Chương 3:

Cuối tuần cũng đến, trong lúc tôi đang tay trong tay với mấy anh tổng tài lắm của nhiều tiền, tám múi.

Thì bỗng có những tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên khắp phòng.

“ Trời đất ơi, gì vậy nè ai quá đáng vậy trời.”

Tôi cố dùng hết sức bình sinh của mình với lấy chiếc điện thoại đang kêu liên hồi. RỒi dùng chiếc giọng còn đang gáy ngủ của mình trả lời.

[ Alo ai vậy.]

[ Này cậu chuẩn bị xong chưa.]

[ ơ ai vậy.]

[ Tôi Khương Châu này. Cậu chuẩn bị xong chưa.]

[ à à tôi nhớ rồi. Mà cậu gọi tôi có gì không?]

[ Hôm nay chúng ta có cái hẹn đi ăn mà cậu quên à.]

[À không tôi chuẩn bị sắp xong rồi.]

[ à vậy cậu cho tôi địa chỉ để tôi vào đón cậu nhé.]

[ Thôi không cần thế đâu cậu gửi địa chỉ quán cho tôi là được.]

[ Thôi thế không được để tôi cậu gửi địa chỉ đi.]

[ Thôi được theo cậu đi]

Tôi lập tức bật dậy cùng tiếng cười khúc khích của Khương Châu tắt máy cái bộp.

Gửi địa chỉ cho Khương Châu xong tôi lập tức chuẩn bị, sửa soạn mọi thứ .

Vừa xong thì Khương Châu bấm chuông, tôi bước xuống cầu thang với vẻ đẹp không thể nào đẹp hơn.

Mọi người có mặt ai cũng ngước nhìn nhan sắc của tôi đắm đuối , ngay cả Khương Châu người vừa được anh trai tôi mở cửa ,mới bước được vài bước cũng phải ngước nhìn.

Đột nhiên xuất hiện tiếng phì cười sau đó ngày càng cười to hơn không thể ngừng lại được của anh trai tôi và Niên Ninh. Tôi ngơ ngác hỏi.

“ Mọi người cười gì vậy?”

Đáp lại tôi vẫn chỉ có tiếng cười của hai người đó vang khắp nhà.

“Này cười gì vậy.”Tôi tức giận hét lên.

Niên Ninh ôm bụng nói lắp bắp mãi mới nói được hết câu.”Nay điệu quá ta đi chơi đồ ha.”

Tiếp lời cô ấy là tiếng của người anh trai yêu quý của tôi “lại còn được trai đẹp đến đón nữa đó bà” hai người họ nhìn nhau cười xong cùng nói.

“ bờm gấu trông cũng đang yêu quá ta”

“Hay để Xuân Hiên dễ thương này mua cho bà một cái ha.”

Tiếng cười tiếp tục vang mặc cho tôi đỏ mặt đứng im một chỗ. Bỗng Nam Nguyên lên tiếng.

“ Thôi đừng trêu em ấy nữa.”

Tôi định nhìn về chỗ ấy thì, Khương Châu bước đến nắm lấy tay tôi , miệng nở nụ cười đáp.

“ Hôm nay cậu trông đáng yêu lắm. Đi thôi”

Hai người Niên Ninh với Xuân Hiên tiếp tục trêu tôi không ngừng, Khiến tôi không chịu được kéo tay Khương Châu đi thật nhanh.

Trên đường đi chỉ có hai người chúng tôi, bầu không khí trở lên người ngùng, khiến tôi không chịu nổi đành lên tiếng.

“ Hôm nay chúng ta đi ăn gì vậy.”

Rất nhanh Khương Châu quay đầu cười đáp.”Cậu ăn gì thì tôi ăn cái đấy.”

“Nhưng mà tôi không biết ăn gì.”Tôi cũng quay đâu lại phía Khương Châu trả lời.

Ánh mắt chúng tôi chạm vào nhau,gợi lên những tầng lớp cảm xúc khó nói. Mặt và tai tôi bắt đầu đỏ lên,trái tim không biết từ bao giờ cứ đập liên hồi,không chịu được tôi bèn quay đi chỗ khác.

Thấy vậy Khương Châu phì cười sau đó sát lại gần tôi nói.”Nếu chưa biết ăn gì vậy thì..”

Tôi sợ hãi lùi lại.”Này cậu tình làm gì vậy.”

Khương Châu càng lúc càng cười to hơn.Khiến tôi sợ hãi vô cùng.” Câu đừng có làm gì đồi bại.”

Khương Châu xoa đầu tôi sau nó cười tiếp” Cậu nghĩ tôi là loại người ấy à, tôi chỉ muốn nói là không biết ăn cái gì thì mình đi chơi trước rồi tí ăn sau thôi mà.”

Giờ phút này đầu tôi như muốn nổ tung, hồn gần như muốn lìa khỏi xác, tim như có thể bay ra bất cứ khi nào vậy.Quay đầu đi đáp.”Vậy được theo ý cậu hết.”

Cuối tuần cũng đến, trong lúc tôi đang tay trong tay với mấy anh tổng tài lắm của nhiều tiền, tám múi.

Thì bỗng có những tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên khắp phòng.

“ Trời đất ơi, gì vậy nè ai quá đáng vậy trời.”

Tôi cố dùng hết sức bình sinh của mình với lấy chiếc điện thoại đang kêu liên hồi. RỒi dùng chiếc giọng còn đang gáy ngủ của mình trả lời.

\[ Alo ai vậy.\]

\[ Này cậu chuẩn bị xong chưa.\]

\[ ơ ai vậy.\]

\[ Tôi Khương Châu này. Cậu chuẩn bị xong chưa.\]

\[ à à tôi nhớ rồi. Mà cậu gọi tôi có gì không?\]

\[ Hôm nay chúng ta có cái hẹn đi ăn mà cậu quên à.\]

\[À không tôi chuẩn bị sắp xong rồi.\]

\[ à vậy cậu cho tôi địa chỉ để tôi vào đón cậu nhé.\]

\[ Thôi không cần thế đâu cậu gửi địa chỉ quán cho tôi là được.\]

\[ Thôi thế không được để tôi cậu gửi địa chỉ đi.\]

\[ Thôi được theo cậu đi\]

Tôi lập tức bật dậy cùng tiếng cười khúc khích của Khương Châu tắt máy cái bộp.

Gửi địa chỉ cho Khương Châu xong tôi lập tức chuẩn bị, sửa soạn mọi thứ .

Vừa xong thì Khương Châu bấm chuông, tôi bước xuống cầu thang với vẻ đẹp không thể nào đẹp hơn.

Mọi người có mặt ai cũng ngước nhìn nhan sắc của tôi đắm đuối , ngay cả Khương Châu người vừa được anh trai tôi mở cửa ,mới bước được vài bước cũng phải ngước nhìn.

Đột nhiên xuất hiện tiếng phì cười sau đó ngày càng cười to hơn không thể ngừng lại được của anh trai tôi và Niên Ninh. Tôi ngơ ngác hỏi.

“ Mọi người cười gì vậy?”

Đáp lại tôi vẫn chỉ có tiếng cười của hai người đó vang khắp nhà.

“Này cười gì vậy.”Tôi tức giận hét lên.

Niên Ninh ôm bụng nói lắp bắp mãi mới nói được hết câu.”Nay điệu quá ta đi chơi đồ ha.”

Tiếp lời cô ấy là tiếng của người anh trai yêu quý của tôi “lại còn được trai đẹp đến đón nữa đó bà” hai người họ nhìn nhau cười xong cùng nói.

“ bờm gấu trông cũng đang yêu quá ta”

“Hay để Xuân Hiên dễ thương này mua cho bà một cái ha.”

Tiếng cười tiếp tục vang mặc cho tôi đỏ mặt đứng im một chỗ. Bỗng Nam Nguyên lên tiếng.

“ Thôi đừng trêu em ấy nữa.”

Tôi định nhìn về chỗ ấy thì, Khương Châu bước đến nắm lấy tay tôi , miệng nở nụ cười đáp.

“ Hôm nay cậu trông đáng yêu lắm. Đi thôi”

Hai người Niên Ninh với Xuân Hiên tiếp tục trêu tôi không ngừng, Khiến tôi không chịu được kéo tay Khương Châu đi thật nhanh.

Trên đường đi chỉ có hai người chúng tôi, bầu không khí trở lên người ngùng, khiến tôi không chịu nổi đành lên tiếng.

“ Hôm nay chúng ta đi ăn gì vậy.”

Rất nhanh Khương Châu quay đầu cười đáp.”Cậu ăn gì thì tôi ăn cái đấy.”

“Nhưng mà tôi không biết ăn gì.”Tôi cũng quay đâu lại phía Khương Châu trả lời.

Ánh mắt chúng tôi chạm vào nhau,gợi lên những tầng lớp cảm xúc khó nói. Mặt và tai tôi bắt đầu đỏ lên,trái tim không biết từ bao giờ cứ đập liên hồi,không chịu được tôi bèn quay đi chỗ khác.

Thấy vậy Khương Châu phì cười sau đó sát lại gần tôi nói.”Nếu chưa biết ăn gì vậy thì..”

Tôi sợ hãi lùi lại.”Này cậu tình làm gì vậy.”

Khương Châu càng lúc càng cười to hơn.Khiến tôi sợ hãi vô cùng.” Câu đừng có làm gì đồi bại.”

Khương Châu xoa đầu tôi sau nó cười tiếp” Cậu nghĩ tôi là loại người ấy à, tôi chỉ muốn nói là không biết ăn cái gì thì mình đi chơi trước rồi tí ăn sau thôi mà.”

Giờ phút này đầu tôi như muốn nổ tung, hồn gần như muốn lìa khỏi xác, tim như có thể bay ra bất cứ khi nào vậy.Quay đầu đi đáp.”Vậy được theo ý cậu hết.”

Sau khi đến nơi chúng tôi cùng nhau chơi các trò chơi, chụp ảnh cho nhau.Nói là chụp ảnh cho nhau nhưng hầu như toàn là Khương Châu chụp ảnh cho tôi

Chơi mệt thì Khương Châu chạy đi mua nước cho tôi, sau đó dẫn tôi đi ăn ở nhà hàng.

Thi thoảng sẽ có người nhìn chúng tôi khen chúng tôi đẹp đôi, thấy vậy Khương Châu cũng chỉ cười cười, không giải thích gì cả khiến cho tôi rất ngại ngùng.

Kết thúc buổi đi chơi là khi hoàng hôn đã lặn Khương Châu đưa tôi về mặc cho tôi đã từ chối đến bất lực, bằng mọi giá cậu ấy muốn đưa tôi về muốn tận mắt thấy tôi vào nhà mới yên tâm.

Trước khi vào nhà tôi quay đầu cảm ơn cậu ấy.” Cảm ơn cậu hôm nay rất vui,tôi vào nhà đây cậu về cẩn thận nhé .” Rồi dơ tay tạm biệt cậu ấy.

Câu ấy im lặng một hồi sau đó dưới ánh đèn đường mập mờ, những làn gió nhẹ nhàng lướt qua tạo cho người ta cảm giác dễ chịu.

Khương Châu Thơm vào má tôi một cái, Khiến tôi không kịp phản ứng đứng đờ ra ở đấy.

Rồi cậu ấy bỏ đi trước Khi tôi hoàn hồn lại, Khương Châu còn để lại một câu.”Hôm nay cậu đáng yêu lắm.”

Hot

Comments

Thuy Van

Thuy Van

/Determined//Curse/

2024-11-04

1

Black Jack

Black Jack

Ai cũng nên đọc truyện này, không thể bỏ qua 🌹🌹🌹

2024-10-20

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play