Chương 14: Dần rút ngắn khoảng cách

Dư Nguyệt vẫn còn lúng túng ở trong phòng. Che chắn kĩ một chút đi mua chắc hẳn là không ai biết đâu.

Lúc cô vừa đặt tay lên cửa mở ra.

Không ngờ Cố Thừa Trạch cũng vừa đặt tay lên.

"Tôi không biết em dùng loại nào."

Anh đặt vào tay cô rồi bước ra ngoài.

Dư Nguyệt chớp mắt, nhìn chiếc túi lớn trong tay mình. Hoá ra, anh ấy đã nhìn thấy. Còn... Cái này cũng quá nhiều rồi. Trong lòng cô lại ấm áp một cách kì lạ.

Một lúc sau, cô ló đầu ra ngoài.

Thấy anh đang ngồi trên ghế bên cạnh còn có chiếc laptop.

Hít sâu một hơi, cô bước ra ngoài xem như bình thường.

"Thức ăn trên bàn em đến ăn vẫn còn nóng."

"Ừm."

Cô khẽ nhìn lại. Sao anh ấy biết mình đã ra đây. Anh ấy không hề nhìn lên mà.

"Anh không ăn à?"

"Ừm!"

Dư Nguyệt nhìn anh quả thật con người này không thể nào hiểu được. Nhìn dáng vẻ của anh rất chuyên nghiệp vậy tại sao lại đến công trường làm công nhân. Mà sao hôm nay, anh không đi làm.

"Anh Cố! Tôi thấy anh có thể chọn công việc khác. Sao lại đến công trường làm việc?"

"Tôi đã giúp em chỉnh lại phần quản lý cửa hàng. Sau này, em sẽ dễ dàng thao tác hơn."

Anh không trả lời câu hỏi đó. Ngược lại nó về cửa hàng trực tuyến của cô.

"À... Cám ơn!"

Hoá ra cái gì anh cũng biết hết.

Lúc này, điện thoại trên bàn anh reo lên.

Anh liếc mắt nhìn sang rồi lại tiếp tục công việc.

Lại một hồi chuông khác vang lên.

Dư Nguyệt thật sự là tò mò sao anh lại không nghe điện thoại. Hay là, anh sợ cô biết.

Trong lúc cô vẫn còn suy nghĩ.

Lại nghe anh gọi.

"Sang đây."

"Được."

Cô chậm chạp bước sang. Chuyện vừa rồi cô vẫn còn xấu hổ chết đi được.

"Em thấy không khởi đầu khá tốt. Hiện tại lượt theo dõi đang tăng lên. Em có thể trực tiếp quản bá sản phẩm của mình. Việc còn lại tôi sẽ giúp em."

Dư Nguyệt nhìn anh ánh mắt đầy ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

Lại nghe anh nói tiếp.

"Tôi sẽ tìm một nơi thích hợp để em mở một cửa hàng lưu niệm. Vừa có thể làm việc mình thích lại không phải dầm mưa dãi nắng bên ngoài."

"Anh nghĩ như vậy thật hả."

"Chỉ cần là đều em thích tôi đều tôn trọng."

Dư Nguyệt có cảm giác mình sắp chìm trong hủ mật này mất rồi. Có phải cô quá may mắn rồi không.

Anh thấy cô không lên tiếng mới ngẩng mặt lên.

Ánh mắt hai người nhìn nhau.

Dư Nguyệt vẫn là người dời đi ánh mắt.

"Sẽ rất tốn kém nếu mở cửa hàng. Còn không nói đến những chuyện khác."

"Chỉ cần em đồng ý là được rồi. Chuyện khác không cần bận tâm."

"Nhưng..."

"Em nghỉ ngơi nhiều một chút. Nước ấm trên bàn còn cả túi chườm nóng. Nếu cảm thấy khó chịu thì gọi cho tôi. Tôi ra ngoài có chút việc."

"Ừm! Tôi biết rồi."

Cô nhìn bình giữ nhiệt và cả túi chườm nóng trên bàn khóe mắt lại cay cay. Không ai tốt với cô như vậy? Đến chuyện này cũng để tâm.

Lúc anh quay ra lại thấy cô lau nước mắt.

Cố Thừa Trạch nhíu mày đi đến.

"Em khó chịu sao?"

Dư Nguyệt lắc đầu, vội vàng che giấu cảm xúc.

"Không có. Anh có việc thì đi đi."

Thấy cô như vậy anh sao có thể bỏ mặt đây.

Anh ngồi xuống bên cạnh.

Dư Nguyệt mím môi, tay siết chặt có vẻ hơi khẩn trương.

"Nếu em không ngại thì đi cùng tôi. Để em một mình tôi cũng không yên tâm."

"Anh..."

Cô cũng không biết nói gì cả.

"Không sao đâu. Tôi lớn rồi không phải trẻ con nữa. Không yên tâm gì chứ."

Cố Thừa Trạch đưa tay lên xoa xoa mái tóc cô.

"Vào thay quần áo. Tôi đợi em."

Anh đã nói như vậy rồi cô có thể làm gì đây. Nhưng thật sự, cô cũng muốn biết anh đi đâu, làm gì?

Cô đứng dậy, đi vào trong.

[...]

Hai người rời khỏi khu Tây Á.

Dư Nguyệt chợt nhớ ra một điều.

"Hay là anh đợi tôi vào lấy xe điện."

"Không cần."

"Nhưng gọi xe hơi tốn kém."

Dư Nguyệt đến đây lâu như vậy rồi nhưng chưa từng gọi xe. Nếu có cũng là đi xe công cộng.

Chiếc xe màu đen đỗ lại cách nơi hai người vài bước chân.

Người đàn ông bước xuống mở cửa.

"Mời quý khách lên xe."

 Dư Nguyệt không biết phải từ chối thế nào.

"Đi thôi."

Dư Nguyệt miễn cưỡng bước lên xe.

Giờ trong túi cô đúng là không còn tiền. Chẳng lẽ cái gì cũng để anh lo sao. Không phải cô đã nói kiếm thật nhiều tiền để anh không phải đi làm công việc vất vả nữa.Chợt nhớ ra chiếc thẻ anh để trong ngăn kéo của mình. Cũng không thể cứ giữ lại như vậy.

"Thẻ của anh."

"Em dùng tạm. Khi nào thích hợp, tôi sẽ giao hết cho em quản lý."

"Tôi không có ý đó đâu."

Cô còn không biết trong thẻ này có bao nhiêu tiền nữa là.

Đi được một đoạn cô lại hỏi.

"Chúng ta đi đâu."

"Tôi cho em gặp một người."

"Là ai?"

"Mẹ tôi."

Vừa nghe câu này, cô đã lúng túng không biết phải làm gì rồi. Gặp người lớn cũng phải chuẩn bị quà cáp các kiểu. Huống chi giờ mình lại, chuyện này.

"Hay là để lần sau được không. Anh đi một mình đi. Tôi xuống ở đây quay về nhà chờ anh."

Anh nắm lấy tay cô đặt trong lòng bàn tay mình.

"Em không cần lo. Dù sao bà ấy cũng sẽ rất thích em."

Nghe anh nói như vậy và cái cảm giác ấm áp này làm cô cũng tự tin hơn một chút. Cô gật đầu.

[...]

Hot

Comments

Thiên Phú

Thiên Phú

Sao nghe giọng a nói với cái chân tật này theo a 10 nghi quá tại nạn hay gì đây , nên vk của ông a có nói a nhà là đứa con rơi gì đó. Nhìn vào gd k hòa thuận có thể hiểu theo ý đó

2024-09-21

8

Thiên Phú

Thiên Phú

Ck c giàu lắm k cần lo đến chuyện tốn kém đâu nha, c nghe a nói k sau này tài chính của a sẽ cho c quản hết, chỉ vì miệng nhanh hơn não mà vô tình hốt được a ck vừa giàu vừa tình cảm lại còn rất ấm áp nữa chứ

2024-09-21

6

Thiên Phú

Thiên Phú

Càng ngày càng thích a rồi nha, sao a có thể chu đáo đến từng chi tiết nhỏ luôn vậy, làm c xúc động luôn rồi vì chưa từng có ai quan tâm chi c giống như a cả.

2024-09-21

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bỏ trốn
2 Chương 2: Trò chơi chỉ mới bắt đầu
3 Chương 3: Một chút bất ngờ
4 Chương 4: Kết hôn mơ hồ
5 Chương 5: Chèn ép
6 Chương 6: Về chung một nhà
7 Chương 7: Sốc với tin vừa nghe
8 Chương 8: Một chút ấm áp không tên
9 Chương 9: Trở về Giang Thành
10 Chương 10: Không yên tâm
11 Chương 11: Ấm áp
12 Chương 12: Bắt đầu ỷ lại đến bản thân mình cũng không nhận ra
13 Chương 13: Dịu dàng lại bá đạo
14 Chương 14: Dần rút ngắn khoảng cách
15 Chương 15: Cảm giác được che chở
16 Chương 16: Trở thành thói quen
17 Chương 17: Dụ rắn ra khỏi hang
18 Chương 18: Dụ rắn ra khỏi hang (tiếp theo)
19 Chương 19: Có anh thật tốt
20 Chương 20: Nụ hôn ngọt ngào
21 Chương 21: Cố gia không chỉ là hư danh
22 Chương 22: Cố gia không chỉ là hư danh ( tiếp theo)
23 Chương 23: Thực hiện lời hứa với em
24 Chương 24: Mỹ nhân mềm mại
25 Chương 25: Châm lửa xong lại bỏ chạy
26 Chương 26: Đêm ngọt ngào
27 Chương 27: Chủ quyền
28 Chương 28: Tại sao?
29 Chương 29: Tôi sẽ để từng người một nếm cảm giác tôi từng
30 Chương 30: Là ai khiêu khích ai?
31 Chương 31: Ích kỷ của anh
32 Chương 32: Sốc thêm sốc
33 Chương 33: Cạn lời
34 Chương 34: Lòng tham con dao hai lưỡi
35 Chương 35: Trở mặt
36 Chương 36: Ngưỡng cửa chiến thắng
37 Chương 37: Ngưỡng cửa chiến thắng (tiếp theo)
38 Chương 38: Gậy ông đập lưng ông
39 Chương 39: Bất lực lẫn cưng chiều
40 Chương 40: Nguy hiểm
41 Lời chúc
42 Chương 41: Điều bất ngờ còn ở phía sau
43 Chương 42: Điều kỳ lạ ở trên bầu trời
44 Chương 43: Cầu hôn
45 Chương 44: Ngọt ngào
46 Chương 45: Không buông bỏ được
47 Chương 46: Có gì đó rất lạ
48 Chương 47: Cưng chiều
49 Chương 48: Trở về
50 Chương 49: Gây rối
51 Chương 50: Ở bên anh, tất cả màu sắc đều hóa màu hồng
52 Chương 51: Chạm mặt
53 Chương 52: Lượn lờ
54 Chương 53: Lượn lờ (tiếp theo)
55 Chương 54: Ghen tị
56 Chương 55: Dựng chuyện
57 Chương 56: Không bao giờ nghĩ đến
58 Chương 57: Ngây người
59 Chương 58: Lòng riêng
60 Chương 59: Một chút không khí vui vẻ đời thường
61 Chương 60: Đố kỵ mù quáng
62 Chương 61: Anh cũng chỉ là một người bình thường
63 Chương 62: Vô giá
64 Chương 63: Đau lòng
65 Chương 64: Mèo vờn chuột
66 Chương 66: Xem kịch
67 Lời chúc
68 Chương 67: Hậu quả do chính mình gây ra
69 Chương 68: Hậu quả do chính mình gây ra (tiếp theo)
70 Chương 69: Bình yên
71 Chương 70: Vị khách không mời
72 Chương 71: Cái giá của sự trưởng thành
73 Chương 72: Thiên Sứ
74 Lời chúc
75 Chương 73: Chốn dừng chân
76 Chương 74: Phơi bày
77 Chương 75: Phơi bày ( tiếp theo)
78 Chương 76: Bất an
79 Chương 77: Mất tất cả
80 Chương 78: Mất tất cả (tiếp theo)
81 Chương 79: Nợ em
82 Chương 80: Tôi không tin
83 Chương 81: Đã đến lúc trở về nhà
84 Chương 82: Hoàn thành lời hứa (Hoàn)
85 Thông báo
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Bỏ trốn
2
Chương 2: Trò chơi chỉ mới bắt đầu
3
Chương 3: Một chút bất ngờ
4
Chương 4: Kết hôn mơ hồ
5
Chương 5: Chèn ép
6
Chương 6: Về chung một nhà
7
Chương 7: Sốc với tin vừa nghe
8
Chương 8: Một chút ấm áp không tên
9
Chương 9: Trở về Giang Thành
10
Chương 10: Không yên tâm
11
Chương 11: Ấm áp
12
Chương 12: Bắt đầu ỷ lại đến bản thân mình cũng không nhận ra
13
Chương 13: Dịu dàng lại bá đạo
14
Chương 14: Dần rút ngắn khoảng cách
15
Chương 15: Cảm giác được che chở
16
Chương 16: Trở thành thói quen
17
Chương 17: Dụ rắn ra khỏi hang
18
Chương 18: Dụ rắn ra khỏi hang (tiếp theo)
19
Chương 19: Có anh thật tốt
20
Chương 20: Nụ hôn ngọt ngào
21
Chương 21: Cố gia không chỉ là hư danh
22
Chương 22: Cố gia không chỉ là hư danh ( tiếp theo)
23
Chương 23: Thực hiện lời hứa với em
24
Chương 24: Mỹ nhân mềm mại
25
Chương 25: Châm lửa xong lại bỏ chạy
26
Chương 26: Đêm ngọt ngào
27
Chương 27: Chủ quyền
28
Chương 28: Tại sao?
29
Chương 29: Tôi sẽ để từng người một nếm cảm giác tôi từng
30
Chương 30: Là ai khiêu khích ai?
31
Chương 31: Ích kỷ của anh
32
Chương 32: Sốc thêm sốc
33
Chương 33: Cạn lời
34
Chương 34: Lòng tham con dao hai lưỡi
35
Chương 35: Trở mặt
36
Chương 36: Ngưỡng cửa chiến thắng
37
Chương 37: Ngưỡng cửa chiến thắng (tiếp theo)
38
Chương 38: Gậy ông đập lưng ông
39
Chương 39: Bất lực lẫn cưng chiều
40
Chương 40: Nguy hiểm
41
Lời chúc
42
Chương 41: Điều bất ngờ còn ở phía sau
43
Chương 42: Điều kỳ lạ ở trên bầu trời
44
Chương 43: Cầu hôn
45
Chương 44: Ngọt ngào
46
Chương 45: Không buông bỏ được
47
Chương 46: Có gì đó rất lạ
48
Chương 47: Cưng chiều
49
Chương 48: Trở về
50
Chương 49: Gây rối
51
Chương 50: Ở bên anh, tất cả màu sắc đều hóa màu hồng
52
Chương 51: Chạm mặt
53
Chương 52: Lượn lờ
54
Chương 53: Lượn lờ (tiếp theo)
55
Chương 54: Ghen tị
56
Chương 55: Dựng chuyện
57
Chương 56: Không bao giờ nghĩ đến
58
Chương 57: Ngây người
59
Chương 58: Lòng riêng
60
Chương 59: Một chút không khí vui vẻ đời thường
61
Chương 60: Đố kỵ mù quáng
62
Chương 61: Anh cũng chỉ là một người bình thường
63
Chương 62: Vô giá
64
Chương 63: Đau lòng
65
Chương 64: Mèo vờn chuột
66
Chương 66: Xem kịch
67
Lời chúc
68
Chương 67: Hậu quả do chính mình gây ra
69
Chương 68: Hậu quả do chính mình gây ra (tiếp theo)
70
Chương 69: Bình yên
71
Chương 70: Vị khách không mời
72
Chương 71: Cái giá của sự trưởng thành
73
Chương 72: Thiên Sứ
74
Lời chúc
75
Chương 73: Chốn dừng chân
76
Chương 74: Phơi bày
77
Chương 75: Phơi bày ( tiếp theo)
78
Chương 76: Bất an
79
Chương 77: Mất tất cả
80
Chương 78: Mất tất cả (tiếp theo)
81
Chương 79: Nợ em
82
Chương 80: Tôi không tin
83
Chương 81: Đã đến lúc trở về nhà
84
Chương 82: Hoàn thành lời hứa (Hoàn)
85
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play