[11] Chiếc Bánh Của Ký Ức

__________
Trong tiệm bánh “Le Sang Doux”, ánh sáng đèn vàng nhạt rọi xuống mặt kính trưng bày, phản chiếu những chiếc bánh kem như những tác phẩm nghệ thuật – ngọt ngào, đẹp đẽ, và… chết chóc.
Trường Sinh
Trường Sinh
//ngồi đối diện hắn, tay cầm chiếc dĩa bạc, nhẹ nhàng cắt một miếng bánh nhỏ//
Trường Sinh
Trường Sinh
Cái gì đó trong mùi vị này khiến dạ dày tôi quặn thắt…
Trường Sinh
Trường Sinh
Không phải vì vị, mà là… một ký ức không thuộc về mình.
Hạ Vy
Hạ Vy
//tay run lên khi chiếc thìa chạm vào lớp kem mềm mại//
Hạ Vy
Hạ Vy
…Sao mình lại thấy… mùi khét?…
Hạ Vy
Hạ Vy
Cháy?…
Hạ Vy
Hạ Vy
Da người?
Trong giây lát, cả hai như bị cuốn vào một cơn mê.
Trường Sinh
Trường Sinh
//mắt trợn lớn, tay siết chặt lấy bàn, mạch đập rối loạn//
Trường Sinh
Trường Sinh
//thở dốc// Tôi… thấy… máu.
Trường Sinh
Trường Sinh
Trong… căn phòng lạnh…
Trường Sinh
Trường Sinh
Ai đó bị mổ bụng… nội tạng… từng phần một…
Trường Sinh
Trường Sinh
Chúng bị rửa sạch… rồi nghiền…
Hạ Vy
Hạ Vy
//ôm đầu, lùi lại//
Hạ Vy
Hạ Vy
Không thể nào…
Hạ Vy
Hạ Vy
Mình thấy… một đôi tay… da trắng bệch… cầm dao…
Hạ Vy
Hạ Vy
Họ cười… rồi họ… nhét từng thớ thịt vào máy xay.
Duy đứng bên trong quầy bánh, đôi mắt tràn đầy sự thích thú.
Còn Quang Anh, vẫn cười dịu dàng, ánh mắt như dao rạch lên linh hồn người đối diện.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//giọng như thì thầm vào tai cậu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Đó là ký ức… của họ."
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Những người đã trở thành một phần trong bánh…"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Và giờ… các vị khách quý cũng đang chia sẻ cùng họ."
------
Trong lúc đó, ở gian bếp phía sau, một cánh cửa kim loại hé mở.
Bên trong là chiếc bàn mổ phủ đầy máu khô, dây thần kinh treo lủng lẳng như những dải ruy băng, từng cái tên được khắc bằng móng tay trên xương sọ – chứng tích cho những “tác phẩm” đã qua tay họ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngồi bên bàn, lật sổ tay ghi chép//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chiếc bánh hôm nay được làm từ một cô gái trẻ, có giọng hát như thiên thần.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phổi của cô ta mềm và thơm – rất thích hợp làm mousse.
Máy quay an ninh trong bếp vẫn hoạt động.
Trong màn hình đen trắng, ghi lại khoảnh khắc Quang Anh nhẹ nhàng cắt phần cơ thể cô gái kia – đôi tay tỉ mỉ như một nghệ nhân điêu khắc – máu bắn lên má hắn nhưng lại trông như phấn hoa trên một bức tranh.
------
Hạ Vy
Hạ Vy
//bất chợt ngẩng đầu nhìn quanh tiệm//
Hạ Vy
Hạ Vy
…Chúng ta… đang ở trong nhà xác, phải không?
Trường Sinh
Trường Sinh
//gật đầu chậm rãi//
Trường Sinh
Trường Sinh
Không… tệ hơn.
Trường Sinh
Trường Sinh
Đây là phòng trưng bày của họ.
Bức tường phía sau kệ bánh bắt đầu chuyển động – hé lộ một căn phòng bí mật.
Trên tường là những bức tranh – vẽ bằng máu thật.
Từng nạn nhân được khắc họa trong khoảnh khắc cuối cùng.
Nỗi đau, sự giãy dụa, và cả… ánh mắt tuyệt vọng đến tuyệt mỹ...
------
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//thì thầm sát tai cậu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Anh thấy không?"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Tụi mình đang khiến họ sống mãi…"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Không ai nhớ đến một người chết vô danh."
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Nhưng một ‘tác phẩm’ – thì không bao giờ bị lãng quên..."
__________
Có những ký ức không được khắc trong tim – mà trong da thịt.
END
Hot

Comments

𝑯.𝒂𝒏𝒉

𝑯.𝒂𝒏𝒉

hayy quá àaa

2025-04-11

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play