Chương 10: Không yên tâm

Biệt thự nhà họ Cố.

Phương Tiểu Ngọc khóc đến mắt sưng húp.

"Anh ấy biết cháu thích anh ấy nhiều như vậy nên luôn đối xử tệ với cháu. Nhưng cháu vẫn cố gắng chịu đựng. Vậy mà hôm nay... Anh ấy lại nói trước mặt người khác. Cháu xấu hổ lắm. Giờ cháu phải sống thế nào đây."

"Cháu đừng khóc nữa. Để ta lấy lại công bằng cho cháu."

Cố Mạc dỗ dành.

Cô ta là con gái của bạn thân nên ông ta rất yêu thương và cũng muốn gắn ghép hai người. Nhưng con người Cố Thừa Trạch cứng nhắc, luôn điềm tĩnh một cách kì lạ. Dù nói chuyện gì cũng chẳng ai hiểu được ý anh.

Nhưng đã hai mươi bảy tuổi đến một mối quan hệ cũng không có thật sự khiến người làm ba như ông lo lắng.

Lúc này, vợ chồng Cố Vĩnh Lân và Trần Lan trở về nhà. Sắc mặt rõ ràng có chút không tốt.

"Ba!"

Phương Tiểu Ngọc lau nước mắt đứng dậy.

"Cháu vào trong rửa mặt đi."

"Vâng!"

Cố Mạc nhìn lên.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Cố Mạc đã ngoài bảy mươi nhưng sức khỏe khá tốt.

"Cũng không phải do đứa con rơi rớt của ba sao."

Trần Lan tức giận lẩm bẩm.

Cố Mạc nhíu mày dù không nghe rõ.

Cố Vĩnh Lân liếc xéo bà ta một cái rồi quay lại cười cười.

"Ba, chuyện cũng không có gì. Ba về đây gần một tuần rồi vậy em trai có đến thăm ba chưa?"

"Ta vẫn chưa gặp được nó."

Ba, con muốn nhờ ba một chuyện."

[...]

Bên ngoài, chiếc xe rolls Royce quen thuộc dừng lại.

Âm thanh của dì Nghĩa bên ngoài vang lên.

"Cố gia! Ngài đã trở về."

Anh gật đầu bước vào trong.

Vợ chồng Cố Vĩnh Lân lại có chút chột.

Anh ngồi xuống ghế.

"Cựu chủ tịch Cố năm lần bảy lượt gọi tôi về chỉ để hỏi thăm sức khỏe à."

Anh hờ hững tựa lưng vào ghế.

"Con không cần xa lạ như vậy. Cả gia đình chúng ta lâu lắm rồi không ăn bữa cơm cùng nhau."

"Không thành vấn đề. Ba mươi phút. Tôi có việc phải đi."

"..." Cố Mạc.

Tuy nhiên, chịu ở lại là tốt rồi.

Trên bàn ăn, xuất hiện thêm một người.

Cô ta được Cố Mạc sắp xếp ngồi cạnh anh.

Cố Thừa Trạch không nhanh không chậm đưa chiếc gậy gỗ chắn ngang.

"Tôi dị ứng mùi nước hoa."

Một câu cũng khiến cho cô ta xấu hổ đến đỏ mặt.

"Em..."

Cố Mạc hòa hoãn lên tiếng.

"Cháu sang đây ngồi đi."

"Vâng!"

Lúc này, điện thoại trong túi anh vang lên.

Có vẻ bầu không khí có chút ngưng đọng.

Anh biết người gọi đến vì số riêng của anh cũng không có nhiều người.

"Mọi người cứ tự nhiên."

Anh đứng dậy đi ra ngoài.

Lần đầu tiên, Cố Mạc nhìn thấy Cố Thừa Trạch rời khỏi bàn ăn vì cuộc gọi của ai đó. Chắc hẳn là việc vô cùng quan trọng.

"Mọi người cứ ăn trước đi."

Bên ngoài.

Cuộc điện thoại vừa thông anh đã nghe giọng cô có chút khác. Mày anh khẽ nhíu lại.

Anh mở điện thoại gửi tin nhắn đi.

Sau đó bước vào.

"Mọi người cứ tự nhiên. Tôi đi trước."

"Con có cần gấp gáp như vậy không. Ăn hết bữa cơm cũng không được sao?"

Cố Mạc có chút không hài lòng.

Anh khựng lại rồi bước tiếp.

Trần Lan như vô tình lên tiếng.

"Cậu ấy chưa từng xem đây là nhà làm sao có việc cùng ăn bữa cơm đoàn tụ được."

"Em ăn nói linh tinh gì vậy?"

Cố Vĩnh Lân lên tiếng.

"Không phải sao. Từ đầu đến cuối, cậu ấy cũng chưa từng xem chúng ta là người một nhà."

Cố Mạc đen mặt.

Phương Tiểu Ngọc dịu giọng.

"Bác đừng tức giận. Anh ấy rồi cũng sẽ hiểu nỗi khổ của bác thôi."

"Được rồi. Ta vào trong nghỉ ngơi một chút. Cháu cứ ngồi cùng anh chị cả."

"Dạ vâng!"

[...]

Cao Thái quả thật không hiểu Cố gia muốn gì. Không phải nói đi một tuần sao. Giờ mới ba hôm đã trở lại thành phố B. Chẳng lẽ công trường Lam Thiên lại xảy ra chuyện gì.

Cố Thừa Trạch thường đi chuyển bằng chuyên cơ riêng nên rất nhanh đã về đến thành phố B.

[...]

Dư Nguyệt mơ mơ hồ hồ nghe tiếng mở cửa nhưng chẳng thể nào mở mắt ra được. Cô lại có cảm giác ấm áp như thế được ai ôm lấy.

***

Bệnh viện A.

Dư Nguyệt do sốt cao trở nên mê man.

Anh đặt tay lên trán cô. Nhiệt độ đã trở lại bình thường.

Dư Nguyệt khẽ mở đôi mắt nặng trĩu.

Cô lại cho rằng mình mê sản. Không phải anh đang ở Giang Thành sao?

Cô muốn đưa tay lên liền bị anh giữ lại.

"Đừng cử động."

"Là anh thật sao?"

"Em nghĩ là ai?"

Dư Nguyệt có cảm giác không chân thật một chút nào.

Lúc cô gọi cho anh cách đây chỉ vài tiếng đồng hồ thôi mà. Nếu mà đi máy bay cũng phải mất thời gian đặt vé, chờ chuyến bay sớm nhất cũng phải là sáng mai.

"Anh về lúc nào?"

"Tôi không về, em sẽ thế nào?"

Anh không trả lời ngược lại hỏi cô.

Dư Nguyệt cúi thấp đầu. Cô đâu nghĩ đến mình lại sốt cao đến như vậy chứ. Chiều hôm qua, cô đi phỏng vấn lúc về lại gặp cơn mưa lớn. Cũng sắp đến nhà nên cô đã dầm mưa trở về.

"Xin lỗi!"

Cô nhỏ giọng.

Anh xoa đầu cô.

"Không sao là tốt rồi. Em nghỉ ngơi đợi tôi một chút."

Dư Nguyệt gật đầu. Cô nhìn theo bóng lưng thẳng tắp. Nhìn anh thế nào cũng không ra dáng một công nhân á. Nếu mình không tận mắt thấy anh bước ra từ công trường Lam Thiên còn mặc quần áo công nhân thì có đánh chết cô cũng không tin.

Hot

Comments

Thiên Phú

Thiên Phú

Có những thứ c nhìn thấy tận mắt nhưng chưa chắc là sự thật đâu nha, sau này rồi c sẽ biết ck c thật ra ai

2024-09-21

9

Thiên Phú

Thiên Phú

Vừa nghe dt biết vk ốm tức tốc quay về, đủ để thấy a đây quan tâm lo lắng cho vk mình như thế nào rồi. Có khi nào a đã rung động ngay lần đầu tiên gặp c k

2024-09-21

7

Thiên Phú

Thiên Phú

Người ba chọn ba thích chưa chắc gì con ba đã thích nè, nhưng giờ con ba đã có vk rồi nha. Nên ba đừng bận tâm nữa, kk trong nhà k hòa đồng tí nào nha thấy người a có cô vk cách ăn nói là k coi ai ra gì rồi

2024-09-21

7

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bỏ trốn
2 Chương 2: Trò chơi chỉ mới bắt đầu
3 Chương 3: Một chút bất ngờ
4 Chương 4: Kết hôn mơ hồ
5 Chương 5: Chèn ép
6 Chương 6: Về chung một nhà
7 Chương 7: Sốc với tin vừa nghe
8 Chương 8: Một chút ấm áp không tên
9 Chương 9: Trở về Giang Thành
10 Chương 10: Không yên tâm
11 Chương 11: Ấm áp
12 Chương 12: Bắt đầu ỷ lại đến bản thân mình cũng không nhận ra
13 Chương 13: Dịu dàng lại bá đạo
14 Chương 14: Dần rút ngắn khoảng cách
15 Chương 15: Cảm giác được che chở
16 Chương 16: Trở thành thói quen
17 Chương 17: Dụ rắn ra khỏi hang
18 Chương 18: Dụ rắn ra khỏi hang (tiếp theo)
19 Chương 19: Có anh thật tốt
20 Chương 20: Nụ hôn ngọt ngào
21 Chương 21: Cố gia không chỉ là hư danh
22 Chương 22: Cố gia không chỉ là hư danh ( tiếp theo)
23 Chương 23: Thực hiện lời hứa với em
24 Chương 24: Mỹ nhân mềm mại
25 Chương 25: Châm lửa xong lại bỏ chạy
26 Chương 26: Đêm ngọt ngào
27 Chương 27: Chủ quyền
28 Chương 28: Tại sao?
29 Chương 29: Tôi sẽ để từng người một nếm cảm giác tôi từng
30 Chương 30: Là ai khiêu khích ai?
31 Chương 31: Ích kỷ của anh
32 Chương 32: Sốc thêm sốc
33 Chương 33: Cạn lời
34 Chương 34: Lòng tham con dao hai lưỡi
35 Chương 35: Trở mặt
36 Chương 36: Ngưỡng cửa chiến thắng
37 Chương 37: Ngưỡng cửa chiến thắng (tiếp theo)
38 Chương 38: Gậy ông đập lưng ông
39 Chương 39: Bất lực lẫn cưng chiều
40 Chương 40: Nguy hiểm
41 Lời chúc
42 Chương 41: Điều bất ngờ còn ở phía sau
43 Chương 42: Điều kỳ lạ ở trên bầu trời
44 Chương 43: Cầu hôn
45 Chương 44: Ngọt ngào
46 Chương 45: Không buông bỏ được
47 Chương 46: Có gì đó rất lạ
48 Chương 47: Cưng chiều
49 Chương 48: Trở về
50 Chương 49: Gây rối
51 Chương 50: Ở bên anh, tất cả màu sắc đều hóa màu hồng
52 Chương 51: Chạm mặt
53 Chương 52: Lượn lờ
54 Chương 53: Lượn lờ (tiếp theo)
55 Chương 54: Ghen tị
56 Chương 55: Dựng chuyện
57 Chương 56: Không bao giờ nghĩ đến
58 Chương 57: Ngây người
59 Chương 58: Lòng riêng
60 Chương 59: Một chút không khí vui vẻ đời thường
61 Chương 60: Đố kỵ mù quáng
62 Chương 61: Anh cũng chỉ là một người bình thường
63 Chương 62: Vô giá
64 Chương 63: Đau lòng
65 Chương 64: Mèo vờn chuột
66 Chương 66: Xem kịch
67 Lời chúc
68 Chương 67: Hậu quả do chính mình gây ra
69 Chương 68: Hậu quả do chính mình gây ra (tiếp theo)
70 Chương 69: Bình yên
71 Chương 70: Vị khách không mời
72 Chương 71: Cái giá của sự trưởng thành
73 Chương 72: Thiên Sứ
74 Lời chúc
75 Chương 73: Chốn dừng chân
76 Chương 74: Phơi bày
77 Chương 75: Phơi bày ( tiếp theo)
78 Chương 76: Bất an
79 Chương 77: Mất tất cả
80 Chương 78: Mất tất cả (tiếp theo)
81 Chương 79: Nợ em
82 Chương 80: Tôi không tin
83 Chương 81: Đã đến lúc trở về nhà
84 Chương 82: Hoàn thành lời hứa (Hoàn)
85 Thông báo
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Bỏ trốn
2
Chương 2: Trò chơi chỉ mới bắt đầu
3
Chương 3: Một chút bất ngờ
4
Chương 4: Kết hôn mơ hồ
5
Chương 5: Chèn ép
6
Chương 6: Về chung một nhà
7
Chương 7: Sốc với tin vừa nghe
8
Chương 8: Một chút ấm áp không tên
9
Chương 9: Trở về Giang Thành
10
Chương 10: Không yên tâm
11
Chương 11: Ấm áp
12
Chương 12: Bắt đầu ỷ lại đến bản thân mình cũng không nhận ra
13
Chương 13: Dịu dàng lại bá đạo
14
Chương 14: Dần rút ngắn khoảng cách
15
Chương 15: Cảm giác được che chở
16
Chương 16: Trở thành thói quen
17
Chương 17: Dụ rắn ra khỏi hang
18
Chương 18: Dụ rắn ra khỏi hang (tiếp theo)
19
Chương 19: Có anh thật tốt
20
Chương 20: Nụ hôn ngọt ngào
21
Chương 21: Cố gia không chỉ là hư danh
22
Chương 22: Cố gia không chỉ là hư danh ( tiếp theo)
23
Chương 23: Thực hiện lời hứa với em
24
Chương 24: Mỹ nhân mềm mại
25
Chương 25: Châm lửa xong lại bỏ chạy
26
Chương 26: Đêm ngọt ngào
27
Chương 27: Chủ quyền
28
Chương 28: Tại sao?
29
Chương 29: Tôi sẽ để từng người một nếm cảm giác tôi từng
30
Chương 30: Là ai khiêu khích ai?
31
Chương 31: Ích kỷ của anh
32
Chương 32: Sốc thêm sốc
33
Chương 33: Cạn lời
34
Chương 34: Lòng tham con dao hai lưỡi
35
Chương 35: Trở mặt
36
Chương 36: Ngưỡng cửa chiến thắng
37
Chương 37: Ngưỡng cửa chiến thắng (tiếp theo)
38
Chương 38: Gậy ông đập lưng ông
39
Chương 39: Bất lực lẫn cưng chiều
40
Chương 40: Nguy hiểm
41
Lời chúc
42
Chương 41: Điều bất ngờ còn ở phía sau
43
Chương 42: Điều kỳ lạ ở trên bầu trời
44
Chương 43: Cầu hôn
45
Chương 44: Ngọt ngào
46
Chương 45: Không buông bỏ được
47
Chương 46: Có gì đó rất lạ
48
Chương 47: Cưng chiều
49
Chương 48: Trở về
50
Chương 49: Gây rối
51
Chương 50: Ở bên anh, tất cả màu sắc đều hóa màu hồng
52
Chương 51: Chạm mặt
53
Chương 52: Lượn lờ
54
Chương 53: Lượn lờ (tiếp theo)
55
Chương 54: Ghen tị
56
Chương 55: Dựng chuyện
57
Chương 56: Không bao giờ nghĩ đến
58
Chương 57: Ngây người
59
Chương 58: Lòng riêng
60
Chương 59: Một chút không khí vui vẻ đời thường
61
Chương 60: Đố kỵ mù quáng
62
Chương 61: Anh cũng chỉ là một người bình thường
63
Chương 62: Vô giá
64
Chương 63: Đau lòng
65
Chương 64: Mèo vờn chuột
66
Chương 66: Xem kịch
67
Lời chúc
68
Chương 67: Hậu quả do chính mình gây ra
69
Chương 68: Hậu quả do chính mình gây ra (tiếp theo)
70
Chương 69: Bình yên
71
Chương 70: Vị khách không mời
72
Chương 71: Cái giá của sự trưởng thành
73
Chương 72: Thiên Sứ
74
Lời chúc
75
Chương 73: Chốn dừng chân
76
Chương 74: Phơi bày
77
Chương 75: Phơi bày ( tiếp theo)
78
Chương 76: Bất an
79
Chương 77: Mất tất cả
80
Chương 78: Mất tất cả (tiếp theo)
81
Chương 79: Nợ em
82
Chương 80: Tôi không tin
83
Chương 81: Đã đến lúc trở về nhà
84
Chương 82: Hoàn thành lời hứa (Hoàn)
85
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play