Thời gian như ngừng trôi, không gian xung quanh dường như bị bao trùm bởi một nỗi lo sợ vô hình. Hơn nhiều tiếng trôi qua, nhưng vẫn chưa thấy có động tĩnh gì từ bên trong. Cô và mẹ của anh đang đứng chờ bên ngoài cánh cửa phòng phẫu thuật, trĩu nặng với những suy nghĩ không thể xua tan. Cả hai đã khóc đến sưng cả mắt, mà giờ đây nước mắt hình như không còn mạnh mẽ, không còn đủ sức để tuôn trào nữa.
Một lúc sau, tin tức về tình hình của anh đã đến với ba mẹ cô. Họ gấp rút đến nơi, một phần lo lắng, một phần hy vọng. Khi họ tới, ba cô vội vàng tiến đến ôm chầm lấy cô, còn mẹ cô thì không ngừng an ủi mẹ của anh. Trong những cái ôm này, có sự đồng cảm về nỗi đau và lo lắng. Họ đều hiểu rằng lúc này, hai người phụ nữ cần phải mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Bởi vì giờ đây, Vu Áng Tề đang cần cả hai hơn bao giờ hết.
Thục Uyển Đình, dẫu cho trái tim mình đang bàng hoàng, đã dần lấy lại được sự bình tĩnh. Cô chấp tay cầu nguyện với tất cả niềm tin, mong rằng anh sẽ không phải gặp nguy hiểm, rằng anh sẽ trở về an toàn bên mình. Cô sẵn sàng hi sinh vài năm tuổi thọ của mình, nếu điều đó có thể đổi lấy mạng sống của anh. Tình yêu mà cô dành cho anh mạnh mẽ và chân thành, không gì có thể so sánh được. Cô không muốn mỗi ngày mà không có anh, không muốn rời xa anh trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Hơn 5 tiếng đồng hồ trôi qua, thời gian như kéo dài vô tận. Cuối cùng, khi cánh cửa phòng phẫu thuật mở ra, bác sĩ bước ra với biểu cảm trên khuôn mặt đầy hy vọng. Cả bốn người nhanh chóng tiến lại gần, lòng đầy hồi hộp. Bác sĩ thông báo rằng ca phẫu thuật đã thành công vượt ngoài mong đợi, và Vu Áng Tề đã không sao. Niềm vui tràn ngập trong lòng họ, nhưng kèm theo đó là một nỗi lo lắng vô hình.
"Nhưng..." bác sĩ dừng lại một chút, nhìn vào ánh mắt lo âu của họ.
"Có một điều là anh ấy sẽ bị mất trí nhớ tạm thời do phần đầu va chạm quá mạnh."
Câu nói đó như một cú sốc mạnh mẽ, từ niềm vui bỗng chốc hóa thành tuyệt vọng.
Thục Uyển Đình nghe thấy những lời đó, tâm tư cô như rơi xuống vực thẳm.
"Mất trí nhớ sao? Vậy tất cả những gì anh đã nói với tôi, tất cả những kỷ niệm của chúng tôi, anh ấy đều quên hết sao?"
Cô không thể chịu nổi, khụy xuống nền sàn không còn sức lực, chỉ biết lặng lẽ khóc. Trong mắt cô, dường như ông trời đã quá bất công với cô. Tình yêu và sự hy sinh của cô liệu có giá trị gì nếu như anh không còn nhận ra cô, không còn nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ mà hai người đã cùng nhau trải qua?
Mọi người đứng xung quanh, lòng họ đều nặng trĩu. Đã có những mong đợi, những hi vọng, giờ đây lại trở thành những lo lắng về tương lai. Cô đã từng nghĩ rằng tình yêu của mình sẽ vượt qua mọi thử thách, nhưng giờ đây, thử thách lớn nhất lại đến từ chính bộ nhớ của người mình yêu.
Dù cho nỗi đau bủa vây, cô biết rằng mình phải mạnh mẽ. Vu Áng Tề cần cô lúc này, hơn bao giờ hết. Cô phải tìm cách để ở bên cạnh anh, để giúp anh hồi phục, để một ngày nào đó, có thể giúp anh nhớ lại tất cả. Cô tin rằng tình yêu đủ mạnh mẽ sẽ tìm được cách, sẽ có cách để vượt qua thử thách này.
Trong quãng thời gian chờ đợi, Thục Uyển Đình bắt đầu tìm lại sự quyết tâm trong mình. Cô chấp nhận rằng có thể anh sẽ không nhớ cô ngay lập tức, nhưng điều đó không làm giảm đi tình yêu của cô dành cho anh. Cô sẽ làm mọi điều có thể để anh biết được những gì anh từng có, từng trải nghiệm, từng yêu thương.
Cô viết từng dòng ghi chú, những kỷ niệm nhỏ nhặt mà hai người đã cùng trải qua, từng bức thư chứa đựng tâm tư tình cảm của mình gửi đến anh. Cô sẽ kiên nhẫn, không hề muốn anh phải chịu thêm đau khổ. Dù có mất bao lâu, cô sẽ chờ đợi, và sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Dòng thời gian tiếp tục trôi, Thục Uyển Đình đã lấy lại được niềm tin. Cô bắt đầu giao tiếp với anh, nói cho anh nghe về quá khứ của họ, về những kỷ niệm đẹp, về những câu chuyện bình dị mà tràn ngập yêu thương. Luôn dõi theo từng động thái của anh, mong chờ từng ánh mắt, từng nụ cười mà cô đã từng say đắm.
Ngày qua ngày, lòng cô vẫn hi vọng rằng một ngày nào đó, Vu Áng Tề sẽ nhìn vào mắt cô và nhận ra tình yêu của họ, những kỷ niệm sống động mà họ đã cùng nhau dệt nên. Tình yêu của cô sẽ là ánh sáng, dẫn dắt anh trở về, sẽ là cầu nối nối liền khoảng cách giữa họ.
Cuối cùng, cô hiểu rằng tình yêu thật sự không bao giờ dễ dàng. Nó cần sự kiên nhẫn, cần sự chờ đợi, và nhất là cần cả lòng dũng cảm để đối mặt với mọi thử thách. Dù cho cuộc sống có bứt rứt, bất công đến đâu, cô sẽ không bao giờ từ bỏ tình yêu của mình. Cô sẽ luôn là nguồn động lực bên cạnh anh, âm thầm và kiên cường.
Câu chuyện của Thục Uyển Đình và Vu Áng Tề không chỉ là câu chuyện về tình yêu mà còn là hành trình tìm kiếm bản thân, là bài học về sự mạnh mẽ và niềm tin không chút lay chuyển. Dù cho tương lai có như thế nào, cô sẽ không bao giờ quên rằng mình đã yêu, đã sống, và tất cả chỉ vì một người mà cô đã sẵn lòng hy sinh tất cả.
Updated 20 Episodes
Comments
murasaki QB 🌸
hóng
2024-12-26
0
chuối xanh chưa chín
hay nha
2024-11-02
0
Khôn Khôn Tiểu
chéo ạ
2024-11-01
0