Chương 3 : Cậu trọng sinh rồi !!!

...------------------- Chương 3 -------------------...

" RENG...RENG...RENG.."

Tiếng đồng hồ báo thức vang lên không ngừng . tiểu Tử Hàm nhíu mày , vẻ mặt giấc ngủ bị làm phiền , từ từ mở mắt ra .

Khung cảnh dần hiện rõ cậu thấy họa tiết trần nhà cầu kì quen thuộc , phải rồi hôm qua .

Mọi ký ức trở về như sóng thủy triều , cậu đã chết rồi cơ mà , bị chính tay Thiên Kỳ giết chết !!! vậy ở đây là ..... Trong lúc suy nghĩ đang hỗn loạn trong đầu thì đồng hồ vẫn reo không ngừng reo .

" Cốc cốc cốc " .

Bỗng tiếng gõ cửa chậm rãi vang lên đánh tan suy nghĩ của cậu hiện tại , tiếp sau đó một giọng nói hơi khàn vang lên từ phía ngoài cánh cửa căn phòng :

" tiểu thiếu gia cậu dậy chưa " .

Cậu liền phản ứng " À à dậy rồi ! " Cậu vừa trả lời định vươn tay tắt báo thức nhưng không tới ?

Hết cách cậu đành phải nhảy xuống giường để tắt cái báo thức chết tiệt kia .

" Rầm " cậu ngã mất rồi .

Ngoài cửa , vừa nghe âm thanh lớn kia . Ông liền đẩy cửa xông vào . Thấy tiểu thiếu gia của mình đầu cắm xuống sàn hai chân vẫn còn vắt chết giường , liền cuống cuồng đỡ Tử Hàm dậy , tay xoa đầu và mặt cậu , luôn miệng hỏi :

" Ai da tiểu thiếu gia thấy chóng mặt sao , không khỏe chỗ nào ư , hay để lão gọi bác sĩ cho thiếu gia nhé " .

Sau cú ngã Tử Hàm vẫn có chút choáng cậu đẩy tay ông ra nói " Không sao , không sao " .

Mặt ông vẫn còn chút lo lắng nhưng thấy tiểu thiếu gia nhà mình vẫn nói được liền thở phào nhẹ nhõm , vươn tay tắt chiếc đồng hồ .

Người trước mặt cậu tóc đã bạc gần hết , khuân mặt đã có vài điểm đồi mồi nhạt . Lúc này Tử Hàm nhìn lão có chút không tin , gọi :

" Bác Tần ? " .

Bác Tần quay sang nhìn Tử Hàm hỏi " Sao vậy tiểu thiếu gia ? " . :" không có gì " :

chỉ là gặp lại được bác cũng thật tốt .

Bác Tần thở dài nói : " Haizzz lâu rồi lão không thấy cậu ngủ ngon như vậy , không lỡ đánh thức . Ba mẹ cậu ăn sáng đi làm hết rồi , cậu cũng xuống ăn chút gì đi " .

:" À ừ lát cháu sẽ xuống , bác xuống trước đi " cậu đáp .

Tần Lăng hơi bất ngờ :" Tiểu thiếu gia cậu không cần tôi thay quần áo cho cậu ư ?" .

Tử Hàm nhận ra gì đó rồi đáp lại :" Không cần hôm nay cháu tự làm được " .

Thấy tiểu Tử Hàm hôm nay hơi kì lạ ông vẫn nhìn cậu như dò hỏi bằng mắt :

cậu không cần lão giúp thật ư .

Thấy vậy Tử Hàm đáp lại một lần nữa bằng giọng nói trẻ con non nớt nhưng chứa đầy sự uy tín , đúng vậy là uy tín đó :

" Bác Tần bác yên tâm " .

Nghe vậy ông mới ra khỏi phòng đóng cửa lại .

Lúc này cậu mới thả phào , rồi đi xuống giường , đúng hơn là tuột từ từ xuống .

Chiếc giường này đâu có cao lắm đâu nhưng nhìn lại nó cũng phải đến nửa người cậu .

Đúng rồi , hồi nhỏ là bố mẹ muốn mua giường cỡ trẻ con cho cậu nhưng mẹ cậu nói đùa , bảo :

Sau này lớn lên rồi sẽ không nằm vừa giường nữa , cậu nghe lại tưởng thật nhất định phải mua giường lớn .

Đến lúc lớn mới nhận ra hóa ra cậu bị mẹ lừa vì nếu giường nhỏ nằm không vừa thì chỉ cần đổi cái khác thôi mà ! .

Nghĩ lại thấy mình hồi nhỏ dễ dụ thật . Cậu đi vào nhà tắm để đánh răng rửa mặt , đúng như cậu nghĩ cái gương cao quá , cậu phải vươn người lên mới lấy được chiếc bàn chải .

Sau vài phút vật lộn với công việc vệ sinh cá nhân , Tử Hàm đi đến chiếc tủ quần áo của mình , mở cánh cửa tủ còn to gấp ba lần hình thể của cậu ra .

Bên trong rất rộng nhưng hơn hai phần ba là áo sơ mi và quần tối màu , còn những quần áo còn lại cũng chỉ có mấy chiếc áo phông cùng mấy cái quần lửng không quá màu mè . Cậu nghĩ :

dù sao cũng ở nhà , cậu liền vớ đại chiếc áo phông màu lam tràm nhạt với chiếc quần lửng dài vừa đến đầu gối , mặc rồi chạy ra chiếc gương lớn góc phòng .

Hình ảnh phản chiếu trong gương là một bé trai tầm mười tuổi , khuôn mặt trắng trẻo mang bốn phần xinh đẹp , sáu phần dễ thương , chỉ là có một cục u màu hơi đo đỏ trên trán , cũng khá nổi bật .

Chẳng lẽ cậu đã trở lại năm mười tuổi . một lần nữa cậu liền chạy đến chỗ cuốn lịch để trên bài . Hôm nay là ngày 13 tháng 6 năm 2006 .

Vậy cậu cũng phải mười hai tuổi rồi mà sao vẫn trông thật nhỏ con , Cậu nhớ lại :

À phải rồi hồi cậu ra đời, sinh non nên thể chất vốn khá yếu ớt không thể chạy nhảy vô tư như các bạn nhỏ cùng tuổi khác .

Được những người xung quanh vì thương cảm mà luôn luôn nâng niu bao bọc cậu . Cho đến khi cậu gần hoàn tất quá trình dậy thì , thì đến lúc đó thể chất mới có thể ví như một người bình thường .

Đó cũng chính lí do vì sao cậu trông nhỏ con hơn tuổi thực và luôn để mọi người lo lắng .

liên kết những gì bản thân thấy cùng với đó là những gì chính cậu trải nghiệm ở kiếp trước .

Cậu bây giờ chắc chắn rằng mình trở về 13 năm trước rồi . Hay giống như mấy quyển tiểu thuyết cậu từng đọc thời đi học , nó gọi là trọng sinh ! .

: CẬU _ TRỌNG _ SINH _ RỒI !!!!!.

không biết nên hay buồn , bỗng cậu cảm thấy cuộc đời cậu chẳng khác nào mấy cuốc tiểu thuyết vớ vẩn rẻ tiền kia là bao :

Vậy cậu cuối cùng cũng có thể là.........

" Ọt ~ " !!

Thôi thôi có gì tính sau dù sao đã trở thành trẻ con vô tư một chút cũng chẳng chết ai . Nghĩ vậy cậu liền đi xuống lầu .

Trên đường đi đến phòng ăn cậu nhìn ngắm tất cả mọi thứ một lượt , khung cảnh này khiến lòng cậu cảm thấy ấm áp , cảm thấy đây mới chính là nơi cậu thuộc về .

Thật ra từ khi ba mẹ mất , cậu bận bịu tiếp quản toàn bộ công việc của ba , chẳng mấy khi về nhà , mà đến khi về cũng là mang một trạng thái hoàn toàn không tỉnh toán do phải mời rượu .

Khiến căn nhà khi ấy dù luôn sạch sẽ không một hạt bụi nhưng luôn hiện hữu cảm giác trống vắng , lạnh lẽo khiến con người ta cô đơn vô cùng .

Đi vào phòng ăn cậu thấy một dáng người quen thuộc đang bận bịu làm gì đó , hoàn toàn không nhận ra cậu đã đến . Tiểu Tử Hàm mở miệng không do dự gọi một tiếng

:" Bác Chu " .

Người kia quay đầu là một người phụ nữ cũng đã ngoài 45 tuổi , trên người mặc tạp dề , tóc đã có chút bạc , khuân mặt bà phúc hậu , trên mặt mang nhiều nếp nhăn do sự lụi tàn của tuổi thanh xuân .

Chu Ly nở một nụ cười vui vẻ nói :

" tiểu thiếu gia cậu tỉnh rồi , hôm nọ cậu ngã làm tôi sợ chết đi được . Này này lại đây , hôm qua không nấu cháo cho cậu , hôm nay cậu phải bồi bổ "

nói xong bà bưng ra một bát cháo sườn heo đầu ụ rồi nói tiếp :

" chờ khi nào tiểu thiếu gia khỏe lại bác sẽ nấu nhiều món ngon cho cậu ăn "

Cậu quay sang gật đầu với Chu Ly một cái , bà thì quay đi tiếp tục làm việc còn cậu thì từ từ vừa thổi cháo vừa ăn .

Tâm trí cậu chìm trong hồi ức . Bác Chu đã làm việc ở đây khi Ba cậu còn chưa lấy mẹ cậu . Bà nấu ăn rất ngon và luôn nhớ rõ hết khẩu vị của từng người trong nhà cậu .

Nhưng từ khi Ba mẹ cậu qua đời . Cậu ít được ăn mấy món bác Chu nấu , còn Bác Chu cứ có cơ hội liền nấu thật nhiều mấy món bổ cho cậu khiến cậu dù ăn đến bể bụng cũng không thể nào ăn hết . :

" hương vị này , thật nhớ quá "

Ăn cố hết bát cháo lớn cậu liền thở nhẹ ra một hơi.......

..._______________ Hết chương 3_________________...

Tần Lăng : " Hôm nay tiểu thiếu gia có chút rất kỳ lạ "

Chu Ly: " Đúng là có một chút "

Thiên Tinh Tử : hưmm... ví dụ

Tần Lăng :" Hôm nay cậu ấy không cần lão giúp đỡ ! với cả cách ăn nói có chút người lớn ?? "

Chu Ly :" còn tiểu thiếu gia hôm nay tôi thấy ăn giỏi hơn bình thường , chính là ăn hết một tô cháo lớn của tôi 0-0 "

Tử Hàm :" Bác Tần , Bác Chu hai người nghĩ nhiều rồi , cháu vẫn bình thường mà " ( chỉ là giờ tâm hồn cháu là một người đàn ông 27 tuổi thôi mà '-' )

Tần Lăng , Chu ly :" ......." ( ngoại trừ hình thể còn lại không bình thường chỗ nào hết !!)

Hot

Comments

Saam

Saam

Ôi hay quá

2021-11-26

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 2 : Mộng này cũng quá đẹp rồi .
2 Chương 3 : Cậu trọng sinh rồi !!!
3 Chương 4 : Sắp được gặp Thiên Kỳ rồi .
4 Chương 8 : Thiên Kỳ ?
5 Chương 9 : Cháy rồi !!!
6 Chương 10 : Cậu ......
7 Chương 11 : Chuyện kiếp trước .
8 Chương 12 : Thiên Kỳ trọng sinh .
9 Chương 13 : Sống chung .
10 Chương 14 : Tật xấu khi ngủ của Tử Hàm .
11 Chương 15 : Thiên kỳ giả manh .
12 Chương 16 : Bắt cóc ( 1 )
13 Chương 17 : Bắt cóc ( 2 )
14 Chương 18 : Bắt cóc ( 3 )
15 Chương 19 : Hiểu lầm rồi .
16 Chương 20 : Bế công chúa .
17 Chương 21 : Thế gới ngầm .
18 Chương 22 : Manchester - vương quốc Anh .
19 Chương 23 : Trở về từ địa ngục .
20 Chương 24 : Viên thuốc trắng + thông báo nhẹ .
21 Chương 25 : Bạch mã hoàng tử .
22 Chương 26 : Gục rồi .
23 Chương 27 : Bất lực .
24 Chương 28 : " Xin em .... " .
25 Chương 31 : Một chút thôi .
26 Chương 32 : Mua dây buộc mình .
27 Chương 36 : ( H ) trước bão giông
28 Chương 38 : Khởi đầu của bão giông.
29 Chương 39 : EM LÀ GAY HÀNG THẬT GIÁ THẬT .
30 Chương 40 : Vận rủi ? ( lời cảm ơn ) .
31 Chương 41 : Kỳ lạ .
32 Chương 42 : Bê bối .
33 Chương 43 : sắp có kịch hay .
34 Chương 44 : Á Linh Thư .
35 Chương 45 : " Cậu ta chính là chỉ có thể để tôi " làm " đến sướng "
36 Chương 46 : " Mặt của em ......"
37 Chương 47 : Thấu hiểu .
38 Chương 48 : Chuẩn bị hạ màn ?
39 Chương 49 : Cậu cũng muốn a --.
40 Chương 50 : Ngoan ngoãn giống như hồi bé .
41 Thực sự xin lỗi ( nhưng không drop )
42 Chương 51 : Hạ màn rồi nhưng ... nó lạ lắm .
43 Chương 52 : " Anh , anh nói gì ? "
44 Chương 53 : ( H+ )
45 Chương 54 : " Muỗi cắn "
46 Chương 55 : Chịu trách nhiệm .
47 Chương 56 : Tiêu rồi !
48 Chương 57 : " Tên khốn , cậu vẫn còn sống "
49 Chương 58 : " Cậu sợ sao ? "
50 Chương 59 : " Biết đau mà còn đòi hỏi , đáng đời "
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 2 : Mộng này cũng quá đẹp rồi .
2
Chương 3 : Cậu trọng sinh rồi !!!
3
Chương 4 : Sắp được gặp Thiên Kỳ rồi .
4
Chương 8 : Thiên Kỳ ?
5
Chương 9 : Cháy rồi !!!
6
Chương 10 : Cậu ......
7
Chương 11 : Chuyện kiếp trước .
8
Chương 12 : Thiên Kỳ trọng sinh .
9
Chương 13 : Sống chung .
10
Chương 14 : Tật xấu khi ngủ của Tử Hàm .
11
Chương 15 : Thiên kỳ giả manh .
12
Chương 16 : Bắt cóc ( 1 )
13
Chương 17 : Bắt cóc ( 2 )
14
Chương 18 : Bắt cóc ( 3 )
15
Chương 19 : Hiểu lầm rồi .
16
Chương 20 : Bế công chúa .
17
Chương 21 : Thế gới ngầm .
18
Chương 22 : Manchester - vương quốc Anh .
19
Chương 23 : Trở về từ địa ngục .
20
Chương 24 : Viên thuốc trắng + thông báo nhẹ .
21
Chương 25 : Bạch mã hoàng tử .
22
Chương 26 : Gục rồi .
23
Chương 27 : Bất lực .
24
Chương 28 : " Xin em .... " .
25
Chương 31 : Một chút thôi .
26
Chương 32 : Mua dây buộc mình .
27
Chương 36 : ( H ) trước bão giông
28
Chương 38 : Khởi đầu của bão giông.
29
Chương 39 : EM LÀ GAY HÀNG THẬT GIÁ THẬT .
30
Chương 40 : Vận rủi ? ( lời cảm ơn ) .
31
Chương 41 : Kỳ lạ .
32
Chương 42 : Bê bối .
33
Chương 43 : sắp có kịch hay .
34
Chương 44 : Á Linh Thư .
35
Chương 45 : " Cậu ta chính là chỉ có thể để tôi " làm " đến sướng "
36
Chương 46 : " Mặt của em ......"
37
Chương 47 : Thấu hiểu .
38
Chương 48 : Chuẩn bị hạ màn ?
39
Chương 49 : Cậu cũng muốn a --.
40
Chương 50 : Ngoan ngoãn giống như hồi bé .
41
Thực sự xin lỗi ( nhưng không drop )
42
Chương 51 : Hạ màn rồi nhưng ... nó lạ lắm .
43
Chương 52 : " Anh , anh nói gì ? "
44
Chương 53 : ( H+ )
45
Chương 54 : " Muỗi cắn "
46
Chương 55 : Chịu trách nhiệm .
47
Chương 56 : Tiêu rồi !
48
Chương 57 : " Tên khốn , cậu vẫn còn sống "
49
Chương 58 : " Cậu sợ sao ? "
50
Chương 59 : " Biết đau mà còn đòi hỏi , đáng đời "

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play