Chương 2.

Ngày hôm sau, khi Mặc Vũ đang chơi game trên điện thoại.

Mẹ hắn gọi điện cho hắn.

Chiếc điện thoại được gọi nằm ngay bên cạnh hắn. Mặc Vũ nhấn nghe, lại mở loa lên hỏi:”Sao vậy ạ?”

Mẹ hắn trả lời:”Một chút nữa chuông cửa vang lên nhớ ra lấy đồ, mẹ đã mua dàn PC cho con, đều là đồ tốt, phù hợp việc chơi game”

Mặc Vũ im lặng một lúc rồi đáp:”Vâng”

Mẹ hắn là người gọi, cũng chính mẹ hắn là người cúp máy.

Mặc Vũ yên lặng, hắn quăng bom keo ra, sau đó lại hồi máu, đợi hồi xong máu, hắn đổi súng lao ra, cầm một thanh AK47 dứt điểm giết đổi phương bằng một phát bắn.

Giọng Ngôn Phong vang lên:”Có tiến bộ”

Đồng đội cũng nói:”Khá nhanh, hôm qua bắn còn gà, hôm nay trình độ không tệ”

Ngôn Phong kiêu ngạo nói:”Học trò của tao đào tạo mà nghĩ sao không giỏi”

Mặc Vũ không nói gì.

Giọng của Likea vang lên:”Đến giờ học rồi, cậu không nói gì sao?”

Mặc Vũ buông tay khỏi điện thoại đẩy gọng kính, hắn sau đó mở mic bảo:”Trận cuối”

Giọng hắn trầm ấm, dễ nghe, nhưng lại nghe rất lạnh lùng. Ngôn Phong hỏi ngay:”Hè mà mày vẫn bận sao?”

Mặc Vũ trả lời:”Không bận”

Ngôn Phong liền hỏi:”Vậy mày bảo trận cuối là gì?”

Mặc Vũ trả lời:”Bận, mẹ tao mua máy tính cho tao chơi game, hàng sắp đến rồi”

Ngôn Phong “Oa” một tiếng nói:”Bác gái thật tốt, tao cũng muốn làm con bác ấy”

Likea cũng nói:”Tớ cũng thế”

Người còn lại Due cũng lên tiếng:”Cộng một ý nghĩ”

Mặc Vũ liền hỏi:”Biết đánh nhau không?”

Cả ba đáp:”Không biết”

Mặc Vũ liền nói:”Mẹ tôi xúi tôi đánh nhau khi mới năm tuổi với con nhà hàng xóm, đánh nhau ba lần, sau ba lần con nhà bà ấy chuyển đi”

Ngôn Phong với tính cách hóng chuyện như mọi khi, nhanh chóng hỏi:”Như thế nào?”

Mặc Vũ trả lời:”Con bà ấy xé đồ nhà tôi, xé khá nhiều trong đó có cả hợp đồng trăm tỷ của công ty mẹ tôi, bà ấy khá giận nhưng hàng xóm lại nói:”Con nhà em nó còn nhỏ, nó có biết gì đâu”, bà ấy sau đó bảo tôi, một đứa không biết gì ngoài học đi đánh nhau”

Due liền hỏi:”A, sao lại đánh những ba lần thế? Đánh một lần chưa chừa sao?”

Mặc Vũ trả lời:”Lần thứ nhất đánh thua”

Cả ba người kia rơi vào im lặng, quả nhiên là học bá không biết đánh nhau...

Ngôn Phong là người phá tan im lặng, nhanh chóng hỏi:”Vậy sau đó sao lại chuyển đi?”

Mặc Vũ trả lời:”Lần thứ ba đánh thắng, ba ấy sang mắng vốn với mẹ tôi”

Likea nghe xong liền hỏi:”Mẹ cậu có phải nhắc lại lời nói kia không?”

Mặc Vũ gật đầu bảo:”Không sai, chính là như vậy, còn nhắc lại cho bà ấy nhớ rằng con bà ấy từng xé cả hợp đồng trăm tỷ của mẹ tôi, bà ấy ra về giận lắm, hôm sau liền chuyển nhà”

Ngôn Phong cười bảo:”Mẹ tao không xui tao đánh nhau, mày biết đó, mẹ tao chỉ là bác sĩ thôi, bà ấy không muốn thấy việc tao nằm viện hay có người bị tao đánh cho nằm viện, có điều khoảng những năm cấp hai trước khi tao gặp mày ấy, tao hay bị bắt nạt, đỉnh điểm là tao bị đánh cho nhập viện luôn. Người đến xem cho tao là mẹ tao.....”

Likea liền hỏi:”Sau đó thế nào?”

Ngôn Phong liền bảo:”À, bà ấy sau đó kiện nhà bên kia...”

Due lên tiếng:”Vụ ở trường trung học số hai à?”

Ngôn Phong đáp:”Nó đó”

Due “Ồ” một tiếng bảo:”Mẹ bác sĩ, bố là giáo sư đại học, có điều lại là giáo sư đại học có tiếng, bên kia mời luật sư nào, luật sư đó liền không nhận vụ án, cuối cùng mời được một luật sư mới ra trường, kết quả vào toà bên kia trực tiếp xin rút lui sau khi thấy mặt thầy của mình là bố cậu đang ở đó. Nhà bên kia khá giàu, ra hẳn nước ngoài mời luật sư về, có điều luật sư nước ngoài không quá hiểu cách lách luật ở nước ta, bị bố cậu là luật sư cho cậu chửi cho đái ra quần...”

Ngôn Phong cười ha hả bảo:”Bố mẹ tao không thích tao đánh nhau, nhưng sau chuyện đó họ lại bảo là có thể đánh thì phải đánh, không được chịu đòn, mẹ tao nói không muốn thấy tao bị đánh cho gãy xương, mặt mày bầm dập, nhà trường chưa gọi thì bà đã biết rồi, còn bố tao nói rằng ông ấy không muốn dính thêm vụ kiện tụng liên quan đến tao, do ông ấy không muốn bản thân đang là giáo sư đại học luật lại nghỉ mấy ngày tại trường để đến làm luật sư cãi với đối phương thay tao”

Likea cười hỏi:”Cậu nói cậu muốn làm thẩm phán sao Phong?”

Ngôn Phong lập tức trả lời ngay:”Đúng”

Likea nói ngay:”Vậy cậu nên cưới một cô vợ nhà tướng”

Ngôn Phong “sì” một tiếng bảo:”Không thể, ông đây thích nam, không có khả năng lấy vợ, bạn trai ông mà biết ông muốn lấy vợ nhất định sẽ cầm dao đến xẻo cái ấy đi”

Likea và cả Due bật cười thành tiếng.

Mặc Vũ đổi súng, lao đến, số người còn sống chỉ còn năm, trừ đi bốn người bọn họ thì chỉ còn một.

Mặc Vũ gương súng, nhắm bắn thẳng vào đầu đối phương, màn hình hiển thị thông báo “Headshot” sau đó là “chiến thắng”. Ngôn Phong hét lên:”Mặc Vũ, mày thật tuyệt vời, đúng là học trò giỏi của tao”

Mặc Vũ không nói, yên lặng nhấn thoát ra, hắn out game rồi vứt điện thoại qua một bên đi nấu ăn.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play