Chương 2: Trái đất thật tròn

Bỗng nhiên Tư Duệ cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, nhưng sau cùng anh không quan tâm lắm mà chỉ nhanh chóng ăn sáng và chuẩn bị để đi làm.

- Lâm Di, giúp tôi đưa Tiểu Chi đi học nha. Chiều tôi sẽ đón.

Nói rồi, Tư Duệ hôn lên trán Tiểu Chi một cái rồi nhanh chóng rời đi. Anh đi xe bus tới công ty. Thật may là không bị muộn.

Ở phía Hạo Nhiên, trong lúc cậu đang làm việc thì một tiếng gõ cửa vang lên.

- Vào đi.

Thư kí Tô nghe xong liền mở cửa bước vào.

- Thưa giám đốc, khách hàng hôm nay của chúng ta muốn tới tham quan bộ phận tiếp thị, vậy nên lát nữa chúng ta gặp mặt ở bộ phận tiếp thị luôn được không ạ? Tôi sẽ cho người sắp xếp phòng.

Hạo Nhiên gật đầu.

- Khoảng bao lâu thì bọn họ tới?

- 30 phút nữa ạ.

- Được. Lát nữa tôi sẽ xuống kiểm tra tình hình trước. Cô pha trà chuẩn bị tiếp khách đi.

- Vâng.

Bộ phận tiếp thị là một bộ phận nhỏ trong công ty nên Hạo Nhiên không hay ghé qua cho lắm. Vì khách hàng lần này nổi tiếng khó tính, hay bắt lỗi nên cậu muốn trực tiếp kiểm tra trước để chắc chắn không có lỗi nào.

Hạo Nhiên thong thả đi hết một vòng, xác định là không có bất kì lỗi nào cả. Cậu định trở lại thang máy để lên lại văn phòng thì chợt nhìn thấy bên cạnh máy bán nước tự động có dáng người quen quen.

"Không phải anh ta là... người mình đã đưa về hôm qua sao?"

Hạo Nhiên cười hắt một hơi.

- Trái đất tròn thật đấy.

Cậu định tiến tới thì sự xuất hiện của một người khác khiến cậu khựng lại. Đến đây, cậu chợt nhớ tới câu chuyện mà Tư Duệ đac kể trong lúc say.

Lúc này, Tư Duệ buồn ngủ nên đứng đó uống cà phê. Vừa thấy trưởng phòng bước đến anh liền giấu lon cà phê đang uống dở ra sau lưng, ngập ngừng nói:

- Trưởng... trưởng phòng... tôi...

-  Đang giờ làm việc mà cậu ở đây uống cà phê sao?

Tư Duệ lúng túng lắc đầu.

- Không phải đâu. Tôi... tôi đang chờ tài liệu photo nên ghé qua đây một chút...

- Tôi không quan tâm cậu đang làm gì, nhưng cậu đã phạm lỗi là không tập trung trong giờ làm. Cậu bị trừ 100 tệ.

- Nhưng... thưa trưởng phòng...

Bất chợt, tên trưởng phòng tiến sát lại, bóp lấy hai má Tư Duệ, nâng mặt anh lên.

- Sao? Cậu có ý kiến gì?

Nói rồi, tay hắn lại đưa xuống, kéo sát eo anh lại khiến anh khó chịu vô cùng. Thế nhưng, vì công việc này, anh chẳng dám phản kháng gì cả. Thấy vậy, tên trưởng phòng lại càng quá đáng hơn. Hắn không chút dè chừng mà áp thẳng bàn tay vào mông anh, bóp một cái rất tự mãn.

- Hai người đang làm cái gì ở đây thế?

Giọng nói vang lên đột ngột khiến cả hai giật mình. Tên trưởng phòng vội vàng buông Tư Duệ ra, lúng túng nói:

- Giám... giám đốc... sao cậu lại ở đây?

- Đây là công ty tôi, tôi không được ở đây sao?

Hạo Nhiên nhướn một bên mày hỏi. Tên trưởng phòng lắc đầu lia lịa.

- Ý của tôi không phải như vậy. Chỉ... chỉ là... cậu ta tự mình câu dẫn tôi.

Nghe đến đây, Tư Duệ giật mình mở mắt tròn xoe.

- Tôi... tôi không...

Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt sắc lẹm của tên trưởng phòng kia, anh lại không dám nói, chỉ biết ấm ức mà cúi đầu.

- Anh nói anh ta câu dẫn anh sao? - Hạo Nhiên hỏi.

- Đúng... đúng vây. Cậu ta đã câu dẫn tôi rất nhiều lần rồi.

Hạo Nhiên gật đầu.

- Vậy, người này, lên văn phòng với tôi.

Cậu vừa dứt câu, Tư Duệ bất chợt ngẩng đầu lên, nhìn cậu bằng ánh mắt sợ hãi. Dựa vào biểu hiện này của Tư Duệ, Hạo Nhiên cũng đoán được là anh không nhớ cậu là ai.

Lên đến văn phòng giám đốc, Tư Duệ căng thẳng ngồi trước mặt Hạo Nhiên. Ngược lại, Hạo Nhiên lại vô cùng thản nhiên. Cậu khẽ cau mày, tò mò hỏi:

- Này, anh thực sự... không nhớ tôi là ai sao?

- Cậu là giám đốc mà... không phải sao?

Hạo Nhiên bất lực cười hắt một hơi.

- Cái đó thì ai chả biết chứ?

Tư Duệ có chút sợ hãi. Anh ấp úng:

- Nhưng mà... giám đốc... tôi thực sự không có câu dẫn trưởng phòng. Xin cậu... đừng đuổi việc tôi.

Hạo Nhiên chống tay lên cằm, hỏi:

- Bởi vì đây là công việc duy nhất để anh có thể kiếm tiền nuôi vợ con sao?

- Vâng.

Tư Duệ trả lời trong vô thức. Nhưng khi trả lời xong anh mới sực nhận ra.

- Giám đốc, cậu làm sao biết tôi có con?

Hạo Nhiên nhoẻn miệng cười.

- Tôi còn biết con anh là con gái nữa kìa.

Bấy giờ Tư Duệ mới nhớ ra những chuyện hôm qua và lời Lâm Di kể. Anh vô thức hỏi:

- Cậu là Cao Hạo Nhiên sao?

- Có vẻ như sáng nay vợ anh đã kể lại hết cho anh nghe rồi nhỉ? Hôm qua cô ấy đã tra hỏi tôi khá gắt gao đấy. Tôi vì sợ anh bị vợ mắng nên đã nói dối chúng ta là đồng nghiệp của nhau. Không ngờ vậy mà lại là đồng nghiệp thật nhỉ?

Đến đây, Tư Duệ xấu hổ mặt đỏ tía tai. Anh không ngờ người đã cùng anh uống rượu và tâm sự đêm qua, thậm chí còn đưa anh về tận nhà vậy mà lại là giám đốc công ty anh. Anh có chút không tin rằng mọi chuyện lại trùng hộ đến như vậy. Tư Duệ cúi đầu.

- Giám đốc, tôi thực sự xin lỗi. Hôm qua đã nói chuyện không phải phép với cậu, còn làm phiền cậu đưa về tận nhà.

Thấy vậy, Hạo Nhiên lại càng nổi hứng trêu đùa.

- Vậy tôi có phải càng có thêm lí do để đuổi việc anh không?

Tư Duệ mím chặt môi, chỉ đành bất lực.

- Tôi sẽ xuống dọn đồ ạ. Tôi xin phép.

Chapter
1 Chương 1: Vô tình trở thành đồng nghiệp
2 Chương 2: Trái đất thật tròn
3 Chương 3: Ân huệ và trùng hợp
4 Chương 4: Xấu hổ rồi.
5 Chương 5: Trung tâm thương mại
6 Chương 6: Gỡ bỏ được khúc mắc trong lòng
7 Chương 7: Vấn đề của Tư Duệ
8 Chương 8: Giải quyết vấn đề
9 Chương 9: Không có anh tôi ngủ không được
10 Chương 10: Sự cố lúc tăng ca
11 Chương 11: Thật may vì cậu đã đến
12 Chương 12: Tư Duệ sốt rồi
13 Chương 13: Bữa cơm gia đình
14 Chương 14: Cãi nhau và quá khứ
15 Chương 15: Dáng vẻ khi say của Hạo Nhiên
16 Chương 16: “Vật cản trở” ?
17 Chương 17: Khoảng cách
18 Chương 18: Giám đốc, cậu thích tôi sao?
19 Chương 19: “Thích”
20 Chương 20: Về quê
21 Chương 21: Bơi
22 Chương 22: Người đã cứu tôi năm ấy
23 Chương 23: Khoảnh khắc đáng trân trọng
24 Chương 24: Tôi sẽ không bỏ rơi cậu, được không?
25 Chương 25: Nụ hôn đầu
26 Chương 26: Những suy nghĩ phức tạp
27 Chương 27: Rắc rối
28 Chương 28: Tìm ra hướng giải quyết
29 Chương 29: Mạo hiểm tìm đến sự thật
30 Chương 30: Thủ phạm không ngờ
31 Chương 31: Chỗ dựa tinh thần
32 Chương 32: Đối chất
33 Chương 33: Kết thúc
34 Chương 34: Trò chơi sự thật
35 Chương 35: Lâm Di và Mặc Vinh
36 Chương 36: Cuộc gặp mặt bất ngờ
37 Chương 37: Nỗi lòng của mẹ
38 Chương 38: Một ngày yên ổn
39 Chương 39: Vấn đề bất đắc dĩ
40 Chương 40: Sẵn sàng rồi
41 Chương 41: Thoả mãn
Chapter

Updated 41 Episodes

1
Chương 1: Vô tình trở thành đồng nghiệp
2
Chương 2: Trái đất thật tròn
3
Chương 3: Ân huệ và trùng hợp
4
Chương 4: Xấu hổ rồi.
5
Chương 5: Trung tâm thương mại
6
Chương 6: Gỡ bỏ được khúc mắc trong lòng
7
Chương 7: Vấn đề của Tư Duệ
8
Chương 8: Giải quyết vấn đề
9
Chương 9: Không có anh tôi ngủ không được
10
Chương 10: Sự cố lúc tăng ca
11
Chương 11: Thật may vì cậu đã đến
12
Chương 12: Tư Duệ sốt rồi
13
Chương 13: Bữa cơm gia đình
14
Chương 14: Cãi nhau và quá khứ
15
Chương 15: Dáng vẻ khi say của Hạo Nhiên
16
Chương 16: “Vật cản trở” ?
17
Chương 17: Khoảng cách
18
Chương 18: Giám đốc, cậu thích tôi sao?
19
Chương 19: “Thích”
20
Chương 20: Về quê
21
Chương 21: Bơi
22
Chương 22: Người đã cứu tôi năm ấy
23
Chương 23: Khoảnh khắc đáng trân trọng
24
Chương 24: Tôi sẽ không bỏ rơi cậu, được không?
25
Chương 25: Nụ hôn đầu
26
Chương 26: Những suy nghĩ phức tạp
27
Chương 27: Rắc rối
28
Chương 28: Tìm ra hướng giải quyết
29
Chương 29: Mạo hiểm tìm đến sự thật
30
Chương 30: Thủ phạm không ngờ
31
Chương 31: Chỗ dựa tinh thần
32
Chương 32: Đối chất
33
Chương 33: Kết thúc
34
Chương 34: Trò chơi sự thật
35
Chương 35: Lâm Di và Mặc Vinh
36
Chương 36: Cuộc gặp mặt bất ngờ
37
Chương 37: Nỗi lòng của mẹ
38
Chương 38: Một ngày yên ổn
39
Chương 39: Vấn đề bất đắc dĩ
40
Chương 40: Sẵn sàng rồi
41
Chương 41: Thoả mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play