Nguyên chủ Kiều Dao Dao, là con gái của một gia đình nghèo, từ nhỏ đã rụt rè, nhút nhát. Lên cấp 3 gặp được nam chính, nguyên chủ vừa gặp đã say từ đó thích thầm nam chính.
Đột nhiên một ngày cô được nam chính tỏ tình, được người mình thích đã lâu tỏ tình đương nhiên nguyên chủ đồng ý. Từ đó hai người ngày ngày ở bên nhau nhưng được một khoảng thời gian nam chính càng ngày càng lạnh nhạt với nguyên chủ, rồi một ngày cô bắt gặp nam chính và nữ chính ở bên nhau.
Nguyên chủ tìm nam chính chất vấn, kết quả nhận được là một lời chia tay lạnh nhạt, đương nhiên cô không cam lòng nên đã ra tay với nữ chính nhưng lần nào cũng bị nam chính phát hiện. Vì vậy mà nam chính càng ngày càng chán ghét cô, bạn học trong trường lại chướng mắt cô ngày ngày gây khó dễ, nguyên chủ bị đả kích nên rơi vào trầm cảm sau đó nhảy lầu tự vẫn.
Tiếp thu xong cốt truyện Tống Loan chỉ biết thở dài. Kiều Dao Dao này cũng thật là đáng thương a.
Tống Loan: "Vì vậy nhiệm vụ của ta là gì?"
Hệ thống: "Chính là cô phải sống tốt hơn bọn họ, giẫm đạp bọn họ dưới chân để họ chỉ có thể ngước mắt mà nhìn cô."
Tống Loan: "Ừm. Đã hiểu."
Tống Loan đánh giá một vòng xung quanh, căn phòng trắng toát, máy lạnh mở đến run người còn cô thì đang nằm trên một chiếc giường, trên người còn đắp một chiếc khăn trắng. Dựa vào thời điểm lúc này chính là lúc nguyên chủ nhảy lầu vậy thì không còn nghi ngờ gì nữa đây đích thực là nhà xác.
Cô đứng dậy định đi ra ngoài cửa thì bên ngoài có người vào hai nam một nữ, một người trong số đó mặc áo blouse trắng chắc là bác sĩ phụ trách của nguyên chủ còn hai người kia có lẽ là ông bà Kiều đến để nhận xác con gái.
Ba người mới bước vào liền đứng yên bất động, khuôn mặt sợ hãi, mắt mở to nhìn cô gái. Phản ứng này cũng không thể trách họ được ai bảo cô bây giờ là xác chết, còn là xác chết nhảy lầu nhất định khuôn mặt rất đáng sợ. Ông bà Kiều và vị bác sĩ thấy cô đứng đó thì cả người mềm nhũn vì sợ hãi, cơ thể run lên cầm cập, miệng lưỡi cứng đơ lắp ba lắp bắp không nói nên lời chỉ có thể trao đổi bằng ánh mắt.
"Xác chết sống dậy. Má ơi, có khi nào biến thành cương thi hút máu người không."
"Ba, mẹ."
Ông bà Kiều nghe cô gọi thì cả người run lên, ngã ngồi trên mặt đất, sợ hãi nói:
"Huhuhu con gái số khổ của ba mẹ, con đã chết rồi thì con hãy thanh thản mà đi đi. Còn ở đây hù dọa ba mẹ làm gì, ba mẹ sợ lắm con ơi."
"Ba, mẹ. Con chưa có chết."
Ông bà Kiều nghe xong ngơ ngác nhìn bác sĩ, bác sĩ cũng là một bộ hoang mang. Cô gái này nhảy từ trên lầu cao như vậy, đầu đã sớm bị đập nát sao mà chưa chết được?
Ông bà Kiều sau một hồi trấn tĩnh thì thử sờ vào người cô, thấy vẫn còn hơi ấm thì vui mừng bảo bác sĩ kiểm tra lại. Bác sĩ mơ màng bị ông bà Kiều bắt làm kiểm tra, kết quả kiểm tra lại làm ông bất ngờ. Rõ ràng lúc đưa vào đây sọ của cô gái này đã vỡ, não cũng nát văng ra ngoài sao giờ lại không có chuyện gì?
Sọ thì vẫn vỡ, còn não thì bình thường không có dấu hiệu tổn thương nào. Vị bác sĩ kia băng bó kĩ càng cho cô xong ngay sau đó liền nộp đơn từ chức, ông không dám làm nữa, chuyện này quá đáng sợ rồi.
Tống Loan ở bệnh viện vài hôm rồi không muốn ở nữa một mực muốn ông bà Kiều đưa cô về nhà, ông bà Kiều rất lo lắng nhưng cô đã quyết như vậy với lại họ cũng không còn tiền để trả tiền viện phí nên đồng ý đưa cô về nhà.
Nhà của ông bà Kiều là một ngôi nhà nhỏ, cũ nát nằm sâu trong con hẻm, nếu ai không biết có thể sẽ nghĩ đây là một căn nhà hoang. Trong nhà đồ đạc không nhiều, cũng không có phòng riêng mà giăng một tấm màn ở góc nhỏ ngăn cách giường ngủ. Chiếc giường cũng rất cũ kỹ nằm lên tựa hồ có cảm giác nó sẽ sập bất cứ lúc nào.
"Gia đình này đúng là nghèo đến đáng thương a." Tống Loan cảm thán
...
"Kiều Bân đâu, ra đây cho tao. Hôm nay mày mà không thanh toán tiền cho đại ca, tụi tao đốt nhà mày. Ra đây."
Mới sáng sớm đã có người đến đập cửa ầm ầm làm Tống Loan giật mình thức dậy. Cô thấy ông bà Kiều đang nói chuyện với một đám côn đồ, không biết hai bên nói chuyện gì mà tên kia cho đàn em đánh ông bà Kiều.
Nguyên chủ biết đám người này, chính là bọn cho vay nặng lãi, lúc trước cũng đã đến nhà nguyên chủ vài lần. Sau khi đám côn đồ rời đi ông bà Kiều đóng cửa lại đi vào nhà, lúc đi ngang qua giường Tống Loan thì có nhìn một chút thấy cô đang ngủ thì mới thở phào một hơi tiếp tục đi vào trong.
Đêm hôm ấy, lúc ông bà Kiều đã ngủ say cô len lén ra khỏi nhà, một mình đi đến chỗ của bọn côn đồ. Lúc cô tới bọn chúng đang ngồi uống rượu nói chuyện lúc sáng.
Updated 84 Episodes
Comments
Hàn Cấn Phong ❤️(=^・ェ・^=)
cậu ơi đến ủng hộ truyện mk vs. ttld vs nhau nka
2020-05-20
6
Hắc Duật Thiên Vương
Ủa giống như là nhập xác vào nguyên chủ để làm nhiệm vụ à
2020-05-06
10
Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ-春江花月夜
Mình cũng tưởng là xuyên về cổ đại hoàn thành nhiệm vụ gì đó :)))
nhưng mà thấy truyện có vẻ hài hước
2020-05-01
5