Chương 2:

Trương Nhật Trình không đẩy cô ta ra cứ để cho cô ta bám theo bên mình, Khúc Hạo muốn phẫn nộ nhưng cậu cũng bất lực, Trương Nhật Trình không từ chối thì cậu cũng không thể không chấp nhận, nhìn cô ta cứ bày bộ dạng nũng nịu với anh Khúc Hạo cậu đương nhiên sinh lòng đố kỵ, cậu bắt gặp ánh mắt anh nhìn cậu như muốn cảnh cáo, cậu muốn tránh né nên chỉ còn cách đi thẳng lên phòng.

Khúc Hạo chưa bao giờ muốn để tâm đến đời sống của Trương Nhật Trình nhưng nó luôn ở ngay trước mắt, muốn không để tâm cũng phải để tâm, cậu từ nhỏ đã mất cha lẫn mẹ, năm 18 tuổi cậu vì muốn đổi đời nên dấn thân vào Showbiz, cậu may mắn tiếp cận được Trương Nhật Trình từ đó bản hợp đồng bắt đầu, đến nay cũng được 2 năm cậu sớm đã dành một chỗ trong tim sẵn cho anh ta.

Ánh Trăng đêm nay đối với Khúc Hạo không còn đẹp đẽ như trước, cậu đi ra ban công chỉ là muốn hưởng chút gió trời, miệng theo thói quen cứ ngân nga một câu hát:

..."Nguyện quân sinh liên nhượng ngã nhân ái tồn tại"...

..."Vy nhĩ nhi lai, kĩ bối tử đô chỉ tưởng hoà nhĩ hữu quan"...

...*Nguyện quân một đời thương tiếc, khiến ta vì yêu mà tồn tại....

...Vì người mà đến, suốt mấy kiếp cũng chỉ muốn cùng người bên nhau....

Cậu không muốn ngân thêm, càng hát càng khiến cậu đau lòng, gió lạnh đã thổi cậu quay lại phòng, hôm nay là ngày kết thúc bản hợp đồng, cậu chỉ muốn có chút kỉ niệm nhưng nó đối với cậu thật sự quá khó, chuyện sinh tử là chuyện thường tình nhưng kiếp này vẫn còn người mà cậu thương, lần này cậu thật sự lực bất tòng tâm, cởi bỏ lớp quần áo sang trọng, cậu ngâm mình trong nước lạnh, dòng nước như đang ngấu nghiến từng thớ thịt, cậu thiếu niên vừa tròn đôi mươi đã kết thúc cuộc đời như vậy, tự hỏi có phải quá ngu ngốc không?

Kiếp này cậu yêu nhưng không có được chỉ mong có thể gỡ bỏ gánh nặng này, tìm đến cái chết có phải lựa chọn đúng đắn, người thương ngay bên cạnh cậu đến cái nắm tay cũng không thể, đành nguyện xin:

"Nếu có kiếp sau, chỉ mong đừng gặp lại"

...

Tiếng vó ngựa, tiếng rao hàng, tiếng gảy đàn, tất thảy những âm thanh náo nhiệt y đều có thể nghe thấy bên tai, vừa nãy không phải y còn trong phòng tắm sao? Sao bây giờ lại nghe tiếng nhộn nhịp như ở khu chợ búa, mí mắt nặng trĩu, y chỉ vừa mở mắt đã nhìn thấy người đang chảy chuốc, người mặc y phục, mọi người đều có vẻ khẩn trương, bên tai giọng của người phụ nữ chừng trung niên truyền đến:

"Vị tiên sinh này đã tỉnh rồi sao?"

Y ngẩn người lập tức ngồi dậy, người này lại gọi là y là tiên sinh, cái cách xưng hô thời phong kiến khiến y có chút không quen, vả lại nơi này khá lộng lẫy, nhìn giống như mấy cái tửu lâu thời xưa, y phục nhìn cũng giống thời xưa, tóm lại cái quái nào cũng giống thời xưa, người phụ nữ trước mắt nhìn rất có khí chất, y đoán là người có chức quyền ở đây, cố gắng không để bị khó xử, y hỏi:

"Ở đây là đâu?"

Bà ta chậm rãi đáp:

"Đây là Tây Lâu nằm ở phía Tây Thượng Huyễn, ta thấy tiên sinh ngất ở bên đường nên có ý tốt mang về đây"

Câu trả lời tuy bình thường nhưng nghĩ kĩ thì thấy có chút vặn vẹo, y khá chắc đây là tửu lâu, lúc trước y đọc tiểu thuyết hay thấy nhắc đến, còn đang trong vòng mơ hồ thì bà ta hỏi y:

"Tiên sinh đây ta nên xưng hô thế nào?"

Y định nói tên Khúc Hạo nhưng nghĩ lại ở đây không ai biết y, y không biết ai, cái tên đó coi như chưa từng tồn tại, y theo cảm tính mà nói ra một cái tên:

"Vân Tiêu"

Bà ta có vẻ tin lời y nói, y cũng không nghĩ nhiều chỉ là tò mò về nơi này, y lúc trước đã chết, bây giờ sống lại ở một nơi mới mẻ này y cũng muốn hiểu thêm về nó, nhìn xung quanh y chợt nghĩ ra một ý tưởng liền nói:

"Tôi không có nơi để đi, cũng không có nơi để về hay là cho tôi ở đây được không?"

Bà ta không tỏ vẻ bất ngờ hay khó chịu chỉ mỉm cười gật đầu, đây là tửu lâu là nơi để ăn chơi giống như quán bar ở hiện đại, y cũng có chút hứng thú, làm ở đây bán nghệ không bán thân cứ thế sống qua ngày, còn người phụ nữ kia từ đâu đem đến một bộ y phục đưa cho y, bà ta nhẹ giọng nói:

"Ta tên Cố Mạn nhưng bây giờ ngươi làm ở đây thì cứ gọi ta là A Di, thay y phục rồi theo ta"

Thay xong y phục, y đi tìm một chiếc gương, điều khiến y bất ngờ là cả cơ thể và khuôn mặt đều giống hệt y lúc trước, làm người ta không khỏi hiếu kì. Đi theo A Di đến một gian phòng, ở đây trống trãi và không có người, tách biệt hẳn với bên ngoài, A Di nhìn y, ánh mắt có chút mong đợi, y thấy khó hiểu liền hỏi:

"A Di muốn tôi làm gì sao?"

Bà ta mỉm cười đáp trả:

"Ngươi muốn làm việc ở đây thì hãy chứng minh mình có ích"

Y liền hiểu, y trước đây là ca sĩ đương nhiên là biết hát, biết nhảy múa và biết chơi nhạc cụ, y khẽ cười, vẻ mặt tự tin nói:

"Tôi có thể hát, múa và gảy đàn, chỉ nhiêu đó thôi"

Vừa nghe y nói hai mắt A Di liền sáng lên, có thể cảm thấy sự mong đợi của bà ta, y cảm thấy có chút hạnh phúc, cảm giác này trước đây, y chưa từng được trải qua.

Vân Tiêu một thân hồng y, lả lướt nhảy múa, thân hình mảnh khảnh, đôi vai nhỏ uốn lượn, A Di mắt nhìn không rời một khắc, y đã múa, múa với tất cả sức lực và niềm kiêu hãnh của mình.

Hot

Comments

❤️_Đường Đắng_ ❤️😖O_o___

❤️_Đường Đắng_ ❤️😖O_o___

ngốc thật !

2022-07-29

4

@..夜神月...

@..夜神月...

mới chap 2 mà tui khóc rồi..

2022-02-13

2

❄️ლ(◕ω◕ლ)Ai bít giề đâu!!!🌼🌚

❄️ლ(◕ω◕ლ)Ai bít giề đâu!!!🌼🌚

"Nếu có kiếp sau, chỉ mong đừng gặp lại."

2022-02-10

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1:
2 Chương 2:
3 Chương 3:
4 Chương 4:
5 Chương 5:
6 Chương 6:
7 Chương 7:
8 Chương 8:
9 Chương 9:
10 Chương 10:
11 Chương 11:
12 Chương 12:
13 Chương 13:
14 Chương 14:
15 Chương 15:
16 Chương 16:
17 Chương 17:
18 Chương 18:
19 Chương 19:
20 Chương 20:
21 Chương 21:
22 Chương 22:
23 Chương 23:
24 Chương 24:
25 Chương 25:
26 Chương 26:
27 Chương 27:
28 Chương 28:
29 Chương 29:
30 Chương 30:
31 Chương 31:
32 Chương 32:
33 Chương 33:
34 Chương 34:
35 Chương 35:
36 Chương 36:
37 Chương 37:
38 Chương 38:
39 Chương 39:
40 Chương 40:
41 Chương 41:
42 Chương 42:
43 Chương 43:
44 Chương 44:
45 Chương 45:
46 Chương 46:
47 Chương 47:
48 Chương 48:
49 Chương 49:
50 Chương 50:
51 Chương 51:
52 Chương 52:
53 Chương 53:
54 Chương 54:
55 chương 55:
56 Chương 56:
57 Chương 57:
58 Chương 58:
59 Chương 59:
60 Chương 60:
61 Chương 61:
62 Chương 62:
63 Chương 63:
64 Chương 64:
65 Chương 65:
66 Chương 66:
67 Chương 67:
68 Chương 68:
69 Chương 69:
70 Chương 70:
71 Chương 71:
72 Chương 72:
73 Chương 73:
74 Chương 74:
75 Chương 75:
76 Chương 76:
77 Chương 77:
78 Chương 78:
79 Chương 79:
80 Chương 80:
81 Chương 81:
82 CHÀO! TUI LÀ A TRƯ!
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1:
2
Chương 2:
3
Chương 3:
4
Chương 4:
5
Chương 5:
6
Chương 6:
7
Chương 7:
8
Chương 8:
9
Chương 9:
10
Chương 10:
11
Chương 11:
12
Chương 12:
13
Chương 13:
14
Chương 14:
15
Chương 15:
16
Chương 16:
17
Chương 17:
18
Chương 18:
19
Chương 19:
20
Chương 20:
21
Chương 21:
22
Chương 22:
23
Chương 23:
24
Chương 24:
25
Chương 25:
26
Chương 26:
27
Chương 27:
28
Chương 28:
29
Chương 29:
30
Chương 30:
31
Chương 31:
32
Chương 32:
33
Chương 33:
34
Chương 34:
35
Chương 35:
36
Chương 36:
37
Chương 37:
38
Chương 38:
39
Chương 39:
40
Chương 40:
41
Chương 41:
42
Chương 42:
43
Chương 43:
44
Chương 44:
45
Chương 45:
46
Chương 46:
47
Chương 47:
48
Chương 48:
49
Chương 49:
50
Chương 50:
51
Chương 51:
52
Chương 52:
53
Chương 53:
54
Chương 54:
55
chương 55:
56
Chương 56:
57
Chương 57:
58
Chương 58:
59
Chương 59:
60
Chương 60:
61
Chương 61:
62
Chương 62:
63
Chương 63:
64
Chương 64:
65
Chương 65:
66
Chương 66:
67
Chương 67:
68
Chương 68:
69
Chương 69:
70
Chương 70:
71
Chương 71:
72
Chương 72:
73
Chương 73:
74
Chương 74:
75
Chương 75:
76
Chương 76:
77
Chương 77:
78
Chương 78:
79
Chương 79:
80
Chương 80:
81
Chương 81:
82
CHÀO! TUI LÀ A TRƯ!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play