“Mọi người sắp xếp công việc, tối thứ bảy, lãnh đạo tổ chức một buổi ăn mừng dự án thành công của phòng kế hoạch. Vắng mặt phải báo trước, sếp tổng cũng sẽ có mặt. Thời gian, địa điểm, tôi sẽ thông báo sau.”
Thế nói vậy, bọn hắn có thể hiểu là được sếp tổng mời cơm không. Nói ra thì cũng nhờ vào chiếc camera kia đã khiến bọn hắn sốc dậy tinh thần, làm việc hăng hái không mệt mỏi, bứt phá mọi giới hạn, đẩy nhanh mọi deadline.
Cũng được gọi là trong cái rủi có cái may, bọn hắn cũng được một phần nào đó an ủi chút chút đi.
Từ lúc trưởng phòng phát ra thông báo, câu chuyện được bàn tán nhiều nhất đều xoay quanh buổi ăn mừng đó, nào là định mặc gì, nước hoa gì, trang điểm kiểu gì đầu tóc ra làm sao, có những ai đến nữa, nhà hàng chất lượng thế nào, sếp tổng có ở đó lâu hay không, xong rồi lại bắt đầu sếp tổng vừa thu mua công ty của người ta đáng sợ như thế nào,...và nhiều vấn đề khác nữa.
Nói chung là ai cũng hào hứng với buổi tiệc nho nhỏ này. Khi bỏ ra công sức liên tục cống hiến không mệt mỏi thì thứ người ta cần chính là sự khẳng định và tôn trọng từ cấp trên. Những kẻ đi làm thuê như bọn hắn không còn mong mỏi gì hơn.
Cuối cùng ngày đó cũng đã đến, địa điểm được ấn định là nhà hàng French Grill. Chà chà! Đúng là đi ăn cùng sếp tổng có khác sang chảnh hẳn ha. Không phụ lòng bọn hắn chuẩn bị cả tuần.
Hôm nay mọi người đến khá sớm, đi muộn trước mặt sếp chỉ có một chữ thôi ‘toang’. Trưởng phòng thì vẫn như mọi khi chỉ xuất hiện vào đúng giờ đã định và vẫn là bộ suit ấy, có khác thì khác màu thôi. Nhạn Phong là người duy nhất không lo lắng về vấn đề mặc gì, vì họ chưa thấy cô mặc khác đi bao giờ...
Không lâu sau, sếp tổng cũng đến. Mọi người chính thức nhập tiệc, chiếu theo luật lệ bất thành văn của Nhạn Phong ‘không bàn việc trên bàn tiệc’, bữa ăn này trở thành giây phút thư thả tuyệt vời của cả phòng kế hoạch.
Mọi người vừa ăn, vừa bàn luận với nhau về các khía cạnh của cuộc sống, không khí cũng phá lệ thoải mái hơn ngày thường, cũng coi như dịp để gắn kết nội bộ. Dưới uy nghiêm của Nhạn Phong, phòng kế hoạch rất quy củ, cũng rất đoàn kết, là một loại gắn kết mà tất cả các phòng ban khác đều thèm muốn.
Hai đối tượng im lặng nhất chính là La tổng và Nhạn trưởng phòng. Hai người chỉ trả lời khi được nhắc đến, Nhạn Phong thì chỉ tập trung vào bữa ăn, nhìn thì rất từ tốn nhưng chưa bao giờ ngừng còn La Đường thì đơn giản uống champagne nhìn qua thì hắn rất chú ý tương tác với mọi người nhưng thật ra ánh mắt thì vẫn dán chặt vào cô.
Tuy Nhạn Phong rất khó tính nhưng mọi người vẫn tìm ra được lỗ hổng giữa muôn vàn quy tắc của cô. Khi cô đã ăn đủ, và đặt dao nĩa xuống thì mọi người có thể mời cô chơi trò chơi thường thường của giới văn phòng, đôi khi cũng có thể hỏi về đời tư của cô nữa. Tám phần cô sẽ trả lời nên muốn biết gì thì cứ hỏi.
Bọn hắn coi phát hiện này trọng đại như Columbus tìm ra châu Mỹ vậy, là một loại hình giải trí thông qua sếp của mình. Đặc biệt xả stress!
La Đường thì vừa nghe phó phòng báo cáo về những điều bọn họ đã biết và những điều bọn họ định hỏi cho hôm nay. Bọn hắn đã tiến hành phân tích, so sánh các câu trả lời của cô ở những đợt trước để vẽ ra hẳn một cái sơ đồ, qua từng buổi ăn mừng sẽ bổ sung các nhánh trống đồng thời triển khai một vài nhánh mới.
Tất cả đều được tiến hành một cách tinh vi với một hệ thống mật ngữ được phát triển bởi chính bọn hắn. Là một cuộc ăn chơi được đầu tư chất xám vô cùng nghiêm túc.
Sếp tổng hình như rất hứng thú với cái sơ đồ này, vậy là phó phòng liền dâng hai tay cho La Đường. Bán nước cầu vinh cũng không thể nhanh hơn thế được.
Chủ đề hôm nay được chọn là ‘quan niệm tình cảm’ và “ sở thích cá nhân”.
Bắt đầu.
“ Vai trò của nam và nữ trong tình yêu.”
“ Bình đẳng. Vai trò có thể hoán đổi trong một vài trường hợp, mục tiêu cuối cùng là cả hai đều hạnh phúc.”
“ Khi bạn gái giận dỗi thì bạn trai cần phải làm gì?”
“ Tìm ra nguyên nhân, hình thành cách giải quyết thông qua thuộc tính của bạn gái mình. Nhưng điều quan trọng là người bạn gái vẫn là bạn gái của mình.”
La Đường hơi không hiểu một chút, phó phòng liền ghé tai giải thích “ nghĩa là cả hai người vẫn còn yêu nhau, nếu không còn tình cảm níu kéo vô dụng”.
Tiếp tục
“ Không nên đặt ra các quy tắc cho người mình yêu.”
“ Không nên. Nhưng trong một vài trường hợp vẫn nên có một số quy tắc phù hợp với từng người. Vì con người không phải là toàn năng, vẫn sẽ mắc sai lầm, các quy tắc được đặt ra phải đặt trên sự hạnh phúc của người mình yêu.”
Vẫn là câu hỏi người người vẫn nhắc “ What do you do in your free time?”
“ Nghe nhạc, xem phim, chăm sóc thú cưng.”
......................
Mỗi người chỉ có một lượt hỏi, không được vượt quá không thì cô sẽ từ chối. Mỗi người sẽ có trách nhiệm ghi âm lại câu trả lười của cô, đem ra mổ xẻ, phân tích kĩ lưỡng với nhau rồi điền vào sơ đồ.
La Đường bất chợt cảm thấy không vui khi nhìn thấy một nhánh ghi rõ ‘ có một đời bạn trai’. Hắn bực quá đi mất, cứ nghĩ đến cô từng tay trong tay với kẻ khác thôi là hắn muốn ngay lập tức trói cô lại, dùng chính hắn để thay thế tất cả hồi ức của cô về kẻ đó.
“ Tại sao cô lại chia tay người yêu cũ của mình?”
‘Million dollar question’ là đây!!! Bọn hắn cũng muốn biết lắm nhưng không dám hỏi, đúng là sếp tổng có khác làm việc gì cũng đều thật không tầm thường.
“Vấn đề về định hướng, sự nghiệp thôi. Cậu ấy còn quá trẻ yêu cầu dành nhiều thời gian, công sức để thực hiện sự nghiệp.”
Hắn còn muốn hỏi một câu nữa, “ Hắn ta là ai??!!”. Để hắn có thể tìm ra và khiến kẻ ấy biến mất mãi mãi.
Kết thúc.
Tiệc tàn, mọi người kêu gào đi tăng hai. Như thường lệ, Nhạn Phong không tham gia, La Đường cũng từ chối.
Lãnh đạo rút lui, cuộc vui bắt đầu!
“ Tôi có thể đưa Nhạn trưởng phòng về được không, cô không phải ngại, dù sao cũng cùng đường.”
Sếp tổng đã nói thế, cô từ chối cũng không tiện, cũng không có gì phải ngại ngùng cả, dù sao cô cũng đang dành dụm tiền để mua xe, đỡ phải gọi taxi.
Updated 22 Episodes
Comments
Nguyễn T.Thanh Mai
Bứt phá mọi giới hạn, đẩy nhanh mọi deadline 😂
2021-06-30
0
PT Nhâm
💯 đ ạ
2021-06-29
0