Chương 18: Dụ rắn ra khỏi hang (tiếp theo)

Người đàn ông đó là Vũ Lang. Hắn ta trước đây từng là người có máu mặt ở khu chợ đen. Sau này lại theo Cố Vĩnh Lân làm việc.

Giờ xuất hiện ở đây còn mạo danh quản lý dự án Cố gia điều đến.

Hắn ta đi xung quanh tỏ ra ngạo mạn.

"Các người có biết làm việc không hả? Nếu chuyện chậm trễ tiến độ lần này đến tai Cố gia các cũng biết hậu quả rồi đó. Làm việc nhanh lên."

"Tên đó khó ưa thật."

"Tôi nghe nói Cố gia cũng như vậy nên thuộc hạ xung quanh cậy quyền cũng không có gì làm lạ."

Ai nấy đều ghét người đàn ông tên Vũ Lang này. Đi đâu cũng rêu rao mình là người của Cố gia.

Lúc đi ngang qua.

Hắn ta nhìn thấy hai người đang nói chuyện liền quát.

"Hai người vào đây tám chuyện rồi nhận lương à. Còn cậu ai nhận vào đây?"

"Quản lý Vũ đúng không. Làm việc cũng có quy định. Xin hỏi ngài, hiện tại mấy giờ?"

"Mày..." Hắn ta nghiến răng nghiến lợi. Đúng là còn mười phút nữa mới đến giờ làm việc. Hắn ta ghét thái độ điềm tĩnh của người này.

"Cậu rời đây cho tôi. Công trường này không thích hợp với người như cậu."

"Quản lý Vũ kì thị thì phải. Công ty cũng không quy định này. Hay là Lam Thiên đã được quản lý Vũ góp vốn."

"Mày..."

Thấy ai cũng đang nhìn mình hắn ta đành nhịn xuống. Được lắm. Tao sẽ không để yên chuyện này.

"Làm việc đi nhìn cái gì. Còn cậu, theo tôi qua đây."

Người đàn ông bên cạnh giữ anh lại.

"Tên đó rõ ràng là gây sự với cậu. Hay là thôi đi."

"Yên tâm!"

"..."

Hy vọng sẽ ổn.

Anh ta thật sự là lo lắng cho cậu bạn nhỏ này. Đúng là không may mắn khi vừa vào không bao lâu lại gặp phải tên đầu gấu này quản lý.

[...]

Vũ Lang đến phòng quản lý. Hắn ta sẽ cho tên nhóc không biết trời cao đất dày này là thế nào.

Cố Thừa Trạch bước vào.

Hắn ta đanh giọng.

"Tháo khẩu trang xuống, đến đây lau giày cho tôi."

"Được thôi. Nhưng xem quản lý Vũ nhận nổi hay không thôi."

Giọng anh vẫn điềm đạm như vậy.

"Haha... Vũ Lang này là ai chứ. Dù ta có giết người thì Cố gia cũng chống lưng cho ta."

Hắn ta không kiên nhẫn.

"Nhanh lên, ngươi chậm chạp như vậy cũng có thể làm ở đây sao."

Cố Thừa Trạch ngồi xuống ghế đối diện.

"Tôi muốn xem Cố gia từ miệng của quản lý Vũ đây như thế nào."

Hắn ta chợt cảm thấy lạnh sống lưng với câu nói này. Nhưng tuyệt đối sẽ không để một tên nhóc biết.

"Ai cho phép mày ngồi. Loại thấp hèn như mày cũng muốn thấy được Cố gia ư."

Hắn ta tức giận lao đến.

Lại quên mất chiếc gậy chắn ngang liền ngã úp mặt.

"A... Mày..."

Máu từ mũi chảy xuống, hắn ta tức điên lên.

Cố Thừa Trạch nhún vai.

Cố gắng nhịn đau bò dậy. Hôm nay, hắn sẽ dạy dỗ tên nhóc này một trận. Nếu không, tên Vũ Lang này sẽ viết ngược lại.

Hắn vung nắm đấm.

Cố Thừa Trạch giữ tay ông ta lại. Ánh mắt cũng không hề dao động.

Hắn ta không ngờ cú đấm của mình lại bị chặn một cách đơn giản như vậy. Hắn ta cố rút lại.

Anh xoay bàn tay.

Sắc mặt hắn ta liền tái đi.

"A... Thả ra, thả ra."

"Lúc nãy không phải rất hung hãn à. Giờ lại thét lên như vậy."

"Thả ra, nếu không tao sẽ cho mày chết không yên thân."

"Rất mong chờ."

Anh vặn mạnh.

Hắn ta đau đến nỗi quỳ rạp xuống.

"Gãy mất. Thả ra."

"Cũng được thôi. Nhưng trước hết phải làm cho tôi một việc."

"Được! Được việc gì cũng được. Đừng vặn nữa. Tôi muốn bị phế cánh tay này."

[...]

Bên ngoài.

Mọi người đều lo lắng không biết cậu bạn trẻ như thế nào.

"Hay là chúng ta vào trong xem thế nào. Cậu ấy như vậy tôi không yên tâm được."

"Đúng, đúng."

Mọi người gật đầu, đứng dậy.

Nhưng chưa kịp bước ra đã nhìn thấy anh thản nhiên đi đến.

Một người chạy đến.

"Cậu có sao không?"

"Chỉ nói vài câu thôi mà. Mọi người căng thẳng như vậy làm gì."

Anh chỉ cười.

"Hả?"

Ai nấy đều ngơ ngác nhìn nhau. Nói chuyện sao. Tên đó cũng biết nói câu tử tế à.

[...]

Quay lại phía Dư Nguyệt.

Hai người hẹn nhau ở quầy nước gần công viên.

Vừa nhìn Dư Nguyệt, Lý Nhã liền vẫy tay.

"Tớ bên này."

Dư Nguyệt vui vẻ đi đến.

Nhưng bên cạnh Lý Nhã có một người đàn ông. Anh ta nhìn cũng khá khôi ngô, ăn mặc sang trọng. Cô nghĩ là bạn trai của Lý Nhã.

"Cậu đến lâu chưa?"

Dư Nguyệt hỏi.

"Haha... Cũng mới đến. Cậu ngồi đi."

"Được rồi!"

Cô vòng sang ghế bên cạnh.

"..." Lý Nhã.

Sau đó lại cười nói.

"Giới thiệu với cậu, người này là Cố Tâm. Hai người làm quen một chút đi."

"Chào em! Em còn xinh đẹp hơn cả ảnh nữa."

"Chào anh! Nhưng bức ảnh nào?"

Dư Nguyệt khó hiểu. Sau lại nhìn sang Lý Nhã.

Lý Nhã vờ đi nơi khác.

"Hai người nói chuyện làm quen đi. Tớ đi vệ sinh một chút."

Vừa dứt lời đã chạy mất dạng.

"Em không cần ngại. Chúng ta đều độc thân tìm hiểu nhau cũng là bình thường. Em yên tâm, gia đình anh về kinh tế thì không cần phải nói. Ba tôi chính là Cố gia ở Giang Thành."

Anh ta đắc ý nhìn Dư Nguyệt.

"Xin lỗi anh hiểu lầm gì đó. Tôi đã kết hôn nên không có ý định tìm thêm mối quan hệ ngoài luồng."

"Cái gì?"

Anh ta hơi lớn tiếng. Sau đó lại dịu giọng.

"Không sao. Chỉ cần em bỏ chồng em theo anh. Cả đời này em chỉ có ăn sung mặc sướng. Không lo không nghĩ."

Anh ta gạ gẫm dịch người về phía cô.

Dư Nguyệt nhìn lại muốn nôn bởi rất giống với loại người như Hứa Đạt.

Cô lấy ly nước hất vào người anh ta.

"Dù anh có là ai đi chăng nữa, loại người như anh cũng là loại tôi ghét nhất."

"Cô..."

Anh ta đưa tay lên nhưng xung quanh khá đông người lại sợ mất hình tượng.

"Cô nên nhớ loại thấp hèn như cô tôi để ý đến là may mắn rồi. Còn làm giá. Tôi xem cô đắt tội với người nhà họ Cố ở Giang Thành thì đừng hòng có đất sống."

Giọng anh ta lớn tiếng nhấn mạnh rõ ràng muốn người khác nghe thấy.

[...]

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Má nó toàn cặn bã

2025-03-06

2

Thiên Phú

Thiên Phú

Cái mạng của a lo còn chưa xong nữa kìa, xúi c bỏ ck theo a. Cũng toàn là dân ăn bám vào a nhà hay gì nè chứ có tài cán gì. Đừng để a nhà biết CT có ý hăm dọ vk a nhà, nếu k đời a sẽ tàn đấy

2024-09-21

8

Thiên Phú

Thiên Phú

Cô bạn này cũng thiệt là ai mượn vậy chèn sao k giỏi c ưng luôn đi làm may cho c làm gì, c đây có ck c cũng biết đấy để a nhà biết c có ý xấu k cho c nhà giao du với c nữa à

2024-09-21

7

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bỏ trốn
2 Chương 2: Trò chơi chỉ mới bắt đầu
3 Chương 3: Một chút bất ngờ
4 Chương 4: Kết hôn mơ hồ
5 Chương 5: Chèn ép
6 Chương 6: Về chung một nhà
7 Chương 7: Sốc với tin vừa nghe
8 Chương 8: Một chút ấm áp không tên
9 Chương 9: Trở về Giang Thành
10 Chương 10: Không yên tâm
11 Chương 11: Ấm áp
12 Chương 12: Bắt đầu ỷ lại đến bản thân mình cũng không nhận ra
13 Chương 13: Dịu dàng lại bá đạo
14 Chương 14: Dần rút ngắn khoảng cách
15 Chương 15: Cảm giác được che chở
16 Chương 16: Trở thành thói quen
17 Chương 17: Dụ rắn ra khỏi hang
18 Chương 18: Dụ rắn ra khỏi hang (tiếp theo)
19 Chương 19: Có anh thật tốt
20 Chương 20: Nụ hôn ngọt ngào
21 Chương 21: Cố gia không chỉ là hư danh
22 Chương 22: Cố gia không chỉ là hư danh ( tiếp theo)
23 Chương 23: Thực hiện lời hứa với em
24 Chương 24: Mỹ nhân mềm mại
25 Chương 25: Châm lửa xong lại bỏ chạy
26 Chương 26: Đêm ngọt ngào
27 Chương 27: Chủ quyền
28 Chương 28: Tại sao?
29 Chương 29: Tôi sẽ để từng người một nếm cảm giác tôi từng
30 Chương 30: Là ai khiêu khích ai?
31 Chương 31: Ích kỷ của anh
32 Chương 32: Sốc thêm sốc
33 Chương 33: Cạn lời
34 Chương 34: Lòng tham con dao hai lưỡi
35 Chương 35: Trở mặt
36 Chương 36: Ngưỡng cửa chiến thắng
37 Chương 37: Ngưỡng cửa chiến thắng (tiếp theo)
38 Chương 38: Gậy ông đập lưng ông
39 Chương 39: Bất lực lẫn cưng chiều
40 Chương 40: Nguy hiểm
41 Lời chúc
42 Chương 41: Điều bất ngờ còn ở phía sau
43 Chương 42: Điều kỳ lạ ở trên bầu trời
44 Chương 43: Cầu hôn
45 Chương 44: Ngọt ngào
46 Chương 45: Không buông bỏ được
47 Chương 46: Có gì đó rất lạ
48 Chương 47: Cưng chiều
49 Chương 48: Trở về
50 Chương 49: Gây rối
51 Chương 50: Ở bên anh, tất cả màu sắc đều hóa màu hồng
52 Chương 51: Chạm mặt
53 Chương 52: Lượn lờ
54 Chương 53: Lượn lờ (tiếp theo)
55 Chương 54: Ghen tị
56 Chương 55: Dựng chuyện
57 Chương 56: Không bao giờ nghĩ đến
58 Chương 57: Ngây người
59 Chương 58: Lòng riêng
60 Chương 59: Một chút không khí vui vẻ đời thường
61 Chương 60: Đố kỵ mù quáng
62 Chương 61: Anh cũng chỉ là một người bình thường
63 Chương 62: Vô giá
64 Chương 63: Đau lòng
65 Chương 64: Mèo vờn chuột
66 Chương 66: Xem kịch
67 Lời chúc
68 Chương 67: Hậu quả do chính mình gây ra
69 Chương 68: Hậu quả do chính mình gây ra (tiếp theo)
70 Chương 69: Bình yên
71 Chương 70: Vị khách không mời
72 Chương 71: Cái giá của sự trưởng thành
73 Chương 72: Thiên Sứ
74 Lời chúc
75 Chương 73: Chốn dừng chân
76 Chương 74: Phơi bày
77 Chương 75: Phơi bày ( tiếp theo)
78 Chương 76: Bất an
79 Chương 77: Mất tất cả
80 Chương 78: Mất tất cả (tiếp theo)
81 Chương 79: Nợ em
82 Chương 80: Tôi không tin
83 Chương 81: Đã đến lúc trở về nhà
84 Chương 82: Hoàn thành lời hứa (Hoàn)
85 Thông báo
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Bỏ trốn
2
Chương 2: Trò chơi chỉ mới bắt đầu
3
Chương 3: Một chút bất ngờ
4
Chương 4: Kết hôn mơ hồ
5
Chương 5: Chèn ép
6
Chương 6: Về chung một nhà
7
Chương 7: Sốc với tin vừa nghe
8
Chương 8: Một chút ấm áp không tên
9
Chương 9: Trở về Giang Thành
10
Chương 10: Không yên tâm
11
Chương 11: Ấm áp
12
Chương 12: Bắt đầu ỷ lại đến bản thân mình cũng không nhận ra
13
Chương 13: Dịu dàng lại bá đạo
14
Chương 14: Dần rút ngắn khoảng cách
15
Chương 15: Cảm giác được che chở
16
Chương 16: Trở thành thói quen
17
Chương 17: Dụ rắn ra khỏi hang
18
Chương 18: Dụ rắn ra khỏi hang (tiếp theo)
19
Chương 19: Có anh thật tốt
20
Chương 20: Nụ hôn ngọt ngào
21
Chương 21: Cố gia không chỉ là hư danh
22
Chương 22: Cố gia không chỉ là hư danh ( tiếp theo)
23
Chương 23: Thực hiện lời hứa với em
24
Chương 24: Mỹ nhân mềm mại
25
Chương 25: Châm lửa xong lại bỏ chạy
26
Chương 26: Đêm ngọt ngào
27
Chương 27: Chủ quyền
28
Chương 28: Tại sao?
29
Chương 29: Tôi sẽ để từng người một nếm cảm giác tôi từng
30
Chương 30: Là ai khiêu khích ai?
31
Chương 31: Ích kỷ của anh
32
Chương 32: Sốc thêm sốc
33
Chương 33: Cạn lời
34
Chương 34: Lòng tham con dao hai lưỡi
35
Chương 35: Trở mặt
36
Chương 36: Ngưỡng cửa chiến thắng
37
Chương 37: Ngưỡng cửa chiến thắng (tiếp theo)
38
Chương 38: Gậy ông đập lưng ông
39
Chương 39: Bất lực lẫn cưng chiều
40
Chương 40: Nguy hiểm
41
Lời chúc
42
Chương 41: Điều bất ngờ còn ở phía sau
43
Chương 42: Điều kỳ lạ ở trên bầu trời
44
Chương 43: Cầu hôn
45
Chương 44: Ngọt ngào
46
Chương 45: Không buông bỏ được
47
Chương 46: Có gì đó rất lạ
48
Chương 47: Cưng chiều
49
Chương 48: Trở về
50
Chương 49: Gây rối
51
Chương 50: Ở bên anh, tất cả màu sắc đều hóa màu hồng
52
Chương 51: Chạm mặt
53
Chương 52: Lượn lờ
54
Chương 53: Lượn lờ (tiếp theo)
55
Chương 54: Ghen tị
56
Chương 55: Dựng chuyện
57
Chương 56: Không bao giờ nghĩ đến
58
Chương 57: Ngây người
59
Chương 58: Lòng riêng
60
Chương 59: Một chút không khí vui vẻ đời thường
61
Chương 60: Đố kỵ mù quáng
62
Chương 61: Anh cũng chỉ là một người bình thường
63
Chương 62: Vô giá
64
Chương 63: Đau lòng
65
Chương 64: Mèo vờn chuột
66
Chương 66: Xem kịch
67
Lời chúc
68
Chương 67: Hậu quả do chính mình gây ra
69
Chương 68: Hậu quả do chính mình gây ra (tiếp theo)
70
Chương 69: Bình yên
71
Chương 70: Vị khách không mời
72
Chương 71: Cái giá của sự trưởng thành
73
Chương 72: Thiên Sứ
74
Lời chúc
75
Chương 73: Chốn dừng chân
76
Chương 74: Phơi bày
77
Chương 75: Phơi bày ( tiếp theo)
78
Chương 76: Bất an
79
Chương 77: Mất tất cả
80
Chương 78: Mất tất cả (tiếp theo)
81
Chương 79: Nợ em
82
Chương 80: Tôi không tin
83
Chương 81: Đã đến lúc trở về nhà
84
Chương 82: Hoàn thành lời hứa (Hoàn)
85
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play