạt xoạt ngoài hành lang.

Thằng Long bỗng ngồi bật dậy.

- Hai tụi bây mau giữ thằng Long lại. Con bé đó tới rồi.

Tôi và thằng Quý mỗi người giữ một chân. Mà lạ hôm nay thằng này nó mạnh cực kỳ. Tôi và Quý gồng hết sức mà nó vẫn lôi chúng tôi đi. Thấy vậy chú Hòn cũng nhảy vào ôm nó lại. Ba chúng tôi cố gắng nhưng vẫn không giữ nỗi nó.

Bỗng có tiếng gõ cửa:" Cốc cốc cốc ". rồi nó lại gõ: "Cốc cốc cốc ".

Mỗi lần gõ 3 tiếng. Sau hai lần gõ thì im bặt.

- Vũ mày lấy điện thoại điện cho ông Bảy mau chứ tau hết sức với thằng này rồi.

Ông Bảy là Âm Công cũng là thầy cúng trong đoàn chúng tôi. Ông Bảy không ở lại chỗ làm mà nhà ông cách chỗ chúng tôi tầm mười lăm cây nên ông về nhà chứ không ở lại.

- Quái lạ điện thoại tự dưng không có sóng.

- Mày lấy điện thoại tao gọi nè.

Cầm điện thoại chú Hoàn định gọi ông Bảy nhưng cũng không có sóng. Điện thoại của thằng Quý cũng vậy.

Trong khi đó thằng Long thì đã kéo chúng tôi ra tới cửa phòng. Lại một cơn gió lạnh lùa vào phòng. Cơn gió làm ba người chúng tôi run lên. Ngoài cửa sổ bỗng hiện ra một khuôn mặt trắng bêch, tóc xõa dài, đôi mắt đỏ ngầu, nó nhe điệu cười đầy mang rợ.

-" Nó kìa chú Hoàn " tôi la lên.

Cả ba chúng tôi nhìn ra cửa sổ thì nó đã biến mất tự bao giờ.

Bổng chúng tôi nghe giọng ông Bảy.

- Tụi bây có trong đó không? Mau mở cửa ra.

- Phải ông Bảy không? Tụi con đây ông Bảy ơi!!

Ông Bảy vẫn đập cửa rồi nhìn qua cửa sổ. Ông lại đập cửa.

- Hoàn mày có trong đó không?

Lúc này tự dưng thằng Long ngất liệm đi người nhẹ bổng. Chúng tôi dìu nó vào giường nằm thì ông Bảy đẩy cửa đi vào.

- Tụi bây làm gì tao gọi hoài không được.

- Ông Bảy thằng Long nó bị con bé hồi chiều tới dẫn hồn.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play